Trở Về


Người đăng: tinhyeugp998

Tinh La thành, thủ đô của Tinh La đế quốc, giờ phút này bầu không khí tràn
ngập cảm giác nặng nề. Từng đội nhân mã đi đi lại lại như muốn tìm cái gì đó.

Hoàng cung của Tinh La đế quốc, trong ngự thư phòng đang đứng đó mấy người.

Ngồi phía trước nhất là một trung niên nam tử uy nghiêm, cả người toát lên
thượng vị giả khí tức. Hắn giống Mộc Bạch đến bảy tám phần. Đặc biệt là một
đôi Tà Mâu con mắt càng chứng minh thân phận của hắn, Tinh La đế quốc Hoàng đế
Đái Thiên Hành.

Lúc này chỉ thấy hắn vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên nói:

"Vẫn chưa tìm được Đái Mộc Bạch sao? "

Đứng bên cạnh một thiếu niên 11,12 tuổi bước ra. Hắn có khuôn mặt giống như
đúc Đái Thiên Hành lúc còn trẻ cùng một đôi kì dị Tà Mâu, không cần nói cũng
biết hắn là Tinh La đế quốc đại hoàng tử Đái Duy Tư.

"Phụ hoàng, chúng ta đã toàn lực tìm kiếm, chắc chắn sẽ sớm có được kết quả".
Đái Duy Tư mặt ngoài nói vậy nhưng trong lòng lại đắc ý cười lớn.Hắn lần này
thiết kế đẩy Đái Mộc Bạch xuống Bạch Hổ sơn cốc có thể nói tỉ mỉ không bỏ sót,
chắc chắn sẽ không xuất hiện sai lầm.

Bất quá đúng lúc này một tên cận vệ chạy vào.

"Báo cáo bệ hạ, tam hoàng tử đã trở lại, đang ở bên ngoài cầu kiến".

Lời này vừa thốt ra không chỉ Đái Duy Tư sắc mặt đại biến mà cả Đái Thiên Hành
cũng hơi kinh ngạc. Bất quá tại sao lại kinh ngạc cũng chỉ có hắn mới biết
được.

"Cho vào đi" Đái Thiên Hành lúc này đã khôi phục sắc mặt bình thản nói.

Chỉ một lúc sau Mộc Bạch bước vào. Chỉ thấy hắn tóc tai bù xù, quần áo rách
rưới tả tơi,trên người còn nhiễm đầy vết máu. Hắn mặt không đổi sắc quét qua
căn phòng một lần, nhìn đến Đái Duy Tư thì khóe miệng nhếch lên. Cuối cùng mới
đưa mắt nhìn đến cái này phụ hoàng tiện nghi.

"Ngươi đây là làm sao?". Đái Thiên Hành nhìn Mộc Bạch nhíu mày.

"Phụ hoàng, ta cũng không biết, khi tỉnh dậy đã thấy mình nằm ở Bạch Hổ sơn
cốc đỉnh núi, ta thật vất vả về được tới đây nên bộ dạng mới như thế này". Mộc
Bạch nói rồi dừng lại một chút, đưa mắt nhìn về phía Đái Duy Tư :

"Ta cảm giác hình như có người muốn hãm hại ta".Nói rồi lại đưa mắt nhìn Đái
Thiên Hành, muốn xem phản ứng của hắn thế nào. Bất quá để hắn thất vọng là Đái
Thiên Hành cũng không phản ứng gì, chỉ là thản nhiên nói:

"Được rồi, ta sẽ điều tra kĩ việc này, ngươi mấy ngày nay cũng mệt mỏi rồi,
trở về nghỉ ngơi đi. "

"Nhi thần cáo lui".Mộc Bạch đáp một tiếng rồi xoay người rời đi,trong lòng thì
cười lạnh một tiếng, đúng là vô tình nhất đế vương gia, xem ra không thể trong
cậy gì vào người này rồi.

"Các ngươi cũng lui ra đi".Đái Thiên Hành phất phất tay áo. Mọi người cung
kính lui ra ngoài. Vừa ra thư phòng Đái Thiên Hành đã không kịp chờ đợi mở
miệng châm chọc:

"Tiểu đệ tốt của ta, xem ra ngươi cũng thật là phúc lớn mà, như vậy cũng chưa
chết. "

"Ngươi vẫn chưa chết thì ta sao dám chết được, ta muốn tận mắt chứng kiến
ngươi chết trước mặt ta, hơn nữa còn là do ta tự mình kết liễu ngươi".Nói rồi
không thèm nhìn Đái Duy Tư nữa mà nhanh chóng bước đi.

Đái Duy Tư sắc mặt ngày càng âm trầm, trong mắt sát khí đậm đặc không che dấu
chút nào.

