Người đăng: nguyenhadong195
CHƯƠNG 30: TIỂU VŨ, NHĨ HOÀN YẾU A? (3)
Cánh tay Tiểu Vũ cùng bím tóc đồng thời đưa lên, hướng cánh tay Đường Tam tiến
tới. Đột nhiên cánh tay Tiểu Vũ hướng lên phía trên, tay Đường Tam còn chưa có
bắt được bím tóc dài của Tiểu Vũ thì bất thần Tiểu Vũ đột nhiên khẽ ngẩng đầu
lên, bím tóc đã lướt qua cánh tay Đường Tam, còn bàn tay Tiểu Vũ vươn tới.
Bàn tay mềm mại của Tiểu Vũ vươn tới, động tác giống như ngắt một cánh hoa, có
điều Đường Tam bây giờ không có tâm trạng cảm thụ loại cảm giác mỹ diệu này,
bởi vì hắn hoảng sợ phát hiện, cánh tay Tiểu Vũ chẳng những kỳ dị vặn vẹo lại
còn trong nháy mắt dài ra, quấn quanh cánh tay mình. Đồng thời cánh tay còn
lại hướng tay kia của hắn, bím tóc từ trên không rơi xuống giống như một cánh
tay thứ ba quấn quanh cổ Đường Tam.
Cánh tay Tiểu vũ nhìn qua mềm mại nhưng cực kỳ cứng cỏi, vốn lực lượng mạnh mẽ
như Đường Tam khi bị quấn quanh mà cũng không có cách nào tránh thoát, hắn
dưới chân dùng sức muốn bay về phía sau, có điều thân thể Tiểu Vũ giống như
cánh hoa bình thường theo sát hắn. Quỷ Ảnh Mê Tung mặc dù có tinh diệu, tại
dưới tình huống này cũng đã mất đi tác dụng.
Vì né tránh bím tóc của Tiểu Vũ, Đường Tam ngữa đầu về phía sau, dùng nhất
thức Thiết Bản Kiều né tránh, đồng thời nhịn không được rốt cục cũng dụng
Huyền Thiên công ra tay, nhưng sợ làm bị thương Tiểu Vũ hắn chỉ có dùng năm
thành công lực.
Nhưng nào ngờ, ngày khi Đường Tam đang vận lực, hai tay Tiểu Vũ đột ngột buông
lỏng, ngay sau đó Đường Tam phát hiện một cổ lực mạnh mẽ từ bên hông truyền
đến, nhất thời không cách nào khống chế thăng bằng trực tiếp ngã ra phía sau.
Phốc thông, Đường Tam ngửa người ngã sấp xuống mặt đất, một đôi tay bé nhỏ
mượn trọng lực sinh ra từ cú ngã vừa lúc án xuống khớp bả vai Đường Tam cùng
các đốt ngón tay làm cho song chưởng của hắn mất đi cảm giác không có cách nào
dụng lực. Lúc này, Tiểu Vũ ngôi ở trên hông hắn, dương dương đắc ý.
"Thế nào? Có phục hay không?" Tiểu Vũ cúi đầu nhìn Đường Tam. Khuôn mặt không
giấu được vui vẻ.
Nếu nói lần đầu bị Tiểu Vũ đánh ngã, Đường Tam cũng không có quá nhiều cảm
giác, lần này quả thật buồn bực. Từ lực lượng nhìn đến, Tiểu Vũ so với mình
yếu hơn không ít. Nhưng nha đầu phương pháp chiến đấu quá ư quái dị đi. Đường
Tam thân mình kính nghiệm cũng tính là phong phú, nhất thời nói: "Không phục,
làm lại."
Đường Tam nhìn Tiểu Vũ, trong lòng một trận không phục khí.
Tiểu Vũ dương dương đắc ý nói: "Ngươi còn muốn a? Đối với ngươi ta không cho
cơ hội. Có bản lĩnh trước tiên thoát ra rồi hãy nói."
