Người đăng: Minato
" Tiểu Vũ Đồng ta thật hâm mộ ngươi nha ! Chưa gì đã đột phá được đệ nhị trọng
của Tử Cực Ma Đồng rồi . Ân !? Thế ánh mắt của ngươi có hay không một chút
gánh nặng đây ?" Đường Tam hơi lo âu nói . Hắn chỉ có 1 đệ đệ mà thôi với lại
trên đường về hắn cảm thấy đệ đệ của mình cũng thường xuyên mệt mỏi ( thực ra
là main đang suy nghĩ về hệ thống mà thôi .) Nên sợ ảnh hưởng tới cơ thể hắn .
Tuy Vũ Đồng nói qua đôi mắt này có thể cho hắn nhìn kỹ toàn bộ xung quanh toàn
bộ sự việc nhưng đổi lại cơ thể sẽ hơi không tốt mà thôi ( không có hồn lực
sao mà chịu nổi liên tục bật Sharingan phần mềm hack .)
" Không sao Tam ca từ lúc ta tu luyện Huyền Thiên Công đến giờ thì gánh nặng
đã biến mất được một chút nhưng mà .... nó tiến hóa từ Đơn Câu Ngọc thành Song
Câu Ngọc ta đột phá xong đệ nhị tầng mới giảm được thống khổ . Nhưng từ khi Tử
Cực Ma Đồng cũng đột phá thì tác dụng phụ đã giảm gần như hoàn toàn ngoại trừ
hơi mệt mỏi thì mọi phương diện không thành vấn đề ." Đường Vũ Đồng lập tức
nói . Xác thực như hắn nói từ lúc Tử Cực Ma Đồng đột phá thì gần như hoàn toàn
thay thế được Sharingan phụ tải năng lực. Nhưng điểm yếu mà hắn biết rất rõ
chính là hắn hai mắt nếu bây giờ muốn tiến hóa thì bắt buộc phải dùng sinh
mệnh làm giá trao đổi.
" Được rồi như vậy ngươi cần phải an an ổn ổn lo lấy chính mình. Ta ca ca này
sẽ tìm cách giúp ngươi chữa bệnh." Đường Tam trong lòng cảm thấy đau đớn nhìn
đệ đệ mình ôn hòa nói.
" Ân ca ca ! Chúng ta mau đi về thôi phụ thân đang đợi chúng ta đấy !" Đường
Vũ Đồng nhận ra được sắc mặt ca ca cũng không khỏi đổi chủ đề.
" Được rồi tiểu Vũ Đồng chúng ta đi về thôi ." Đường Tam lập tức cõng lên Vũ
Đồng chạy một mạch về nhà.
" Về rồi sao? Có chuyện gì thì nói không thì đi làm cơm tối đi." Đường Hạo
lười nhác cầm lên chai rượu nói.
" Phụ thân ! Ngươi lại như vậy nữa rồi. Với lại bây giờ là buổi sáng a, còn
nữa hồi nãy Bá thúc mới hỏi cái cuốc chừng nào thì hoàn thành xong đây này."
Đường Tam nhìn phụ thân bất đắc dĩ thả xuống đệ đệ nói.
" Hừ ! Ồn ào quá ! Chuyện này ta tự lo liệu được đưa Vũ Đồng về phòng nghỉ
ngơi đi, sức khỏe của hắn không chịu được nơi này đâu." Đường Hạo lập tức
nhìn thấy Vũ Đồng hơi mệt cáu lên nói. Thực chất hắn rất lo lắng cho Vũ Đồng
nhưng không muốn thể hiện ra điều này Vũ Đồng cũng biết.
Thực chất mà nói Đường Vũ Đồng đang muốn ngưng lại đôi mắt tiến hóa thành Tam
Câu Ngọc Sharingan a. Nếu tiến hóa thành công hắn sẽ chỉ biết khóc, khóc cùng
khóc mà nằm yên trên giường không cử động mà thôi. Còn không thì dùng sinh
mệnh lực làm giá trao đổi.
" Được rồi ta lập tức làm ...." Đường Tam đỡ lấy Đường Vũ Đồng đi lên lầu
nhưng chưa nói xong thì bị 1 giọng già nua mở toát cửa ra nói.
" Đường Hạo tên ngốc này ! Ngươi có biết bây giờ là mấy giờ rồi không ? Ngươi
có hay không biết ngày mai là ngày gì ?" Giọng nói này là thôn trưởng Jack (
Ta ghét xài tên tiếng anh vl luôn ấy.)
" Ồn ào quá lão già ! Đương nhiên bây giờ là buổi sáng ! Ngày mai là chủ nhật
chứ gì nữa ?" Đường Hạo tức giận nói.
" Ngươi cái tên ngốc này ! Ngày mai là ngày trọng đại của thôn ! Là nghi thức
thức tỉnh Vũ Hồn đó ! Là ! Thức ! Tỉnh ! Vũ ! Hồn ! Đó !" Jack thôn trưởng
nghiến răng tức giận nhấn mạnh từng chữ.
" Ân !? Tiểu Tam, tiểu Đồng lại mệt mỏi sao ?" Lúc này hắn nhìn lấy đang bước
lên lầu 2 đứa nhỏ quan tâm hỏi. Kể ra thì hắn khá thích Vũ Đồng vì lúc nào hắn
tức giận Vũ Đồng cũng làm hắn vui vẻ cùng bình tĩnh lại với vẻ "ngây thơ" đó.
