Song Sinh Vũ Hồn (4)


Người đăng: nguyenhadong195

CHƯƠNG 12: SONG SINH VŨ HỒN (4)

Đường Hạo nâng búa trong tay lên quá đỉnh đầu, làm cho Đường Tam lui về sau
vài bước, đồng thời, chuy tử trong tay đã điều chuyển quay lại, khẽ quát một
tiếng, thân thể bán chuyển, hai chân dán chặt trên mặt đất, hai tiểu thối
không che đậy tại bên ngoài chiếc khố phá lạn (ý nói là Đường Hạo chỉ mặc một
cái khố rách nát - ^_^") trong nháy mắt căng lên, cả người như mãnh hổ súc thế
chỉ đợi bộc phát, chân phát lực, eo chuyển, chiếc búa trong lúc vô hình đã
được dẫn quay lại, đương, một tiếng cự hưởng (nổ, tiếng lớn) vang lên. Trọng
trọng rơi vào lên trên khối sắt đỏ rực.
Đường Tam hoàn toàn có thể cảm nhận được, đây chỉ là một quá trình của cơ thể
con người phát lực, Đường Hạo không có nội lực, càng không có cái gì là vũ hồn
phóng thích, tất cả đều là lực lượng của thân thể, mà khối sắt đỏ rực trước đó
nay lại bị đập cho hoàn toàn co lại đến gần một phần ba, biến hình cực kỳ rõ
ràng.
"Lấy tiểu thối phát lực, mang lực lượng của thân thể mình liên tiếp thành (kết
nối thành) một cái chỉnh thể, là toàn lực." Thiết chùy trong tay Đường hạo lại
trả về trong tay Đường Tam: "Ngươi tới một lần."
"Dạ." Đường Tam chưa bao giờ nghĩ tới, nghề rèn còn có cách phát lực như vậy.
Loại pháp môn phát lực này không chỉ đơn giản là dùng trên nghề rèn. Nó hẳn
cũng có thể dùng trong Đường môn võ học của mình.
Hai tay cầm cán búa, học theo tư thế lúc trước của Đường Hạo, hai mắt Đường
Tam gắt gao nhìn vào khối sắt bị thiêu hồng, Huyền Thiên Công chậm rãi vận
chuyển, xâm nhập trong tiểu thối, hai chân gắt gao dán chặt trên mặt đất.
Đường Tam hét lớn một tiếng, lực lượng ở chân cùng Huyền Thiên Công đồng thời
phát lực, lực lượng từ tiểu thối bộc phát, trong nháy mắt lan tràn, phần eo
chuyển động, dẫn động tới lưng, tới hai vai, lại tới cánh tay. Hắn rõ ràng cảm
giác được, lực lượng của mình trở lên cường đại trước đó chưa bao giờ có, do
tiểu thối bắt đầu bộc phát tới cánh tay, quay thiết chùy chấm dứt, thân thể
mình tựa hồ cũng bị cỗ đại lực này mang phi đi.
"Đương." Thiết chùy chuẩn xác nện ở trên khối sắt, phát ra một tiếng cự hưởng.
Thân thể của Đường Tam cũng bởi vì luân động thiết chùy mà hai chân rời mặt
đất, tiến một bước về phía trước, thiết chùy bắn ngược lên, mặc dù có Huyền
Ngọc Thủ hỗ trợ nên trên tay cũng không xuất hiện vấn đề gì, nhưng song chưởng
lại bị cỗ phản lực này làm cho một trận toan ma, may là Huyền Thiên Công kịp
thời vận chuyển, cảm giác toan ma (tê, tê dại) mới từ từ biến mất.
Hiệu quả có thể trông thấy được, mặc dù Đường Tam bởi vì nguyên nhân tuổi,
thêm vào Huyền Thiên Công, hiệu quả một búa này của Đường Tam cũng không rõ
ràng bằng Đường Hạo, nhưng và những lần nện trước của hắn so sánh, một chuy
này tác dụng trên cả mười chuy trước của hắn.
Mắt nhìn động tác của Đường Tam, Đường Hạo cũng không đánh giá, nhưng từ trong
mắt của hắn hiện lên một tia kinh ngạc, Đường Tam làm so với trong tưởng tượng
của hắn tốt hơn rất nhiều. Đường Hạo không nghĩ tới, Đường Tam trong một thời
gian ngắn như thế có thể nắm giữ pháp môn phát lực.
Hắn đâu có biết rằng, Đường Tam một mực khổ tu võ học Đường môn, chẳng những
có trụ cột là Huyền Thiên Công, Khống Hạc Cầm Long, Quỷ Ảnh Mê Tung hơn nữa
Huyền Ngọc Thủ, làm cho năng lực của hắn vượt xa so với những đứa bạn cùng lứa
tuổi. Ngộ tính của hắn lại không kém, kỹ xảo phát lực này rất dễ dàng tựu nắm