Bả vai, các đốt ngón tay bị khống chế, như thế nào tránh thoát? Vận tuyến của
Huyền Thiên công cũng bị ngăn chặn.
"Các ngươi đang làm gì? Còn không mau đứng lên. Giữa chốn đình viện, cư
nhiên…" Chính tại đây, một thanh âm hiên hoà truyền tới.
Tiểu Vũ cùng Đường Tam đồng thời quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ sư phụ
đang tức giận vội vàng đi tới chỗ bọn họ.
Quả thật, tư thế lúc này của Đường Tam cùng Tiểu Vũ thật sự có chút bất nhã.
Đường Tam nắm trên mặt đất, song chưởng mở ra hai bên, Tiểu Vũ ngồi ở bên hông
hắn, hai tay án ở trên vai hắn cúi đầu nhìn xuống. Mặc dù bọn họ hai người chỉ
là tiểu hải tử, nhưng động tác thật sự có chút….
Tiểu Vũ đỏ mặt, nhanh tróng từ trên người Đường Tam đứng lên. Đường Tam cũng
vội vàng đứng dậy.
Nữ sư phụ đã đi tới, nộ thanh đạo: "Các ngươi hai người, có chuyện gì xảy ra?"
Đường Tam hiểu được bản thân là nam hài tử, đang định đứng ra giải thích,
nhưng không đợi hắn kịp mở miệng, Tiểu Vũ đã cướp lờ nói: "Sư phụ chúng ta là
đang luận bàn."
"Luận bàn? Nằm trên mặt đất luận bàn? Thành cái dạng gì? Người lớn của các
ngươi giáo dục các ngươi như thế nào? Nhìn bộ dáng, các ngươi hẳn là một năm
công độc sanh. Nho nhỏ tuổi đã học người khác
Sư phụ tức giận, tiếng quở trách vang lên trong tai hai người. Đường Tam lén
trộm hướng Tiểu Vũ nhìn lại, Tiểu Vũ cũng đang nhìn hắn, thổ ra đầu lưỡi.
Nghe sư phụ nói tới cha mẹ, Đường Tam không nhịn được nói: "Sư phụ chúng ta
thật sự luận bàn hồn kỹ." Hồn kỹ này là từ ban ngày nghe Vương Thánh nói, lúc
này mới nói lại.
Nữ sư phụ có chút khinh thường nhìn hắn liếc mắt một cái nói: "Các ngươi vừa
mới vào học viện, có thể có cái gì hồn kỹ. Nói dối cũng không có tìm lý do hợp
lý. Đi theo ta tới giáo vụ xử lý."
"Không đi." Đường Tam cơ hồ cùng Tiểu Vũ hai miệng đồng thanh nói.
Đường Tam thật sự nói: "Sư phụ, chúng ta thật là luận bàn hồn kỹ. Nếu không,
chúng ta luận bàn cho ngươi xem."
Tiểu Vũ vỗ vỗ ngực nói: "Ta đến, sư phụ không tin, ta cùng ngài luận bàn motọ
chút được lắm."
Không đợi nữ sư phụ phản ứng, Tiểu Vũ như đạn pháo bắn tới, không hổ là thỏ tử
vũ hồn, hai chân cao cách mặt đất một thước có thừa, hai tay trực tiếp hướng
cổ nữ sư phụ vòng tới.
Tiểu Vũ nhảy cao như vậy đã làm nữ sư phụ lấy làm kinh hãi, hạ ý thức song
chưởng hướng cánh tay Tiểu Vũ đánh tới.
Đường Tam trong lòng cười thầm, vị sư phụ này sợ rằng bị thiệt thòi.
