Người đăng: votinh078
Bạch Võ Nam tùy ý, liếc mắt đánh giá Lâm Như Ngọc :"Ngươi có chắc
là mười chiêu.
Lâm Như Ngọc gật đầu ,đáp:" Ta đại diện Lâm gia,nói là giữ lời,cho
dù ngươi không tiếp đươc mười chiêu, Lâm gia ta cũng sẽ không làm khó
Vân Hà tông."
Bạch Võ Nam nhìn đối phương : "Ra tay đi."
Thân hình Lâm Như Ngọc khẽ động
,tu vi toàn thân bộc phát, một luồng khí tức áp sát Bạch Võ
Nam,nàng hai tay xuất động
Lạc Anh Chưởng!
Thanh âm Lâm Như Ngọc vang lên,nàng xuất thủ mỗi chiêu chưởng pháp đều mang
theo kiếm ý, kiếm pháp hóa vào chưởng pháp tấn công, xuất chưởng lăng lệ ác
liệt như kiếm, hai tay huy động, bốn phương tám hướng đều là chưởng ảnh, năm
hư một thực, đúng như cuồng phong chợt lên trong rừng đào, vạn hoa đủ rơi.
Hướng phía Bạch Võ Nam đánh tới
Bạch Võ Nam thấy vậy thần sắc thản nhiên, khóe miệng nhếch lện nụ
cười một tay tung ra,tiếp lấy Lạc Anh chưởng. Khi hai chưởng va chạm
vào nhau, Bạch Võ Nam khẽ quát ;"Hấp tinh đại pháp".
Lạc Anh chưởng mang theo vô số cuồng phong, chợt biến mất vô ảnh vô
tung, thay vào đó chân khí Lâm Như Ngọc ào ào đổ về phía Bạch Võ
Nam. Nàng thần sắc hoảng sợ ,trên chán ướt đẫm mồ hôi.Lần đầu tiên
trong đời, khi nàng giao thủ với đối phương ,có thể hút lấy chân khí
của nàng . Lâm Như Ngọc cao giọng quát :
"Bạch Võ Nam chưởng pháp ngươi quá vô sỉ, mau buông tay ra".
Bạch Võ Nam chẳng hề lay động, càng điên cuồng gia tăng hấp thu chân
khí từ́ Lâm Như Ngọc,như cá voi hút nước chân khí ào ào đổ vào thể
nội ,mặc cho nàng ra sức giãy dụa.Bạch Võ Nam biết ,có thể chế
ngự Lâm Như Ngọc là do tu vi y cao hơn, cũng một phần là do nàng không
biết hắn có công pháp bá đạo đến vậy.
Những vũ giả nhìn từ ngoài cuộc chiến, thấy hai người bất động cho
rằng Lâm Như Ngọc chiếm thượng phong.Nhưng đâu biết, giờ phút này Lâm
Như Ngọc có khổ khó nói .Nàng cắn răng lấy trong nhẫn trữ vật ,
một hạt châu màu đen, tỏa ra khí tức khủng bố .Nàng nhìn Bạch Võ
Nam giận dữ : Là ngươi ép ta.
Dứt lời, nàng hướng Bạch Võ Nam ném tới. Cảm giác được khí tức
khủng bô từ hạt châu màu đeń,Bạch Võ Nam đột nhiên thu chưởng, toàn
thân tu vi bộc phát hướng tới Triệu Sư Dung lấy thân mình che trước
nàng.
Ầm ầm!
Hoàng cung Đại minh quốc ,trước còn nguy nga tráng lệ, trong nháy mắt
chỉ còn một mảnh đất bằng phẳng. Những vũ giả ở gần đó khi quan
sát trận chiến, sau vụ nổ tu vi thấp kém hóa thành tro bụi, còn vũ
giả có tu vi cao hơn chút thì may mắn nắm mới giữ được mạng. Thương
tích thì khỏi cần phải nói.
Triệu Sư Dung nàng thần sắc hoảng sợ, nước mắt chảy dài trên khuôn
mặt xinh đẹp nhìn người nam nhân đang đứng trước mặt. Bạch Võ Nam
toàn thân máu me đầm đìa sau lưng chỉ còn lại khung xương ,máu y
nhuộm đỏ cả mặt đất .Bạch Võ Nam nhìn Triệu Sư Dung nói:"Yên tâm có
ta, ngươi sẽ không sao".
Bạch Võ Nam quay người lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lâm Như
Ngọc :"Ngươi còn chín chiêu nữa có muốn ra tay không? Hay để ta ra tay
thay ngươi."
Lâm Như Ngọc giờ này nàng thương tích khá trầm trọng, quần áo có
những vết rách, hai tròng mắt tuyệt mỹ, dung nhan xinh đẹp, đứng trên hư
không, quần áo bay phấp phới:
"Chuyện này hôm nay đến đây kết thúc, Lâm gia ta sẽ không làm khó các
ngươi".
Nói xong, Nàng muốn xoay người đi, thương thế trên thân nàng khá nghiêm
trọng không kém hơn Bạch Võ Nam chút nào.
-Ngươi muốn đi có vẻ hơi quá sớm.
Thanh âm băng lãnh từ Bạch Võ Nam truyền ra:
- Ngươi muốn như thế nào, chẳng lẽ với thương thế như ngươi mà muốn
làm khó ta, với tu vi của ngươi hứng trọn Diệt Địa Chậu ngang Hoàng
giả cảnh một chưởng không chết đã là may mắn.Còn muốn ngăn ta ,nực
cười.
Lâm Như Ngọc nhìn Bạch Võ Nam khinh thường nói.
Bạch Võ Nam mái tóc dài bắt đầu tung bay, ánh mắt lạnh lùng nhìn
sang đám vũ giả gần đó, nhoáng cái biến mất tại chỗ,y xuất hiện
trước mặt một tên vũ giả, miệng khẽ lầm bầm "Hấp tinh đại
pháp".Tên vũ giả đột nhiên cảm thấy trước người có một sức hút khổng lồ
phát ra, sau đó không tự chủ bay lên, tinh hoa sinh mạng rung động một trận,
mấy giây sau, năng lượng tinh hoa sinh mạng, quan hệ đến sinh tử, từ cơ thể
phát ra, sau đó không còn biết gì nữa.
Bạch Võ Nam nhanh chóng lướt qua từng tên vũ giả ,sau đó chỉ còn
lại tro bụi.Theo từng đợt chân khí truyền vào thể nội ,Bạch Võ Nam
vận 'Huyền Sinh Công'theo đó vết thương sau lưng y từ từ khép lại.
Tiếng cười lớn thoả mãn của Bạch Võ Nam truyền lại : "Ha ha ha.