Hoàng Đấu Chiến Đội


Người đăng: kieutrang19051996@

Theo thói quen đi đến khu báo danh, Đại Sư xuất ra huy chương của Sử Lai Khắc
Thất Quái đưa cho nhân viên đang công tác tại đó, "Phiền toái ngươi, báo danh
đoàn chiến."
Công tác nhân viên theo thói quen tiếp nhận huy chương, khi hắn chứng kiến
những chữ được điêu khắc trên huy chương nhất thời sắc mặt đại biến, khẽ hô
một tiếng, "Sử Lai Khắc Thất Quái? "
Đại Sư cau mày, công tác nhân viên tại Đại Đấu Hồn Tràng có chút sơ xuất, cho
dù là gặp phải hồn sư cấp bậc cao đáng lẽ không nên biểu lộ gì ra mặt. Tên
nhân viên này khẽ la như vậy hiển nhiên không làm Đại Sư thấy hài lòng.
"Xin lỗi, tiên sinh. Xin hỏi ngài là người phụ trách của Sử Lai Khắc Thất
Quái? " Công tác nhân viên hỏi dò.
Đại Sư chậm rãi gật đầu, "Xem như là vậy đi. Phiền toái ngươi nhanh lên một
chút. "
"Tiên sinh, xin ngài chờ một chút." Nhân viên công tác nhìn kĩ Đại Sư kinh
ngạc trong chốc lát, trên tay nắm chặt huy chương của Thất Quái nhanh chóng
chạy vội ra phía sau.
Đại Sư mặc dù rất bất mãn, nhưng đối phương đã đem báo danh cùng với đoàn
chiến huy chương cầm đi, cho dù Đại Sư muốn đổi phân khu khác để báo danh cũng
không được, chỉ đành kiên nhẫn đứng chờ tại đây.
Kì thật Đại Sư có điều không biết, chỉ cần xuất ra huy chương của Thất Quái,
bất luận là ở phân khu nào cũng sẽ được sự đãi ngộ đồng dạng.
Chờ cũng không lâu lắm, tên nhân viên kia đã quay trở lại.
"Xin lỗi, làm cho ngài đợi lâu. " Tên nhân viên đó lập tức đem huy chương giao
lại cho Đại Sư.
Đi theo tên nhân viên còn có vị chủ quản của Đại Đấu Hồn Tràng. Bởi vì trước
đây Đường Tam dã có nhắc qua với Đại Sư việc vị chủ quản tốt bụng nhắc nhở bọn
họ khi chuẩn bị thi đấu với Cuồng Tê chiến đội, cho nên đối với vị chủ quản
này Đại Sư có chút ấn tượng.
Ngao chủ quản mặt mỉm cười, "Ngài vẫn khỏe, dẫn đội tiên sinh tôn kính, không
biết chúng ta có thể nói chuyện. Sẽ không làm chậm trễ thời gian của ngài đâu.
"
Đại Sư lạnh nhạt nói: "Là chuyện riêng hay là chuyện về Đấu Hồn Tràng? "
Ngao chủ quản lập tức tiếp lời: "Đương nhiên là chuyện về Đại Đấu Hồn Tràng. "
Đại Sư gật đầu. Loại tình huống này hắn sớm đã có thể đoán trước, dù sao,
thành tích một tháng qua của Sử Lai Khắc là rất xuất sắc, không bị chú ý mới
lạ. Nhất là là Đường Tam trong vòng một tháng qua thu được rất nhiều trận
thắng lợi, khẳng định là bị chút ý nhiều hơn hết.
Mặc dù Đại Sư rất không muốn cùng Đại Đấu Hồn Tràng nói chuyện, nhưng thế lực
của Đại Đấu Hồn Tràng vốn khổng lồ, ngay cả quốc gia còn muốn kiêng kỵ vài
phần. Hắn tự nhiên sẽ không chủ động đi đắc tội, lập tức gật đầu. Lập tức theo
vị Ngao chủ quản rời khu báo danh đi vào bên trong.
"Dẫn đội tiên sinh, ta mở cửa thấy sơn." (ý có việc khó khăn trước mắt) Ngao
chủ quản có chút ngưng trọng nói: "Ta đại biểu Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng, hy
vọng hôm nay Sử Lai Khắc Thất Quái tham gia đoàn chiến tiến hành ở trung tâm
của đấu hồn tràng. "
"Nga? " Đại Sư cũng không có kinh ngạc, chỉ là nhàn nhạt nói: "Chuyện này tựa
hồ không phù hợp quy củ. Dựa theo quy định của Đấu Hồn Tràng, chỉ có hồn sư
cấp bậc đã ngoài Ngân đấu hồn mới có đủ tư cách thi đấu tại sàn đấu trung tâm,
Sử Lai Khắc bất quá chỉ là Thiết đấu hồn. "
Ngao chủ quản cười khổ nói: "Ngài không nên khiêm nhường. Lấy chiến tích của
Sử Lai Thất Quái mà nói, hôm nay đấu hồn kết thúc, bọn họ điều đã đủ tư cách
nhận Ngân đấu hồn huy chương. Cho dù sớm một ngày thì có gì là không thể. "
Thần sắc Đại Sư như trước vẫn không dao động. "Đã như vầy, các ngươi coi như
là hôm nay xui xẻo đi."
