Người đăng: nguyenhadong195
CHƯƠNG 68: BẢN TINH PHÁT KIM LONG TU CHÂM (2)
Đường Tam tự nhiên không biết Tiểu Vũ bởi vì hành động quỷ dị của hắn mà suy
nghĩ miên man, hắn cẩn thận đem khối thủy tinh lớn cỡ đầu người từ trong Nhị
thập tứ kiều minh nguyệt dạ lấy ra, đặt ở trên giường. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve
khối thủy tinh có bề mặt không bằng phẳng, tựa như là vuốt ve một bảo bối trân
quý nhất.
Tiểu Vũ biết Đường Tam luôn luôn là một người không dễ xúc động, nếu hắn trọng
thị khối thủy tinh như thế, chắc chắn trong đó có bí mật gì đó, nàng ngồi
xuống bên người hắn, chờ giải thích của hắn.
"Trong các loại thủy tinh, tử thủy tinh cũng không phải là trân quý nhất."
Đường Tam cả nửa ngày mới nói một câu như vậy.
Tiểu Vũ tò mò nói: "Vậy loại thủy tinh nào mới là quý nhất?"
Đường Tam trịnh trọng đáp: "Là Phát tinh"
*: Phát Tinh – Tên khoa học là Quartz Rutilated - Thạch anh tóc. "Phát tinh? Nó là cái gì?" Tiểu Vũ kinh ngạc nhìn hắn, từ này nàng thậm chính ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Cũng khó trách Tiểu Vũ không biết, khái niệm này vốn không thuộc về thế giới
này. Mà là Đường Tam mang đến từ Đường môn.
Trong khi còn ở Đường môn, ngoại trừ phụ trách chế tác cơ quan loại ám khí,
Đường Tam còn từng phụ trách trợ giúp nội môn đệ tử chế tạo các loại ám khí,
hắn đối với tài liệu ám khí và các loại tài liệu trân quý đều cực kỳ rõ ràng.
"Được gọi là Phát tinh, chính là một chút thủy tinh thiên nhiên dưới tình
huống nhất định, bị ngoại giới ảnh hưởng, bên trong thủy tinh sinh ra một chút
vật thể có dạng sợi kim quang (kim ti), loại kim ti này được gọi là tinh phát
cũng gọi là phát kim, tựa như thủy tinh tóc. Bất luận là thủy tinh có màu sắc
gì, chỉ cần trong đó xuất một cây tinh phát, thì giá trị cũng sẽ vượt qua thủy
tinh thiên nhiên tốt nhất. Thủy tinh mà bản thân có tinh phát, thì tên là Phát
tinh.
Tiểu Vũ mặc dù dễ xúc động, nhưng cũng rất thông minh, nhìn khối thủy tinh
trong tay Đường Tam, nói: "Ngươi sẽ không nói cho ta biết, khối này chính là
phát tinh chứ. Ta như thế nào không thấy được kim ti, hơn nữa, ta cho tới bây
giờ không nghe người ta nói qua có cái gì là phát tinh, cho dù nó có, nhưng
không ai biết thì cũng vô dụng. Ngươi tiêu hai trăm kim tệ thật không đáng
giá."
Mặt Đường Tam mang theo nụ cười: "Không, đây không phải là một khối phát tinh,
mà là một khối bản tinh, cực phẩm trong Phát tinh"
Tiểu Vũ tò mò hỏi: "Bản tinh lại là cái gì?"
Đường Tam kiên nhẫn giải thích: "Bình thường phát kim trong phát tinh đều có
số lượng rất thưa thớt. Mà một chút Phát tinh tồn tại thời gian cực dài, cơ
hội có tăng phát kim là tăng lên nhiều. Khi phát kim đạt tới một trình độ nhất
định, tại trong bản thân thủy tinh tụ tập lại cùng một chỗ, hình thành dạng
kim bản, phát tinh như vậy được gọi là Bản tinh. Bời vì số lượng phát kim bên
trong rất đông đảo, hơn nữa lại có quy luật, cho nên, Bản tinh được xưng là
cực phẩm trong Phát tinh.
"Khối thủy tinh này nhìn bên ngoài có vẻ ô trọc, nhưng nếu nhìn kỹ lại có thể
phát hiện kim quang ẩn hiện trong đó, khối kim bản bên trong bị tạp chất bên
ngoài thủy tinh che giấu, nhưng ta cơ hồ có thể dám chắc, số lượng kim phát
bao hàm trong đó chừng hơn vạn căn. Đây là Bản tinh tồn tại ít nhất hơn mười
ngàn năm mới có thể xuất hiện kỳ tích này. Đừng nói hai trăm kim hồn hồn tệ,
chỉ cần ta có, cho dù hai vạn kim hồn tệ, nó cũng tuyệt đối đáng giá. Ta muốn
nó, cũng không phải vì nó có thể bán lại kiếm tiền, mà là nó có ý nghĩa đặc
thù."
