Ái


Người đăng: ♅ ɠấύ♚τɾúς♚Đế ♅

Nhìn thấy bảng màu lam hiện ra hắn mệt mỏi tắt bỏ rồi chạy về nhà nằm ngủ một
giấc đến tối

Đến tối Nhất Thiên tỉnh dậy không biết làm gì thì lần nữa mở cái bảng ra để
xem là cái gì

Một bảng màu xanh lam lần nữa hiện ra với một dòng chữ to màu hoàng kim bắt
mắt đề 3 chữ:

" BẢNG NHIỆM VỤ" phía dưới là hàng loạt nhiệm vụ, nhiều màu sắc khác nhau

Trong nhiều nhiệm vụ trong bảng thì có 3 nhiệm vụ bị bôi đen làm mờ đi đầy khó
hiểu:

Nhiệm vụ Chinh phục: Chinh phục Lam Ngân Hoàng ( A Ngân)

Giới thiệu: A Ngân trong nguyên tác là mẹ của thiên mệnh chi tử Đường Tam,
nàng là hồn thú 10 vạn năm hóa hình. Cuộc đời đầy sống gió yêu Đường Hạo nhưng
rồi lúc sau khi sinh bị võ hồn điện ép đến đường cùng mà phải lựa chọn hiến tế
biến thành hồn hoàn cho Đường Hạo. Chỉ một câu kí chủ đừng sống ác

Cấp độ : S ( vì là mẹ của thiên mệnh chi tử. mẹ của đứa con thiên đạo chứ đâu
phải đùa)

Mức độ hảo cảm: 100/100 ( Tình vạn kiếp thiên thu)

Phần thưởng : Thiên đạo chiếu cố cùng thuốc phục hồi

Hình phạt : Thiên đạo nổi giận cho xuất hiện vài người dự bị thần giết kí chủ

Nhiệm vụ Chinh phục: Chinh phục Bỉ Bỉ Đông

Giới thiệu: Bỉ Bỉ Đông trong nguyên tác là một người con gái khổ, tuổi trẻ yêu
Ngọc Tiểu Cương nhưng bị Thiên Tầm Tật lấy đi trinh tiết xấu hổ mà không dám
gặp Ngọc Tiểu Cương mất đi tình yêu nàng cùng với nàng bị võ hồn thứ 2 của
mình là Phệ Hồn Chu Hoàng ảnh hưởng làm nàng dần dần trở nên ác độc và cuối
cùng trở thành boss cuối của Đấu La Đại Lục, mặc dù sau khi đột phá cấp 100
trở thành thần chi cấp 1 La Sát Chi Thần nhưng vẫn bị Đường Tam giết chết. Là
một người kí chủ chính nghĩa của hệ thống làm sao để số phận nàng như vậy phải
cứu giúp nàng bằng cách để nàng yêu mình

Cấp độ : A+

Mức độ hảo cảm: 100/100 ( Tình vạn kiếp thiên thu)

Phần Thưởng: Thuốc phá giải ảnh hưởng của Phệ Hồn Chu hoàng, vé phá vỡ thời
không, mở ra thiên phú mị lực

Hình phạt: Không hiểu số phận của nàng thì là điều hệ thống ghét, Hệ thống sẽ
giúp kí chủ vào ảo cảnh mà tận hưởng tình cảnh của nàng trong liên tục 2 năm.

Nhiệm vụ Chinh Phục: Chinh phục Liễu Nhị Long

Giới Thiệu: Liễu Nhị Long là người con gái bị bỏ rơi của nhị trưởng lão của
lam điện bá vương long, lúc còn trẻ nàng đi chu du gặp được Phất Lan Đức và
tình yêu đời mình Ngọc Tiểu Cương. Hai người đến với nhau nhưng vì thân phận
oan nghiệt, Ngọc Tiểu Cương rời xa nàng làm nàng đau khổ chờ đợi 20 năm. Kí
chủ là bạn của Đường Tam cũng tính phân nữa đệ tử của Ngọc Tiểu Cương làm sao
mà không cứu giúp nàng.

