Tiến Ma Thú Sơn Mạch.


Người đăng: longthiende

Sừng sững mà đứng Ma Thú Sơn Mạch, đại cổ thụ đỉnh cao nhất tầng dậm rạp lá,
ngồi đó một tên khôi ngô thiếu niên, hắn là Võ Hoàng Lê Phong.

Lê Phong hiện tại đang vận chuyển chăm chỉ Cửu Thiên Thập Địa Đấu Đế Quyết,
hắn trong cơ thể đấu lực lượng đã đạt tới ba đoạn.

"Ba đoạn đấu lực lượng, hắc hắc, dựa vào ta vô kiên bất tồi thân thể đủ săn
giết ma thú, dù sao ba ngày nay chưa gì bỏ bụng." Lê Phong chậm rãi cười hắc
hắc.

Hắn xuyên đến thế giới này sau khi võ khí căn cơ mất hết nhưng thân thể hiện
trạng vẫn còn nguyên, một vị Võ Hoàng chi thân cũng đủ sánh ngang Đấu Thánh
bên này chứ.

Nếu không có bộ này vô kiên bất tồi thân thể Lê Phong hắn thực sự từ hai ngày
trước chết xuống mồ vì đói ăn.

Mặc dù là cường giả cũng phải ăn, thôn phệ để sống, bất quá khác nhau ở chỗ
cấp bậc càng cao thì thức ăn cũng không đồng dạng nhau.

Phàm tục người ăn là hoa màu ngũ cốc, thịt thừa rau muống các loại, còn cường
giả chính là "ăn" linh khí, đấu khí mà sống, đấu khí hay linh khí đều có bổ
dưỡng cấu trúc, có thể làm da thịt tươi tốt, sung mãn tinh khí thần.

Đấy là Đấu Tông cấp bậc trở lên người, còn Lê Phong ba đoạn đấu lực lượng cũng
chưa đủ trình không ăn ngậm khí mà sống được.

"Muốn vào Ma Thú Sơn Mạch, trước hết đi kiếm cái tốt vũ khí."

Hắn thân thể dù mạnh nhưng quyền cước ăn không thạo nên chỉ có thể sài kiếm mà
đánh nhau nên quyết định chế tác một cặp song kiếm.

Song kiếm là vì song kiếm lưu kiếm thuật vẫn như lạc ấn đồng dạng khắc sâu tại
Lê Phong trong não hải, hắn là thế giới trước duy nhất Võ Hoàng cùng duy nhất
viễn cổ đến nay song kiếm lưu thiên kiêu.

Thực ra thì, song kiếm lưu ngược lại dễ dàng luyện tập, chỉ cần thỏa mãn song
song hai cái linh hồn bản nguyên điệp gia là được, tượng trưng cho hai bên não
bộ hoạt động.

Não bộ con người hoạt động bên này thì bên kia tắt và ngược lại, nhưng nếu hai
cái linh hồn bản nguyên điệp gia hai bên não bộ thì cả hai sẽ cùng lúc hoạt
động.

Mà Lê Phong chính là thỏa mãn yêu cầu người, hắn là địa cầu linh hồn dung nhập
linh hồn thân thể này hòa trộn lẫn nhau, mỗi bên ngự giá não bộ một phần, song
kiếm lưu dễ dàng luyện đến.

"Cuối cùng cũng đã hoàn thành liền đặt ngươi danh tự kêu Âm kiếm cùng Dương
kiếm đi." Lê Phong cười ha hả, một bên ngắm nhìn hai cái mộc chất liệu cổ thụ
chế tác song kiếm.

Âm kiếm cùng Dương kiếm, một bên tối đen như mực, huyền bí mà kỳ dị, một bên
tỏa sáng rõ ràng, tị hung tránh tà.

Bất quá hơi tưởng tượng nhiều, thật ra một cây kiếm màu đen mực còn cây kiếm
còn lại chính là màu vàng gỗ chế thành.

"Âm Dương song kiếm. Thay đổi danh tự kêu của môn kia song kiếm pháp môn từ
Liệt Diễm Thiên Thủy song kiếm kỹ thành Âm Dương Lưỡng Nghi song kiếm kỹ đi."

...

Cát lạp, cát lạp.

Một đàn Thạch Nê Mã ( cháu chắt thảo nê mã đây rồi =w= ) tung tăng phi nước
đại mà bôn đằng, ở một cây cổ thụ bên trên Lê Phong nhìn ngứa hết cả mắt.

Đọc qua không ít tình tiết tiểu thuyết nói về thảo nê mã cùng con này thạch nê
mã giống y như đúc, vạn mã bôn đằng lòng người khó chịu.

Mặc dù là ngứa nhưng hắn vẫn không dám vọng động, Thạch Nê Mã danh tự kêu có
thạch nê hai chứ ý tứ cứng như đá bùn, mềm dẻo dai bền, nên con này ngựa da
thịt cũng dày béo, dựa vào kiếm cùn đánh không được.

Âm kiếm cùng Dương kiếm của Lê Phong từ gỗ chế tạo đi ra tất nhiên sẽ không
cứa giết được, chỉ có lợi dụng phần đầu vót nhọn đi đâm thọc mà thôi.

"Ồ bên kia gặp gỡ lạc đàn thạch nê mã lão niên."


Đấu Phá Chi Cửu Thiên Võ Hoàng - Chương #4