Người đăng: khangcv

Bình thường mà nói, hồn đấu la và phong hào đấu la rất ít mặc loại lễ phục
này, nó không những đại biểu cho thân phận mà còn mang ý nghĩa trịnh trọng.
Chỉ khi cùng cấp bậc đối thủ quyết đấu hoặc trong tình huống cực kỳ trang
nghiêm mới gặp phải loại lễ phục này. Mà hiện tại ba vị lão nhân đều mặc loại
lễ phục này, tự nhiên sẽ không vì bọn họ muốn đi quyết đấu, vậy thì chỉ có thể
chứng minh đây là sự xem trọng của họ đối với Sử Lai Khắc học viện, hơn nữa họ
lại tự mình đến trước cửa giáo ủy nghênh đón!

Cho dù Phất Lan Đức có cao ngạo đến đâu thì gặp phải tình huống này cũng không
tránh khỏi cảm giác "Thụ sủng nhược kinh", hắn vốn là dạng người "người kính
ta một thước, ta kính người một trượng", đối phương tôn trọng hắn như vậy hắn
làm sao lại không tỏ vẻ được chứ.

Phất Lan Đức nhanh chóng bước lên, khi cước bộ dừng lại thì hai tay đã giao
nhau có chút khom lưng: "Sử Lai Khắc học viện, Phất Lan Đức vũ hồn Miêu Ưng,
mẫn công hệ bảy mươi tám cấp bảy hoàn chiến hồn thánh…ra mắt tiền bối."

Trong giới hồn sư mà nói, đây chính là lễ mà vãn bối phải làm khi ra mắt các
bậc tiền bối. Phất Lan Đức tuy đã ngoài năm mươi nhưng đối diện với ba vị lão
nhân hơn tám mươi tuổi này thì dùng lễ vãn bối cũng không có gì quá đáng!

Lão nhân ở giữa vừa cười vừa bước tới trước, tay một đặt lên vai Phất Lan Đức
nói: "Phất Lan Đức viện trưởng không cần khách khí, ngưỡng mộ đại danh đã lâu,
ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Được các vị sư phụ của "quái vật học viện" đích
thân đến chỉ đạo, tệ viện lấy làm vinh hạnh.Ta là giáo vụ thủ tịch, Mộng Thần
Ky, vũ hồn Hắc yêu, khống chế hệ tám mươi sáu cấp tám hoàn, chiến hồn đấu la.
Ta giới thiệu cho ngươi một chút."

Mộng Thần Ky vóc người bình thường, rất gầy, "nhìn qua toàn thân cũng không có
một khối thịt" (cái này không hiểu lắm, chắc là để chỉ rất gầy, dịch tạm như
thế, ai có thể giùm tại hạ dịch câu này được không, tại hạ xin đa tạ),giọng
nói có chút âm trầm, nhưng lại không hề khó nghe, làm cho người ta có loại cảm
giác thân thiết. Râu tóc bạc trắng, người mặc dù rất gầy nhưng tinh thần lại
dị thường quắc thước, sắc mặt hồng hào.

Vừa nói, Mộng thần Ky vừa hướng lão giả bên trái "Vị này là nhị thủ tịch của
giáo ủy, Bạch Bảo Sơn hồn đấu la. Vũ hồn Thiên Tinh Lô, phòng ngự hệ, tám mươi
lăm cấp tám hoàn chiến hồn đấu la."

Bạch Bảo Sơn hình thể so với Mộng thần Ky lại hoàn toàn trái ngược, vóc người
không cao nhưng lại rất mập, là tiêu chuẩn cho kiểu người thân cao bốn thước,
vòng eo cũng là bốn thước … (ta thấy còn hơn cái bánh mì)

Trên mặt thủy chung luôn mang theo nụ cười ôn hòa, ngay cả thịt trên mặt cũng
theo nụ cười mà rung động. Nghe Mộng Thần Ky giới thiệu đến mình lão liền
hướng Phất Lan Đức gật đầu mỉm cười.

Mộng Thần Ky chỉ vào vị cuối cùng, nói: "Vị này là tam thủ tịch của giáo ủy,
Trí Lâm hồn đấu la, vũ hồn Thiên Thanh Đằng, khống chế hệ tám mươi ba cấp tám
hoàn khí hồn đấu la."

Trong ba vị cao tầng giáo ủy, Trí Lâm có bề ngoài là bình thường nhất, tướng
mạo cũng rất bình thường, chỉ có cặp mắt lấp lóe tinh quang, gây cho người ta
một loại cảm giác rất đặc thù.

Mặc dù đã biết trước bọn họ đều là cường giả hơn tám mươi cấp hồn đấu la,
nhưng khi Mộng thần Ky chính thức giới thiệu thì cảm giác vẫn rung động như
trước, nhất là lại có đến hai trong ba vị là khống chế hệ hồn đấu la.