Ngao chủ quản thở dài một tiếng, nói: "Ta nói những lời này là thật. Ba ngày
trước, có một đội hồn sư đến đây, bọn họ cấp bậc toàn bộ đã là ngân đấu hồn
hồn sư, hình như là các hồn sư quý tộc đến từ Tác Thác Thành. Liên tục hai
ngày, điều giành được thắng lợi khiến cho không đội nào nguyện ý cùng họ đối
đầu nữa. Đại Đấu Hồn Tràng vì lẽ đó tổn thất không ít. Ngài nếu đối với Đại
Đấu Hồn Tràng quen thuộc, hẳn là cũng biết, hồn sư đạt tới Ngân đấu hồn huy
chương bình thường điều đã ngoài bốn mươi cấp. Nhưng thành viên của toàn đội
này chỉ là hồn tôn, làm chúng ta không thể phá bỏ quy củ đem bọn họ đối đầu
với các hồn tông chiến đội khác. Cứ tiếp tục như vậy, Đại Đấu Hồn Tràng tổn
thất sẽ rất lớn. Hôm nay mấy vị quý tộc hồn sư đó đã đăng kí tham gia, cứ tiếp
tục, chỉ e rằng......"
Đại Sư trong lòng đã minh bạch được một chút, lập tức rõ ràng ý tứ của vị Ngao
chủ quản. Trong lòng suy nghĩ một vòng, nói: "Hồn tôn có thể đạt đến Ngân đấu
hồn huy chương, xem ra, bọn họ thực lực rất mạnh. Vậy, hai ngày trước, Đấu Hồn
Tràng đã dùng cách gì để thi đấu với bọn họ? "
Ngao chủ quản nói: "Bởi vì Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng của chúng ta không có
hồn tôn cấp bậc Ngân đấu hồn đội ngũ, bất đắc dĩ..., chỉ có thể phái ra hồn
tôn đội ngũ cấp bậc Đồng đấu hồn để nghêng tiếp. Trong đó còn có đội ngũ vừa
lên Đồng đấu hồn không lâu mà Sử Lai Khắc đã có dịp gặp qua, Cuồng Chiến đội.
Bọn họ cũng thất bại. "
Đại Sư nhíu mày, "Tại cấp bậc hồn tôn, cấp bậc của Cuồng Chiến đội tương đối
khả quan, chẳng lẻ cái Ngân đấu hồn đội ngũ kia cấp bậc là cao hơn bọn họ? "
Ngao chủ quản lắc đầu nói: "Không, cũng không phải hồn lực cấp bậc có vấn đề,
chủ yếu là hồn hoàn chênh lệch. Cái ngân đấu hồn đội ngũ này cùng Sử Lai Khắc
Thất Quái giống nhau, đều là tổ hợp hồn hoàn tốt nhất. Hồn kỹ có ưu thế thật
lớn, áp bách Cuồng Chiến đội không có một tia cơ hội. "
Nghe xong những lời này, Đại Sư sắc mặt rốt cục xuất hiện một ít biến hóa. Là
người nổi tiếng về lý luận như Đại Sư, hắn đương nhiên biết hồn hoàn tốt nhất
phối hợp mang ý nghĩa thế nào. Biểu hiện tại trên người hồn sư chính là hai
hoàng nhất tử, giống bọn Đái Mộc Bạch, Đường Tam đều là như thế.
"Cho dù như thế, Đại Đấu Hồn Tràng như thế nào lại cho rằng Sử Lai Khắc chúng
ta có thể giành được thắng lợi? Dù sao, chúng ta chỉ có bốn gã hồn sư đã ngoài
ba mươi cấp, còn lại ba người vẫn chưa qua ba mươi cấp chướng ngại. "
Ngao chủ quản mỉm cười, nói: "Ngài đã khiêm nhường. Mọi người điều biết, Sử
Lai Khắc Thất Quái nếu bàn về cấp bậc hồn lực, các đoàn đội có cấp bậc là hồn
tôn tại nơi đây là không thiếu. Nhưng có thể chiến thắng liên tiếp hai mươi
bảy trận như vậy, tại chỗ bọn ta là chưa hề có tiền lệ. Ta nghĩ, Sử Lai Khắc
Thất Quái nhất định có năng lực chống lại đội ngũ Ngân đấu hồn chiến đội này.
"
Đại Sư trong mắt quang mang lóe ra, suy tư một lát sau, nói: "Nếu ta nhớ không
sai, tham gia thi đấu tại trung tâm của Đấu Hồn Tràng, thắng thua điều có
thưởng kim tệ? "
Ngao chủ quản nhìn Đại Sư tựa hồ đã động tâm, trong lòng nhất thời mừng thầm,
lập tức tiếp lời: "Đương nhiên, tham gia xong trận đấu mỗi vị hồn sư đều được
nhận năm trăm kim hồn tệ . Mà quý vị là do Đại Đấu Hồn Tràng trực tiếp mời,
nếu có thể thắng lợi, Đấu Hồn Tràng sẽ lập tức xuất ra một vạn kim hồn tệ làm
tiền thưởng. Nhưng bởi vì Sử Lai Khắc Thất Quái còn chưa có thu được ngân đấu
hồn huy chương, tính tích phân vẫn phải dựa vào phương thức cũ. May là bọn họ
vẫn đang toàn thắng, tích phân thu được chắc chắn sẽ không ít."
