Đệ Nhất Hồn Hoàn (3)


Người đăng: dragonxpro

Tiến vào Cực Bắc một quang cảnh “ Băng sơn tuyết địa” . Từng dãy núi tuyết
khổng lồ san sát đằng xa. Dưới chân tuyết đóng thành lớp. Có những chỗ cao tới
đầu gối của Tuyệt Thiên.

Hắn dừng bước, hít thật sâu một hơi lấy bình tỉnh, thở thật mạnh ra, từng
luồng khí từ trong mũi miệng hắn bay ra lập tức hóa thành băng vụn bay lả tả
vào không khí.

Thật giống như cả hơi thở cũng bị đống thành băng vậy .Lông mài hắn bị đông
thành từng mãnh băng li ti. Bờ môi khô nứt vì khí lạnh. Tuyệt thân vận chuyển
Hỗn nguyên càn khôn biến chống lại cái lạnh của Tuyết địa.

Tuyệt Thần nói “ Đã tiến vào Băng tuyết chi địa. Tiểu Thiên phải theo sát phụ
thân. Nơi đây một bước sai lầm thì có thể vĩnh viễn không còn cơ hội mặc sai
lầm nữa đấy”

Không nói đến Tam đại thiên vương trên mười vạn năm niên kỹ hồn thú. Dù là bất
kỳ một hồn thú mười vạn năm nào nơi đây cũng đều khó chơi cực kỳ.

Một mình Tuyệt Thần thì không đáng lo, có thể đánh không lại thì chạy mà
thôi. Nhưng hắn phụ trách bảo hộ sự an toàn của Tiểu Thiên nên không thể để
mắc sai lầm được.

Nếu Tuyệt Thiên có mệnh hệ nào mà nói hắn cũng không biết mình sẽ thế nào,
cũng không biết làm sao đối mặt của vợ mình. Với tính cách của Vợ hắn chắc sẽ
thương tâm đến chết mất. Hắn cũng không thua nỗi. Long Môn cũng không thua
nỗi. Bất thế kì tài. Năm tuổi thức tỉnh võ hồn. Tâm tính siêu tuyệt hảo. Là cả
hi vọng phục hưng của Long Môn.

Dưới sự dẫn dắt của Tuyệt Thần, hai người ngày càng tiến sâu vào bình nguyên.

Bổng nghe tiếng “ ầm “ trước đó khẳng một trăm mét. Hai con hồn thú đang tranh
đấu quyết liệt với nhau.

Tuyệt Thần lạnh nhạt nói “ Là một trăm năm Băng Bích Hạt và Huyền Băng Chi Chu
một trăm năm đang đánh nhau “

Nhìn kỹ lại sẽ thấy kế bên chúng không xa khoảng mười mét là một con thiên
mộng băng tầm.Thì ra là chúng đang tranh giành chiến lợi phẩm.

“ Tiểu thiên, đây là lần đầu tiên con thấy hồn thú tranh đấu phải không? Hãy
nhìn cách chúng chiến đấu. Có thể học được rất nhiều thứ từ đó. “ Tuyệt Thần
dạy bảo Tuyệt Thiên.

Một bên nghe Tuyệt Thần giới thiệu về chúng. Một bên phụ thân hắn cũng không
quên giảng dạy tình hình trận đấu để hắn có thể hiểu rõ thêm.

Băng Bích Hạt có lớp băng cứng bao phủ toàn thân. Đuôi chúng như móc câu. Có
kịch độc và uy lực rất lớn. Hai càng của chúng như gọng thép. Một khi con mồi
đã bị kẹp khoá thì rất có khả năng có thể thoát ra được.

Huyền Băng Chi Chu cũng không kém là bao. Cơ thể trong suốt như băng tinh. Có
thể nhìn thấy cả một bộ phận nội tạng và cả tuyến độc. Nhìn cực kỳ tà dị. Vũ
khí của bọn chúng là tám chiếc chân như băng trụ nhọn hoắc, sắc bén vô cùng.
Miệng chúng có thể phun tơ độc và tơ của chúng rất cực kỳ bám dính.

Trong lúc Tuyệt Thần đang vì hắn giảng giải về sự chiến đấu của hồn thú hệ
băng và điển hình là hai con hồn thú đang đánh nhau kia. Thì chiến đấu đã sắp
tới hồi kết thúc. Băng Bích Hạt lợi dụng sự sắc bén của càng để cắt đứt tơ của
Huyền Băng Chi Chu. Lớp giáp của Băng Bích Hạt thật sự khó mà xuyên thủng,
không nói đến cùng là hồn thú sử dụng chất độc nên đối với chúng độc của nhau
không ảnh hưởng gì nhau cho mấy. Nên ưu thế dần nghiên về Băng Bích Hạt.

Sau một khắc dằn co,đầu của Huyền Băng Chi Chu đã bị càng của Băng Bích Hạt
chuyển địa điểm.

Kết thúc cuộc chiến của hai thú, hắn và phụ thân của mình tiếp tục tiến lên
phía trước.Vì hồn hoàn có đặc tính không phù hợp với yêu cầu của Tuyệt Thiên
nên hắn không lựa chọn liệp sát Huyền Băng Chi Chu hay Băng Bích Hạt. Và quan
trọng là niên hạn cũng không đạt mức yêu cầu của hắn.

Tiếp tục tiến về phía trước,từng cơn từng cơn gió lạnh mang theo hàn khí luồng
lách khắp thân ảnh của bọn hắn, Tuyệt Thiên vẩn cố gắng kiên trì, hắn muốn dựa
vào mình, không muốn phụ thân hắn giúp đỡ nhiều. Muốn dựa vào hoàn cảnh giá
lạnh này rèn luyện thân thể và nội lực.Nhờ kiên trì tiêu hao rồi lại khôi
phục, ẩn ẩn Hỗn Nguyên Càn Khôn biến lại có dấu hiệu tăng lên.Tìm kiếm khoảng
một canh giờ.Bọn họ lại nghe có tiếng động phát ra từ sườn núi.

Tuyệt Thần nói “Thiên Nhi, mình lại xem xem, xem có phát hiện gì không”

Tuyệt Thần “ Vâng phụ thân! “

Càng lại gần tiếng động phát ra càng lớn. Nhìn kỹ lại thì ra là hai đàn hồn
thú đang quy mô đại chiến.Có lẻ là tranh giành lãnh địa.Một đàn trong số đó là
tiếng tăm lừng lẩy Tuyết Ma Viên.

Tuyết Ma Viên có thân hình cường tráng, cơ bắp lực lưỡng .Bộ lông màu tuyết
trắng.Chúng có lớp da cứng, siêu dày giúp chống lại sự khắc nghiệt của phương
bắc và là lớp phòng thủ có thể nói là siêu cường.Đây là đặc tính lớn nhất giúp
chúng trở thành một trong những bộ tộc lớn mạnh nhất ở đây. Chúng cũng rất
hiếu chiến, thích dùng đầu quyền nện, đập nát đối thủ của mình.Điển hình của
“ Bạo lực cuồng”.

Và nó cũng là một trong những đối tượng mà Tuyệt Thiên nhắm đến ở Băng Tuyết
chi địa này.Là thể loại hồn thú rất hợp khẩu vị của Tuyệt Thiên.Cũng rất phù
hợp hắn.

Một nhóm còn lại là Ngân Tuyết Lang ,một chủng loại quần cư đông đảo của Cực
Bắc. Điều đáng sợ của chúng là tính hoạt động thành đàn và sự điên cuồng khát
máu của Lang loại ( loài sói ) . Chúng có thể vì một con sói bị tấn công mà
điều động cả một tộc quần đại quân Lang trả thù.Như những chiến sĩ không sợ
chết. Nên Băng Tuyết chi địa có rất ít hồn thú muốn dây dưa với tộc quần này .
Không thể ngờ chúng nó lại đang tranh đấu với Tuyết Ma Viên tộc đàn.

Bỗng nghe tiếng “ ầm ầm “.Là do một con Tuyết Ma Viên dùng quyền tấn công Ngân
Tuyết Lang nhưng bị nó tránh được nên trúng vào vách núi. Khiến núi tuyết đỗ
sụp xuống.

Sau tiếng sụp đổ.Một thân hình khổng lồ hiện ra. Thì ra là một hồn thú bị băng
phong ngủ say trong tuyết sơn. Bị bọn hồn thú tranh đấu mà phá phong ra.Một
hồn thú có thân hình khổng lồ như núi.

Sau khi thân hình của con hồn thú đó hiện ra. Tuyệt Thiên kích động hò hét
trong lòng:

“ Là nó, không ngờ lại là nó, không thể tin được nó lại xuất hiện trong hoàn
cảnh này,trong sách cổ không phải ghi lại là chúng đã tuyệt tích rồi sao“.

P/s: Trong núi tuyết xuất hiện là hồn thú thế nào. Có phải đây là hồn thú mà
Tuyệt Thiên lựa chọn để liệu sát Đệ nhất hồn hoàn không? Mọi người bình luận
góp ý nhé.


Đấu La Bắt Đầu Khởi Nguyên - Chương #14