Toàn bộ thực lực Tiểu Vũ thế nào Đường Tam cũng không biết, nhưng hắn đối với
bản thân thực lực rất rõ ràng. Mặc dù Huyền Thiên công của hắn mới nhất giai
đỉnh phong, cũng không lo lắng năng lực phụ gia của vũ hồn, dưới tình huống
công lực của đối phương cho dù có cao hơn bản thân một chút, nhưng cũng tuyệt
không phải là đối thủ của Đường môn vũ kỹ.
Nhưng Tiểu Vũ lại là người vừa đánh bại hắn, nha đầu hồn kỹ kỳ lạ đến kỳ dị,
bất luận là ai lần đầu tiên đối đầu sợ rằng đều bị thiệt thòi.
Cũng quả nhiên, hai tay nữ sư phụ cơ hồ trước tiên bị cánh tay Tiểu Vũ quấn
quanh, ngay sau đó bím tóc đã quăng ra quấn tới vừa lúc quấn tới cổ nữ sư phụ.
Nơi này mặc dù là sơ cấp hồn sư học viện, sư phụ thực lực phổ biến cũng chỉ là
Đại hồn sư, trên dưới hai mươi năm cấp. Bình thường mà nói, không vượt qua ba
mươi cấp hồn sư, cơ hồ không có khả năng bản thân có hồn kỹ. Vị sư phụ này về
chiến đấu kỹ xảo còn xa không bằng Đường Tam. Nhưng mà trước mắt nữ sư phụ lại
là hai tiểu hài tử, tự nhiên không có ý nghĩ sử dụng vũ hồn. Nữ sư phuj này
bản thân lại là vị khí hồn sư, chủ yếu phụ trợ là chính. Cho nên chính diện
chiến đấu tự nhiên là bị thiệt thòi.
Bím tóc Tiểu Vũ chuẩn xác quấn vòng trên cổ nữ sư phụ, song chưởng giảo trụ
hai cánh tay nàng. Hai chân nhảy lên đồng thời tới tiểu phúc nữ sư phụ, toàn
bộ động tác cơ hồ cùng lúc hoàn thành, khi đó cả thân người cùng bím tóc với
hai tay toàn bộ dùng sức, có thể chứng kiến bạch quang nhàn nhạt xuất hiện tại
trên người Tiểu Vũ.
Ngay sau khi sư phụ mất đi thăng bằng, hai tay Tiểu Vũ tức thì buông ra, hai
chân nhất thời đẩy mạnh, thân thể nữ sư phụ nhất thời bay ra ngoài.
Động tác củaTiểu Vũ đối với nữ sư phụ không giống với Đường như vậy ôn nhu,
này một chút đẩy văng thân thể nữ sư phụ bay xa ba mét. Cho dù vị nữ sư phụ
này có hồn lực hộ thể, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng khó lòng đứng
dậy.
Tiểu Vũ đi tới bên người vị nữ sư phụ, đôi mắt mở to, vẻ mặt vô tội hỏi: "Sư
phụ ngài không có việc gì chứ?
Nữ sư phụ thầm vận hồn lực, thật vất vả mới đứng lên được, nhìn bộ dáng Tiểu
Vũ, trong ánh mắt lộ rõ vẻ kinh nghi.
Hồn kỹ, đúng vậy, chính là hồn kỹ, nếu không cho dù chính mình không phải
chiến hồn sư, nhìn tiểu hài tử như vậy như thế nào có thể đẩy văng mình bay xa
đến thế. Hơn nữa hai cánh tay cuốn lấy tay mình đột nhiên trở lên cực kỳ mềm
dẻo, cái này tuyệt đối là vũ hồn phụ gia hiệu quả. Nha đầu này rốt cuộc là ai?