Không đợi Đại Sư mở miệng, ngao chủ quản tiếp tục nói: "Vì trận đấu hồn này,
mời ngài chuyển lời cho Thất Quái các trận đơn đấu và song đấu hôm nay không
cần đánh nữa. Mặc dù chúng ta không thể gia tăng tích phân cho bọn họ nhưng
quyền hạn có thể cho phép chúng ta tuyên bố hai trận đấu này của Thất Quái là
toàn thắng. Để cho đối thủ đã báo danh của bọn họ tự nhận thua. Như vậy, Sử
Lai Khắc Thất Quái có đủ toàn lực để đối phó với đối thủ."
Đại Sư cho tới bây giờ cũng không là người cố chấp, càng huống chi đối phương
xuất ra điều kiện đã thập phần ưu đãi. Quan trọng nhất cũng không phải là kim
tệ hay tích phân, Đại Sư sở dĩ phân vân chính là muốn tìm cơ hội bồi dưỡng đám
Thất Quái. Đối thủ có cấp bậc là Ngân đấu hồn, hơn nữa hồn hoàn là phối hợp
tốt nhất. Thi đấu với đối thủ như vậy sẽ thu được không ít chỗ tốt.
Đại Sư chậm rãi gật đầu, " Tốt, ta đáp ứng ngươi. Xin ngươi chuẩn bị thật tốt
tư liệu về đối phương, ta đi kêu các đệ tử lại."
"Không cần phiền toái ngài. Đi gọi Sử Lai Khắc Thất Quái đã có các nhân viên
của ta lo liệu rồi. Tư liệu về đối thủ cũng đã chuẩn bị xong. Ngài có thể
nghiên cứu trước một chút. Sau đó ta sẽ mang mọi người tiến vào trung tâm của
Đấu Hồn Tràng để chuẩn bị. "
Nói xong, Ngao chủ quản rất nhanh xoay người rời đi, hiển nhiên là đem việc Sử
Lai Khắc đồng ý tham gia hồi báo lại, đồng thời cũng an bài một chút các việc.
Lúc này thời gian thi đấu đoàn chiến là hơn một canh giờ, cũng đủ để Tác Thác
Đại Đấu Hồn Tràng an bài nhiều chuyện.
Thời gian không dài, chẳng những Sử Lai Khắc Thất Quái được nhân viên công tác
mang tới phòng này, mà ngay cả Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực đồng dạng cũng
được tới đây. Có thể thấy các nhân viên trong đây đã quan sát mọi người không
phải chỉ mới một hai ngày.
Đại Sư bình tĩnh đem những lời vị Ngao chủ quản kia lập lại một lần, đồng thời
đem tư liệu được chuẩn bị đặt lên bàn.
Đường Tam đứng một bên đột nhiên phát hiện trong mắt Đại Sư có chút khác
thường. Cái khác thường đó chính là ngọn lửa mãnh liệt trong mắt. Cho dù là
hắn, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Đại Sư biểu hiện ra như vậy chiến ý.
Phất Lan Đức có điểm bất đắc dĩ nói: "Ta nói Tiểu Cương này, ngươi không nên
đáp ứng bọn họ nhanh như vậy, chờ bọn ta đến thương lượng không được sao. Đánh
cuộc lần này hiển nhiên kim ngạch thật lớn, nếu lần nào cũng tốt như vậy, đám
nhỏ cần cố gắng nhiều hơn. "
Đại Sư tức giận nói: "Ngươi khi nào lại trở nên như vậy."
Phất Lan Đức cười khổ nói: "Tiền làm khó anh hùng, ngươi nghĩ rằng ta muốn như
vậy sao."
Đại Sư tiếp lời: "Lần này nếu thắng, tiền thưởng cho chúng ta là không nhỏ.
Một vạn kim hồn tệ là con số khá lớn. Ta đã tính toán cả rồi, bọn nhỏ mỗi
người một ngàn, còn thừa lại tam ngàn lưu lại cho học viện. Cũng để phối hợp
tốt với đợi huấn luyện tiếp theo. Các ngươi có ý kiến gì không? "
Cuối cùng một câu cũng không phải hỏi Phất Lan Đức hay Triệu Vô Cực mà là quay
về Sử Lai Khắc Thất Quái bảy người hỏi.
Bảy người cơ hồ là đồng thời lắc đầu, tình hình kinh tế của học viện bọn họ
nhiều ít đã biết một chút. Hơn nữa bọn họ ai cũng không thiếu tiền. Trải qua
gần một tháng thi đấu này, chẳng những là tích phân càng cao, còn có kim tệ
tương ứng. Đạt được năm trận thắng liên tiếp, mỗi trận sau đó nếu thắng điều
được một trăm kim hồn tệ. Qua được mười trận, mỗi trận thắng kế tiếp lại tăng
lên đến hai trăm. Phất Lan Đức ngày hôm trước đã nói qua, đám nhỏ bây giờ là
những người có tiền nhất trong học viện.
Đại Sư đưa bàn tay mở tài liệu trên bàn ra, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Tốt lắm,
việc này đã được quyết định. ...trước nghiên cứu một chút đối thủ của các
ngươi đi. Đối với các ngươi mà nói, trận này sẽ là một trận đầy gian nan."
Tài liệu được ghi trên bố thạch màu trắng, xung quanh có các đường kim tuyến
trang trí, hai bên có đầy các dấu hiệu của Đấu Hồn Điện. Ở giữa chính là phần
tư liệu được ghi chép rất chỉnh tề. Mọi người cúi đầu nhìn một lần, cho dù là
Đái Mộc Bạch một thân ngạo, cũng không khỏi phải hấp một ngụm không khí. Đám
Thất Quái cũng có chung loại cảm giác kia.