Hồn sư giới ai cũng biết, công kích của cường công hệ hồn sư cố nhiên là mãnh
liệt mà khống chế hệ hồn sư mới là khó đối phó nhất, cũng là đối thủ không
muốn đối mặt nhất, trừ khi là vừa vặn khắc chế nhau, nếu không trong tình
huống một đối một, đồng cấp bậc hồn sư rất khó chiến thắng khống chế hệ hồn
sư.

Phất Lan Đức cũng lần lượt giới thiệu các vị sư phụ một phen, về phần Sử Lai
Khắc Thất Quái, dù sao cũng chỉ là đệ tử nên hắn cũng không có nhiều lời giới
thiệu, nhưng Phất Lan Đức nhìn ra được, sự hứng thú của ba vị cao tầng giáo ủy
hội đối với Sử Lai Khắc Thất Quái tựa hồ so với bọn họ còn muốn nhiều hơn một
chút.

Mộng Thần Ky nói: "Các vị không nên khách khí, đã đến đây thì cứ xem như nhà
của mình, mau…mời vào trong!"

Giáo ủy hội cũng không xa hoa như trong tưởng tượng của mọi người, trái lại
chỗ ở bên trong của ba vị giáo ủy lại vô cùng đơn sơ.

Chỉ có một số vật dụng cần thiết cùng một ít thực vật điểm xuyến mà thôi.

Mọi người chia nhau ngồi xuống, bởi vì ghế trong giáo ủy hội cũng không nhiều,
Sử Lai Khắc thất quái cũng chỉ có thể đứng sau Phất Lan Đức cùng các vị sư
phụ. Lúc này trong ánh mắt mọi người cũng đều ánh lên vài phần hưng phấn, dù
sao ở trước mặt họ là có ba vị hồn đấu la cấp bậc cường giả.

Tại hồn sư giới, hồn sư có thể tu luyện đến trình độ này tuyệt đối là "Phượng
mao lân giác" (khó tìm như lông Phượng, sừng Lân, rất hiếm thấy), không ai là
không có thực lực cường đại, cho dù là không thể đạt đến khả năng hủy thiên
diệt địa thì cũng có thể tiêu sái tung hoành giữa vạn quân.

Mộng Thần Ky để cho người hầu bưng trà nước, điểm tâm lên…ánh mắt nhìn về
hướng Sử Lai Khắc Thất Quái mỉm cười: "Nghe Tần Minh nói những hài tử này đã
chiến thắng Hoàng Đấu chiến đội, thật sự là làm ta giật mình, "Quái vật học
viện" quả nhiên là nơi hội tụ của "quái vật", thành tích của Tần Minh đã làm
cho ta cực kỳ giật mình, lại không nghĩ tới quý viện cư nhiên lại còn có thể
bồi dưỡng ra nhiều thiên tài vĩ đại như vậy."

Phất Lan Đức cười khổ: "Sử Lai Khắc học viện hiện đã không còn tồn tại!"

Mộng Thần Ky nghiêm giọng: "Không, ngươi hãy nhìn những hài tử sau ngươi,
thành tựu sau này của chúng và cả những đệ tử đã tốt nghiệp trước kia, tất cả
hào quang vốn là thuộc về Sử Lai Khắc. Tần Minh với ta đã nói với nhau rất rõ
ràng. Lần này các vị đến, đây chính là vinh dự của tệ viện, trừ khi các vị sư
phụ đồng ý, nếu không học viện sẽ không tùy ý ràng buộc nhiệm vụ giảng dạy đối
với các ngươi. Ở chỗ này, các vị hoàn toàn tự do, có yêu cầu, chỉ cần trong
khả năng thì mọi chuyện đều sẽ rất dễ dàng!"

Phất Lan Đức dù sao cũng là hơn bảy mươi cấp cường giả, tự nhiên cũng nhìn ra
được sự chân thành, bọn họ là một lòng cầu tài, thậm chí không hề nghi ngờ lựa
chọn tin tưởng vào Tần Minh!

Vị giáo ủy Trí Lâm, hồn đấu la ngồi một bên đột nhiên hỏi: "Nghe Tần sư phụ
nói qua, được biết trong mấy vị đệ tử của quý viện có một vị thiên tài khống
chế hệ hồn sư đặc biệt xuất sắc, không biết là vị nào?"

Đại Sư lạnh nhạt cười(gãi trúng chỗ sướng rồi J), đạo: "Không dám gọi là thiên
tài, Đường Tam!"

Đường Tam đáp lời, từ trong Sử Lai Khắc thất quái đi ra, cung kính hướng ba vị
giáo ủy hành lễ: "Xin chào ba vị sư phụ."

Trí Lâm mỉm cười, không khí chung quanh đột nhiên có chút vặn vẹo.

Những người khác không có cảm giác, nhưng Đường Tam lại phát hiện rõ ràng
không khí chung quanh mình dường như đang ngưng đọng lại, hồn lực khổng lồ
chấn động lan đến, thân thể của mình đã hoàn toàn không có cách nào nhúc
nhích.

Cỗ hồn lực cùng với hồn lực Lam Ngân Thảo của hắn lại có phần tương tự, mặc dù
đang gây áp lực trên thân thể mình nhưng lại hoàn toàn không hề có chút sát
khí.