Cấp độ : B-

Hảo cảm : 100/100( Tình vạn kiếp thiên thu)

Phần Thưởng : Mở bán bát phẩm đan dược Dưỡng Nhan đan trong hệ thống thương
thành với giá ưu đãi, Tăng hồn lực kí chủ 3 cấp và tặng kí chủ 5000 tích phân
( Đủ mua 2 khỏa dưỡng nhan đan)

Hình phạt : Làm bán đệ tử mà không biết giúp sư mẫu phải chịu hình phạt sống
trong Dương Bình Chi 10 năm lưu ý sau khi Dương Bình Chi luyện tịch tà kiếm
phổ

Nhiệm vụ chinh phục: Chinh phục Tiểu Tuyết

Giới Thiệu: Tiểu Tuyết là người con gái của một gia tộc thần bí và là thiên
tài được bồi dưỡng của gia tộc. Nhưng vì bị hôn sự ép buộc nên phải bỏ trốn.
Người tốt phải làm người tốt cho chót

Cấp độ : SSS

Hảo Cảm: 100/100 ( Tình vạn kiếp thiên thu)

Phần thưởng: Bí mật

Hình phạt : Thằng con khốn nạn"

" Tiểu Linh muội có ở đó không ra đây Huynh hỏi chút chuyện" Nhất Thiên tâm
niệm trong đầu tìm Tiểu Linh thì đột nhiên một luồng sáng hiện ra trước mặt
hắn, khi luồng sáng giảm bớt đi thì một thân hình nhỏ nhắn bước ra. Mái tóc
màu lục bảo, khuôn mặt bụ bẫm như em bé nhưng đầy mỹ lệ cùng một phần dễ
thương, thân hình nhỏ nhắn cao khoảng 1m hơn, nếu có một ông chú ở trái đất
tại đây thì chắc chắn sẽ bảo loli cần được thương yêu. Nhìn cô gái với khuôn
mặt quen thuộc này ai không rõ nhưng Nhất Thiên là người rõ nhất vì đó là
khuôn mặt mái tóc thân hình của Băng Băng lúc nhỏ, đôi mắt rưng rưng hắn chạy
tới ôm nàng vào lòng mà thì thầm với nàng :

" Băng Băng huynh sẽ không để cho muội rời xa huynh lần nào nữa, muội sẽ mãi
là người huynh yêu thương" Vừa thì thầm hắn hôn nhẹ vào đôi môi anh đào của
nàng làm nàng đỏ mặt

" Phi Phi, huynh mới là Băng Băng cả nhà huynh mới là Băng Băng, Muội là Tiểu
Linh không phải Băng băng hình dạng này là huynh trước khi mất mà tạo thành
cho muội thôi xú ca ca" Đẩy ra Nhất Thiên Tiểu Linh nàng nhổ nước miếng mà
mắng Nhất Thiên vì dám cư nhiên lần đầu gặp mặt lại lấy đi nụ hôn đầu của
nàng. Nàng lẩm bẩm thanh âm nhỏ như tiếng muỗi

" Nụ hôn đầu của ta mất rồi làm sao sau này lấy chồng"

"hả?? cái gì??? muội nói cái gì Tiểu Linh"

" Hả không có gì không có gì mà huynh kêu muội ra đây làm gì" Tiểu Linh bị
Nhất Thiên hỏi nàng như đứa trẻ làm việc sai cúi đầu không trả lời mà nói sang
chuyện khác để tránh Nhất Thiên lần nữa hỏi.

" À ta nhớ rồi. Ta kêu muội ra đây để hỏi việc cái bảng nhiệm vụ sao có vài
cái nó bị bôi đen mờ mờ còn nữa thế quái nào mẹ ta cũng là nhiệm vụ chinh phục
hơn nữa 100/100 không lẽ ta đem mẹ ta chinh phục xong đem bán mẹ ta vào chu
gia ???" Trong đầu một vạn câu hỏi làm Nhất Thiên nhất thời gấp gáp hỏi Tiểu
Linh không kịp thở luôn

" Những nhiệm vụ này là nhiệm vụ cơ duyên không biết làm cách nào hoàn thành
nhưng nếu huynh lần nữa trải nghiệm cách hoàn thành thì nhiệm vụ sẽ chính thức
phát sáng mà hoàn thành. Còn cái nhiệm vụ có liên quan đến mẹ huynh thì chắc
huynh đã làm gì hệ thống chỉ thống kê thôi. Đúng là đại ca ca ngốc nghếch."
Tiểu Linh né khuôn mặt của Nhất Thiên kề vô mặt mình từ từ giải thích mà cuối
câu nói còn thêm một câu mắng Nhất Thiên.

Nghe được Tiểu Linh cư nhiên mắng mình khác với buổi sáng làm hắn mộng bức
nhưng nhớ đến cái trừng phạt của hệ thống làm hắn tức nhưng không có cách nào
thì một sáng kiến hiện ra làm hắn nở một nụ cười quái thúc thúc

Tiểu Linh vừa mắng được Nhất Thiên đang cười thì thấy Nhất Thiên không nói
chuyện với mình mà quay mặt đi làm nàng luống cuống không biết chuyện gì vội
vàng lo lắng hỏi :

" Đại ca ca ngốc, lại tuổi thân nữa chứ gì ! được một cô gái dễ thương khả ái
như muội lo lắng chắc đang vui sướng rồi tuổi thân vì mình xấu nữa rồi . ỪM"
Vừa nói xong Tiểu Linh mới nhận ra mình không phải an ủi mà lo lắng nhất thời
bụm miệng mình sợ nói sai nữa.