Dựa theo quy định của đoàn chiến đấu hồn, mỗi đoàn đội có thể có nhiều nhất là
mười người, ít nhất là bảy người. Nếu số đội viên hai bên không bằng nhau có
thể trao đổi để thống nhất số người tham gia. Ngân đấu hồn chiến đội kia,
trùng hợp cũng như bọn Thất Quái chỉ có bảy thành viên.
Hoàng Đấu Chiến Đội, thành viên bảy người, Ngân đấu hồn huy chương.
Đội trưởng: Ngọc Thiên Hằng, vũ hồn: Lam Điện Phách Vương Long, ba mươi chín
cấp cường công hệ chiến hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Phó đội trưởng: Độc Cô Nhạn, vũ hồn: Bích Lân Xà. Ba mươi tám cấp khống chế hệ
chiến hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Thạch Mặc, vũ hồn: Huyền Vũ Quy, ba mươi tám cấp phòng ngự hệ chiến
hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Thạch Ma, vũ hồn: Huyền Vũ Quy, ba mươi bảy cấp phòng ngự hệ chiến
hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Ngự Phong, vũ hồn: Phong Linh Điểu, ba mươi sáu cấp mẫn công hệ
chiến hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Áo Tư La, vũ hồn: Quỷ Báo, ba mươi sáu cấp mẫn công hệ chiến hồn sư.
Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Diệp Linh Linh, vũ hồn: Cửu Tâm Hải Đường. Ba mươi lăm cấp phụ trợ
hệ khí hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Tư liệu cũng không có nhắc tới hồn kỹ của đối thủ. Đối với điểm này, Đại Sư
cũng biết, không phải Đại Đấu Hồn Tràng không muốn cung cấp, mà là không có
cách nào khác để cung cấp. Ai có thể khẳng định đối phương tại hai trận đấu
trước là cố ý che dấu thực lực? Hồn kỹ một khi phán đoán sai lầm, rất có thể
mang đến tổn thất không nhỏ. Cho nên, Đại Đấu Hồn Tràng lựa chọn để cho Sử Lai
Khắc Thất Quái tự mình dò xét.
Xem qua tư liệu của đối phương, bảy người ngẩng đầu, hai mặt nhìn nhau, trong
ánh mắt mỗi người điều thấy được sự kinh dị. Bọn họ mặc dù cũng biết đã là
Ngân đấu hồn huy chương trình độ tất nhiên là không kém. Không nghĩ tới lại
cường đại như vậy.
Phất Lan Đức nhìn tư liệu của bày người kia, mũi hơi nhăn lên nói "Nếu ta đoán
không sai, chi đội này tại Mỗ Toạ thành thị nhất rất có danh tiếng. Như thế
nào đột nhiên tới Tác Thác Thành. Tiểu Cương, ngươi thật không nên đáp ứng bọn
họ. Sợ rằng, chúng ta không phải đối thủ. "
Đại Sư lạnh nhạt nói: "Áp lực mới sinh ra động lực. Đối mặt khó khăn mà lùi
bước, vĩnh viễn không thể trở thành cường giả. Phất Lan Đức, cái nhiệt huyết
tuổi trẻ của ngươi đi đâu hết rồi? "
Phất Lan Đức bị Đại Sư hỏi, sắc mặt có chút khó coi. Triệu Vô Cực một bên
không quên tiếp thêm dầu vào lửa, dáng vẻ có chút bá đạo nói: "Đại Sư, lời
ngài vừa nói rất đúng. Chỉ có đối mặt với khó khăn mới có thể thu hoạch lớn. "
"Tốt, bất quá hết thảy cần phải đảm bảo an toàn." Phất Lan Đức trừng Triệu Vô
Cực một cái, lúc này mới hướng Đại Sư nói. Đại Sư gật đầu, "Ta đã mơ hồ đoán
được lai lịch của Hoàng Đấu Chiến Đội này, nếu ta đoán chính xác, bọn nhỏ sẽ
không sẽ có chút nào nguy hiểm. "Đường Tam", Đại Sư khẽ gọi.
"Sư phụ." Đường Tam rời đám người tiến lên gần Đại Sư đáp lời.
Đại Sư nói: "Lần này mặc dù cũng như trước yêu cầu các ngươi không thể sử dụng
ám khí. Nhưng ta cho phép ngươi sử dụng Bát Chu Mâu. Không đến cuối cùng,
quyết không cho phép nhận thua. "
Thấy Đại Sư cũng không xem trọng đối phương, Đường Tam nhíu mày, hỏi: "Sư phụ,
chúng ta thật sự không có cách nào chiến thắng đối thủ sao? "
Đại Sư nhìn hắn thật sâu một cái, "Cơ hội chỉ có ba thành. Mà cơ hội chủ yếu
ngay tại ngươi, Mộc Bạch cùng Trúc Thanh ba người. "
Ngón tay chỉ trên quyển tư liệu, "Đối phương có bảy người, dựa theo biểu hiện
trên tư liệu, đây là một tổ hợp phi thường hoàn mỹ. Các ngươi phải chú ý đến
hai người, chính là hai gã đội phó và đội trưởng. Lam Điện Phách Vương Long
hồn sư cùng Bích Lân Xà hồn sư. "
"Lam Điện Phách Vương Long, Tiểu Cương......" Phất Lan Đức tựa hồ như nghĩ tới
cái gì, nhưng lập tức lại bị Đại Sư dùng ánh mắt ngăn cản.
