Người đăng: socoladang97@
Vòng bán kết diễn ra ngay buổi chiều cùng ngày. Diệp Bách cùng các thí sinh
còn lại nghỉ ngơi và chuẩn bị cho trận đấu ngay tại phòng mà Ban Tổ chức đã
chuẩn bị. Diệp Bách thực sự rất nổi bật trong 10 thí sinh. Không kể đến tướng
mạo xuất chúng của anh, về kiến thức ẩm thực anh không hề thua kém bọn họ, anh
còn có lòng nhiệt thành và sự sáng tạo trong nấu nướng. Diệp Bách nằm trên
chiếc giường nhỏ, nhìn quanh một lượt, cảm giác bất an dần tan biến. Lúc chấm
thi vong loại, Diệp Bách có nghe sơ qua nhận xét của BGK về món ăn của những
thí sinh kia, thật bình thường, không có gì đáng nói, chỉ là đúng và đủ.
Tiếng ồn ào lại vang lên bên ngoài, vòng bán kết đã sắp bắt đầu. Còn 15 phút,
Diệp Bách mơ hồ đi ra sàn đấu. Lần này Diệp Bách tụ tin nắm chắc phần thắng.
Anh đã suy nghĩ rất kĩ về các món ăn. Vì là mùa hạ nên thành phố A nóng bức
như một lò nướng. Trận bán kết lạ diễn ra vào trưa chiều lại càng khiến mọi
người nghẹt thở. Diệp Bách cũng nhận ra điểm này nên anh quyết đinh làm món
tráng miêng " Chè hạt sen hương cam rừng" mát lạnh. Ban giám khảo khen sự
thông minh của anh và nhũng hương vị anh kết hợp rất hài hòa. Diệp Bách chỉ
cười cười coi như nhận lời khen.
Diệp Bách thuận lợi tiến vào vòng chung kết, còn có Quý Đồng và Tô Đản. Quý
Đồng là một cậu bé trạc tuổi Diệp Bách, mập mạp, đáng yêu. Quý Đồng lọt vào
trậu chung kết nhờ món " Gà nấu nấm" đúng công thức của các bà mẹ. Tô Đản lại
là một cô bé, nhỏ hơn Diệp Bách hai tuổi. Kiến thức về ẩm thực của cô nàng rất
vững, biết cách kết hợp các nguyên liệu nên cũng lọt vòng vòng trong.
Vòng chung kết do Ban tổ chức ra đề thi và đưa nguyên liệu chính, các thí sinh
phải dựa trên kiên thức và nguyên liệu sẵn có để làm ra món ăn của mình. Đăc
biệt phải có sự sáng tạo để món ăn thêm mới lạ và độc đáo.
Sáng hôm diễn ra trận chung kết cuộc thi, Diệp lão và Diệp bà xin nghỉ phép
đưa Diệp Bách đi thi.Hai ông bà đứng vong ngoài hò hét xôn xao cả một khu,
Diệp Bách lắc đầu cười khổ.Cũng chỉ có cha mẹ anh mới đáng yêu như thế thôi.
Diệp Bách quay người làm động tác hifight le lưỡi với họ, mắt anh híp lại, nụ
cười tỏa sáng khiến cả không gian bừng lên. Khán giả xung quanh chợt im bặt
rồi lại hò hét :" Diệp Bách Cố lên... Diệp Bách tất thắng..."
Cuộc thi bắt đầu. Các thí sinh mở thùng nguyên liệu. Đó là những con chuột
đồng mập mạp, Ban giám khảo yêu cầu mỗi người phải tự tay sơ chế nguyên liệu.
Tô Đản nhìn thấy mấy con chuột thi đơ ra rồi ngất xỉu tại chỗ, bị nhân viên y
tế đưa ra ngoài cấp cứu. Thế là chỉ còn hai người đấu với nhau. Nhưng cậu bé
múp míp Quý Đồng lại vừa khóc vừa vỗ vỗ con chuột. Hóa ra nhà cậu bé có nuôi
hamster nên cậu không nỡ ra tay.Còn Diệp Bách thì cố trấn tỉnh. Anh không phải
sợ chuột nhưng dù sao cũng là làn đầu tiên nên có hơi căng thẳng. Anh nhanh
trí dùng búa đập thịt đập trúng đầu con chuột khiến nó rơi vào trạng thái mê
man. Anh bắt đầu sơ chế. Cuộc thi bây giờ rất buồn cười. Chỉ có một người thi
đấu, hai người còn lại một đã bỏ cuộc, một cứ khóc bù lu bù loa mãi không dứt.
Nhưng Diệp Bách không mảy may quan tâm. Anh chuyên tâm "chơi" với con chuột.
Diệp Bách cắt thịt chuột ra từng miếng vừa ăn rồi đem áp chảo trong vài giây
cho thịt vừa chín tới, vẫn giữ được độ mềm mà không dai. Anh làm thêm món nước
sốt ăn kèm với mayonaise và ớt tỏi, cho thêm một chút giấm, hòa trộn cho vừa
đủ rồi rưới lên thịt. Sau cùng anh đặt lên đĩa vài quả ôliu.
Có tiếng còi kết thúc trận đấu. Diệp Bách đem món ăn của mình tới trước Ban
giám khảo. Mỗi người nếm thử một miếng, ai nấy đều ngẩn ngơ.
"Một món ăn đầy sức sáng tạo, tôi không ngờ thịt chuột lại có thể dùng kèm ô
liu đấy.." giám khảo 1 lên tiếng
Giám khảo 2 lại vờ than thở :
"Đây là một món ăn quá ngon, em làm ít quá đi "
Bà Lữ Dạ đứng bên cạnh mỉm cười ôn hòa:
" Tôi chân thành mời em đến lớp học của tôi, ở đó em có thể thỏa đam mê của
mình."
Diệp Bách xúc động, cảm thấy thật may mắn vì mình không bỏ cuộc giữa chừng.
Anh gật mạnh đầu. Nước mắt rơi tí tách. Ban giám khảo nhìn nhau cười trừ rồi
đem tấm bằng khen đưa cho Diệp Bách.
Bà Lữ thật lòng nói :"Em là một viên ngọc thô chưa đươc mài dũa, có thể chính
cô cũng không đủ khả năng để dạy dỗ em nhưng cô sẽ làm hết sức có thể."
Chẳng dễ dàng gì để một nhân vật như bà Lữ Dạ đường đường là một bếp trưởng
của một khách sạn năm sao hàng đầu đất nước, lại là hiệu trưởng của một trường
đào tạo đầu bếp chuyên nghiệp có tiếng lại nói ra được những lời như vậy chứng
tỏ bà thật lòng muốn dạy Diệp Bách.Diệp Bách muốn cười thật to nhưng nước mắt
vẫn rơi không ngừng nên cuối cùng chỉ đành gật mạnh đầu rồi nghẹn ngào :" Mong
cô chỉ dạy nhiều hơn."
Chức vô địch cuộc thi "Ẩm thực niên thiếu" là cánh cửa mở đầu cho cuộc đời của
một nghệ sĩ bếp núc tài năng bậc nhất thế giới_Diệp Bách. Cả tình yêu, tình
bạn, cả vui buồn, cả đắng cay.....