" Đúng rồi, huynh tuổi thân đấy. Tiểu Linh xinh đẹp mau đi vào hệ thống đi để
ca yên tĩnh một mình" Một lúc sau Nhất Thiên mới trả lời tiểu linh rồi vội
vàng quay đầu mà bỏ qua một mặt mộng bức của Tiểu Linh. Thời trẻ trâu bao lâu
nay của anh ẩn tàng đã trổi dậy

" Ca ca cho muội xin lỗi, huynh muốn muội làm gì muội cũng làm theo mà đừng
buồn mà" Nghe được tiểu linh xin lỗi Nhất Thiên nụ cười ngày càng sâu rồi quay
đầu lại hướng Tiểu Linh giả bộ nói.

" Vậy muội mau lại đây cho huynh ôm ngủ đi rồi sau này mỗi lúc huynh muốn đi
ngủ muội phải lại gần cho huynh ôm"

"hả huynh nói cái gì" Nghe được Nhất Thiên nói Tiểu Linh ngửi được mùi âm mưu
định nổi giận đánh Nhất Thiên nhưng mà lần nữa nghe Nhất Thiên nói lần nữa nên
buông xui phải nghe lời ca ca yêu dấu.

" Kiếp trước, chắc có lẽ ca xấu xí nên Băng Băng bỏ ca giờ chắc cũng do ca quá
xấu xí mà muội cũng không cho ca ôm. Ca tuổi thân quá mừ hức hức" Vừa dứt lời
Nhất Thiên hắn cố gắng nặn ra 1 giọt nước mắt rồi quay lưng đi chỗ khác ngồi
vẽ vòng tròn như một con cún bị bỏ rơi

Nhìn Khuôn mặt dễ thương đầy shota, làn da trắng của Nhất Thiên ngồi như một
chú cún bị bỏ rơi làm Tiểu Linh bị Nhất Thiên gây cho nàng 100000000000.......
sát thương tâm lý nên phải chịu thua cuộc mà cho Nhất Thiên tác quái

" Được rồi, muội hứa với huynh. Đừng buồn"

" Lại đây cho ca ôm mau lên" Nghe được Tiểu Linh nói Nhất Thiên cười cười vừa
nói vừa vỗ vỗ cái giường rồi giang hai tay như đang muốn ôm

Rốt cuộc Tiểu Linh cũng phải cho Nhất Thiên ôm nàng mà ngủ.

Sáng hôm sau, tại phía ngoài phòng Nhất Thiên

Tiểu Tuyết sáng sớm nấu cháo cho Nhất Thiên bưng đến cho hắn, đang lúc mơ mơ
màng màng hắn tay chân động tới động lui nhất thời làm áo Tiểu Linh xốc xếch,
quần bị tuột xuống đến gần bắp chân mà trùng hợp Tiểu Tuyết từ ngoài đi vào.
Một thanh âm "Keng" tô cháo nóng hỏi rơi xuống đất, Tiểu Tuyết đầu nàng choáng
váng ngã về phía cạnh cửa, nàng không nghĩ tới con trai mình cư nhiên mới 4
tuổi đã ăn ngủ với con gái người ta hơn nữa nhìn cô gái là biết tiểu thư gia
tộc nào đó. Đang trong mơ màng Nhất Thiên hắn nghe được thanh âm tô cháo rơi
xuống giật mình dậy thì thấy Tiểu Tuyết đang dựa lưng vào cánh cửa mặt trắng
bệch làm hắn tưởng ai đánh mẹ hắn làm hắn nổi giận hỏi to về phía Tiểu Tuyết

" Mẹ có ai ăn hiếp mẹ hả hay mẹ bệnh gì" vừa hỏi vừa sờ tráng tiểu tuyết xem
có nóng không

"haizz Có con trai không được tích sự gì mà" Nhìn thấy con trai cư nhiên lo
cho mình không hiểu sao khuôn mặt Tiểu Tuyết hiện lên một chút xấu hổ nhưng
rồi nàng cho quăng ra sau đầu mà than với Nhất Thiên

" Chuyện gì vậy mẹ" Nhất Thiên khuôn mặt khó hiểu nhìn Tiểu Tuyết trên đầu
hiện lên 1 vạn dấu hỏi