Đại Sư tiếp tục nói: "Lam Điện Phách Vương Long là thú vũ hồn có lực công kích
cực kỳ mạnh mẻ, được xưng là đệ nhất công kích thú vũ hồn. Địa vị của nó tương
tự Vinh Vinh với Thất Bảo Lưu Ly vũ hồn. Về phần Bích Lân Xà hồn sư, nàng nếu
lựa chọn là khống chế hệ, vậy, làm ta nghĩ tới một người. Phất Lan Đức, ngươi
còn nhớ rõ hắn phải không? " Được Đại Sư nhắc nhở, Phất Lan Đức sắc mặt đại
biến, "Ngươi nói, sẽ không là hắn chứ? "
Đại Sư gật đầu, "Ta nói chính là hắn."
Đái Mộc Bạch nhịn không được hỏi lại: "Viện trường, Đại Sư, các ngài không nên
nói mập mờ như vậy, đến cuối cùng là chuyện gì vậy?"
Đại Sư nghiêm mặt nói: "Bích Lân Xà vũ hồn trên đại lục cùng vài vũ hồn của
một số đại gia tộc là giống nhau, điều thuộc dạng vũ hồn truyền thừa khó gặp.
Bích Lân Xà hồn sư từ trước tới nay chỉ có một vị nổi danh. Hắn chính là một
vị đặc thù khống chế hệ chiến hồn sư. Nói đúng hơn, hắn được xưng là Bích Lân
đấu la. Ta nghĩ, các ngươi hẳn là có nghe người ta nói qua."
Nghe được Bích Lân đấu la bốn chữ, Đái Mộc Bạch nhất thời sắc mặt đại biến,
dồn dập hỏi lại: "Ngài nói chính là vị được xưng là độc phách thiên hạ, Bích
Lân đấu la?"
Đại Sư thâm hấp khẩu khí, chậm rãi gật đầu, "Ngoại trừ hắn ra, còn có người
nào là Bích Lân đấu la. Theo ta được biết, ngoài hắn, rất ít người có được vũ
hồn Bích Lân Xà, cho dù có, cũng không là khống chế hệ. Phó đội trưởng của đối
phương nếu là khống chế hệ Bích Lân Xà vũ hồn, ta có thể khẳng định, nàng cùng
Bích Lân đấu la có quan hệ mật thiết. Người khác có lẽ không biết, nhưng ta vô
cùng rõ ràng, Bích Lân đấu la có tên là Độc Cô. "
Trữ Vinh Vinh đột nhiên mở miệng nói: "vậy gã đội trưởng kia của bọn họ chẳng
lẻ là người trong gia tộc Lam Điện Phách Vương Long?"
Phất Lan Đức cười khổ nói: "Ngoại trừ Lam Điện Phách Vương Long gia tộc, ta
chưa hề nghe nói qua nơi nào có Lam Điện Phách Vương Long hồn sư tồn tại. Cái
Hoàng Đấu tổ hợp này, bối cảnh thật dọa người. Không nói hai người này. Huyền
Vũ Quy chính là vũ hồn nổi danh ngang với Lam Điện Phách Vương Long. Chỉ là
Huyền Vũ Quy hồn sư số lượng rất ít, tông môn gần như không còn tồn tại, vì
vậy mới không nổi danh được như Lam Điện Phách Vương Long gia tộc. Mặc dù như
thế, Huyền Vũ Quy trong các loại vũ hồn phòng ngự chính là đứng đầu."
Đường Tam tựa hồ ý thức được cái gì, làm một gã khống chế hệ hồn sư, hắn quan
tâm nhất tự nhiên cũng là tình huống khống chế hệ hồn sư của đối phương, hướng
Đại Sư hỏi: "Sư phụ, đối phương chính là Bích Lân Xà hồn sư đến tột cùng là
bằng vào cái gì để khống chế đây? Lấy xà là làm vũ hồn, tựa hồ không phù hợp
để làm khống chế hệ chiến hồn sư."
Đại Sư trả lời rất đơn giản, chỉ có một chữ, "Độc. "
Lấy độc khống chế trận đấu, Đường Tam hai đồng tử không khỏi co rút lại một
chút, nhưng tâm tình lại vững vàng lên rất nhiều. Độc, cở nào quen thuộc mà
thân thiết đích chữ a. Có chút vuốt cằm, nói: "Nếu như thế này mà nói, chúng
ta quả thật là có cơ hội chiến thắng bọn họ."
Đường Môn am hiểu nhất chính là cái gì? Khinh công, ám khí, còn có một thứ nổi
tiếng không kém khác chính là độc.
Mặc dù đi tới cái thế giới này, Đường Tam còn chưa kịp thu thập độc vật, lại
càng không dụng lý thuyết để luyện ra Đường Môn kịch độc. Nhưng đối với giải
thích về độc cùng nhận thức các loại độc, Đường Tam biết không ít. Một người
dụng độc cao minh, đối với việc chống lại độc tự nhiên cũng có năng lực cũng
như nhiều phương pháp khác nhau.
Đại Sư hiểu lầm ý tứ của Đường Tam, "Áo Tư Tạp tiểu tịch tràng chỉ là đệ nhị
hồn hoàn kỹ, sợ rằng đở không được độc của Bích Lân Xà đích, nhiều nhất chỉ có
thể khống chế độc tố trong khoảng thời gian ngắn mà thôi. "
Trữ Vinh Vinh nói: "Đại Sư, đệ tử có thể có ý kiến không? "
Đại Sư gật đầu, "Ngươi nói đi. "
Trữ Vinh Vinh nói: "Tại lúc thi đấu, chúng ta mục tiêu nhất định phải đặt ở
tên phụ trợ hệ hồn sư kia."
