Đệ Nhất Hồn Hoàn Kỹ Năng (2)


Người đăng: nguyenhadong195

CHƯƠNG 41: ĐỆ NHẤT HỒN HOÀN KỸ NĂNG (2)

Dịch: anhdendem
Đường Tam có phương pháp tu luyện Huyền Thiên Công, tốc độ tu luyện trong
tương lai tất nhiên so với đại bộ phận Hồn sư thì tốt hơn nhiều. Mà theo như
lời Đại sư nói, phương pháp tu luyện mà hắn nghiên cứu, hẳn là cùng loại vận
hành lộ tuyến với tu luyện nội lực. Có thể nghiên cứu tới bước này, Đại sư đã
phải cố gắng biết bao nhiêu? Phải biết rằng, Huyền Thiên Công chính là kinh
nghiệm của vô số Đường môn tiền bối toàn tâm toàn ý mà đạt được. Mà Đại sư lại
chỉ có một người.
"Mặt khác, bây giờ ngươi đi tới Vũ hồn điện của Nặc Đinh thành đi. Trên đường
tùy tiện hỏi là có thể tìm được vị trí của Vũ hồn điện, nó nằm ở khu vực trung
tâm thành, ngươi tới nơi đó tiến hành một chút Hồn sư giám định, một là trắc
thí hồn lực tình huống của mình, mặt khác, coi như là chính thức đăng kí tại
Vũ hồn điện, sau này mỗi tháng có thể lĩnh tiền trợ cấp. Cũng không cần tiếp
tục làm công độc sinh."
Đường Tam cẩn thận thu quyển sách Đại sư cho hắn vào trong Nhị thập tứ kiều
minh nguyệt dạ, bản thân Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ không biết chế tác
bằng cái gì, nó cực kỳ đàn hồi, rút lại nhỏ nhất, vóc người còn nhỏ của Đường
Tam đều có thể miễng cưỡng đeo ở trên eo, nhưng nếu kéo dài ra, sợ là đại hán
có eo hơn bốn thước cũng đồng dạng có thể đeo lên, hơn nữa độ rộng của đai
lưng thủy chung không thay đổi.
Lúc này, Đường Tam mặc giáo phục của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện, bên hông
lại mang đai lưng mà Đại sư cho hắn, cả người tinh khí thần cùng với lúc vừa
mới tới học viện thì hoàn toàn bất đồng, cái gọi là nhân cần quần áo, mặc dù
hắn không tính là anh tuấn, nhưng nhìn qua sạch sẽ cũng làm cho người ta cảm
giác vài phần nhẹ nhàng khoan khoái.
"Sư phụ, vậy người hãy ngủ đi trong chốc lát, con đi. Giữa trưa con quay lại
sẽ mang thức ăn cho người."
Từ phòng Đại sư ra, Đường Tam vừa nghe thấy tiếng "keng keng" báo hiệu kết
thúc buổi học, thời gian đi học của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện cũng không
dài, giữa trưa sau khi hết buổi học thì còn có thời gian nghỉ ngơi nửa canh
giờ căng tin mới phục vụ bữa trưa.
Vừa lúc hết giờ, Đường Tam quyết định trước về túc xá cùng chúng bạn cùng
phòng nói một tiếng rằng mình đã trở lại.
Nhưng là, trong khi hắn trở lại túc xá, lại kinh ngạc phát hiện, cả túc xá
trống rỗng, một bóng người cũng không có, giường của mình vẫn giống như lúc
mới đi, cùng giường của Tiểu Vũ ghép cùng một chỗ, ở giữa có bao y phục ngăn
cách.
Sau khi hết giờ không có một người quay lại? Trong lòng Đường Tam không khỏi
nghi hoặc. Xoay người đi ra khỏi túc xá, đi tới thao trường.
Những đệ tử cuối cùng đang từ bên trong giáo học lâu phía đối diện đi về hướng
phía túc xá, trong khi Đường Tam đang chuẩn bị tới đi tới Vũ hồn điện tiến
hành Hồn sư nhận chứng theo như lời Đại sư thì, trong mơ hồ nghe được mấy đệ
tử cao niên cấp hơn so với mình tựa hồ nói tới ba chữ Công độc sinh.
Vội vàng tập trung tinh thần, thông qua nội lực lấy phương thức Thính thanh
biệt vị nghe nội dung bọn hắn nói chuyện với nhau.
"Công độc sinh này thật sự là không biết tự lượng sức mình, cư nhiên muốn đi
gặp Tiêu lão đại sáu niên cấp để khiêu chiến. Phỏng chừng trong khi đi học
ngày mai khó thấy thân ảnh của công độc sinh rồi."
