Cửu U Điện


Người đăng: votinh078

Trên trời một bóng đen lướt qua, là một người trung niên áo xanh, ánh mắt như
điện của người này lướt qua những người có mặt, sau đó nhìn 2 người đang giao
thủ, quát to : "Cửu U có lênh, gọi Huyết sát, Địa ma nhanh chóng đến Cửu U
đại điện gặp mặt."

Nói xong tay vung cao lấy lệnh bài vào tay,đầu không ngẩng lên lướt người bay
đi, chớp mắt biến mất trên trời.

Hoắc Đằng cùng Địa ma khi lệnh bài xuất hiện thì sắc mặt cùng biến đổi, đợi
người trung niên áo xanh nói xong, cùng nhẹ giọng nói: "Dạ!"

Những người tà đạo xung quanh, khi lá cờ xuất hiện như nhìn thấy ma, cùng trốn
đi mất....

Cửu u Đại Đế, từ lúc đạo pháp thành tựu đến giờ đã không biết bao nhiêu ngàn
năm, khi còn chưa có nhiều tà đạo cao thủ, y đã tồn tại.

Cửu U Đại Đế, vui buồn thất thường, võ công rất cao, luyện võ công 'Tịch Diệt
Đạo' có đặc tính phá tất cả các ma thể, công pháp, rất đáng sợ.

Theo Hoắc Đằng nói,Hắc U phong địa thế giáp với Phi vũ môn và Bắc kiếm sơn
trang, Hắc U Phong là nơi đa số cao thủ tà đạo tụ tập, nhưng Bắc kiếm sơn
trang ngay bên cạnh trước giờ không để ý,trong đó nguyên nhân lớn nhất là do
Cửu U Đại Đế tu luyện võ công quá mức quỷ dị ,ngay cả trang chủ 'Bắc kiếm sơn
trang'cũng phải cố kỵ y.

Phàm là người luyện võ, đều có hộ thể thần công đặc thù, làm cơ thể cứng như
sắt thép, nhưng công pháp của tịch diệt đạo, chính là khắc tinh của tất cả các
công pháp ây.

Hừ! Địa ma lão giả lạnh lùng hừ một tiếng, không thèm quay đầu, bay đi theo sứ
giả,

.Nhưng Hoắc Đằng sắc mặt không dễ nhìn,lạnh nhìn Bạch Vân Tranh giận dữ nói:"
Đều là chuyện tốt tiểu tử ngươi"

Bạch Vân Tranh cười lớn:"Ta?Rõ ràng là ngươi động thủ, cùng ta vô quan, ta xem
ngươi sợ cái gì Cửu u đại đế, lần này cứ đổ hết trách nhiệm lên người là được
rồi."

Hoắc Đằng trong lòng chán chường, tên khốn này là kẻ thông minh, không dễ dây
vào, dây vào chỉ bực mình, đến muốn mượn lời cũng không nổi.

"Hừ, lần này tha cho ngươi, nhưng không có lần sau đâu.Do ngươi mà ta phá
nhiều động phủ của các đồng đạo, hiện nay đã có nhiều kẻ thù, nơi này không
thể ở lại nữa, ngươi hãy theo ta đi gặp Cửu U đại đế trước, sau đó chúng ta an
bài sau."

Dọc đường đi qua vô số núi băng, vực tuyết, ở biên giới phía đông hắc u phong,
một toà đại điện to lớn bằng huyền thiết trôi nổi trên không trung, đại điện
cao hơn trăm trượng, bên ngoài đại điện khắc một đồ tượng phức tạp khó nhìn,
nhìn qua chỉ có cảm giác lạnh run, bên ngoài đai điện không có người, ngay
lính coi củă cũng không có,đai điện nằm trên một khối băng khổng lồ,như là một
khối lục địa, bên dưới nữa, một sợi xích sắt to nối liền đại điện đang trôi
nổi trên không với một toà núi băng cao ngàn trượng.

Bạch Vân Tranh ngầm tắc lưỡi, vị cửu u đại đế này thật quá khoa trương, không
ngờ bằng tu vi, đưa đại điện nặng ít nhất vài vạn tấn trôi nổi trên không,
như vậy ít nhất tốn vài ngàn năm tu vi, tu vi y không biết khủng bố như thế
nào.

Đợi đi còn cách huyền thiết đại điện chưa được ngàn trượng thì Bạch Vân Tranh
cảm giác không đúng, không khí trước người như ngưng thành vật thật, trên
người như vác nghìn cân đá, bị đè rơi xuống.Ngâng đầu nhìn qua Hoắc Đằng ,
thấy y như không cảm thấy gì, vẫn đi thẳng tới trước.

Bạch Vân Tranh nghiến răng,cố chống đỡ áp lực đi tớí trước. Rắc, xương vai
vang lên một tiếng,đồng thời, một áp lực vô hạn tràn vào trong đầu Bạch Vân
Tranh, nơi huyền thiết đại điện như trong giây lát biến thành địa ngục, oán
khí hính thành chướng khí, làm mắt nhìn không thể xuyên thấu.

