Chương 1027: Hôm qua nhân hôm nay quả.



Thế lực các phương hoặc trong tối hoặc ngoài sáng đều giống như Hoàng Tuyền Yêu Thánh sinh ra nỗi sợ.



Trên bầu trời.



Đinh Hạo nhìn xuống dưới, một kiếm chỉ lên trời, gằn từng chữ:



- Ta thề hôm nay nếu ai dám bị thương người nào trong Thanh Giang trấn thì Đinh Hạo lên trời xuống đất, dù có đến chân trời góc biển cũng quyết đâm chết kẻ đó mới thôi! Nếu làm trái lời thề sẽ bị ngũ lôi giáng xuống thịt nát xương tan chết!



Đinh Hạo dứt lời.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Hiện tượng trên bầu trời như đáp lại lời thề của Đinh Hạo, một chuỗi sấm sét chớp lóe giống như thần linh thầm thì, giống như thánh giả ca xướng. Hơi thở kỳ dị khuếch tán, trong thiên địa có ấn ký lời thề của Đinh Hạo.



Mặt các cường giả vừa kinh vừa giận, trầm trọng.



Cường giả cỡ như Đinh Hạo phát ra lời thề khiến thiên địa đáp lại xem như lấy đạo quả võ đạo của mình thề. Lời thề thốt ra suốt đời không thể đổi.



Đinh Hạo, truyền kỳ của Vấn Kiếm tông trẻ tuổi như vậy, thể hiện phong độ thiên phú tuyệt thế. Mỗi cường giả có mặt đều là hạng kinh thế hãi tục tâm cao khí ngạo nhưng buộc phải công nhận Đinh Hạo có cơ hội lên đỉnh chí tôn.



Huyết thề của một chí tôn tương lai có ai dám phớt lờ?



Có Ma Thần điện làm gương, hôm nay nếu ai muốn ra tay thì phải suy nghĩ cho kỹ.



Thanh Giang trấn hoang tàn, vô số dân chúng ngẩng đầu nhìn bóng dáng áo xanh như thần linh trên bầu trời. Trong thế giới lạnh lùng, rối loạn, bọn họ cảm thấy bình yên chưa từng có, cái chết không còn đáng sợ.



Không có hoang hô, không có hoảng loạn!



Mọi người đứng yên tại chỗ, nhắm mắt lại cầu nguyện cho thiếu niên áo xanh đứng trên bầu trời.



Lực lượng vô hình như có như không phát ra từ cơ thể những người này tụ tập vào Đinh Hạo trên bầu trời.



Hơi thở bi tráng, túc mục quanh quẩn trong thiên địa.



Ánh mắt Đinh Hạo như tia chớp đen rạch phá trời đêm, sắc bén quyết tuyệt đảo qua bốn phía, không ai dám đối diện với hắn.



Một thanh âm mơ hồ vang lên:



- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, hôm nay ngươi là bồ tát đất qua sông, bản thân khó giữ còn phát huyết thệ có ích gì? Chỉ là kẻ yếu làm liều.



Thanh âm u ám lay động lòng cường giả các phương.



Đinh Hạo cười to, khóe môi cong lên khinh thường nói:



- Chuột nhắt giấu đầu lòi đuôi, có dám lộ mặt không?



Thanh âm u ám kia lại vang lên:



- Ha ha ha ha ha ha! Đừng bị hắn làm liều hù sợ, mọi người cùng nhau ra tay, dù tiểu tử này có thần thông khai thiên tích địa cũng phải chết. Giết hắn rồi sợ gì tương lai hắn truy sát?



Nói có lý, lời này là tiếng lòng của mọi người.



Thần thức của Đinh Hạo âm thầm khuếch tán sưu tầm bốn phía.



Thanh âm u ám tiếp tục xúi giục các cường giả:



- Đinh Hạo là người có thù sẽ trả, hôm nay các vị đã chọc giận hắn, dù có rời đi cũng sẽ bị hắn tính sổ. Sao không thừa dịp Đinh Hạo chưa thành đại thế giết chết hắn tiêu diệt tai họa ngầm?



Thanh âm này đầy dụ dỗ làm nhiều cường giả, thế lực rục rịch.



Mọi người đều hiểu đạo lý này nhưng có người nói thẳng ra làm cường giả các phương dao động.



- Ha ha ha ha ha ha! Độn Thiên Thạch Thi là thần vật nghịch thiên, có thẻ nghịch thiên cải mệnh, thậm chí ẩn chứa cơ hội thành tiên. Không lẽ các vị bị một hậu bối nho nhỏ hù sợ bỏ chạy? Nếu đồn ra sẽ bị thiên hạ chê cười.



- Huống chi bỏ qua cơ hội lần này thì cả đời các vị cũng không có cơ hội thấy Độn Thiên Thạch Thi.



Thanh âm u ám mơ hồ quanh quẩn trong không trung.



