Bá Đạo ' Hấp Tinh Đại Pháp'


Người đăng: votinh078

Bạch Vân Tranh đột nhiên bị tập kích, thân thể đã thụ thương, mắt thấy ánh
sáng tím chiếu tới, bất đắc dĩ, mở phong ấn trong cơ thể ra, kiếm khí ngưng tụ
đến cực hạn phá chưởng bắn ra, veo một tiếng, mạnh mẽ đem ánh sáng tím kia
chia làm hai nửa, nhưng hai đạo ánh sáng tím vẫn lướt qua kiếm khí, đánh vào
trên đôi vai của Bạch Vân Tranh.

Tiếng răng rắc vang lên không ngớt trong tai, hai vai trong giây phút ngắn
ngủi ấy toàn bộ nát vụn, hay tay mềm oặt rủ xuống, sau ánh sáng tím, thống
lĩnh khuôn mặt hung hãn đánh ra một quyền mang theo vô số ma hoả nặng nề đánh
vào lồng ngực Bạch Vân Tranh.

Đoành!

Bạch Vân Tranh như một viên đạn pháo xuyên qua hàng ngàn tầng đất đá, bắn
thẳng lên trên, đằng sau, một thông đạo thẳng băng nhỏ hẹp kéo dài theo thân
người

Vết thương trên thân thể lại nặng thêm, từng cơn đau xé gan ruột làm Bạch Vân
Tranh không chịu nổi kêu thảm một tiếng,dòng máu màu đen phụt ra từ trong
miệng, mang theo chút chút lửa đen phun lên trên đất đá xung quanh, phát ra
tiếng ăn mòn lách tách.

Trọng thương trên thân thể làm Bạch Vân Tranh bắt đầu mơ mơ hồ hồ, ở cái thế
giới này, lực bài xích của thế giới làm y không thể phát huy toàn lực. Trong
mờ ảo, trong mắt một bóng hình cao lớn như ánh chớp hiện ra phía trước, lại là
tên Thống lĩnh phá ra lớp đất đá dày,đã đuổi theo đến nơi.

"Thật sao? Chết?" Một âm thanh băng lạnh như địa ngục từ trong miệng Bạch Vân
Tranh phát ra, Thống lĩnh hơi kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy con người
trước mặt đột nhiên ngưỡng đầu, dưới mái tóc đen dài, lộ ra một đôi mắt sáng
rực, lạnh lẽo.

Một dòng máu đỏ từ trên trán Bạch Vân Tranh chảy xuống, cả mái tóc bắt đầu
tung bay. Tên thống lĩnh đột nhiên cảm thấy có chút không đúng, con người
trước mắt kia, thân thể gần như hoàn toàn nát vụn, chỗ nào cũng có vết máu,
bên sườn thậm chí có nhiều chiếc xương gãy trắng nhởn đâm lộ ra từ trong thân
thể.

Một cảm giác bất an đột nhiên dâng lên trong tim thống lĩnh, nhìn đôi mắt quật
cường mà kiên nhẫn, có cảm giác có chỗ nào đó không thoả, còn chưa đợi hắn hồi
tỉnh lại, thống lĩnh liền giật mình phát giác 'Bất Diệt Ma Diễm' nhập vào cơ
thể con người hèn kém trước mắt như muối bỏ bể biến mất không tung tích, không
chỉ như vậy, con người trước mắt, đôi tay mềm rũ kia đột nhiên nhanh như chớp
đặt lên trên ngực Thống lĩnh.

Thân thể Bạch Vân Tranh không những không gãy vỡ thêm, ngược lại bộ ngực
nguyên lõm sâu từ trước đã bắt đầu khôi phục, từng chiếc xương gãy lộ ra ngoài
thân thể trong tiếng rôp rốp đã thu lại vào trong cơ thể.

"Hấp !"

"Tinh!"

"Đại!"

"Pháp!"

Bạch Vân Tranh từ trong miệng dần phát ra bốn chữ ấy, mỗi lần phát ra một chữ,
cả mặt đất đều bắt đầu chấn động, còn có một luồng ma khí dày từ bên dưới da
hiện ra, mỗi chữ phát ra, ma khí dày thêm một phần, đến chữ thứ bốn thì, trước
thân Bạch Vân Tranh, ma khí kì dị dày đặc hình thành một cái lốc xoáy hơi
thành hình, cấp tốc bắt đầu chuyển động.

"Ngươi! Đây là cái công pháp gì!" Thống lĩnh sắc mặt đã biến đổi, luôn coi tù
nhân như cỏ rác, lúc đối diện một kẻ tù nhân, không ngờ lại bàng hoàng sợ hãi.
Ma khí ngưng tụ trong cơ thể đến cực hạn, dưới tác dụng của cơn lốc kì dị kia,
từng phần tuôn ra từ trong các lỗ chân lông, từng chút, từng luồng nhập vào
trung tâm của nguyên khí hình cơn lốc, sau đó tiến vào cơ thể Bạch Vân Tranh.

