Người đăng: Minato
Không chờ Đường gia huynh đệ hết kinh ngạc, Đại sư ho khan, nói tiếp "Tại đây
chỉ nói về thực chiến, không nói về lý luận. Ta thì ngược lại, ta có kiến thức
nghiên cứu cả đời về vũ hồn .Các ngươi có nguyện ý hay không ?"
Trầm mặc một chút, một câu hỏi toát ra từ miệng Đường Tam "Ai cũng nói Lam
ngân thảo là phế vũ hồn, nó thật sự có thể tu luyện sao ?"
" Ta chủ trương không có vũ hồn phế vật, chỉ có người sử dụng vũ hồn là phế
vật !"Đại sư từ tốn nói
" Không sai !"Ánh mắt Đường Tam nhìn về phía Đại sư dần giảm bớt sát khí, hắn
quỳ xuống nói "Đường Tam bái kiến lão sư !"
" Hảo, hảo hảo !"Ngọc Tiểu Cương nói liên tiếp ba chữ hảo rồi nhìn về phía
Đường Vũ Đồng "Còn ngươi thì sao ?"
Đường Vũ Đồng trầm không một chút do dự cũng quỳ hai chân xuống "Đường Vũ Đồng
bái kến lão sư !"
Ngọc Tiểu Cương nhìn về phía hai đại hài tử, hiền lành nói "Ngốc hài tử, bái
sư tại sao phải dập đầu ,các ngươi không biết đây là lễ tiết bái quân vương
cùng cha mẹ hay sao ? Chỉ cúc cung là được !"
Nghe Đại sư nói xong, Đường Tam cùng Đường Vũ Đồng hai mắt nhìn nhau, sau đó
không hẹn mà cùng quay lại nhìn Đại sư sau đó đồng thanh nói "Một ngày là
thầy, cả đời là cha. Ta hẳn là cần quỳ lạy ngài !"
Nghe xong lời hai huynh đệ, trên khuôn mặt gầy gò của Đại sư rõ ràng toát ra
một nụ cười hài lòng.
" Một gã hồn sư cả đời chỉ có một người sư phụ, các ngươi đã nghĩ kĩ chưa ?"
Đại sư nhìn Đường Tam cùng Đường Vũ Đồng nói.
" Đệ tử nghĩ kĩ rồi !" Đường Vũ Đồng nhìn Đường Tam một chút sau đó cùng Đường
Tam đồng thời nói.
" Chúc mừng kí chủ kích hoạt giao diện sư đồ !" Một giọng nói lạnh như băng
hiện lên trong đầu Đường Vũ Đồng.
" Mở ra giao diện hình ảnh !" Đường Vũ Đồng thầm nói.
Sau đó xuất hiện trước mặt Đường Vũ Đồng là hai khung điện tử có hình ảnh của
Ngọc Tiểu Cương.
Sư phụ : Ngọc Tiểu Cương
Cấp bậc : 37 ( Hồn Tông )
Cấp bậc lí luận : 96/100 ( 95 trở lên đều là Siêu Cấp Phong Hào Đấu La ).
Đồ đệ : Đường Vũ Đồng
Cấp bậc : 10 ( Chưa thu hồn hoàn nên chưa là Hồn Sư )
Cấp bậc lí luận : 73 ( Hồn Thánh )
Hiện sư phụ : Ngọc Tiểu Cương
Đồ đệ : Đường Tam
Cấp bậc : 10
Cấp bậc lí luận : 29 ( Đại Hồn Sư )
Hiện sư phụ : Ngọc Tiểu Cương
" Keng~~ Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ tưởng thưởng: 1/3 kiến thức của
Ngọc Tiểu Cương cùng 1 lần Đại Rút Thưởng." Không đợi Đường Vũ Đồng trả lời hệ
thống quăng 1/3 kiến thức của Ngọc Tiểu Cương vào đầu Đường Vũ Đồng.
