18:trúc Cơ Linh Dịch


Trở về Tiêu gia, Tiêu Kiếm bước đến phòn Tiêu Viêm: “Cốc,cốc,cốc… Tam ca huynh
có đấy không?”

“Đệ vào đi.Tứ đệ đệ luyện công xong rồi ah! Chiều về ta tìm đệ nhưng đệ không
có nhà” Tiêu Viêm thấy Tiêu Kiếm tìm mình thì trả lời.

“Đệ luyện công đến giai đạn quan đầu cần phải tĩnh tu lên đệ ra sau núi kiếm
một hang động yên tĩnh. Huynh mua được rồi ah!” Tiêu Kiếm hỏi.

“Ừh!” Tiêu Viêm nhún nhún vai tỏ ra vui sướng.

“Hắc hắc, chắc là huynh và Huân Nhi…” Tiêu Kiếm đan hai ngón chỏ vào nhau vân
vê.

“Tiểu oa nhi mới về đã suy nghĩ bậy bạ rồi!” Một âm thanh khàn khàn vang lên.

“Lão già, ah không lão sư” Tiêu Kiếm lỡ lời.

“Nhất tự vi sư bán tự vi sư”. Dược Lõa bắn một đạo bạch quang lên đầu Tiêu
Kiếm.Có vẻ dược lão thập phần tức giận

“Cốp” Tiêu Kiếm gãi gãi đầu. Ở đấu khí đại lục mà cũng biết câu này sao.

“Giờ ta giảng giải về các loại dược liệu cũng như cách phối chế một số đan
dược đơn giản. Chú ý lắng nghe vào!” Dược Lão lên tiếng.

“Vâng, thưa lão sư phụ” hai thanh niên cùng đáp.

Tuy Tiêu Kiếm biết luyện dược là công việc thập phần khó khăn nhưng bất quá
hắn cũng mấy lần nghe mấy Tu ma Tu chân giảng giải. Bất quá phương pháp hoàn
toàn khác với Dược Lão giảng giải.

….

Bên trong phòng im lặng, dược lão tay trái cầm tử diệp lan thảo, mắt khẽ nheo
lại, một lúc sau, nhẹ nhàng thở một hơi, trên tay trái bỗng hiện lên một ngọn
lửa màu trắng...

Ngọc lửa vừa xuất hiện, trong phòng, độ ấm tăng lên rất nhiều.

Mắt không chớp nhìn ngọn lửa màu trắng kia, trong lòng Tiêu Viêm có chút rung
động, hắn rõ ràng quá trình luyện dược sư luyện dược, nhưng đấu khí ngoại
phóng, hóa thành thực chất, cho dù là phụ thân của mình, cũng không thể làm
được a...

Sắc mặt lạnh nhạt, ngọn lửa màu trắng trong tay dược lão thoáng bốc lên, đem
gốc tử diệp lan thảo cắn nuốt vào... Ngọn lửa bốc lên, tử diệp lan thảo trong
tích tắc bị đốt thành một ít chất lỏng màu xanh biếc...

Tay phải lại cầm một gốc tử lan diệp thảo, trực tiếp ném vào bên trong ngọn
lửa...

Sau khi đem ba gốc tử lan diệp thảo toàn bộ ném vào, dung dịch màu xanh biếc
kia trở nên lớn hơn rất nhiều.

Chất lỏng màu xanh, tại trong ngọn lửa không ngừng động đậy, nhiệt độ nóng
cháy, không ngừng thiêu đốt tạp chất trong đó...

Theo ngọn lửa thiêu đốt, chất lỏng màu xanh biếc càng ngày càng nhỏ đi, một
lúc sau, chỉ to bằng độ lớn của một ngón tay...

Tiếp theo, dược lão lại đem hai cây tẩy cốt hoa, đưa vào trong ngọn lửa, sau
khi nung chảy, đem nó hòa vào trong chất lỏng màu xanh...

Sau đó, chính là luyện hóa ma tinh...