Nữ sư phụ có lẽ có thể không thèm để ý tới Tiểu Vũ, nàng tin tưởng bản thân
chỉ cần sử dụng vũ hồn là có thể chế phục được đứa nhỏ này, có điều không thể
không lo lắng lai lịch Tiểu Vũ. Bình thường mà nói, những cường đại hồn sư tại
đại lục, vũ hồn đều là gia tộc truyền thừa, nhỏ như vậy đã có hồn kỹ, có thể
thấy được vũ hồn có bao nhiêu lợi hại. Nữ sư phụ trong lòng không khỏi nhịn
được thắc thỏm. Nàng bất quá chỉ là một cái Đại hồn sư, mà sau lưng đứa nhỏ
này có lẽ có cả một cái lực lượng hồn sư tông môn. Không phải nàng một cái
bình dân đại hồn sư có thể trêu chọc được.
"Ngươi, các ngươi… sau này nếu muốn luận bàn, tốt nhất nên tới thao trường,
phải có sư phụ ở bên bảo vệ, biết rõ không?" Nữ sư phụ đơn giản nói vài câu
công đạo, sau đó nhanh chóng đi mất. Trong lòng thầm quyết định ngài mai việc
trước tiên phải làm là tra ra lai lịch của nữ hài tử này.
Nhìn nữ sư phụ dần dần đi xa, Đường Tam thấp giọng hướng Tiểu Vũ hỏi: "Vừa rồi
ngươi dùng chiêu gì, tựa hồ như rất lợi hại."
Tiểu Vũ có chút đắc ý nói: "Ta đã lưu tay, nếu không hậu quả còn nghiêm trọng
hơn nha. Chiêu đó là Thỏ Đặng Ưng, kỹ xảo mà ta đắc ý nhất." Nói tới đây, nha
đầu đột nhiên cảnh giác, nhìn về phía Đường Tam: "Ngươi hỏi làm gì? Tưởng sau
này nghĩ đối sách sao?"
Đường Tam bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Ngươi rõ ràng là lấy lòng tiểu nhân đo lòng
quân tử mà."
Tiểu Vũ cả giận nói: "Ngươi dám nói ta là tiểu nhân? Hừ chúng ta tiếp tục luận
bàn."
Đường Tam nhìn Tiểu Vũ không khỏi nhịn được nghĩ, nha đầu kia rõ ràng là khi
dễ mình, vậy mà bây giờ lại thành ra mình khi dễ nàng ta. Bất quá, luận bàn
thì luận bàn, chẳng nhẽ ta thế nào lại sợ ngươi chứ? Bàn tay hướng Tiểu vũ vẫy
vẫy: "Đến đây."
Tiểu Vũ nhảy tới, một chưởng hướng người hắn phách tới.
Có hai lần kinh nghiệm giáo huấn, Đường Tam đương nhiên không để Tiểu Vũ lại
gần, bản thân biết rõ, đối phó với loại cận chiến của Tiểu Vũ căn bản không
phải đối thủ, liền nhanh chóng giựt lại khoảng cách. Thân hình chợt loé, cấp
tốc lui về phía sau, nhanh chóng cách xa mấy thước.
Tiểu Vũ hừ một tiếng: "So tốc độ? Ta há sợ ngươi sao." Đoạn nhanh chóng hướng
Đường Tam đánh tới.
Đường Tam mỉn cười, lần này có thể nói là chuẩn bị đầy đủ, nếu lại dễ dàng để
Tiểu Vũ đánh bay ra ngoài, vậy mấy năm luyện công thật sư là uổng phí.
Trong mắt hiện lên một tầng nhàn nhạt tử ý, Tử Cực Ma Đồng đã được dùng ra.
Tại tác dụng của Tử Cực Ma Đồng, mỗi động tác của Tiểu Vũ rõ ràng trở lên chậm
lại. Cước đạp mê tung, cả thân mình đã cách xa hai mét vừa lúc tránh né công
kích của Tiểu Vũ, cho dù nha đầu có dùng bím tóc cùng trường thối cũng không
có khả năng tới ngoài hai mét.