" Tự nhìn đi, ta đi" Tiểu Tuyết vô lực chỉ về hướng Tiểu Linh rồi vô lực quay
đầu bỏ đi. Nhất Thiên khó hiểu quay về hướng Tiểu Linh thì thấy Tiểu Linh vừa
tỉnh dậy xoa xoa đôi mắt, cái chăn rơi xuống một cảnh tượng mỹ lệ đập vào mắt
Nhất Thiên. Tiểu Linh những cái nút áo cái cài cái không hơi hơi lộ ra quả đào
nhỏ nhắn, phía dưới thì cái quần đã bị tuột đến hơn đầu gối lộ ra làn da trắng
nõn cùng với trên khuôn mặt mét miệng của Tiểu Linh đang còn dính một ít chất
màu trắng. Nhìn đến cảnh này làm cho mặt của Nhất Thiên xám hơn đít nồi, trên
đầu có 1 vạn con thảo mê nhảy qua định nói gì thì Tiểu Linh nói một câu làm á
khẩu mà lặng lẽ bỏ đi

" Xú ca ca buổi tối hoạt động nhiều thế làm giờ muội ngủ không đủ giấc ca phải
bồi thường đi"

Vừa ra đến cửa hắn nhìn thấy Tiểu Tuyết lần nữa bưng 2 chén cháo đến cửa khéo
miệng còn giật giật có lẽ nàng nghe được câu nói của Tiểu Linh. Hắn định giải
thích thì nàng nói với hắn một câu rồi nàng bỏ đi :

" Nam tử hán đại trượng phu dám làm dám chịu, đừng phụ bạc người ta con trai
ạ" Tiểu Tuyết bỏ đi mà bỏ qua khuôn mặt đầy mộng bức của Nhất Thiên.

Nhất thiên hắn đang mộng bức thì một thanh âm trong trẻo buổi sáng đánh thức
hắn :

" Thiên ca, huynh sao vậy làm gì ở đây sao không vào phòng. Đi để muội dắt
huynh vào" Người nói ra đúng là Trúc Thanh nàng tối hôm qua không ngủ được
luôn nhớ đến hình ảnh Nhất Thiên ,Cả đêm không ngủ đến sáng trời rất sớm nàng
đã nhanh chân trốn đi tìm Nhất Thiên. Vừa nói nàng vừa kéo Nhất Thiên về hướng
phòng hắn, vừa trải qua mộng bức chưa kịp phản ứng theo dắt tay của Trúc Thanh
hắn cùng nàng vào phòng. Lúc hoàn hồn lại định chặn thì biết đã quá muộn Trúc
THanh đã mở cửa phòng.

Vừa mở cửa phòng ra Trúc Thanh thấy được cảnh Tiểu Linh chưa mặc quần áo nằm
lăng lộn trên giường Nhất Thiên điều này làm nàng nhất thời không nói được cái
gì ,quay lưng nhìn Nhất Thiên thì thấy hắn đang gãi gãi đầu cười cười làm nàng
giận đỏ cả mặt. Quay lưng nàng đá thiệt mạnh vào chân Nhất Thiên rồi la một
câu với hắn rồi chạy đi " Đại Phôi Đản hôm qua mới hôn người ta hôm nay đã có
người mới, Muội nghỉ chơi với huynh luôn Oa OA" Một lần nữa Nhất Thiên mộng
bức mà không biết nói gì hơn cho được với chuyện xảy ra hôm này. Hắn nghi ngờ
hôm nay có phải Thứ 6 ngày 13 không mà xui cứ đến với hắn đầu tiên là mẹ hắn
rồi giờ là người yêu hắn.

Tiểu Linh lần nữa tỉnh dậy khi nghe thanh âm dụi dụi mắt, mở mắt ra nhìn thấy
cảnh Nhất THiên mộng bức rồi nhớ lại những chuyện xảy ra thì nhìn lại mình làm
nàng khóc òa cả lên. Tiếng khóc của Tiểu Linh càng làm cho Nhất THiên đã mộng
bức còn mộng bức thêm hắn là người bị hại mà người phải khóc là hắn mới đúng
chứ. Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy nhưng nhìn đến khóc đến khô cả mắt Tiểu Linh thì
vẫn phải dơ tay đầu hàng mà lại gần an ủi

" Oa bị ca làm vậy sao này làm sao lấy chồng không chịu đâu. Ca đền cho muội
đi không muội mét hệ thống Oa Oa Oa" Nhìn Nhất Thiên lại gần nàng khóc càng
lớn cứ kéo kéo cái tay Nhất Thiên mà đòi đền làm hắn không biết phải làm sao.
Nhất Thiên luống cuống không biết phải làm gì cho tốt.