Một cảm giác sung sướng thoả thuê tràn vào trong lòng, cảm thụ công lực không
ngừng gia tăng, Bạch Vân Tranh không chịu nổi phát ra một tiếng thét dài, chân
khí trong cơ thể Thống lĩnh càng bằng tốc độ gấp chục lần tràn vào cơ thể Bạch
Vân Tranh.

Phụt! tên thống lĩnh cắn lưỡi phun ra một ngụm máu, gào lên: "Mẹ kiếp, nhanh
lại giúp tao, tên tiểu tử này có cổ quái!"

Không cần hắn nói, các lính ngục lớn mạnh khác đã sớm luôn dùng thần thức tra
xét khu vực không gian này, theo dõi sát cuộc chiến, đến khi nhìn thấy Thống
lĩnh hai người bất động,còn nhầm tưởng rằng tên thống lĩnh đã chiếm thượng
phong, khống chế được tính mạng của tên tiểu tử, không ngờ, chớp mắt, thống
lĩnh đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, gào thét.

Ở nơi cửa thuỷ lao, dưới sự bảo vệ của một đám lính ngục, một thiếu niên anh
tuấn thẳng người đứng đó, trước người y, một tên lão giả áo đen.

Thiếu niên đó chính là thiếu chủ Phi vũ môn,, Thiếu chủ hung tợn nhìn chằm
chằm con người trong gương, giọng tàn nhẫn : "Mấy năm này bị phụ thân ép tu
luyện Thiên ma quyết, chưa động đến ngươi, tính ngươi may mắn. Hiện tại đã đến
lúc thu thập ngươi - một tên tiểu tử ti tiện, dám mạo phạm uy nghiêm của ta,
thật không thể tha thứ."

Ống tay áo khẽ vung, đối với lính ngục bên cạnh quát lên: "Bọn ngươi mấy tên
lên đi, thu thập hắn, nhớ lấy, nhất định phải lưu một hơi thở.Bản thiếu lưu y
còn hữu dụng.

Bên thân hai tên lính ngục ứng tiếng, liền như điện xẹt lướt đến chỗ tên thống
lĩnh.

Hơn mấy trăm khẩu quyết mà y tự ngô ra, mới diễn luyện xong không lâu, một
môn ma công mới thành hình đã hiện lên trong não Bạch Vân Tranh, môn ma công
này còn chỉ là phôi thai, còn nhiều chỗ đang đợi hoàn thiện, nhưng dù chỉ là
một sơ bản, uy lực mạnh mẽ đã ẩn ước hiện ra.

'Hấp Tinh Đại Pháp' do hàng trăm công pháp ngưng luyện mà thành có chứa ảnh
hưởng tâm tính đến kinh người, nếu là lúc trước, Bạch Vân Tranh có thể còn
trầm mặc, nhưng hiện tại, tính cách của Bạch Vân Tranh, dưới ảnh hưởng của ma
quyết cổ quái, đã biến trở nên có khuynh hướng tà ác cùng tàn bạo.

"Các ngươi, hiện tại hiến tế cho ta đi! Dâng lên sinh mệnh và năng lượng ti bỉ
của các ngươi!" Bạch Vân Tranh cười độc ác, đột nhiên một quyền đánh ra, đem
tên thống lĩnh lún sâu vào đất đá vài nghìn thước. Máu tươi, vung vãi tung
toé.

Các một khoảng hai tên lính ngục, phá ra từng lớp đất đá, đứng cách Bạch Vân
Tranh không xa.

"Chết đi, tiểu tử, không biết trời cao đất rộng!" Hai tên lính ngục hai chân
dang rộng, giữa hai bàn tay, hai khối cầu lớn chừng cái bát ngưng tụ trong
lòng bàn tay, xung quanh khối cầu, từng vết nứt không gian màu đen không ngừng
xuất hiện rồi biến mất.

Trong tiếng hét lớn, hai khối cầu đen ngòm mang theo tiếng lôi điện, đánh tới
Bạch Vân Tranh, nơi đi qua, không gian từng phần vỡ vụn, đất đá từng mảng từng
mảng nát vụn rơi lả tả .....

Ha ha ha... Bạch Vân Tranh phát ra một trận cười tà ác, thân thể hơi nghiêng
về phía trước, hơi nước như triều dâng bốc ra từ cơ thể, hình thành trước thân
một lớp bọt biển.

Vào lúc hai khối cầu ánh sáng bằng lôi điện to bằng cái bát đánh trúng Bạch
Vân Tranh, hai bàn tay trắng tinh nhanh như chớp duỗi ra,giữ chặt lấy hai
khối cầu ánh sáng vốn được nén đến cực điểm, ngay không gian cũng bị phá nát.

Xèo! Nơi bàn tay tiếp xúc với lôi cầu, từng mảng da cháy xém, máu tươi tung
toé, nhưng Bạch Vân Tranh như không có cảm giác, cười điên cuồng, quanh người
cương khí xoay tròn, gió lớn từng cơn, trong tiếng cười lớn, hai khối lôi cầu
uẩn hàm năng lượng khổng lồ không ngờ bị y như vậy tiêu dung hấp thụ.

