Người đăng: longthiende
Đấu Phá Thương Khung vị diện trung, Lê Phong dùng còn dư lại ít ỏi võ khí đằng
không ngắm cảnh rồi nhanh chóng hạ xuống vùng bình nguyên của Gia Mã đế quốc.
Hắn cảm nhận được trong cơ thể có một luồng thiên địa xiềng xích khí tức áp
chế lại vô cùng mạnh mẽ Võ khí trong cơ thể, dường như ở thiên địa này, dị
loại năng lượng là sẽ bị bài xích.
Dần dần, võ khí của Lê Phong cũng bị cấm hoàn toàn, thay vào đó cơ thể truyền
thụ đến một đạo cương mãnh đấu khí chảy dài trong kinh mạch của hắn.
"Một đoạn đấu lực cấp bậc." Lê Phong có chút tiếc nuối tâm đạo, hơn mười năm
tu hành võ khí biến mất gần như hết, thay vào đó lại là cỏn con đấu khí.
Nhưng xuyên việt giả không thiếu chính là sự kiên trì cùng nỗ lực, hắn có thể
hơn mười năm tu thành khó khăn võ khí Hoàng cấp vậy làm sao trong mười năm có
thể tu thành vị diện không một ai Đấu Đế cấp bậc đây.
Có như vậy lòng nỗ lực an ủi, Lê Phong miệng vui cười, ăn mặc cổ điển thanh y
chậm rãi hướng một cái màu đen cự hình thành trì tiến tới, đây là chỗ mà cửu
phẩm dược sư cư ngụ.
...
Buổi trưa, ô viên thành trì bên trong, Lê Phong khuôn mặt hứng khởi đi đến,
hắn với một đoạn đấu lực chỉ cần giao ra một đồng kim tệ liền có tư cách tiến
nhập.
Nếu so sánh thời gian thì hiện tại là ngày tên kia nhân vật chính Tiêu Viêm
sáng lóa nhất thời điểm, đấu giả cấp bậc đi.
Cùng mấy cái người đi theo, hắn vòng vo cuối cùng đi đến Tiêu gia cửa lớn, nơi
này không có thủ vệ nên hắn liền lẻn bước vào khảo hạch khu.
Khảo hạch khu phi thường tấp nập, mỗi cái đều đấu khí bừng bừng, ngồi bên trên
Tiêu Chiến gia chủ cùng song song hai đại trưởng lão.
Lúc này, trên đá kiểm trắc đứng cạnh một tên tuấn tú tóc tím thiếu niên, khuôn
mặt sáng ngời, ăn mặc phong cách y phục, đặt tay lên đá kiểm trắc.
"Tiêu Viêm - Đấu giả lực lượng. Một sao." Bên cạnh kiểm trắc nhân viên bị sợ
hết hồn. Một tên thiếu niên 13 tuổi thiếu niên mà có đấu giả thực lực vậy mai
sau lớn lên chí ít Đấu Tông a.
"Đấu giả lực lượng sao. Cũng tầm thường thôi. Tháng ngày vui vẻ sắp kết thúc
rồi người đồng hương." Lê Phong tựa vào gốc cổ thụ trong lòng âm thầm cười.
Tiêu Viêm là một tên địa cầu sinh viên dân gì đó xuyên việt đến đây, Lê Phong
cũng vậy, nhìn vẻ mặt của tên này là Trung Quốc khu người rồi, còn hắn chính
là Việt Quốc dân.
Lê Phong đến đây cũng không dư thời gian chú ý Tiêu Viêm thể hiện mà không
ngừng xem xét trên tay hắn nhẫn cổ điển.
Này nhẫn dựa theo cốt truyện chính là viễn cổ tám tộc bên trong Dược tộc thiên
tài kiêm cửu phẩm đại dược sư Dược Trần linh hồn cũng là Tiêu Viêm kẻ cứu vớt.
"Lúc này tên đồng hương vẫn chưa biết nhẫn này giá trị có thể sài tiền mua lại
nó nhưng đây là mẫu thân hắn cổ vật a." Lê Phong khó khăn nói, mẫu thân của
Tiêu Viêm cảnh giới hắn không biết nhưng chí ít cũng trên Đấu Tông thực lực.
Nếu mua không được liền chỉ có cướp nhưng có chút đê hèn cùng vô liêm sỉ, dù
sao mình đường đường vẫn là Võ Hoàng một thế giới cơ mà.
Vậy liền không cướp không mua chỉ có cách tự thân tu luyện, tu đến Đấu Đế lúc
thì Tiêu Viêm đã ở Vô Tận Hỏa Vực chơi rồi.
"Xem nào có cái gì cơ duyên nhanh chóng đây... Cổ giới Thiên Mộ.., không được
Cổ Nguyên thằng đó Đấu Thánh cấp bậc sẽ cho ta một quyền hôi phi yên diệt."
"Cửu U Minh Mãng di tích cổ... Chết tiệt cũng không được, Đấu Thánh cấp uy áp
làm sao ta đỡ nổi."
"Cuối cùng vẫn là tu lên Đấu Linh hẵng tính tiếp."