giữ. Đương nhiên, dù sao cũng là lần đầu tiên, hắn vận dụng vẫn chưa thuần
thục.
"Ba ba, ta làm đúng không?"
Đường Hạo chậm rãi gật đầu: "Ngươi biết tác dụng của trái tim chưa? (Con)
Người sử dụng nhiều nhất chính là tiểu thối, tiểu thối là căn nguyên của hết
thảy lực lượng. Vận dụng tốt lực lượng của tiểu thối, ngươi sẽ làm khí lực
tăng lên nhiều."
Nói xong, Đường Hạo đi tới gần ống bễ rồi ngồi xuống, từ dưới ống bễ lấy ra
một cái gì đó do sắt tạo thành, vật thể đó là hai cái bàn đạp giống nhau,
Đường hạo mang nó đặt tại dưới ống bễ (???), còn hai tay mình thì giữ chặt ống
bễ: "Trong chú tạo, tác dụng của ống bễ cũng phi thường trọng yếu, thiêu đốt
kim chúc nguyên vẹn, có thể càng chế tạo tốt hơn, bởi vì như vậy, sẽ làm nhận
tính (đàn hồi - resilient) càng mạnh. Mà một khối kim chúc gì, kể cả một khối
kim chúc có nhiều tạp chất, thì thân nó đều cũng có linh hồn, một khi nhiệt độ
không đủ, lực lượng quá lớn trong khi chế tạo sẽ làm nó bị nghiền nát, vậy,
cho dù hòa tan và chế tạo lại một lần nữa, khối kim chúc này cũng chỉ là phế
phẩm, cho nên, trong khi ngươi toàn lực đập khối sắt, nhất định phải bảo trì
tốt nhiệt độ của nó. Lạp phong tương *, đồng dạng cũng là dùng tiểu thối phát
lực, chẳng những có thể giảm bớt lực lượng tiêu hao nhiều nhất , cũng có thể
làm cho ống bễ đạt hiệu quả lớn nhất."
Hai chân đặt trên hai bàn đạp, chợt phát lực, lấy chân khởi điểm, cả thân thể
nhanh chóng bắn lên về phía sau, song chưởng tự nhiên huy động tương tay cầm
ống bễ mở ra, chân trực tiếp loan khúc (uốn), lại đưa tay cầm trở về. Trong
lúc nhất lai nhất hồi (một tới một về), ống bễ toàn lực vận chuyển, động tác
của Đường Hạo nhìn qua cũng không nhanh, nhưng mỗi một chút lại làm cho ống bễ
phát huy năng lực tới tận cùng, tại cơ nhục của tiểu thối đái lĩnh, thân thể
cùng ống bễ hình thành một loại vận luật (nhịp nhàng, động tác có quy luật)
đặc thù, ngọn lửa chợt từ trong lò bốc lên, khối sắt nhất thời bị thiêu đỏ
rực.
"Ngươi tới thổi ống bễ, tựa như động tác vừa rồi của ta." Đường Hạo đưa vị trí
của mình cho Đường Tam.
Có kinh nghiệm huy thiết trùy lúc trước và cẩn thận quan sát, Đường Tam ngồi
(??? Tọa-->ngồi, mình không rõ lắm chỗ này là ngồi hay đứng nữa, nhưng có thể
là tọa ở đây là thay vị trí!!!) trên vị trí lúc trước của Đường Hạo, rất nhanh
lắm giữ được phương pháp lạp động ống bễ, mặc dù còn có chút sanh sáp (giật
giật, cứng ngắc), nhưng dưới sự cẩn thận chú ý của hắn, mỗi một lần phát lực
đều bắt đầu từ tiểu thối. Cũng quả nhiên như theo lời Đường Hạo, chẳng những
tiết kiệm được rất nhiều lực lượng, hơn nữa hiệu quả so với trước kia tốt hơn
không biết bao nhiêu (rất tốt).
Đường Hạo cầm búa rèn của Đường Tam, nhàn nhạt nói: "Toàn lực huy búa tiến
hành chú tạo, có thể làm lực lượng của mình phát huy toàn bộ, nhưng đồng dạng,
một búa hạ xuống, phản lực * cũng tạo gánh nặng rất lớn cho bản thân, nếu
không có phương pháp tiến hành dẫn đạo thích hợp, chẳng những dễ dàng thương
đến bản thân mình, cũng sẽ làm một bộ phận lực lượng bị mất đi, không cách nào
tác dụng lên trên kim chúc. Ngươi phải nhìn kỹ động tác phía dưới của ta, đây
cũng là mấu chốt của việc trong thời gian ngắn ngươi có thể hay không rèn khối
sắt này tới nhỏ bằng nắm tay."
Hít sâu một hơi, hai mắt Đường Hạo trở lên chuyên chú, theo Đường Tam thổi ống
bễ, cả khối sắt đã bị thiêu đỏ rực, ngọn lửa bốc lên nóng cháy, làm cho bên
trong phòng trở lên dị thường nóng.


Đấu La Đại Lục - Chương #12