"Tại sao? " Nghe xong Trữ Vinh Vinh nói, ngay cả Đại Sư cũng không khỏi có
chút kinh ngạc. Cửu Tâm Hải Đường vũ hồn ngay cả hắn cũng chưa từng nghe nói
qua, loại tình huống này cực kỳ ít có. Nhưng vì vốn có hai gã phụ trợ hệ hồn
sư, còn là Trữ Vinh Vinh với Thất Bảo Lưu Ly Tháp, hắn cũng không lo lắng ở
phương diện này thua kém đối thủ.
Trữ Vinh Vinh nói: "Cửu Tâm Hải Đường vũ hồn cái này đệ tử biết. Không giống
với các loại vũ hồn khác, vũ hồn này là nhất mạch đan truyền, mỗi một đời chỉ
có thể có một người kế thừa mà thôi. Nói cách khác, chỉ có thể có tối đa hai
gã Cửu Tâm Hải Đường hồn sư cùng một lúc. Chỉ khi chết mất một người mới có
thể xuất hiện kẻ kế thừa tiếp theo. Có thể nói đây là vũ hồn có số lượng ít
nhất. Phụ thân đệ tử từng nói qua, Cửu Tâm Hải Đường, là vũ hồn kỳ ảo nhất."
Phụ thân của Vinh Vinh là ai, đừng nói Đại Sư, Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực,
cho dù là Sử Lai Khắc Thất Quái cũng đều biết, chính là tông chủ của Thất Bảo
Lưu Ly tông . Đại biểu quyền uy cho tất cả phụ trợ hệ hồn sư. Ngay cả hắn cũng
dùng từ như vậy để hình dung một cái vũ hồn, vậy, cái vũ hồn này tác dụng hiển
nhiên là rất lớn.
Đối với các loại vũ hồn mới lạ, Đại Sư so với người khác là càng tò mò, lập
tức hỏi tới: "Vậy Cửu Tâm Hải Đường vũ hồn kia tác dụng đến tột cùng là cái
gì? Phụ trợ tác dụng ở phưong diện nào? "
Trữ Vinh Vinh trầm giọng nói: "Cửu Tâm Hải Đường năng lực am hiểu chỉ có một
loại. Bất luận là có bao nhiêu cá hồn hoàn, nhưng hồn kỹ của nó lại chỉ có
một. Nhưng lại vô cùng đáng sợ. Tác dụng của nó chính là phạm vi trị liệu.
Trình độ trị liệu dựa theo tâm của hồn sư khống chế. Cấp bậc càng cao, hồn
hoàn càng nhiều, dùng để trị liệu hồn lực lại càng có tác dụng. Phụ thân nói,
có Cửu Tâm Hải Đường hồn sư tại, cho dù muốn chết cũng không dễ dàng. Cho nên,
khi bắt đầu, chúng ta trước hết phải làm cho nàng thoát ly chiến trường. Ngược
lại, nếu không vì hồn lực nàng hao trước, chúng ta căn bản không có khả năng
đối với đối thủ tạo thành thương tổn. Nghe xong Trữ Vinh Vinh nói, Đại Sư sắc
mặt tựa hồ trở nên cứng ngắc, đình trệ một hồi lâu, mới từ từ nói: "Quả nhiên
là một cái tổ hợp cận hồ hoàn mỹ. "
"Chúng ta có thể thắng."
Ngay lúc sĩ khí mọi người có chút xuống thấp, mọi người ai nấy điều yên lặng,
Đường Tam đột nhiên lên tiếng, mấy chữ ra khỏi miệng tràng ngập tự tin. Đợi
mọi người ánh mắt điều tập trung trên người, Đường Tam lên tiếng.
"Chúng ta có thể thắng. Mộc Bạch, Tiểu Áo, Hồng Tuấn, Tiểu Vũ, Vinh Vinh, Trúc
Thanh. Mọi người quên cả rồi sao, chúng ta có thể đạt được thành tích hai mươi
bảy thắng. Đối phương mặc dù cường đại, nhưng chúng ta đồng dạng không kém.
Chúng ta có Mộc Bạch vốn là cường công hệ vũ hồn. Có Tiểu Áo với năng lực hồi
phục hương tràng, còn có Hồng Tuấn với biến dị thú vũ hồn, cùng Tiểu Vũ nhu kỹ
thần kỳ. Vinh Vinh, chẳng lẻ ngươi cho rằng bản thân Thất Bảo Lưu Ly Tháp lại
kém Cửu Tâm Hải Đường sao? Còn có Trúc Thanh, tốc độ của ngươi là nhanh nhất
trong số các mẫn công hệ hồn sư đồng cấp bậc mà ta gặp qua. Đối phương mặc dù
cường đại, chẳng lẻ chúng ta lại yếu kém sao? Không, chúng ta nhất định có thể
chứng minh, chúng ta so với bọn họ càng mạnh. Càng huống chi. Các ngươi không
nên quên tuổi hiện tại của chúng ta. Ta dám khẳng định, bọn họ tuổi so với
chúng ta là lớn hơn. Cho dù thật sự thua thì thế nào? Thất bại là mẹ thành
công. Cứ cho là hôm nay chúng ta không phải đối thủ của bọn họ, một ngày nào
đó, chẳng lẻ lại không thể thắng. Vinh quang vốn dĩ phải do chúng ta đạt được,
nếu vừa bắt đầu đã đánh mất niềm tin, như vậy chúng ta cũng không cần tham gia
thi đấu nữa? "
Lời của Đường Tam giống như ngọn lửa làm bùng lên hy vọng trong lòng mọi
người. Sử Lai Khắc Thất Quái mỗi một thành viên, đều là thiên tài trong thiên
tài. Là quái vật trong quái vật. Bọn họ như thế nào chưa đánh đã cam tâm chịu
thua cơ chứ?