" Thôi muội muốn gì nói đi huynh chiều hết được chưa" Rốt cục Nhất Thiên vẫn
phải bó tay với Tiểu Linh một phần vì hệ thống còn phần lớn vì hắn chịu không
được con gái khóc.

" Hì hì muội muốn huynh phải cưới muội không muội mét cho hệ thống" nhìn thấy
Nhất Thiên chịu thua, Tiểu Linh mặt cười hì hì bắt Nhất Thiên cưới nàng. Điều
này làm nhất thiên đầy mộng bức.

" hả muội nói cái gì ???"

Nghe được Nhất Thiên hỏi lại Tiểu Linh xấu hổ cúi cúi đầu giọng nhỏ như tiếng
muỗi " muội nói huynh phải cưới muội" vừa dứt tiếng trong không khí thanh âm
hệ thống xuất hiện

"Keng nhiệm vụ hoàn thành

Nhiệm vụ chinh phục : chinh phục Tiểu Linh

Giới thiệu: Tiểu Linh là đứa con tinh thần của hệ thống. Không nói gì nhiều ai
phụ bạc nàng thì CHẾT

Cấp độ : Vô cực

Phần thưởng : 5000 tích phân, hệ thống tặng hồn hoàn 432 năm đầu tiên cho kí
chủ ( cho tự chọn kĩ năng )

Hình phạt : Chết

Keng kí chủ phát động nhiệm vụ : Kết hôn tiểu Linh

Giới thiệu : tiểu linh là con hệ thống kí chủ phải yêu thương nó, nghe lời nó
nếu không chấp nhận hệ thống mạt sát toàn bộ nữ chủ có liên quan đến kí chủ

Phần thưởng: Được 1 tiểu linh xinh đẹp, khả ái làm tiểu lão bà

Thời hạn 14 năm "

Nghe được thanh âm Nhất Thiên khuôn mặt càng ngày càng đen nhất là đến đoạn
mạt sát tất cả nữ chủ thì Nhất Thiên cạn cmn lời với hệ thống. Quá con khống

" Được rồi tiểu linh" Nhất Thiên đáp ứng với tiểu linh không vì hệ thống mà vì
có lẽ sau này người thân cận yêu thương với Nhất Thiên nhất có lẽ là tiểu linh

" Moa muội yêu ca nhất" tiểu linh mừng rỡ hôn lên mặt nhất thiên một cái rồi
trở lại hệ thống không gian

Một lúc sau, Nhất Thiên bình ổn tâm tình rồi đi tìm trúc thanh

Qua bìa rừng, Nhất Thiên nghe thấy thanh âm khóc thút thít cùng với tiếng mắng
của trúc thanh. Từ từ tiến lại gần nơi ở của Trúc thanh

" Xú ca ca đến giờ vẫn không tìm người ta muốn có người khác thì phải nói chứ.
Muội có phải không cho đâu. Rùa con ngươi nói xem xú ca ca đó có phải ngốc
không ?" Nghe được trúc thanh nói chuyện Nhất Thiên hắn tâm muốn mềm nhũng,
đôi mắt đầy ôn nhu từ từ tiến lại gần nàng. Hắn từ phía sau ôm tới cổ nàng thì
thầm với nàng

" Đừng lo Trúc Thanh của ta. Cho dù có bao nhiêu người thì nàng vẫn quan trọng
với ta, hãy tin ta cô gái nhỏ " Những lời đầy tinh cảm làm Trúc Thanh khuôn
mặt đỏ dần rồi " Ừm, muội tin Thiên ca " câu nói tuy ngắn nhưng đầy sự thứ
tha và tin tưởng.

" Ta yêu muội, cô gái nhỏ"

Đôi khi những tình yêu không cần quá nhiều lời nói mà chỉ cần được ở bên nhau
cùng sự tin tưởng thì đã viên mãn.

Hắn đã thề với mình rằng sẽ không bao giờ để người ái bị tổn thương vì hắn bởi
ở kiếp trước hắn đã từ bỏ một cô gái yêu hắn người con gái hi sinh tất cả vì
hắn nhưng hắn chỉ yêu mỗi Băng Băng mà phụ lòng nàng rồi nàng cũng như hắn vì
bảo vệ người mình yêu mà ra đi, đó mới là điều hắn ân hận suốt hơn bao nhiêu
năm.

P/s: Tác định cho truyện thêm sắc ae có ai đồng ý không


Đấu La Đại Lục Bắt Đầu Xuyên Qua - Chương #4