Nơi vừa là một toà đại điện lớn, theo Bạch Vân Tranh bước thêm một bước thì
các hình ảnh thay đổi như rơi từ trên trời xuống.

"Đừng cử động!Áp lực do Cửu U đại đế vô ý phát tán căn bản không phải là loại
mà người mới tu luyện vài năm như ngươi có thể chịu được, mau lùi lại." Bên
tai truyền lại âm thanh quan tâm lo lắng của Hoắc Đằng.

"Đây là cao thủ tuyệt đối sao?" Bạch Vân Tranh trong lòng hiểu ra một chút,
ngay cả Hoắc Đằng cũng không có khả năng bằng áp lực trong vô ý phát tán ra
làm mình gẫy xương vai.

Chầm chậm nhắm mắt lại,tại sát na hai mi mắt nhắm lại, nguyên là nùng nùng hắc
chướng có cảm giác đã biến mất, bốn phía trống vắng, lạnh lạnh, im ắng, đây là
thế giới của băng tuyết, nhưng tại trung tâm thế giới băng tuyết này, một đoàn
khí tức cuồng bạo đang chiếm giữ, trong khí tức ấy có một bóng người cao lớn
ẩn hiện, y là chủ nhân của không gian này.Tại nơi không gian tĩnh mịch này
không biết đã tĩnh toạ vài ngàn năm, trong tâm tràn đầy sự độc ác.

Bên ngoài vài trăm thước, Hoắc Đằng đang quỳ trên mặt đất, toàn thân run rẩy,
Cửu U đại đế tồn tại lâu như vậy, nhưng người ở Hắc u phong rất ít được nhìn
thấy mặt của Cửu u đại đế.Không phải không có lòng tò mò mà do áp lực mạnh mẽ
của Cửu U đại đế làm bọn họ không thể bước vào toà đại điện đang trôi nổi trên
không trung, còn chưa dám nói đến thấy mặt Cửu U đại đế.

Trong Hư Không, tần suất không khí chuyển động theo một cách kì quái, không
nghe thấy âm thanh, chỉ có hình ảnh Hoắc Đằng sợ hãi không ngừng lạy lục,miệng
liên tục chuyển động như giải thích điều gì.

Bằng tu vi chút ít của Bạch Vân Tranh không có khả năng phá trừ vách ngăn của
không gian đặc thù này,cố nghe không thấy gì, cũng đành bỏ qua.Khi Bạch Vân
Tranh nhắm mắt vào không lâu, hắn đột nhiên cảm ứng thấy một ánh mắt mạnh mẽ
nhằm vào người hắn.

Binh!Một sức ép vô hình, buộc Bạch Vân Tranh quỳ xuống.Trong lòng chấn động,
không kể trước hay sau trọng sinh ở thế giới này, Bạch Vân Tranh chưa từng quỳ
lạy ai, trong giây phút ngắn ngủi ấy, toàn thân cảm thấy sự sỉ nhục vô cùng
mạnh mẽ.Cho dù Cửu U đại đế công tham tạo hoá, Bạch Vân Tranh cũng không tự
nguyện quỳ trước mặt hắn.

A! Bạch Vân Tranh gào lên điên cuồng, cố gắng dãy dụa đứng dậy, nhưng càng dãy
, sức ép vô hình càng lớn.Rắc! Xương chân Bạch Vân Tranh gãy rời, máu tươi
không ngừng từ thất khiếu chảy ra.

Thân hình tàn tạ của Bạch Vân Tranh hướng về Hư không Cửu u điện gào lên: "Sỉ
nhục hôm nay ta ghi nhớ trong lòng, một ngày lão tử sẽ trả lại ngươi gấp bội."

Ầm!

Đại điện chấn động, một sức mạnh vô hình từ trong Hư không Cửu U điện phát ra,
đập Bạch Vân Tranh bay xa vài chục vạn dặm.

"Tiểu tử vô tri, không ngờ dám đối với bổn toạ điên cuồng, ha ha ha..., Hừ,vài
nghìn năm nay, hắn còn là người đầu tiên,Tả hộ pháp nghe lệnh, bắt tên tiểu tử
đó cho bổn toạ.Bổn toạ muốn xem xem y xấc láo được bao lâu!" Một âm thanh lớn
tràn đầy tức giận từ trong Hư Không Cửu U điện phát ra.

Trong Hư không Cửu u điện một người đàn ông tóc màu trắng nghe lệnh bay ra ,
người này vừa bước khỏi đại điện,trên trời trong đám mây có loé lên tia
chớp.Người đàn ông tóc trắng tay cầm một thanh kiếm dài, áo choàng lay động,
cứ như thế cúi đầu không vội vàng đi ra bên ngoài điên,nhưng nhìn thì chậm, kì
thật nhanh vô bỉ,khi một tia sét đánh về phía đông thì người đàn ông theo tia
sét bay về phía đông.


Đạp Thiên Lộ - Chương #13