Ba bước này, kéo dài khoảng một giờ, mà sắc mặt của dược lão vẫn tràn đầy tinh
thần, không có một điểm mệt mỏi.

Sau một giờ, ma tinh cứng rắn, đã bị nung chảy thành một chất lỏng màu xanh
nhạt, cuồng bạo năng lượng ẩn chứa trong ma tinh, cũng bị dược lão dùng dược
tính thần kỳ phối hợp, loại ra ngoài...

Trong bàn tay, ngọn lửa màu trắng dần nhỏ lại, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Nhìn trong bàn tay dược lão huyền phù một giọt chất lỏng màu phỉ thúy, bằng
cảm giác lực hơn người, làm Tiêu Viêm rõ ràng cảm ứng được năng lượng trong
chất lỏng này lớn đến thế nào...

"Cái này dùng để uống hả?" Tiêu Kiếm chép miệng.

"Bọn bay muốn chết thì cứ trực tiếp nuốt vào, bằng mấy cái kinh mạch của bọn
ngươi, sẽ lập tức biến thành phế vật chân chính." Trừng mắt nhìn hai thanh
niên, dược lão nhẹ nhàng búng tay, phỉ thúy chất lỏng hòa vào nước bên trong
bồn, nhất thời, một bồn trong suốt nước hóa thành màu xanh

"Sau này, ở trong đó tu luyện, bằng thiên phú của tiểu oa nhi ngươi, trong một
năm đạt tới bảy đoạn, không phải việc khó." Dược lão vỗ vỗ tay, mỉm cười nói.

Tiêu Viêm trong lòng tràn đầy vui mừng, vội vàng gật đầu.

"Nga, suýt nữa quên mất, loại dược thủy này, chỉ có thể kéo dài hai tháng, nói
cách khác, ngươi mỗi hai tháng lại phải mua một lần dược tài hôm nay." Dược
lão cười nói

Khuôn mặt cứng đờ, Tiêu Viêm có chút muốn khóc, gật gật đầu.

"xxx, thứ này quả nhiên chỉ có kẻ có tiền mới dùng được..." Tiêu Viêm khóc ra
nước mắt.

“Thứ này đắt lắm sao?” Tiêu Kiếm ngờ hoặc.

“Đệ nghĩ thử xem!” Tiêu Viêm trả lời.

….

“Ủa cái gì đây?” Tiêu Kiếm thấy một mảnh Thiết Phiến màu đen, thì cầm lên nghi
hoặc.

“Hấp chưởng: Huyền giai sơ cấp. Đệ có muốn học không?” Tiêu Viêm lên tiếng
hỏi.

“Quên đi! Công pháp đệ luyện khác hẳn đấu khí luyện cái này cũng vô dụng” Tiêu
Kiếm cười cười.

Tiêu Viêm nhìn Tiêu Kiếm có chút nghi hoặc. Không biết tứ đệ luyện công pháp
gì. Bất quá hắn cũng không để ý đến nữa.

“Ca ca, huynh còn ít tinh tệ nào không?” Tiêu Kiếm ngượng ngùng hỏi Tiêu Viêm.

“Sao đệ thiếu tiền ah?” Tiêu Viêm nghi hoặc.

“Thì ca cũng biết mà phụ thân hài…” Tiêu Kiếm lên tiếng lắc đầu.

“Ở đây còn một ít” Tiêu Viêm đưa tinh hạp cho Tiêu Kiếm.

“Đệ cần kim tệ cơ” Tiêu Kiếm lên tiếng thở dài.

“Ở đây ta còn một ít. Nhưng đệ muốn làm gì?” Tiêu Viêm nghi hoặc.

“Bí mật. Huynh cứ cho đệ mượn đi!” Tiêu Kiếm nhún nhún vai.

“Được rồi!” Tiêu Viêm nhìn Tiêu Kiếm trả lời.

Nhìn thiếu niên rời đi, Tiêu Viêm thở dài.


Đấu Phá Chi Ma Đế - Chương #18