Đường Tam không có trực tiếp nói ra ý nghĩa đặc thù là cái gì, mà là từ trong
Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ lấy ra cây búa của mình.
Chú tạo chuy của hắn so với thợ rèn bình thường sử dụng to hơn hai phần, sau
lần đầu tiên sử dụng qua loại chùy lớn này tại tiệm rèn của Thạch Tam, Đường
Tam cũng không có sửa đổi.
"Tiểu Vũ, ngươi tránh ra một chút." Đường Tam quát khẽ một tiếng.
Tiểu Vũ lui qua một bên, Đường Tam đặt khối thủy tinh trên mặt đất, bạch quang
nhàn nhạt chậm rãi tỏa ra, từ trong hai tay hắn rót vào chú tạo chuy, sắc mặt
hắn trở nên cực kỳ ngưng trọng, giữa thời khắc đó, nội lực Huyền Thiên Công đã
bị hắn tăng lên tới cực hạn.
"Tiểu Tam, ngươi đây là …" Tiểu Vũ giật mình nhìn hắn, nàng đã dự cảm được
Đường Tam muốn làm gì, nhưng lại không rõ tại sao hắn muốn làm như vậy.
Tiểu thối chợt phát lực, thân thể xoay nửa vòng, lần hạ thứ nhất của loạn phi
phong chuy pháp chợt đập ra, đây là một búa phụ gia toàn bộ nội lực của Đường
Tam. Trên chú tạo chuy bạch quang đại thịnh, trong không khí truyền ra liên
tiếp tiếng nổ vang. Đầu búa lớn nặng nề hướng về khối bản tinh nện xuống.
Tiểu Vũ vô thức bịt lỗ tai của mình.
"Phanh – ", trong âm thanh vang dội, cả tửu điểm đều chấn động, âm thanh vỡ
tan thanh thúy vang lên dưới thiết chùy, dưới sự oanh kích toàn lực của Đường
Tam, khối bản tinh nhất thời bị đập vỡ thành bụi phấn.
Nhưng đồng thời ngay lúc bản tinh hóa thành bụi phấn, một màn kỳ dị xuất hiện,
vô số quang điểm kim quang từ bên trong bản tinh bắn ra, tại bên trong phòng
ngủ có chiếc giường lớn hình trái tim bay tứ tán. Phảng phất cả phòng đều bị
che phủ một tầng kim quang sáng bóng nhàn nhạt.
Tiểu Vũ lại càng hoảng sợ, nhanh chóng thúc dục hồn lực của mình, đem quang
điểm kim quang ngăn cách bên ngoài, hoàn hảo, lực bắn ra của những vật kim
quang này cũng không mạnh nên không gây cho nàng thương tổn gì.
Vô số kim quang huyễn lệ làm cho người ta một loại cảm giác mục huyễn thần mê,
thanh âm "đinh đinh đương đương" thanh thúy dễ nghe, có đánh vào trên vách
tường, có đánh trên cửa sổ, cũng có chút trực tiếp rơi vào giường trái tim,
bên trong cả phòng ngủ, đều bị một tầng quang mang kim quang bao phủ.
Thủy tinh biến thành một đám bụi phấn, nhưng khi kim quang trong không trung
dần dần rơi xuống, Tiểu Vũ lại phát hiện, mặt đất và trên giường bên trong
phòng đều phủ một tầng quang điểm kim quang. Hoặc nói là một tầng viên tròn
kim quang.
Kích thước mỗi một viên đều phi thường bằng nhau, so với hạt gạo cũng không
sai biệt lắm, toàn thân tròn đều, lóe ra kim quang nhàn nhạt, Tiểu Vũ cầm lấy
một viên vào tay bóp bóp, nàng phát hiện viên kim sắc này có chút dẻo, nhưng
mười phần đàn hồi, với hồn lực của nàng cũng không có biên pháp mang nó niết
phẳng.
"Ca, cái này không phải là vàng nguyên chất chứ. Cho dù là vàng nguyên chất
cũng không có giá trị bằng hai trăm kim hồn tệ của ngươi"
Đường Tam rất hưng phấn, thật sự rất hưng phấn. Từ lúc tới thế giới này, đây
là lần đầu tiên tâm tình hắn phấn khích như thế, thậm chí so với lúc trước có
được hồn hoàn đầu tiên làm cho Huyền thiên công đột phá bình cảnh thì còn muốn
hưng phấn hơn.