" Ách đau a !" Đường Vũ Đồng tinh thần như bị tê liệt thầm than. Phải biết hắn
là người 2 đời tinh thần vốn cường đại thêm vào đôi Vĩnh Hằng Mangekyo
Sharingan hắn dường như là vô địch nhưng cũng không ngờ rằng chỉ 1/3 lý luận
nhưng lại làm hắn thống khổ như vậy.
" Xảy ra chuyện gì sao tiểu Đồng ???" Đường Tam cùng Ngọc Tiểu Cương nhìn
Đường Vũ Đồng khác thường cũng hỏi thăm.
" Không có chuyện gì ta chỉ là hơi mệt chút thôi Tam ca!" Đường Vũ Đồng lau mồ
hôi trên trán nói.
" Ân thế vũ hồn còn lại của các ngươi là gì ???" Ngọc Tiểu Cương nhìn về phía
Đường Tam cùng Đường Vũ Đồng hứng thú hỏi.
" Các ngươi không nói cũng được !" Ngọc Tiểu Cương nhìn mặt 2 đứa nhỏ nhất
thời lắc đầu nói.
" Không lão sư ! Vũ hồn thứ hai của ta là cái này chuôi chùy tử !" Đường Tam
lập tức hiện lên cái vũ hồn thứ hai nói.
" Đây là... đây thực sự là .... Hạo Thiên Chùy !" Ngọc Tiểu Cương thất thố
buông trong tay quyển sách ra trong miệng còn lẩm bẩm "Đường Tam họ Đường,
Đường gia, Đường Hạo Hạo Thiên Đấu La !!!" Càng nghĩ Ngọc Tiểu Cương cũng lập
tức sợ hãi.
" Được rồi bây giờ ngươi hãy thử dùng ý niệm ẩn dấu vũ hồn đi. Dùng hồn lực
thử trong lòng mặc niệm "Ẩn" là được." Ngọc Tiểu Cương tạm gác qua chuyện hồi
nãy nói.
" Lão sư không phải ta muốn ẩn dấu vũ hồn nhưng mà cái này vũ hồn ta khi triệu
hồi nó uy áp rất cao ngoại trừ ba ba ra thì không thấy ai đỡ được nó, lần
trước ta triệu hồi nó ta đã tạm mất đi quyền điều khiển vũ hồn chút nhưng đã
lấy lại được. Với lại nó uy áp cũng làm ca ca ngất xỉu tại chỗ. Thậm chí nó
cũng tự dấu mình đi vũ hồn. Lão sư mong người thứ lỗi." Đường Vũ Đồng áy náy
nhìn Ngọc Tiểu Cương nói.
" Đúng vậy lão sư ! Tiểu Đồng lần trước ta tuy không hiểu gì nhưng hắn hình
như vừa triệu hồi vũ hồn ta cảm giác được cường đại uy áp sau đó ngất xỉu."
Đường Tam cũng lập tức nói.
" Vậy sao ? Thế còn vũ hồn thứ nhất của ngươi là gì ???" Ngọc Tiểu Cương chợt
nhớ trong bảng giới thiệu cũng chỉ ghi là biến dị vũ hồn hoặc là không xác
định vũ hồn.
" Là Cực Hạn Nguyên Tố Vũ Hồn !" Đường Vũ Đồng trên tay hiện lên 1 đoàn hư vô.
Có lúc là màu kim có lúc màu đỏ có lúc màu đen, trắng vâng vâng... Uy áp của
nó cũng xuất hiện theo. Lần này không có Đường Hạo giúp đỡ nên Đường Tam cùng
Ngọc Tiểu Cương hoàn toàn gánh chịu toàn bộ hậu quả.
" Thật kinh khủng uy áp ! Vũ Đồng ngươi thu vũ hồn vào đi." Ngọc Tiểu Cương
nhìn Đường Tam không chịu nổi nằm thở hồng hộc trên đất nói.
