Chương 1004: Tuyên bố ta trở về.



Đinh Hạo nói xong nhìn Cuồng Đao Trương Phàm biểu tình mừng khôn xiết, hắn bước tới gần đấm nhẹ vào gã, mỉm cười.



- Đinh sư huynh!



Cao thủ số một Vấn Kiếm tông, Cuồng Đao Trương Phàm thói quen gãi đầu.



Giờ phút này, Cuồng Đao Trương Phàm như trở về thiếu niên thợ săn xấu hổ chân chất.



Một số cao thủ Vấn Kiếm tông phản ứng lại cao giọng reo hò.



Mấy trăm cường giả Vấn Kiếm tông xuất hiện bên Tẩy Kiếm Trì đa số là người cũ trong tông môn, ba năm trước đã ở Vấn Kiếm tông, trải qua thời kỳ Đinh Hạo nổi lên nên có gặp mặt hắn. Không cần ai nói, mấy trăm người nhận ra thân phận của Đinh Hạo ngay.



Ba năm nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn.



Đinh Hạo biến mất ba năm, truyền thuyết về hắn chưa bao giờ ngừng trong sơn môn Vấn Kiếm tông. Mọi người từng giây từng phút suy đoán tuyệt đại thiên kiêu của Vấn Kiếm tông khi nào sẽ trở về tông môn.



Không ngờ lúc Vấn Kiếm tông gặp nguy khốn thì Đinh Hạo từ trên trời giáng xuống.



Đây chẳng phải là phong cách của Đinh Hạo sao?



Mỗi lần Vấn Kiếm tông cần Đinh Hạo nhất thì hắn sẽ từ trên trời giáng xuống cố gắng xoay chuyển.



* * *



Đạo Nguyên Yêu Đế rất nhanh bình tĩnh lại.



Tuy lúc thanh niên áo xanh xuất hiện làm Đạo Nguyên Yêu Đế cảm giác nguy hiểmn hưng giờ gã đánh giá kỹ, thấy hắn chỉ là một tiểu tử cảnh giới đỉnh Võ Vương cảnh.



Tu vi huyền khí như vậy không đáng là gì trước mặt yêu đế.



Đinh Hạo kêu Vương Tuyệt Phong là sư huynh càng khiến Đạo Nguyên Yêu Đế yên bụng.



Vương Tuyệt Phong là sư huynh chỉ là Võ Hoàng cảnh đê giai vậy sư đệ của gã chắc không phải cường giả gì, cảm giác nguy hiểm vừa rồi có lẽ chỉ là ảo giác.



Đạo Nguyên Yêu Đế lạnh lùng cười:



- Lại một tên chịu chết. Ngừng ôn chuyện đi, mau lên đường!



- Tốt, nếu ngươi đã sốt ruột vậy thì ta tiễn ngươi lên đường.



Đinh Hạo quay đầu liếc Đạo Nguyên Yêu Đế yêu tộc, gật đầu, từng bước một tới gần gã.



Cuồng Đao Trương Phàm nhắc nhở Đinh Hạo:



- Đinh sư huynh hãy cẩn thận.



Vương Tuyệt Phong lên tiếng:



- Tiểu tử, đó là yêu đế, nếu không nắm chắc thì đừng cậy mạnh.



Tuy Vương Tuyệt Phong không biết qua ba năm Đinh Hạo trải qua chuyện gì nhưng tồn tại cảnh giới yêu đế đủ khiến bất cứ ai phải cẩn thận.



Đinh Hạo nói:



- Yên tâm, đã bao giờ ta làm chuyện không nắm chắc?



Lòng Đạo Nguyên Yêu Đế dâng lên lửa giận, yêu lực ngưng tụ toàn thân.



- Không biết sống chết. Khi nữ chưởng môn Ngọc Diện Tu La của Vấn Kiếm tông ngươi kêu gào thở dốc dưới thân Lam điện hạ thì ngươi sẽ biết cái gì là đau khổ, hối hận.



Đinh Hạo nghe Đạo Nguyên Yêu Đế nói, sát ý sục sôi.



Đáng chết!



Đinh Hạo rất ít khi tức giận, nhưng rồng có nghịch lân, đụng vào là nổi khùng.



Lý Lan đã là nữ nhân của Đinh Hạo vậy mà Đạo Nguyên Yêu Đế cứ ăn nói bỗ bã, đúng là đáng chết.