"Cũng không có thể nói như vậy, công độc sinh giám khiêu chiến Tiểu phách
vương của học viện chúng ta cũng có chút dựa vào, nghe nói, một đệ tử công độc
sinh mới tới một niên cấp rất lợi hại. Tất cả công độc sinh đều gọi nàng là
Tiểu Vũ tỷ. Sự việc lần này hình như chính là nàng chủ động khơi ra. Lần này
đánh cược của bọn họ cũng rất tuyệt, nếu Tiêu lão đại thắng, sau này tất cả
công độc sinh đều là sủng vật của hắn, nếu bên công độc sinh thắng, sau này
Tiểu Vũ tỷ đó sẽ là Tiểu Vũ tỷ của toàn học viện chúng ta."
"Những công độc sinh này tuyệt đối là muốn chết, một tiểu nha đầu một niên cấp
dù có lợi hại đi nữa thì có thể lợi hại tới như thế nào. Tiêu lão đại là một
trong vài người của học viện chúng ta sáu niên cấp đệ tử đạt tới cảnh giới Hồn
sư. Xem ra, sau này Tiêu lão đại lại muốn thêm một đám người hầu rồi. "
Nghe hai người cao niên cấp đệ tử đối thoại, Đường Tam trong lòng căng thẳng.
Mặc dù thời gian tiếp xúc cùng Tiểu Vũ không dài, nhưng hắn đối với tính cách
của Tiểu Vũ còn có hiểu rõ nhất định, tỳ khí của tiểu nha đầu nhìn qua phấn
nộm này tuyệt không giống nàng nhìn qua ôn nhu như vậy, ngược lại có điểm mạnh
mẽ. Hơn nữa trước kia Vương Thánh nói qua về việc công độc sinh bị khi dễ, hắn
có thể dám chắc, hai gã cao niên cấp đệ tử nói nhất định là thật.
Đường Tam cũng là một thành viên của công độc sinh, hắn tự nhiên không thể
nhìn bạn cùng túc xá của mình bị khi dễ.
"Hai vị học trưởng, xin hỏi Tiêu lão đại và công độc sinh đang ở chỗ nào?"
Đường Tam nghênh đón hai gã đệ tử đang nói chuyện.
Hai gã đệ tử rõ ràng sửng sốt một chút, gã đệ tử bên trái nói: "Làm gì vậy?
Tiểu học đệ, ngươi cũng muốn đi xen một chân vào sao? Nhân thủ của Tiêu lão
đại cũng đủ dùng rồi, nhìn bộ dáng của ngươi hẳn là hai, ba niên cấp, ta
khuyên ngươi chính là đừng đi nữa, bị ngộ thương thì không tốt đâu."
Từ trang phục sạch sẽ và phẩm chất chiếc đai lưng rất tốt ở bên hông của Đường
Tam, hai gã đệ tử này hiển nhiên là không đoán được thân phận của hắn là công
độc sinh.
"Học trưởng, ta chỉ là muốn đứng ở xa xa nhìn xem thôi." Đường Tam tự nhiên sẽ
không cho thấy chính mình thuộc loại công độc sinh.
"Bọn họ hẳn là tại trong rừng cây phía sau núi của học viện quyết đấu."
Có được tin tức chuẩn xác, Đường Tam nhanh chóng chạy đi, hướng phía sau học
viện mà chạy.
Cái gọi là núi phía sau của học viện cũng không tại trong Nặc Đinh học viện,
mà là một tòa núi nhỏ phía bên ngoài cửa sau của học viện, Đường Tam thấy bốn
bề vắng lặng, lập tức triển khai Quỷ Ảnh Mê Tung hướng trên núi chạy như điên.
Trong rừng cây yên tĩnh, nhưng cũng không phải đại biểu bình tĩnh, ngược lại
hào khí có vài phần kiếm bạt nỗ trương.
Ngoại trừ Đường Tam thì tất cả công độc sinh đều đứng ở sau lưng Tiểu Vũ, phía
đối diện bọn họ, là đội ngũ do tổng cộng hơn hai mươi cao niên cấp đệ tử tạo
thành.
Người cầm đầu, thân mặc giáo phục của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện, thân
hình cao lớn, mặc dù vẻ mặt vẫn ngây thơ, nhưng đã có điểm bộ dáng của người
lớn. Nhìn qua, hắn ít nhất phải cao hơn so với Tiểu Vũ nửa thân, trông cũng
tính là anh tuấn. Chỉ là vẻ kinh miệt và coi thường ở trên mặt đã phá hủy sự
hài hòa.
"Tiểu nha đầu, bây giờ ngươi hối hận còn kịp. Đương nhiên, ta cũng không ngại
thêm một con thỏ làm sủng vật. Vũ hồn của ngươi là thỏ, không sai chứ?"