Tiểu Vũ rõ ràng sửng sốt, bản thân nhanh nhẹn là sở trường, Đường Tam tốc độ
mặc dù không nhanh, nhưng vừa vặn có thể tránh né. Có điều đối với nàng mà
nói, am hiểu nhất là nhu kỹ đầu tiên là phải tiếp xúc được với thân thể đối
thủ thì mới có thể sử dụng ra được. Lần này Đường Tam căn bản là không có cấp
cho nàng cơ hội.
Tiểu Vũ tự nhiên không có cam tâm, một cái xoay ngươi, tốc độ đã tăng thêm vài
phần, giương nanh múa vuốt hướng Đường Tam truy tới.
Đường Tam hít một khẩu lương khí, Huyền Thiên công hạ hành, vận nhập hai chân,
cước đạp quỷ ảnh mê tung, né tránh Tiểu Vũ đuổi tới.
Quỷ ảnh mê tung cục kỳ thần diệu, động tác Đường Tam tịnh không có nhanh,
nhưng mỗi một bước chân đều ám hàm chí lý, bất luận tốc độ Tiểu Vũ có nhanh
thế nào, dùng phương pháp gì đuổi tới cũng không thể có cơ hội tới gần người
Đường Tam.
Đây mới chính thức là Đường môn công phu, Đường môn vũ giả không cần cùng đối
thủ trước mặt so vũ kỹ, ám khí mới chính là bọn họ tối am hiểu, nương bằng
chính khinh công phối hợp với ám khí, Đường môn đệ tử đơn giản chính là sát
thủ.
Hai người một đuổi một bắt, trong một hồi đã di chuyển nửa thao trường. Tiểu
Vũ bắt đầu có chút mệt mỏi, nhưng không có cách nào đuổi kịp Đường Tam.
"Uy, ngươi xấu lắm." Đuổi không được, Tiểu Vũ tức giận không đuổi tiếp, đứng
tại một chỗ hai tai chống nạnh. Mắt trừng to nhìn Đường Tam: "Chúng ta là đang
luận bàn, không phải chơi đuổi bắt, ngươi cứ né qua né lại như vậy tính làm
gì, có bản lãnh thì công kích a."
Đường Tam mỉm cười: "Hảo vậy ngươi cẩn thận." Vừa nói xong, tiện tay từ thao
trường nhặt lên vài viên thạch tử(đá) nhỏ. "Đánh vai trái ngươi." Một viên
thạch tử nhỏ nhanh chóng bay ra ngoài.
Tiểu Vũ hừ một tiếng, thân thể nhoáng lên nhanh chóng tránh ra ngoài.
"Đánh vai phải ngươi, chân phải, chân chái." Tam viên thạch tử nhỏ đồng thời
từ tay Đường Tam bay ra.
Viên thạch tử đầu tiên quả thật đánh trúng vai trái Tiểu Vũ, lúc này nha đầu
nhìn tam viên thạch tử tựa hồ cùng bay tới một hướng, trong lòng thầm nghĩ,
người này dám chắc gạt ta. Không lùi mà tiến, chợt gia tốc, hướng Đường Tam
phi tới, đồng thời hai tay che ở trước ngực, bất quá chỉ là viên đá nhỏ mà
thôi, đánh rớt là được.
Có điều Tiểu Vũ không ngờ, mắt nhìn thạch tử sẽ bay tới trước mặt là có thế
đánh rớt, nhưng đột nhiên tam viên thạch tử tách ra, vẽ một vòng cung bay về
ba phía bất đồng.
Khoảng cách gần như vậy, muốn phản ứng lại cũng không còn kịp rồi.
"Ai ui, ai ui." Tam viên thạch tử chính xác cùng lúc đánh vào vai phải, chân
trái cùng chân phải.
Đường Tam mặc dù không có truyền Huyền Thiên công rót vào thạch tử, nhưng bi
đánh trúng chính là vẫn còn rất đau.
"Ngươi, ngươi dám dụng tảng đá đánh ta."