" Ca ca xin lỗi !" Đường Vũ Đồng áy náy nói. Thực sự hắn nghi hoặc lần trước
chính Đường Tam tự mình đỡ được mà sao bây giờ lại như vậy ?
" Không sao tiểu Đồng ta ổn !" Đường Tam đứng dậy nói.
" Được rồi chuyện này tới đây thôi ! Vũ Đồng nhớ kỹ vũ hồn thứ 2 vĩnh viễn
không thể tu luyện biết không ? Cả tiểu Tam nữa !" Ngọc Tiểu Cương nghiêm túc
nói.
" Vâng lão sư !" Đường Tam cùng Đường Vũ Đồng đồng thanh nói.
" Được rồi ở đây ta có mấy món bảo bối các ngươi cầm cẩn thận !" Ngọc Tiểu
Cương thở dài nói.
" Tiểu Tam của ngươi là cái này thắt lưng. Ta chỉ biết nó có thể chứa đựng 2
khối lập phương không gian trong mỗi viên ngọc châu còn về tên thì chuyện này
để ngươi đặt đi !" Ngọc Tiểu Cương cầm thắt lưng đưa cho Đường Tam nói.
Đường Tam cũng không khách khí nhận lấy rồi nói "Lão sư ta muốn đặt tên cho nó
là Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ !"
" Hảo a ! Tên hay rất tốt !" Ngọc Tiểu Cương lập tức nói.
" Còn chiếc nhẫn này cũng theo ta bao nhiêu năm ngươi cũng cầm lấy đi !" Ngọc
Tiểu Cương lấy trong ngăn bàn chiếc nhẫn màu lam đưa cho Đường Vũ Đồng nói.
" Vâng lão sư ! Ta cũng muốn đặt tên cho nó là Bích Thiên Đại Hải !" Đường Vũ
Đồng nhìn trên tay chiếc nhẫn xỏ vào ngón giữa nói. Thật lòng mà nói cái tên
này là hắn đọc trên một cuốn tiểu thuyết mà nói theo. Hắn cũng không nhớ rõ
tên quyển tiểu thuyết là gì nhưng hắn muốn như nhân vật trong đó tiêu dao tự
tại thực lực vấn đỉnh phong.
" Tên hay cũng rất hay không kém Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ !" Ngọc Tiểu
Cương lần nữa nói.
" Được rồi vi sư biết các ngươi đều là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực nên vi sư không
thể để chậm trễ. Ta cho các ngươi 2 ngày để chuẩn bị vào rừng săn bắt hồn
thú." Ngọc Tiểu Cương không thể chậm trễ nói.
" Vâng lão sư ! Chúng ta lập tức chuẩn bị !" Đường Vũ Đồng cùng Đường Tam đồng
thanh nói.
" Hảo ! Các ngươi đi về sớm nghỉ ngơi đi !" Ngọc Tiểu Cương lập tức quơ tay
nói.
" Vâng lão sư !" Cả 2 người cùng lúc nói. Nói xong bọn hắn cũng đi về ký túc
xá nghỉ ngơi.
" Tam ca, "Vương" các ngươi đã về a ! Nếu trễ thêm một chút nữa chúng ta sẽ
chết a !" Vương Thánh bọn nhỏ lập tức chạy ra cổng khóc lóc nói.
" Ân là Tiểu Vũ sao ??" Đường Tam chưa gì đã đoán được nguyên nhân làm cho
Đường Vũ Đồng không khỏi liếc mắt.
" Đúng a ! Đúng vậy a ! Nàng thấy các ngươi bị bắt sao đó hành hạ chúng ta từ
trưa tới giờ a !" Một tên nhóc đứng ra nói.
" Được rồi chuyện này để ta xử lý !" Đường Tam trầm ngâm một chút nói.
Sau đó Đường Tam cùng Đường Vũ Đồng chạy vô trong ký túc xa.
Haiz hôm nay may mắn thật trốn được kiểm tra 15 phút ( ^ω^)