Đường Tam có phương pháp tu luyện Huyền Thiên Công, tốc độ tu luyện trong
tương lai tất nhiên so với đại bộ phận Hồn sư thì tốt hơn nhiều. Mà theo như
lời Đại sư nói, phương pháp tu luyện mà hắn nghiên cứu, hẳn là cùng loại vận
hành lộ tuyến với tu luyện nội lực. Có thể nghiên cứu tới bước này, Đại sư đã
phải cố gắng biết bao nhiêu? Phải biết rằng, Huyền Thiên Công chính là kinh
nghiệm của vô số Đường môn tiền bối toàn tâm toàn ý mà đạt được. Mà Đại sư lại
chỉ có một người.
"Mặt khác, bây giờ ngươi đi tới Vũ hồn điện của Nặc Đinh thành đi. Trên đường
tùy tiện hỏi là có thể tìm được vị trí của Vũ hồn điện, nó nằm ở khu vực trung
tâm thành, ngươi tới nơi đó tiến hành một chút Hồn sư giám định, một là trắc
thí hồn lực tình huống của mình, mặt khác, coi như là chính thức đăng kí tại
Vũ hồn điện, sau này mỗi tháng có thể lĩnh tiền trợ cấp. Cũng không cần tiếp
tục làm công độc sinh."
Đường Tam cẩn thận thu quyển sách Đại sư cho hắn vào trong Nhị thập tứ kiều
minh nguyệt dạ, bản thân Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ không biết chế tác
bằng cái gì, nó cực kỳ đàn hồi, rút lại nhỏ nhất, vóc người còn nhỏ của Đường
Tam đều có thể miễng cưỡng đeo ở trên eo, nhưng nếu kéo dài ra, sợ là đại hán
có eo hơn bốn thước cũng đồng dạng có thể đeo lên, hơn nữa độ rộng của đai
lưng thủy chung không thay đổi.
Lúc này, Đường Tam mặc giáo phục của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện, bên hông
lại mang đai lưng mà Đại sư cho hắn, cả người tinh khí thần cùng với lúc vừa
mới tới học viện thì hoàn toàn bất đồng, cái gọi là nhân cần quần áo, mặc dù
hắn không tính là anh tuấn, nhưng nhìn qua sạch sẽ cũng làm cho người ta cảm
giác vài phần nhẹ nhàng khoan khoái.
"Sư phụ, vậy người hãy ngủ đi trong chốc lát, con đi. Giữa trưa con quay lại
sẽ mang thức ăn cho người."
Từ phòng Đại sư ra, Đường Tam vừa nghe thấy tiếng "keng keng" báo hiệu kết
thúc buổi học, thời gian đi học của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện cũng không
dài, giữa trưa sau khi hết buổi học thì còn có thời gian nghỉ ngơi nửa canh
giờ căng tin mới phục vụ bữa trưa.
Vừa lúc hết giờ, Đường Tam quyết định trước về túc xá cùng chúng bạn cùng
phòng nói một tiếng rằng mình đã trở lại.
Nhưng là, trong khi hắn trở lại túc xá, lại kinh ngạc phát hiện, cả túc xá
trống rỗng, một bóng người cũng không có, giường của mình vẫn giống như lúc
mới đi, cùng giường của Tiểu Vũ ghép cùng một chỗ, ở giữa có bao y phục ngăn
cách.
Sau khi hết giờ không có một người quay lại? Trong lòng Đường Tam không khỏi
nghi hoặc. Xoay người đi ra khỏi túc xá, đi tới thao trường.
Những đệ tử cuối cùng đang từ bên trong giáo học lâu phía đối diện đi về hướng
phía túc xá, trong khi Đường Tam đang chuẩn bị tới đi tới Vũ hồn điện tiến
hành Hồn sư nhận chứng theo như lời Đại sư thì, trong mơ hồ nghe được mấy đệ
tử cao niên cấp hơn so với mình tựa hồ nói tới ba chữ Công độc sinh.
Vội vàng tập trung tinh thần, thông qua nội lực lấy phương thức Thính thanh
biệt vị nghe nội dung bọn hắn nói chuyện với nhau.
"Công độc sinh này thật sự là không biết tự lượng sức mình, cư nhiên muốn đi
gặp Tiêu lão đại sáu niên cấp để khiêu chiến. Phỏng chừng trong khi đi học
ngày mai khó thấy thân ảnh của công độc sinh rồi."