"Quái lạ, tiểu tử này lúc nào trở nên thành thục như vậy. Không được nhất định
phải giết chết hắn trước khi hắn trưởng thành. "

Tinh La hoàng cung chia thành ba bộ phận, Trung cung, Tây cung và Đông cung .
Trung cung lớn nhất Đông cung nhỏ nhất. Tuy được phân chia như vậy nhưng Đông
cung có thể coi là một loại lãnh cung. Mà Mộc Bạch lúc trước ở chính là Đông
cung, đủ để thấy mẫu thân hắn bị đối xử như thế nào. Cũng chính vì thế, hơn
một năm trước, người đã tạ thế mà đi. Mộc Bạch nghĩ đến đây bỗng hiện lên một
hồi không tên thương cảm. Kiếp trước hắn không có mẫu thân, kiếp này mẫu thân
cũng sớm rời đi nhân thế.

Hắn vừa bước đến Đông cung thì ở đó đã đứng một đám người. Mười người mặc đồng
nhất trang phục màu xám nhìn thấy Mộc Bạch bước đến thì đồng loạt quỳ xuống.
Quỳ trước nhất một tên khoảng hơn 30 tuổi trung niên nam tử vẻ mặt tự trách
lên tiếng :

" Bái kiến tiểu chủ nhân, tiểu nhân chăm sóc chủ nhân không chu đáo, xin chủ
nhân trách phạt".

Mộc Bạch hiếu kì đánh giá mười người này. Theo trong trí nhớ biết được, trước
mắt mười người là mẫu thân hắn thu nhận nô bộc, có thể nói tuyệt đối trung
thành. Nếu chỉ nhìn bề ngoài sẽ chỉ nghĩ đây là người bình thường, những dựa
theo trí nhớ, hơn một năm trước mẫu thân đã nói tất cả những người này đều là
hồn sư. Hơn nữa dựa theo thực lực cao thấp được đặt tên là Hổ nhất đến Hổ
thập.

"Tất cả đứng lên đi, chuyện này cũng không thể trách các ngươi, chỉ trách ta
quá bất cẩn".Mộc Bạch thản nhiên nói.

Đứng phía trước nhất nam tử tên là Hổ nhất, cũng chính là nói hắn có thực lực
mạnh nhất trong mười người. Hổ nhất nghe vậy mắt lóe lên tinh quang theo sau
tất cả đứng dậy.

"Các ngươi đều là hồn sư". Mộc Bạch không nhịn được hỏi.

"Đúng vậy".

"Nói một chút về vũ hồn và hồn lực của các ngươi ".

Hổ nhất nghe vậy tinh quang lóe lên càng đậm.Hắn cảm giác tiểu chủ nhân trở về
hơi khác so với lúc trước. Nói như thế nào nhỉ, thành thục, đúng chính là
thành thục hơn lúc trước. Bất quá tiểu chủ nhân chính là chủ nhân duy nhất cốt
nhục, biến đổi như thế nào cũng có thể hiểu được.

"Chủ nhân ta vũ hồn là Lam Điện Bá Vương Long, 79 cấp cường công hệ chiến Hồn
thánh. "

Mộc Bạch nghe vậy giật mình. Không phải vì Hổ nhất thực lực đạt đến 79 cấp,
phải biết chỉ riêng Đái Duy Tư đã nắm giữ 3 tên Hồn đấu la cấp bậc cường giả,
chứ chưa cần phải nói phụ hoàng hắn. Hắn giật mình ở đây là Hổ nhất sở hữu
mạnh nhất Thú vũ hồn Lam Điện Bá Vương Long mà chỉ có Lam Điện Bá Vương Tông
mới có.

Như nhận ra suy nghĩ của Mộc Bạch, Hổ nhất lên tiếng giải thích :

"Ta lúc trước khi còn trẻ, được lão phu nhân cứu một mạng nên tình nguyện ở
lại để báo đáp".

Mộc Bạch nghe vậy hiểu rõ, hắn lại nhìn phía sau chín người

"Những người còn lại thì sao"

"Chủ nhân, 9 người còn lại cũng đều là cường công hệ, theo thứ tự là Hổ nhị Hổ
tam 69 cấp Hồn đế, Hổ tứ Hổ ngũ Hổ lục 68 cấp, 4 người còn lại cũng đều đạt
tới 67 cấp Hồn đế."

Mộc Bạch nghe vậy mặt ngoài bình thản, trong đầu lại dần hiện lên một kế hoạch
điên cuồng. Bồi dưỡng mười người này trở thành Phong hào đấu la cấp bậc cường
giả. Bất quá chuyện này để sau hãy tính.

Bây giờ hắn trở về, Đái Duy Tư chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn. Tuy rằng bây
giờ Mộc Bạch có mấy tên cường giả bên người nhưng nếu Đái Duy Tư phái ra một
tên Hồn đấu la như lần trước thì hắn cũng không chịu nổi. Bất quá hắn vừa mới
ra tay một lần, mấy ngày tới chắc sẽ bình yên được một chút, Mộc Bạch phải
tranh thủ thời gian rời đi nơi thị phi này.

"Hổ nhất, chuẩn bị một chút chúng ta ngày mai rời đi nơi này. "

Nói rồi hắn nhanh chóng bước chân về phòng chuẩn bị tắm rửa một chút. Cả người
đều là vết máu khiến hắn cảm giác thập phần khó chịu.

Tắm rửa sạch sẽ, đang chuẩn bị đánh một giấc thì một tiếng kêu vang lên.


Đấu La Chi Tiên Thiên Bạch Hổ - Chương #5