Bạch Vân Tranh đã có chút nhập ma cười tà một tiếng, hoá thành một vệt sáng mờ
mờ, xuyên qua khoảng không cực nhỏ bé giữa hai tên lính ngục, luồn đến sau
lưng hai tên lính ngục, hai cánh tay vô thanh vô tức ấn vào nơi gáy hai tên
lính ngục, công pháp hấp nạp đã được phát ra.chớp mắt, hai tên lính ngục, hoá
thành một hư ảnh biến mất không tung tích.

Thiếu chủ Phi vũ môn hơi động não, sau đó sắc mặt thay đổi,quát lớn lên :
"Nhanh ngăn cản hắn! Hắn muốn hấp thu chân khí, gia tăng tu vi!"

Tiếng cười lớn thoả mãn của Bạch Vân Tranh truyền lại : "Ha ha ha ... Muộn
rồi! ..."

Như con sói đói, Bạch Vân Tranh lao vào đám lính ngục, còn chưa tiếp cận,
liền đã giơ cao hạ xuống, đánh ra một chưởng.

"Không được đánh lại!" Một lão giả áo đen vội hô lên.

Nhưng, sao có thể ngăn đây? Bạch Vân Tranh một chưởng đánh ra, lập tức, hàng
trăm lính ngục bên dưới, dẫn theo lính ngục canh phòng thuỷ lao dưới đất xung
quanh đều gầm lên điên dại, đánh ra toàn lực, từng đạo chân khí hùng hậu phá
không bay ra, hội tụ lại một chỗ, sau khi bị luyện hoá thành các loại ma khí
tinh thuần, đánh tới Bạch Vân Tranh.

"Hấp,Tinh, Đại,Pháp!" Bạch Vân Tranh, âm thanh băng lạnh mà đắc ý nặng nề đập
vào trái tim yếu ớt của đám lính ngục, mái tóc dài bắt đầu tung bay, sau đó ma
khí như thuỷ triều nuốt chửng lấy y, đám lính ngục đều nhìn thấy một đôi mắt,
một đôi mắt băng lạnh và tàn nhẫn.

Từng dòng khí lưu ở bên ngoài thân người y nhanh chóng vận chuyển, sau đó, ma
khí bàng bạc dưới một luồng sức mạnh tinh xảo dẫn dắt, như cá voi hút nước
nhập vào xoáy lốc bên ngoài cơ thể Bạch Vân Tranh.

A! Cảm giác sung sướng thoải mái từng cơn dâng lên, phương pháp không cần khổ
tu mà lấy được chân khí ma nguyên thâm hậu này, thật quá sảng khoái, cảm thụ
được từng đạo ma khí vốn đánh vào mình, dưới tác dụng đặc thù của công quyết
Hấp Tinh Đại Pháp, từng đạo nhanh chóng nhập vào cơ thể, hoá thành tu vi bản
thân, Bạch Vân Tranh không chịu nổi ngưỡng đầu phát ra một tiếng kêu sắc nhọn
trong trẻo!?

Tu vi dừng lại mức Vũ Quân bấy lâu ,vào giây phút này triệt để điên cuồng
thăng lên Vũ Vương ,Linh Vương ,Vũ hoàng ,Linh Hoàng đỉnh, mới bắt đầu dừng
lại.Trong lòng Bạch Vân Tranh thật quá hưng phấn.

Hai tay mở lớn, Bạch Vân Tranh nhắm mắt lại, lại đột ngột mở lớn, đáy mắt có
ánh hàn quang loé lên, sau đó trong thuỷ lao dưới đất đột nhiên cuốn lên một
cơn gió lớn, cát bay đá lở,tiếng gió gào thét.

Đám lính ngục cấp thấp ở dưới Bạch Vân Tranh đột nhiên cảm thấy trước người có
một sức hút khổng lồ phát ra, sau đó không tự chủ bay lên, tinh hoa sinh mạng
rung động một trận, mấy giây sau, năng lượng tinh hoa sinh mạng, quan hệ đến
sinh tử, từ cơ thể phát ra, sau đó không còn biết gì nữa.

Bạch Vân Tranh không ngừng cười lớn, cười lớn độc ác mà tàn nhẫn, giữa hay
tay, sinh mạng tinh hoa của mấy trăm tên lính ngục bị y hút hết, thân thể
nhanh chóng khô lại. Gió khẽ thổi, lớp da dày bọc trên mớ xương từng phần tan
ra .....

Vào lúc Bạch Vân Tranh trong lòng khẽ động, vài trăm tên lính ngục đã hoá
thành một đống xương trắng, tình trạng thật quá thê thảm, ngay cả thần thức
của những kẻ mạnh trong 'Vạn ngục giới ' người khi quét qua,cũng đã triệt để
ngây người!


Đạp Thiên Lộ - Chương #21