"Cũng không có thể nói như vậy, công độc sinh giám khiêu chiến Tiểu phách
vương của học viện chúng ta cũng có chút dựa vào, nghe nói, một đệ tử công độc
sinh mới tới một niên cấp rất lợi hại. Tất cả công độc sinh đều gọi nàng là
Tiểu Vũ tỷ. Sự việc lần này hình như chính là nàng chủ động khơi ra. Lần này
đánh cược của bọn họ cũng rất tuyệt, nếu Tiêu lão đại thắng, sau này tất cả
công độc sinh đều là sủng vật của hắn, nếu bên công độc sinh thắng, sau này
Tiểu Vũ tỷ đó sẽ là Tiểu Vũ tỷ của toàn học viện chúng ta."
"Những công độc sinh này tuyệt đối là muốn chết, một tiểu nha đầu một niên cấp
dù có lợi hại đi nữa thì có thể lợi hại tới như thế nào. Tiêu lão đại là một
trong vài người của học viện chúng ta sáu niên cấp đệ tử đạt tới cảnh giới Hồn
sư. Xem ra, sau này Tiêu lão đại lại muốn thêm một đám người hầu rồi. "
Nghe hai người cao niên cấp đệ tử đối thoại, Đường Tam trong lòng căng thẳng.
Mặc dù thời gian tiếp xúc cùng Tiểu Vũ không dài, nhưng hắn đối với tính cách
của Tiểu Vũ còn có hiểu rõ nhất định, tỳ khí của tiểu nha đầu nhìn qua phấn
nộm này tuyệt không giống nàng nhìn qua ôn nhu như vậy, ngược lại có điểm mạnh
mẽ. Hơn nữa trước kia Vương Thánh nói qua về việc công độc sinh bị khi dễ, hắn
có thể dám chắc, hai gã cao niên cấp đệ tử nói nhất định là thật.
Đường Tam cũng là một thành viên của công độc sinh, hắn tự nhiên không thể
nhìn bạn cùng túc xá của mình bị khi dễ.
"Hai vị học trưởng, xin hỏi Tiêu lão đại và công độc sinh đang ở chỗ nào?"
Đường Tam nghênh đón hai gã đệ tử đang nói chuyện.
Hai gã đệ tử rõ ràng sửng sốt một chút, gã đệ tử bên trái nói: "Làm gì vậy?
Tiểu học đệ, ngươi cũng muốn đi xen một chân vào sao? Nhân thủ của Tiêu lão
đại cũng đủ dùng rồi, nhìn bộ dáng của ngươi hẳn là hai, ba niên cấp, ta
khuyên ngươi chính là đừng đi nữa, bị ngộ thương thì không tốt đâu."
Từ trang phục sạch sẽ và phẩm chất chiếc đai lưng rất tốt ở bên hông của Đường
Tam, hai gã đệ tử này hiển nhiên là không đoán được thân phận của hắn là công
độc sinh.
"Học trưởng, ta chỉ là muốn đứng ở xa xa nhìn xem thôi." Đường Tam tự nhiên sẽ
không cho thấy chính mình thuộc loại công độc sinh.
"Bọn họ hẳn là tại trong rừng cây phía sau núi của học viện quyết đấu."
Có được tin tức chuẩn xác, Đường Tam nhanh chóng chạy đi, hướng phía sau học
viện mà chạy.
Cái gọi là núi phía sau của học viện cũng không tại trong Nặc Đinh học viện,
mà là một tòa núi nhỏ phía bên ngoài cửa sau của học viện, Đường Tam thấy bốn
bề vắng lặng, lập tức triển khai Quỷ Ảnh Mê Tung hướng trên núi chạy như điên.
Trong rừng cây yên tĩnh, nhưng cũng không phải đại biểu bình tĩnh, ngược lại
hào khí có vài phần kiếm bạt nỗ trương.
Ngoại trừ Đường Tam thì tất cả công độc sinh đều đứng ở sau lưng Tiểu Vũ, phía
đối diện bọn họ, là đội ngũ do tổng cộng hơn hai mươi cao niên cấp đệ tử tạo
thành.
Người cầm đầu, thân mặc giáo phục của Nặc Đinh sơ cấp Hồn sư học viện, thân
hình cao lớn, mặc dù vẻ mặt vẫn ngây thơ, nhưng đã có điểm bộ dáng của người
lớn. Nhìn qua, hắn ít nhất phải cao hơn so với Tiểu Vũ nửa thân, trông cũng
tính là anh tuấn. Chỉ là vẻ kinh miệt và coi thường ở trên mặt đã phá hủy sự
hài hòa.
"Tiểu nha đầu, bây giờ ngươi hối hận còn kịp. Đương nhiên, ta cũng không ngại
thêm một con thỏ làm sủng vật. Vũ hồn của ngươi là thỏ, không sai chứ?"


Đấu La Đại Lục - Chương #41