Mọi người cũng không có nói chuyện, nhưng ánh mắt từng người lại trở nên kiên
định, Đái Mộc Bạch ...trước đưa ra tay phải của mình, ngay sau đó là Áo Tư
Tạp. Sử Lai Khắc Thất Quái, bảy người điều đưa tay hội lại một chỗ. Ánh mắt
từng người trở nên thiêu đốt. Niềm tin mất đi đã tìm về, bây giờ, bọn họ là
chìm ngập trong chiến ý.
"Sư phụ, trận đấu này, có thể để cho đệ tử toàn quyền an bày được không? "
Đường Tam kiên định nhìn về phía Đại Sư nói. Hắn biết, đánh một trận này chính
là khảo nghiệm gian nan nhất. Sỡ dĩ lúc trước hắn nói như vậy là không muốn
mọi người mất đi lòng tin. Hai kiếp làm người, hắn biết, muốn thu được cái gì,
nhất định phải dựa vào cố gắng bản thân.
Trước mỗi lần đấu hồn, Đại Sư điều tiến hành chỉ điểm chiến thuật. Nhưng lần
này Đường Tam lại chủ động yêu cầu làm thay cho cái công tác của Đại Sư. Mặc
dù có vẻ chút cuồng vọng, nhưng Đại Sư, Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực ba
người âm thầm gật đầu.
Một cái chiến thuật đoàn đội cần nhất phải đoàn kết, phối hợp. Nhưng cũng
không có thể thiếu đi chiến ý. Chiến đội không có chiến ý, vĩnh viễn cũng
không cách nào phát ra hết khả năng vốn có. Mà lúc này, là linh hồn của cả
đội, Đường Tam đã làm rất tốt điểm này.
Ý tứ ba người Phất Lan Đức chính là thắng bại không quan trọng. Điều bọn họ
quan tâm chính là sự phát triển của đám đệ tử này. Bây giờ điều bọn họ có khả
năng làm, chỉ là ngồi nhìn những đứa nhỏ gây cho bọn họ kinh ngạc lẫn vui
mừng. Xem thử đám nhỏ này cuối cùng có thể vươn xa đến trình độ như thế nào.
Tại khu nghỉ ngơi dành cho khách quý trong Tác Thất Đấu Hồn Tràng..
Căn phòng hào hoa rộng hơn trăm thước vuông. Bộ bàn ghế thật lớn với chiều dài
hơn năm thước. Đủ để mười mấy người cùng lúc nghỉ ngơi thoải mái. Cả phòng bên
trong được trang trí chủ yếu là màu vàng. Đèn màu vàng, rèm màu vàng, còn có
các loại vật trang trí màu vàng khác. Tạo cho người ở trong đó cảm giác huy
hoàng chói lọi. Trước cái ghế dài màu trắng là một cái bàn uống trà làm bằng
thủy tinh. Mặt trên còn có những đường trang trí tinh sảo. Trọng yếu hơn, một
mặt của căn phòng này làm bằng thủy tinh. Thông qua xử lý đặc thù, từ nơi này
có thể chứng kiến bên ngoài, mà bên ngoài không thể nhìn thấy tình huống bên
trong. Mà bên ngoài lớp tường thủy tinh ấy là vị trí quan trọng nhất của Đại
Đấu Hồn Tràng, sàn thi đấu trung tâm.
Lúc này, bên trong phòng có bảy người. Nhìn qua đều là khoảng hai mươi tuổi.
Ngồi ở giữa chiếc ghế dài, là một gã có mái tóc đen khá dài. Vóc người thon
thả, tướng mạo không tính là anh tuấn, biểu hiện trên mặt rất ít, giống như cả
cơ thể hắn đều là cứng ngắc. Mặc trang phục màu lam, không có trang sức. Cả cơ
thể làm cho người khác cảm giác hắn rất giản dị. Nhưng cái loại đơn giản này
lại khiến cho người khác cảm thấy rất nguy hiểm. Hắn đang dựa lưng vào ghế,
nhắm hai mắt dưỡng thần. Ngồi trên chiếc ghế dài đó còn có một nữ tử. Tư thế
của nàng chính là đang dựa vào vai của cái gã kia. Vẻ mặt nàng âm trầm, mái
tóc ngắn màu tím nhìn qua càng làm nàng thêm anh tú vài phần. Đôi mắt xanh
biếc làm người nhìn không khỏi cảm thấy có chút quỷ dị. Không nói nàng đẹp bao
nhiêu nhưng vẻ mỵ hoặc của nàng là rất lớn. Nàng lúc này chính là đang dựa vào
vai gã thanh niên kia đồng thời chơi đùa với các ngón tay của mình.
"Nhạn Tử, ngươi đừng cùng lão Đại thân thiết trước mặt bọn ta nữa được không?
