Đệ Nhất Hồn Hoàn (5)


Người đăng: dragonxpro

Khiêu khích ánh mắt cho đến lời nói.Cự tượng xem đây là hành động trần trụi
nhục mạ nó.Nhục nhã một vương giả .Nhìn trước mắt nhỏ bé nhân loại như sâu
kiến hèn mọn dám khiêu khích nó.

Ánh mắt nó yên tĩnh nhìn chằm chằm nhân loại trước mắt nó, yên tĩnh đến chết
chóc, không rống lên giận dữ, chỉ dùng hành động thể hiện sự tức giận tột
cùng của nó.

Chân phải Cự tượng hung hăng giẫm mạnh xuống đất. Dùng tốc độ lớn nhất xông về
phía Tuyệt Thiên. Chuẩn bị cho hắn một cú lôi đình nhất kích. Nó muốn oanh sát
nhân loại trước mắt thành ngàn mãnh ,mới rữa sạch sự khinh nhờn của hắn đối
với nó.

Như đã chuẩn bị sẵn tâm thái ngăn địch.Tuyệt Thiên chân bước “Vô Ngân Cửu Bộ”
tiến hành di chuyển né tránh đòn công kích từ nó. Sơ sẩy một chút là có thể
tan xương nát thịt.

Bộ pháp biến ảo khôn lường, xuất hiện lờ mờ hình bóng hắn trong gió tuyết, đó
là hiện tượng di chuyển với tốc độ cực cao, đúng với câu nói “ Đạp tuyết vô
ngấn “ tuy hắn còn chưa đạt đến cảnh giới đó nhưng cũng đã di chuyển trên
tuyết mà chỉ để lờ mờ vết chân.

Đang du đấu kéo dài khoảng cách với Cự Tượng bổng nhiên từ mặt đất nhô lên một
cây căn địa thứ nhọn hoắt, điện quang hỏa thạch ( trong chóp mắt) hắn phản ứng
trái thường quy con người có thể làm được, hắn vận sức vào chân trái, đạp mạnh
vào không khí, vận chuyển chân khí vào bàn chân, đạp Vô Ngân Cửu Bộ đệ nhất
bộ, hai chân như động cơ phản lực bộc phát làm hắn rẻ hướng tránh được “Đột
thứ” kỳ chiêu của Cự tượng.

Trên mặt ấm áp, Tuyệt Thiên dùng tay sờ phát hiện trên mặt xuất hiện một vết
máu, nếu hắn không phản ứng nhanh, thì có lẻ không phải mặt trầy đơn giản như
thế, mà có lẻ là yết hầu bị sỏ xuyên không chừng.Sẽ giống như những con Ngân
Tuyết Lang bị sỏ thành “xiên que” trên mặt đất.

Trông thấy Tuyệt Thiên né được công kích mạnh nhất của nó, nó càng giận dữ.
Giẫm liên tục vào mặt đất, phát động “Đột thứ “ một lần nữa, nó không tin
Tuyệt Thiên có thể né tránh một lần nữa.

Do không còn yếu tố bất ngờ, Tuyệt Thiên tránh né càng thêm dễ dàng. Liên tục
tránh thoát ,triệt để làm cự tượng điên cuồng. Nó không tin, tuyệt đối không
tin Tuyệt Thiên lại có khả năng làm nó dùng liên tục đại chiêu.

Một nhân loại nhỏ bé như thế sao lại trơn trượt như vậy. Cự Tượng giơ hai chân
như trụ trời hung hăng giẫm một cước xuống.

“Đông”

Một vòng sáng màu vàng đất, bao phủ lấy phương viên một trăm bước. Nháy mắt ,
Tuyệt Thiên cả người chấn động, bị một vòng hấp lực trầm trọng từ mặt đất
khiến thân thể hắn muốn ngã quỵ nằm rạp xuống.

“Huyền Hoàng Trọng Áp”

Như biết trước Tuyệt Thiên sẽ trúng chiêu, không chút do dự một đôi chân từ
trên trời giáng xuống, nó muốn nghiền nát tên nhân loại này, nhìn bàn chân cư
tượng từ trên trời bắt đầu lớn dần phủ xuống đầu hắn, trong tình cảnh áp bách
của trọng lực và cả nguy cơ sinh tử.

“Vô Ngân Cửu Bộ - Đệ nhị bộ “ Tuyệt Thiên rống to trong lòng.

Hắn động.

Xuất hết toàn lực từ khi chào đời đến nay.

Tuyệt Thiên thân thể bị bàn chân Cự Tượng giẫm xuyên qua. Chẳng lẻ hắn bị Cự
Tượng đạp tan nát sao. Nhưng…...Cự tượng không có vẻ gì là vui mừng khi giết
chết được kẻ thù.

Thân ảnh của Tuyệt Thiên ngày càng mờ nhạt rồi biến mất. Là một tàn ảnh.

“Tượng con, ta ở đây” Âm thanh của Tuyệt Thiên vang lên từ sau lưng Cự Tượng.

•Vô Ngân Cửu bộ- Đệ nhị bộ.

Tốc độ nhanh đến mức huyễn hoá ra một tàn ảnh. (thân ảnh bóng mờ)

Trong thời khắc sinh tử đó hắn đã đột phá cực hạn thân pháp, bước vào đệ nhị
bộ cảnh giới, có đột phá trong bộ pháp, tốc độ lại tăng thêm một tầng.

Trên gương mặt hắn tràn đầy thần sắc vui mừng, không ngờ nhờ nó mà hắn có thể
nhanh như vậy dùng được đệ nhị bộ. Vui mừng qua đi, hắn vẫn tiếp tục triền
đấu, trán đã lấm tấm từng chút mồ hôi tinh mịn do tập trung quá độ . Chỉ cần
một chút bất cẩn... vậy thì chỉ có... nhờ phụ thân nhặt xác cho hắn mà thôi.

Hắn đã lường trước Đại Địa Huyền Tượng không dễ đối phó như vậy, không ngờ
trình độ nó lại khó chơi tới như vậy. Dù đã trải qua quyết chiến ác liệt với
hai đàn hồn thú, cũng đã làm nó suy yếu trăm không còn một, mà nó lại có thể
kháng trụ lâu đến như vậy.

Vận khởi Bá Thể Phách Tuyệt Chân Quyết đệ nhất trọng, hội tụ khí lực vào nắm
đấm, đồng thời vận khởi Hỗn Nguyên Càn Khôn Biến ,một luồng nội lực theo đan
điền cùng lúc ngưng tụ vào quyền đầu của hắn.Nắm đấm vang lên tiếng “ rắc rắc”
,lực lượng bùng nổ trong đó có thể nói là đỉnh phong trạng thái từ lúc hắn tu
luyện đến nay.

“Thiên……. Thu…... Bá….. Quyền”

“Ong Ong” tiếng quyền kình trong gió..

Quyền ảnh ngưng tụ một màu vàng óng cự quyền từ nắm đấm hắn bộc phát ra, uy
thế bá đạo rung chuyển cả mặt đất trăm bộ xung quanh.

Quyền ảnh so với thân hình cực lớn của Đại Địa Huyền Tượng chỉ có thể nói nhỏ
bé không đáng kể.

“Oành”

Một tiếng trầm đục vang lên thân hình cự tượng bị đánh bật ra văng ra. Thân
hình nó bị đánh văng vào vách đá, thân ảnh cự tượng hõm thật sâu trong vách
đá.

Nó trở người đứng dậy, vách đá xung quanh sập đỗ ầm xuống, ánh mắt nhìn hắn
không còn như trước miệt thị và khinh thường hắn nữa. Rõ ràng là nó đã bị
thương. Ánh mắt nó bắt đầu chăm chú hơn. Cũng như khó hiểu . Nhân loại nhỏ bé
trước mắt sao lại có lực lượng kinh khủng đến vậy.

Nếu là lúc toàn thịnh của nó, có lẽ đối với Tuyệt Thiên nó có thể không thèm
nhìn đến, nhưng trong hoàn cảnh hiện tại…., nó phải thận trọng đối đãi với
nhân loại này.

Triển khai thân hình lao nhanh về phía Tuyệt Thiên. Hai ngà voi được một tầng
Huyền hoàng chi khí bao phủ khiến nó toát lên một sự trầm trọng, sắc bén vô
cùng, thế không người có thể cản.

“ Cự Tượng Trùng Chàng” (*)

(*)[Cự tượng húc]

Cứng rắn, sắc bén, sức xuyên thấu cực mạnh.

Nếu bị một trong hai chiếc ngà không khác gì hai thanh đao này đâm vào cơ thể
. Đảm bảo hắn sẽ không trọng thương. Mà là chết chắc. Chắc chắn chết. Theo
thói quen dùng bộ pháp né tránh. Đột nhiên dị biến phát sinh.

Thân thể hắn trùng xuống đất, trọng lực gia thân, áp lực lên thân thể khiến
hắn không thể nhúc nhích chút nào.

“Không thể nào, không phải chỉ phạm vi quanh thân nó khoảng một trăm bước hay
sao, ta đã cố gắng giữ khoảng cách với nó rồi cơ mà.Chẳng lẻ…….. nó cố ý đánh
lừa mình sao”

Đúng như hắn nghĩ, biết nhân loại trước mặt rất trơn trượt, nó cố ý hạ thấp uy
năng tuyệt chiêu của mình lại, nhằm đánh lừa đối thủ, để thực hiện nhất kích
tất sát.

Đại Địa Huyền Tượng sử dụng dụng song trọng tuyệt kĩ. Cùng lúc sử dụng “ Cự
Tượng Trùng Chàng” và “ Uy Áp Đại Địa “.

Vì quá nhanh, Tuyệt Thần cũng phản ứng không kịp, làm sao có thể cứu viện,hắn
cũng không thể ngờ được một hồn thú lại có thể gian xảo như vậy.

“Đáng chết, sao có thể có chuyện đó chứ” Gầm lên giận dữ Tuyệt Thần cấp tốc
xông qua.

Nguy cơ trước giờ chưa từng có, so với trước kia uy áp cao gấp bội lần. Khiến
hắn muốn dùng bộ pháp cũng không thể tránh né.

Trong giây phút đó, đầu óc hắn lóe lên muôn vàng suy nghĩ :” Chẳng lẻ phải nhờ
đến phụ thân ra tay”.

“Không, chưa đến cuối cùng chưa thể bỏ cuộc được .Chẳng lẻ thành quả tu luyện
bấy lâu ta chỉ có thể làm được như thế thôi sao?” Tuyệt Thiên ánh mắt biến
bình tĩnh lạnh lùng nhìn Cự Tượng.

Nói thì nhiều nhưng thật tế chỉ trong một sát na( chớp mắt).Trong tình thế
nguy cấp như thế, hắn càng bình tĩnh, hắn biết dù có rối loạn cũng không giải
quyết được gì, hắn càng phải bình tĩnh.

“Nên làm như thế nào?” hắn không còn con đường nào khác có thể đi, không thể
bỏ cuộc được, trong đầu hắn chỉ duy nhất một câu như thế. Bổng nhiên, như
tia sáng vụt sáng lên trong đầu của hắn.

“Ngươi rất vinh hạnh vì là người, không là thú đầu tiên,được thấy Thần kĩ của
Tuyệt Thiên ta” khoé miệng hắn nhếch lên.Trên mi tâm hiện lên một chiếc tiểu
luân ấn ký.

Bỗng hắn “ biến mất”.

Dị biến thình lình nảy sinh, Cự Tượng không ngờ tới hắn đột nhiên lại biến
mất,vẫn theo thế công đâm thẳng vào, khiến hai chiếc ngà như hai thanh đao
ghim sâu vào vách đá, như cắt đậu hủ dễ dàng đâm phá hai lổ to tướng.Lập tức
phá tan vách đá hướng thiên gào thét. Nhân loại trước mắt sao lại khó giết như
vậy.

Thần cấp Kĩ năng - Không Gian Chúa Tể (tự do thuấn di trong một vùng không
gian nhất định)

Một bóng người xuất hiện phía trên đầu Cự tượng, hắn trút hết khí lực còn sót
lại vận khởi Bá Thể Phách Tuyệt Chân Quyết tập trung vào đầu quyền đồng thời
điên cuồng thôi động Hỗn Nguyên Càn Khôn Biến, chân khí trong đan điền như
nước tháo đê dũng mãnh ngưng tụ ở đầu quyền,cả hai nguồn năng lượng tụ hợp tại
quyền đầu, quyền đầu hiện lên kim sắc lập lòe.

“Thiên……. Thu…... Bá….. Quyền”

Tuyệt Thiên đánh ra một quyền toàn lực nhất mà hiện tại có thể thi triển. Một
quyền kinh thiên.

“Ong Ong” tiếng quyền kình ma sát trong không khí…

Một quyền toàn lực không một chút giữ lại trút vào vị trí mi tâm của nó. Vì
tất cả huyền hoàng chi khí của nó đã dùng để gia trì vào cặp ngà nên vị trí mi
tâm hiện giờ là nơi trí mạng của nó.

“Oanh”

Một tiếng vang lớn như kinh lôi, mặt đất đong đưa chấn động, một thân hình
cường tráng khổng lồ như núi ,nó rống lên mệt tiếng nộ rống đầy sự không cam
lòng, nếu như nó toàn thịnh mà nói, sao có thể chết dưới tay của nhân loại sâu
kiến này chứ,

Thân thể nó ầm ầm ngã xuống, trên người Cự Tượng sinh cơ dần tan biến, nơi
ấn đường xuất hiện một dấu quyền ảnh, xuyên thủng vào phần đầu của Cự tượng ,
toàn bộ bên trong đều bị đánh thành bột nhão, máu tươi nhiễm đỏ cả vùng mặt
đất.

Một hồn hoàn trôi nổi phía trên người cự tượng.


P/S:

Đa phần các tác giả đồng nhân khác đều quá mức YY main chính. Buft rất quá
đáng. Mình thì không thích buft Tuyệt Thiên quá imba. Vậy thì không còn gì thú
vị rồi, nên anh em thích thể loại quá imba thông cảm nhé.

Anh em đọc có ý kiến gì cứ đóng góp với mình, bằng cách bình luận bên dưới nhé

Ai hảo tâm thì tặng Kim Phiếu hay đậu gì khích lệ mình đi . :D

Mình thấy mn không ai cmt nữa cảm thấy thiếu không khí lắm .


Đấu La Bắt Đầu Khởi Nguyên - Chương #16