Hiểu được đối phương đang thử thực lực của mình, lập tức Đường Tam cũng không
nhiều lời, Huyền Thiên Công liền vận chuyển đối kháng với ngoại lực đang không
ngừng xâm nhập thân thể.

Sử Lai Khắc học viện mọi người đều biết Trí Lâm hiện đang làm gì, cũng không
nói gì thêm, xem như là Trí Lâm đang khảo nghiệm thực lực nhập học. Phất Lan
Đức xem trước mặt như không có chuyện gì, để cho các vị giáo ủy cao tầng của
Thiên Đấu Hoàng Gia học viện càng nhìn rõ mình bồi dưỡng đệ tử là cỡ nào xuất
sắc.

"Di" Trí Lâm ánh mắt vốn bình thản dần trở nên kinh ngạc, thực lực của hắn là
như thế nào, đầu tiên phát hiện Đường Tam hồn lực ước chừng khoảng trên dưới
ba mươi cấp, điều này chứng minh Tần Minh tán dương cũng không quá lời.

Mà đối với việc hắn với mình tương đồng thực vật hệ hồn lực cũng không hề nghi
vấn, chỉ là Trí Lâm không rõ rằng tại sao Đường Tam chỉ có ba mươi ba cấp hồn
lực mà lại khó chơi như thế.

Thông qua hồn lực cảm giác được rằng Đường Tam hồn lực mặc dù còn xa mới bằng
mình nhưng lại có tính dẻo dai bền bỉ vô cùng, áp lực càng lớn, sức co dãn
càng cao.

Hơn nửa khả năng thừa nhận áp lực của thân thể Đường Tam cũng không phải là ba
mươi ba cấp hồn sư có thể so sánh, đối mặt với áp lực, trên mặt hắn cũng không
hề có chút biểu hiện thống khổ.

Phải biết rằng, áp lực hồn lực Trí Lâm xuất ra thì ba mươi cấp hồn sư thừa
nhận có chút khó khăn.

Nhưng hắn nào đâu biết rằng thân thể Đường Tam không chỉ đơn thuần là được hồn
hoàn cùng hồn lực cải tạo mà còn có phần đóng góp của một "ngoại phụ hồn cốt".
Nhân Diện Ma Chu hồn cốt bá đạo ra sao, đối với lực lượng thân thể, sự mềm
dẻo, nhanh nhẹn toàn diện cải tạo thể hiện ra đều rất rõ ràng.

Nếu không như vậy, Đường Tam như thế nào có thể dẫn dắt Sử Lai Khắc chiến đội
đối mặt cường địch cơ chứ.

Ngay cả Đái Mộc Bạch cũng tự nhận không bằng, tác dụng cải tạo của ngoại phụ
hồn cốt cũng không đơn giản chỉ nhìn ở mặt ngoài, mà sự cải tạo bên trong cũng
góp phần quan trọng không kém.

Trường bào trên người Hồn đấu la Trí lâm không gió cũng tự động, hắn mặc dù
chỉ ngồi một chỗ nhưng Đường Tam rõ ràng cảm giác được áp lực vẫn đang từng
chút một tăng lên.

Vị hồn đấu la cực kỳ cẩn thận, vì sợ Đường Tam nhất thời khó lòng thừa nhận áp
lực, hắn khống chế hồn lực tăng lên một cách chậm chạp, một khi Đường Tam có
dấu hiệu không thể thừa nhận được nữa thì lập tức có thể thu tay.

Đường Tam dĩ nhiên cũng hiểu được vị khống chế hệ hồn đấu la vẫn đang khảo
nghiệm chính mình, có mặt Phất Lan Đức cùng với Đại Sư và mọi người trong học
viện, hắn đã biết hắn không chỉ đơn giản là đại biểu cho mỗi chính mình, mà
còn là đại diện cho cả Sử Lai Khắc học viện. Cho nên mặc dù áp lực chung quanh
càng lúc càng lớn, Huyền Thiên Công trong cơ thể dưới áp lực cũng càng lúc vận
chuyển càng nhanh, mà trên mặt lại không hề hiện ra nửa phần thống khổ.

Trải qua nhiều năm tu luyện cùng với vô số lần "ma luyện" (tu luyện vượt khả
năng) cùng khảo nghiệm, ý chí lực của Đường Tam đã không phải một hài tử mười
ba tuổi có thể so sánh được. Lúc trước, sự thống khổ của việc tiếp nhận hồn
hoàn mang lại hắn còn có thể chịu đựng được thì lúc này hắn sao lại có thể dễ
dàng khuất phục được.

Song quyền âm thầm nắm chặt nhưng sắc mặt Đường Tam lại không hề thay đổi,
thần sắc không chút kiêu ngạo, nương theo Huyền Thiên Công thúc dục, chung
quanh thân thể dần dần hiện ra một tầng khí vụ nhàn nhạt màu trắng, tỏa mùi
hương thơm ngát.


Đấu La Đại Lục - Chương #157