Thực chất thì Vũ Đồng chỉ thử năng lực của Sharingan để làm hắn bình tĩnh lại
mà thôi ( tội nghiệp lão trưởng thôn .)
" Ân, đúng vậy Jack gia gia Tiểu Đồng hơi mệt chút chỉ cần nghỉ ngơi lại chút
là được ."" Đúng vậy a Jack gia gia " 2 tiểu nam hài đồng thanh nói.
" Được rồi tiểu Tam đưa tiểu Đồng đi nghỉ ngơi đi." Đường Hạo nhìn sắc mặt của
Vũ Đồng hơi buồn ngủ cũng trầm giọng lại nói. Thực ra hắn đã xong nghi thức
phong ấn chút đôi mắt thoái hóa trở lại làm Song Câu Ngọc rồi chỉ là tiêu hao
hết Hồn Lực ( Nội Công ) nên ngủ lấy sức mà thôi.
" Vâng ! Phụ thân !" Đường Tam nhìn lại sắc mặt của Đường Vũ Đồng hốt hoảng
cõng đệ đệ mình lên trên phòng nghỉ ngơi. Hắn cũng bồi dưỡng đệ đệ mình xong
lại đi xuống dưới lầu. Hắn đang cố tìm cách cho đệ đệ mình khỏi bệnh " Bất quá
tựa hồ ở bên trong ký ức thì không có cách nhưng có lẽ trên đại lục này sẽ có
cách làm đệ đệ của hắn sẽ trở lại bình thường." Đường Tam đi xuống lầu hơi
buồn bã suy nghĩ.
" Tiểu Tam ngươi có lẽ phải làm hồn sư đi. Có thể trong giới hồn sư sẽ có cách
làm cho đệ đệ ngươi khỏi bệnh. Truyện gì thì ta cũng đã nói cho phụ thân
ngươi." Jack gia gia nhìn Đường Tam đi xuống nói rồi đi ra khỏi cửa. Để lại
trong nhà không khí trầm thấp cùng lạnh lẽo.
" Phụ thân ta sẽ làm hồn sư !" Đường Tam nghe được có cách cứu đệ đệ mình dù
chỉ 3 phần thật cũng được giả cũng được chỉ cần có hg vọng hắn sẽ kiên định
tìm cách cứu đệ đệ mình.
" Ngươi đi sao ? Ngươi có lẽ cũng không tìm được cách gì đâu ?" Đường Hạo khẽ
thở dài nói. Hắn đã từng thử đem Đường Vũ Đồng đi tới nơi có danh tiếng Hồn Sư
trị liệu lúc còn 1 tuổi chưa tới nhưng chưa có người nào chữa trị thành công.
" Không ! Chắc chắn sẽ có cách ! Ta sẽ không bao giờ chấp nhận như vậy không
có kết quả số phận." Đường Tam nắm chặt đôi bàn tay kiên định cùng phẫn nộ
nói.
" Haizz ! Nếu ngươi đã quyết định kiên trì tới như vậy thì ta cũng không muốn
cản ngươi nữa. Ngày mai cùng đem tiểu Đồng đi thực hiện nghi thức thức tỉnh Vũ
Hồn đi !" Đường Hạo cũng đành bất đắc dĩ nói. Nếu để cho người ta biết Hạo
Thiên Đấu La nhi tử bị bệnh khó chữa mà hắn lại bất lực không biết phản ứng ra
sao a. Hắn đối với điểm này cũng bất đắc dĩ đến cuối cùng rồi chỉ mong Lão
Thiên Gia giúp lấy nhi tử hắn.
" Vâng ! Phụ thân !" Đường Tam nghe phụ thân đồng ý cũng lập tức quay lại
phòng bồi lấy đệ đệ của mình.
" Tam ca ! Ta thành công ! Ta thành công ngăn chắn nó tiến hóa a !" Đường Vũ
Đồng vui sướng thanh âm nhè nhẹ nói.
" Thật sự ! Đệ đệ ngươi thành công rồi sao ?" Đường Tam nắm tay lấy chính mình
đệ đệ vui sướng không thể kìm chế được thổ lộ ra.
" Ân Tam ca là ta thành công rồi ! Ngày mai có thể hoạt động bình thường lại
hoàn toàn rồi . Ta sẽ cùng Tam ca ngươi thức tỉnh Vũ Hồn làm hồn sư a." Đường
Vũ Đồng hơi kích động mỉm cười nói. Hắn bây giờ cử động đại khái khoản 3, 4
tháng không thành vấn đề.
Hắn phải công nhận là cái bi kịch nhất người xuyên việt. Từ khi sinh ra tới
nay hắn không bị bệnh thì mệt mỏi liên tục vì Sharingan phụ trọng tác hại. Hệ
thống không dám cho hắn ở thức tỉnh Vũ Hồn đưa mới bực a, với lại cái kia hệ
thống mất tích cả 6 năm trời làm hắn mệt mỏi. Nhưng vì vậy hắn mới hiểu tại
sao hệ thống chọn 10000 người chỉ có 100 người đạt được thấp nhất yêu cầu a.
Cái này cho dù tuyển thêm mấy trăm ngàn người cũng phải chết mất giữa đường.
" Được rồi đệ đệ ngươi nghỉ ngơi cho thật tốt đi. Ta sẽ đi nói chuyện với phụ
thân hắn." Đường Tam cũng không muốn rời xa đệ đệ nên đành phải lần nữa bàn
với phụ thân rồi.