Nói như thế nào thì các huynh đệ đều là một đám xử nam a, vạn nhất có cái gì
xúc động, chỉ sợ không tốt. Hắc hắc. "
Vừa nói chuyện chính là một gã thanh niên tướng mạo anh tuấn. Vóc người không
cao. Tóc ngắn màu vàng, đôi mắt có vẻ thập phần linh hoạt, đang đứng tựa vào
cái mặt tường bằng kính kia với bộ dáng khá nhàn hạ.
Cô gái ngồi trên ghế liếc hắn một cái, đôi mắt xanh biếc lấp lánh, khé cười,
"Vậy ngươi lại đây, để tỷ tỷ ta dạy ngươi cách trở thành một nam nhân? "
"Ách, quên đi. ngươi một thân Bích Lân độc cũng chỉ có lão Đại mới chịu được.
Ta vô phúc tiêu thụ." Gã thanh niên vội vàng cự tuyệt. Vẻ mặt hoảng sợ nhìn cô
gái với cặp mắt xanh biếc kia rõ ràng có chút sợ hãi.
"Đáng kiếp. Ngươi không có việc gì làm nên đi trêu chọc Nhạn Tử sao. " Đứng
cạnh bức tường bằng thủy tinh ở đầu bên kia là một gã toàn thân hắc y. Đồng
dạng mái tóc màu vàng, một gã thanh niên tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần có thể
so với nữ tử, vừa nâng cái ly chứa đồ uống, vừa nhìn có chút hả hê nói.
Gã thanh niên anh tuấn kia cả giận nói: "Báo Tử, ngươi cố ý nhắm vào ta, hôm
nay sau khi thi đấu, chúng ta đấu một trận. Xem ta như thế nào giáo huấn
ngươi. "
Gã thanh niên hắc y kia khinh thường hừ một tiếng, "Cùng ta một chọi một?
Ngươi nói thật hay. Ngươi là phi hành hồn sư muốn cùng ta địa hồn sư một chọi
một. Rõ ràng là khi dễ người. Có bản lãnh, ngươi tìm lão Đại một chọi một. Chỉ
cần ngươi có thể cầm cự ba phút, ta chịu thua ngươi. "
"Ngươi......" Gã thiếu niên anh tuấn khuôn mặt lộ vẻ không phục nhưng cũng
không có tiếp lời. Hắn hiểu rất rõ, cùng đội trưởng kiên trì ba phút là không
có khả năng.
"Các ngươi an tĩnh chút đi. Sao không bắt chước hai vị Thạch gia huynh đệ kia
tĩnh dưỡng?" Gã thanh niên áo lam đang ngồi trên chiếc ghế dài kia vốn không
nhúc nhít bỗng mở miệng nói. Đúng như theo lời hắn, hai vị Thạch gia huynh đệ
kia đang ngồi tĩnh tâm tại một góc căn phòng. Hai người kia cũng không nói lời
nào, vóc người thô mạnh mẽ. Cùng ngồi một chỗ không khỏi khiến người khác có
cảm giác trầm ổn.
Gã thanh niên anh tuấn kia cười nói: "Lão Đại. Chúng ta còn cần tĩnh tâm dưỡng
thần sao? Chúng ta trước bốn mươi cấp có thể đạt được ngân đấu hồn huy chương,
ta dám nói, tại Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng này tuyệt đối tìm không ra đối thủ.
Đừng nói nơi này, cho dù là những nơi khác, cũng e là không có. "
Gã thanh niên áo lam lạnh nhạt nói: "Cho dù như thế, ngươi cũng đừng nên đắc ý
mà trở thành thói quen. Hồn sư giới luôn xuất hiện người mạnh. Không ai có thể
khẳng định trước mặt chúng ta sẽ không xuất hiện cường địch. Linh Linh, lại
ghế ngồi một chút đi. Cứ đứng như thế thật hao phí thể lực."
Lời cuối cùng của hắn là hướng về một nữ tử khác đang đứng ở một góc phòng. Vị
nữ tử kia chính là đang đứng ở góc âm u nhất của căn phòng, không những vậy,
trên người nàng là một thân hắc y, mặt cũng được che bằng một tấm lụa đen. Vóc
người mềm mại. Một mái tóc dài màu lam phủ sau lưng. Mắt cùng màu mái tóc cũng
không toát ra chút tâm tình gì. Trên người nàng, tựa hồ chỉ có thể cảm nhận
được sự cô độc.
"Không cần, ta ở chỗ này tốt lắm. " Diệp Linh Linh thanh âm tuy lớn nhưng nghe
cảm giác cực kỳ trống rỗng. Làm cho người nghe cảm giác mông lung.
Bảy người trong phòng này, đúng là thành viên của Hoàng Đấu Chiến Đội. Ngồi ở
chiếc ghế dài kia là đội trưởng Ngọc Thiên Hằng cùng phó đội trưởng Độc Cô
Nhạn. Gã thanh niên anh tuấn là Phong Linh. Gã hắc y cùng hắn đấu võ mồm là Áo
Tư La Quỷ Báo hồn sư. Hai gã ngồi trên mặt đất kia là huynh đệ Huyền Vũ Quy
hồn sư. Còn lại vị nữ tử kia là phụ trợ hệ hồn sư duy nhất của đội Diệp Linh
Linh vũ hồn Cửu Tâm Hải Đường.


Đấu La Đại Lục - Chương #145