Từng chữ từng câu như búa gõ vào lòng mọi người, làm nhiều ánh mắt do dự trở nên hung tợn, kiên quyết.



Đinh Hạo dùng lực lượng dịu dàng nhất đẩy đứa bé vào ngực Lý Y Nhược, mỉm cười trấn an nàng. Đinh Hạo hết sức vận chuyển huyền khí trong người.



Thanh kiếm rỉ sét đã tối đi lại kêu vù vù.



Sát khí sắc bén lại thức tỉnh.



Đinh Hạo mơ hồ tại chỗ giây sau biến rõ ràng.



Thân thanh kiếm rỉ sét lấp lánh như ngọc tăng thêm giọt máu dọc theo vết loang lổ nhỏ xuống, trắng chói sáng và đỉ lóng lánh hỗn hợp lại, xinh đẹp trí mạng.



Phụt!



Cách ngàn thước, một cường giả yêu tộc đứng trên bầu trời người tách làm hai nửa, máu như suối phun ra. Trước khi chết trong mắt cường giả yêu tộc tràn ngập khó tin.



Cường giả yêu tộc sợ hãi nói:



- Thần thông truyền âm của ta... Dù là cường giả thánh giai cũng không thể... Ngươi... Làm sao ngươi... Phát hiện?



Đinh Hạo không thèm nhìn cường giả yêu tộc.



Một số người thế mới hiểu thanh âm u ám kia phát ra từ yêu đế thất khiếu không chút bắt mắt này. Thuật truyền âm của yêu đế đúng là hơi bất phàm, nhưng đã có thể gạt được rất nhiều cường giả thánh nhân cảnh tại sao vẫn bị Đinh Hạo phát hiện?



Tuy nhiên điều này đã không quan trọng.



Quan trọng là yêu đế châm lửa góp gió đúng là có tác dụng.



Thâm Lam Hồn Điểu đập cánh kích động áng mây chậm rãi đến gần. Trì Qua Vệ đứng trên Thâm Lam Hồn Điểu gõ chiến qua vào giáp phát ra tiếng kim loại vỡ linh hồn. Trì Qua Vệ như đội quân tử thần chậm rãi đến gần, khí thế đáng sợ giống như nước biển chảy ngược ùa đến.



Một thanh âm mạnh mẽ, bá đạo phát ra từ Trì Qua Vệ:



- Hãy giao Độn Thiên Thạch Thi ra, Thâm Lam Thiên Phủ sẽ không đụng vào Thanh Giang trấn.



Mặt Đinh Hạo không chút thay đổi, xòe tay ra, một lệnh bài tam giác xanh sẫm nằm trong tay hắn. Đinh Hạo úng lệnh bài bay hướng Thâm Lam Hồn Điểu.



Lực lượng màu lam như biển bay ra hóa thành một bàn tay bắt lấy lệnh bài.



Thanh âm mạnh mẽ kia kinh ngạc hỏi:



- Sao ngươi có lệnh bài Thâm Lam báo ân của Thâm Lam Thiên Phủ ta?



Đinh Hạo gằn từng chữ:



- Di tích Thánh Đường Thần Điện, Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp.



Thâm Lam Thiên Phủ im lặng.



Vài người nhìn ra manh mối, có vẻ Đinh Hạo có thứ gì khiến Thâm Lam Thiên Phủ kiêng dè.



Một lát sau.



Thanh âm bá đạo dứt khoát vang lên:



- Thì ra là vậy, thần quang sáu màu, Luân Hồi Thiên Bàn, thì ra ngươi là người cứu Lam Quang thiếu gia. Được, Thâm Lam Thiên Phủ ta không phải tông môn vong ân phụ nghĩa ruồng bỏ tổ tiên răn dạy, lần này chúng ta thanh toán xong... Đi.



Thâm Lam Hồn Điểu vỗ cánh to biến thành ánh sáng lam đậm chớp mắt biến mất phía chân trời, người Thâm Lam Thiên Phủ lùi bước.



Mấy người khác không hiểu ra sao. Thâm Lam Thiên Phủ là một đại thế lực bí ẩn đã ẩn thế, một trong các thế gia nhân loại lánh đời, thực lực hùng hậu. Không ngờ Thâm Lam Thiên Phủ rút lui như tò cười, rốt cuộc Đinh Hạo đưa ra lệnh bài Thâm Lam báo ân đó là cái gì? Một lệnh bài nho nhỏ khiến Thâm Lam Thiên Phủ từ bỏ tranh giành thần vật Độn Thiên Thạch Thi?



Ai ngờ chuyện chưa xong.



Đinh Hạo lại lấy ra một tấm thuẫn nhỏ màu đen từ trữ vật giới chỉ đẩy hương cường giả Võ Thánh cảnh hơi thở cường đại.



Võ Thánh cảnh đó thở dài, nhận lấy tấm thuẫn nhỏ màu đen, không nói không rằng biến thành luồng sáng biến mất phái chân trời.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #997