5


Sword đã rời đi được một tháng lúc này thương thể đã khỏi hẳn. Công lực đã đạt
đến tam tinh đấu giả những vẫn là Hạ đẳng tiểu ác ma. Sau khi rời đi Sword đổi
tên là Tiêu Kiếm, chữ Tiêu hắn lấy trên ngọc bội mà ra, chữ Kiếm là hắn diễn
dịch ra từ chữ Sword. Lúc này đây Tiêu Kiếm đang nhớ lại các công pháp mà hắn
tu luyện. Ngày hôm qua Tiêu Kiếm đã đạt được tiểu thành tầng một của Thuấn Di
Lôi Phong thể thuật. Bí kĩ thân pháp này cho giúp nâng cao tốc độ của bản
thân. Công pháp chia làm tam tầng: Tâng thừ nhất nâng cao thân pháp, nếu muốn
có thể di động tốc độ cao trong thời gian ngắn; Tầng thứ hai cho phép phi hành
trên không với tốc độ cao; Tầng ba xuất hiện khả năng thuấn di. Hắc Ám sát ma
công của Tiêu kiếm mới tiến vào tầng một. Ma công này chia làm chín tầng, ba
tầng là một đại cảnh giới. Đại cảnh giới tầng một chuyển đổi ma khí thành ma
lực, đại cảnh giới thứ hai hóa khí thành hình, đại cảnh giới thứ ba tùy tâm sở
dục. Ngoài ra công pháp chính của Tiêu Kiếm còn tu luyện kim cương ma giáp thể
tăng phòng ngụ bản thân và hấp thu tấn công của đối phương thành ma lực bản
thân, còn có một bộ ma kiếm pháp gồm 5 thức cơ bản: đâm, trảm, chặt, chém,
khảm. Từ ngũ thức mà thiên biến vạn hóa. Bộ công pháp này khi Tiêu Kiếm tu
luyện hắn hiểu ra công pháp này tuy giản dị nhưng thập phần huyền ảo từ ngũ
thức mà diễn ra vô vàn các chiêu thức. Côn pháp này chia làm tam cảnh giới:
tùy tâm sở dục, nhân kiếm hợp nhất, thiên nhân hợp nhất. Năm xưa Tiêu Kiếm mới
bước nửa bước vào thiên nhân hợp nhất đã là đánh khắp ma giới thiên giới vô
địch thủ. Ngoài ra hắn còn một số công pháp nữa muốn tu luyện nhưng vẫn chưa
đủ ma lực. Lại nhắc đến công pháp hắn còn hai công pháp Tu chân và Tu ma tuyệt
luân nhưng bị vứt xó có lẽ sau này hắn tu luyện thân ngoại hóa thân thì để
húng tu luyện đi.

Tiêu Kiếm ngồi vất vơ đang hứng trí thưởng thức những tia nắng chiếu xuyên qua
những tán lá xanh lúc này đây chỗ Tiêu Kiếm đang nằm nhìn cảnh quan thật là
tuyệt đẹp. Thần thức Tiêu Kiếm bao quát xung quanh. Lúc này Tiêu Kiếm cảm thấy
một trận ba động.

-“Một ma thú…uhm… thêm một đám dong binh, chà có vẻ đang có một trận chiến thú vị” Tiêu Kiếm thầm nhủ.

-“Ầm ầm, Hống…Hống…” Mặt đám dong binh đang bị một con mãng xà công kích. Lúc này Tiêu Kiếm miệng đang ngậm ngọn cỏ một tay đang tung hứng mấy viên đá nhỏ nhìn chăm chú về phía đám dong binh.

-“Nhất cấp ma thú Độc mãng xà hơn nữa lại là biến dị huyết mạch mạnh hơn đấu sư nhiều. Xem ra có vẻ đám dong binh này sắp không xong rồi ”. Tiêu Kiếm nhìn con yêu thú quan sát nói thầm.

Con mãng xà tấn công đoàn dong binh. Nó há cái miệng rộng, trong miệng là hai
cái răng nah rài sắc bén, miệng mãng xà đỏ lòm lúc nào cũng khè khè ra khí màu
đen thập phần tanh tưởi. Độc mãng lao vào giữa đám người dong binh đoàn mở cái
miệng máu đớp về phía một trang niên người da ngăm đen tầm gần 30 tuổi. Tráng
niên ngăm đen tránh được tùng một kiếm chém về phía con rắn.

-“Ngũ tinh đấu sư. Những có vẻ không được việc lắm thì phải” Tiêu Kiếm nhìn về phía trang niên ngăm đen nói.

Con rắn ăn một kiếm thì trở tức giận xuất ngay ra chiêu Thần Long bái vĩ làm
bốn năm người bị cái đuôi của nó quật trúng bắn ra xa. Sau nhiều lần tấn công
không thành, nó quan sat thấy một thiếu nữ áo trắng trong đoàn, nó lao đến tấn
công thiếu nữ này. Có vẻ như theo cảm nhận của nó đây là địch nhân yếu nhất dễ
giải quyết nhất. Thiếu nữ bạch y chỉ là ngũ tinh đâu giả năm nay hơn Tiêu Kiếm
có lẽ là khoảng một hai tuổi. Ở tuổi này mà đạt đến cấp bậc này coi như cũng
là một tiểu thiên tai đi. Lúc này cái miệng rắn đỏ lòm đàn rương lanh múa vuốt
cắn về phía bạch ý thiếu nữ. Bạch y thiếu nữ hoảng hốt, mặt cắt không còn một
giọt máu.

-“Vèo vèo vèo…Cốp,cốp” Mấy viến đá nhỏ bắn trúng cái đầu mãng xà phát lên những âm thanh như bắn vào một tảng đá. Độc mãng xà hống lên giận hướng về phía Tiêu Kiếm miệng phun phì phì tỏ ra thập phần giận giữ.

-“Yên lặng nào xu tiểu xà” Tiêu Kiếm vẫn tỏ ra bàng quang trước con mãng xà. Độc mãng xà thấy Tiêu Kiếm thập phần tức giận. Nó quán xát Tiêu Kiếm một lúc rồi lao nhanh về phía Tiêu Kiếm há cái miệng máu đớp một cái.

-“Cẩn….” Bạch y thiểu nữ chữa kịp nói thì con độc mãng đã cắn về phía Tiêu Kiếm. Thân thể mãng xà cực kỳ cứng rắn một cú đợp của nó làm mỏm đá chỗ Tiêu Kiếm đang nằm nát vụn.

-“Bịch” một tiếng chân giậm xuống đất một cách nhẹ nhàng. Tiêu Kiếm từ trên trời hạ xuống, lúc này tà áo hắn tung bay phong cách cực kỳ phiêu giật xuất thần. Tuy không nhìn được tu vi của Tiêu Kiếm nhưng thân pháp hắn cực kỳ mau le thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Lúc này đám dong binh mời hít một hơi lạnh “Phù”

-“Xú tiểu xà nếu mày muốn chiến lại đây nào. Kmon, lại đây!” Tiêu Kiếm một hồi đấm đá rồi đập đập tay mấy cái đưa tay về phía con tiểu xà tay vẫy vẫy khiêu khích. Con rắn lại một lần nữa cắn về phía Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm lăn người tránh được dùng một đao chém vào phần đuôi con mãng xà.

-“Keng” một âm thanh đựt gẫy, thanh đao dưỡng phụ hắn từng dùng bị mẻ một miếng lớn. Tiêu Kiếm hít lấy một hơi lạnh không ngờ da con rắn này lại dày như vậy. Mãng xà tức rận tung ra chiêu Thần Long bái vĩ đánh trúng vài thân cây đại thụ làm mấy thân cây này gẫy nát. Tiêu Kiếm nhảy tránh thoát được.

-“Cẩn thận độc khí!” Bạch y thiếu nữ hét lên một tiếng cảnh báo. Thì ra nhân lúc Tiêu Kiếm thân mình đang trong không trung hạ xuống độc xà phun một đoàn khí độc. Tiêu Kiếm lấy một tay che lại độc khí.

-“Hừ” lạnh một tiếng, Tiêu Kiếm phất tay xuống, lúc này hắn cảm giác độc dược đem lại cho hắn cảm giác hơi tê tê may mà lúc này Hắc Ám ma công đã đạt tiểu thành.

-“Véo,véo,véo…” Tiêu Kiếm phất tay bắn mấy viên đá nhỏ bay nhanh về phía cổ độc mãng xà. Tiêu Kiếm biết đây là nơi hiếm yếu nhất của loài rắn. Tuy mãng xà có linh trí thấp nhưng nó cũng hiếu mấy viên đá này đang đánh đến chỗ hiểm của nó. Không kịp tránh né, nó cúi đầu xuống nhắm hai mắt lại.

-“Cốp,cốp,cốp…” Mấy viên đá như bắn vào thạch bản.

-“Véo,véo” Tiêu Kiếm lại bắn hai viên đá về phía hai mắt của độc xà. Đúng lúc này độc xà mở hai mắt lãnh chọn hai đòn.

-“Hống,hống” hai mắt của yêu xà chảy ra hai dòng huyết lệ. Nó tức giận quẫy đuôi lung tung. Tiêu Kiếm nhân lúc yêu xà đang sơ hở, hắn áp sát đến tập trung ma lực trên đỉnh mũi đao đâm vào nơi yếu hãi nhất của nó. Từ cổ yêu xà chảy ra một dòng suối huyết tắm đỏ cả người Tiêu Kiếm. Yêu xà đau đớn quẫy đầu, Tiêu Kiếm bị nó quất mạnh một cái bắn vào một thân cây đại thù.

-“Rầm, rầm” thân cây đại thụ đỏ xập xuống. Lúc này Tiêu Kiếm đứng dậy nhưng người hắn lại lảo đảo khụy xuống một chân quỳ một chân tay chống đao miệng phun ra một búng máu. Đoàn dong binh hít một hơi lạnh lãnh đòn thế mà không chết có phải người không đây. Lần này chiến đấu độc xà Tiêu Kiếm thắng được đơn giản vì hắn có một phần may mắn hơn thế nữa công pháp hắn không sợ kịch độc của yêu xà, thân pháp của Tiêu Kiếm lại thập phần mau le, hắn lại có nhiều kinh nghiệm trong sinh tử chiến.

Yêu xà sau một lúc dãy dụa thì tuyệt khí bỏ mình. Tiêu Kiếm bước đến gần con
mãng xà tay đặt lên đầu nó, một hình ảnh nhỏ có hình ảnh như con rắn nhỏ chui
vào tay Tiêu Kiếm.Tiêu Kiếm nhìn đám dong binh, suy ngẫm không nói gì định
giảo bước rời đi.

-“Xin công tử dừng bước” người tráng niên da đen cất tiếng nói: “Cảm tạ công ơn cứu mạng của công tử. Tại hạ là Trần Lực đội trưởng dong binh đoàn Thiên Phong. Đây là Mã Phong phó đường chủ dong binh đoàn.Còn đây là biểu muội Trần Tuyết Nhi” Trần Lực lần lượt giới thiệu tên từng người. Lúc này Tiêu Kiếm mới quan sát. Oầy, nhìn Trần Lực tên đúng như người nhìn cái đã biết là có Lực roài, to cao đen hôi. Đây chỉ là suy nghĩ của Tiêu Kiếm hắn cũng không định nói ra. Lúc này hắn nhìn đến Trần Tuyết Nhi, thiếu nữ này thập phần xinh đẹp tuy không có sự hấp dẫn của nữ nhân thành thục nhưng lại có vẻ đáng yêu ngây thơ, nàng có nàn da trắng lại mặc một bộ bạch y, trông giống hệt tiểu thiên sứ của phương Tây. Nhớ mấy lần Tiêu Kiếm đến thăm Tây phương mà mấy lần hắn muốn phún máu mũi khi thấy các nàng thiên sứ này.

Tuyết Nhi thấy Tiêu Kiếm nhìn chằm chằm mình thì e thẹn đỏ mặt cúi đầu. Mã
Phong một bên hừ lạnh một tiếng không nói gì. Tiêu Kiếm gãi gãi mũi làm ngơ.
Sau một hồi nói chuyện, tính cách hảo sảng của hắn khá hợp với Trần Lực nên
hai người khá hòa hợp.

-“Lực đại ca, huynh có biết gia đình lớn hay có đại gia tộc nào họ Tiêu không?” Tiêu Kiếm có một miếng ngọc bột họ Tiêu. Hắn suy ngấm có lẽ nó là họ của thân thể hắn đang chiếm giữ này.

-“Gia đình họ Tiêu thì nhiều nhưng nếu nói đến đại gia tộc họ Tiêu thì huynh biết có một gia tộc lớn mang họ Tiêu hiện nay đang ở Gia Mã đế quốc. Đoàn dong binh chúng ta đang định đến đó nếu huynh đệ không chê có thể đi cùng chúng ta” Trân Lực suy ngẫm rồi trả lời. Tiêu Kiếm suy nghĩ một lúc rồi đồng ý.

Sau khi phân chia yêu xà Trần Lực muốn nhượng tất cả cho dong binh đoàn nhưng
Trần Lực không đồng ý. Cuối cùng Tiêu Lực nhận lấy viên tinh hạch ma thú vì
bây giờ hắn cũng không còn bao nhiêu kim tê.


Đấu Phá Chi Ma Đế - Chương #5