Tiểu Vũ cũng không biết, đây là Đường Tam lần đầu đi tới thế giới này chính
thức sử dụng ám khí. Nhìn cách dụng đúng là Huyền Thiên bảo lục trong ám khí
bách giải Lao Yến Phân Phi thủ pháp. Nhìn qua đơn giản, nhưng trong đó bao hàm
kỹ xảo cực kỳ tinh diệu. Ám khí trong bách giải thủ pháp, bởi vì bị Huyền
Thiên công chế ước, đến bây giờ bất quá Đường Tam cũng chỉ miễn cưỡng sử dụng
hai ba loại mà thôi. Lao Yến Phân Phi đúng là một trong những chiêu thuần thục
nhất.
"Chỉ có thể đánh ngã ta, mà không cho phép ta dụng thạch tử sao? Lần này chính
là ngươi thua."
"Không tính, không tính, lại một lần nữa…" Tiểu Vũ thầm nghĩ, chỉ cần bản thân
có chuẩn bị, tuyệt sẽ không bị Đường Tam đánh trúng một lần nữa.
"Tiểu Vũ ngươi còn muốn tiếp a! Vậy đến đây…"
Luận bàn lại tiếp tục, hơn nữa trong thời gian rất lâu. Về phần kết quả, sáng
ngày hôm sau Đường Tam cùng đại sư rời đi sơ cấp hồn sư học viện, miệng vẫn
còn ngáp ngắn ngáp dài, chính là ngủ vẫn chưa đã a!
Đêm hôm đó, hai ngươi ngủ chung giường cũng không có chuyện gì phát sinh, dù
sao bọn họ luận bàn cũng thật sự mệt mỏi.
Sáng sớm, đại đa số mọi người trong học viện vẫn còn đang ngủ, thì hai người
một thấp một cao rời đại môn học viện.
"Sư phụ chúng ta phải đi đâu để bắt hồn thú?"
Từ học viện đi ra đúng là Đường Tam cùng đại sư thầy trò hai người.
"Chúng ta bây giờ phải tới đông bắc thành Nặc Đinh bốn trăm lý tới liệp hồn
sâm lâm. Nơi đó là địa phương nuôi dương hồn thú của đế quốc. Dám chắc có thể
tìm được cho ngươi hồn thú thích hợp." Đại sư hôm nay mặc một thân trang phục,
nhìn qua tăng thêm vài phần anh khí, chỉ là trông hơi cứng nhắc cho người khác
cảm giác khó gần.
"Nuôi dưỡng? Hồn thú cũng có thể nuôi dưỡng sao? Sư phụ người giảng cho ta tri
thức hồn thú đi."
Đại sư gật đầu nói: "Cao đẳng hồn thú tự nhiên không thể nuôi dưỡng, nhưng đê
đẳng thì có thể. Hồn thú loại sinh vật này chính là hồn lực dã thú. Tồn tại
càng lâu năm, thực lực càng mạnh. Cho nên bình thường mà nói chúng ta dựa theo
niên hạn, chia hồn thú làm năm cấp bậc. Thập niên hồn thú, bách niên hồn thú,
thiên niên hồn thú, vạn niên hồn thú, cùng thập vạn niên hồn thú. Giống như
tên gọi hồn thú tu luyện mười năm chính là thập niên hồn thú. Hồn hoàn cùng
hồn thú phân chia giông nhau. Có điều không giống nhau ở chỗ niên hạn hồn hoàn
rất khó nhận biết, tưừnhan sắc là có thể nhìn ra. Trong đó, thập niên hồn thú,
hồn hoàn là màu trắng, bách niên hồn hoàn màu vàng, thiên niên hồn thú hồn
hoàn màu tím, thiên niên hồn thú có màu đen, còn lại thập thiên niên hồn thú
hồn hoàn có màu đỏ. Tại quốc điểm đế quốc nuôi dưỡng đa số hồn sư liệp sát hồn
thú đều là thập niên cùng bách niên. Ít có thiên niên hồn thú xuất hiện."