- Lên đường!



Đinh Hạo lật tay, thanh ma đao đen hiện ra. Đinh Hạo lắc người biến mất tại chỗ.



Cùng lúc đó, mí mắt Đạo Nguyên Yêu Đế giật liên tục.



Cảnh báo nguy hiểm lúc trước lần thứ hai dâng lên trong lòng Đạo Nguyên Yêu Đế, thậm chí càng kịch liệt hơn. Trong mắt Đạo Nguyên Yêu Đế không thấy bóng dáng Đinh Hạo đâu.



- Nguy rồi!



Đạo Nguyên Yêu Đế hiểu ra thanh niên áo xanh đột nhiên xuất hiện là tồn tại cực kỳ nguy hiểm.



Bản năng cường giả cảnh giới Võ Đế cảnh khiến Đạo Nguyên Yêu Đế lùi lại ngay.



Nhưng chớp mắt, một con mắt của Đạo Nguyên Yêu Đế thấy thân hình quen thuộc xuất hiện cách hai mươi thước. Áo trắng, toàn thân lượn lờ yêu khí giống Đạo Nguyên Yêu Đế y như đúc, cường đại mà hùng hồn.



- Người đó là ai?



Suy nghĩ lóe lên trong đầu Đạo Nguyên Yêu Đế, gã thấy thân hình quen thuộc kia chỉ có cơ thể, không có đầu, máu phun như suối từ cần cổ.



Đạo Nguyên Yêu Đế hiểu ngay có chuyện gì.



Nỗi sợ hãi, kinh khủng như thủy triều nhấn chìm Đạo Nguyên Yêu Đế.



Đó là cơ thể của gã.



Thân hình quen thuộc kia là chính Đạo Nguyên Yêu Đế.



Đạo Nguyên Yêu Đế thấy cơ thể của mình là vì...



- Ta... Bị chém đầu?



Đầu óc Đạo Nguyên Yêu Đế trống rỗng.



* * *



- Một yêu đế đê giai nho nhỏ cũng dám đến gây Vấn Kiếm tông ta gây sự, thật là không biết sống chết.



Tay phải Đinh Hạo cầm thanh ma đao đen dính máu, tay trái xách đầu Đạo Nguyên Yêu Đế tóc trắng. Đinh Hạo như ma thần đứng sừng sững.



Các cường giả nhân tộc, yêu tộc ngây ngốc nhìn.



Bọn họ cảm thấy điều trước mắt thật khó tin.



Đinh Hạo gọi thanh ma đao đen ra, chỉ lắc người một cái đã xuất hiện bên cạnh Đạo Nguyên Yêu Đế, chém một nhát. Cái đầu Đạo Nguyên Yêu Đế dễ dàng bị chặt xuống, ngay sau đó gã mới phản ứng lại vội vàng thụt lùi, tiếc rằng chỉ có cơ thể không đầu lùi.



Người ngoài nhìn quá trình không thấy nhanh bao nhiêu nhưng vì sao cường đại như Đạo Nguyên Yêu Đế không tránh được một kích kia?



Các cường giả yêu tộc đứng ngây như phỗng, lòng hoảng sợ.



Thanh niên áo xanh biết yêu pháp sao?



Lam điện hạ ngồi trên ghế dựa lớn mười mỹ nữ lỏa thể, biểu tình kinh sợ.



Lần đầu tiên Lam điện hạ thấy kiểu chiến đấu này. Cây đao gãy trong tay Đinh Hạo cho thiếu niên yêu tộc cảm giác rất kỳ lạ, nếu gã không đoán sai thì mấu chốt một đao không ở thực lực của thanh niên áo xanh mà là cây đao gãy.



Bên kia.



Môi Vương Tuyệt Phong mấp máy cuối cùng không thốt thành lời.



Đây là một yêu đế thật sự, đặt ở toàn Tuyết Châu có thể đi ngang như cua. Gần vạn năm nay nhân loại Tuyết Châu chưa có một người là Võ Đế cảnh. Đinh Hạo giỏi, giết yêu đế như giết gà con, không lẽ bây giờ tồn tại Võ Đế cảnh là rau trắng ven đường, ai muốn nhổ thì nhổ sao?



Cuồng Đao Trương Phàm kinh ngạc giây lát sau lộ biểu tình đương nhiên.



Ở trong mắt fan cuồng Cuồng Đao Trương Phàm thì Đinh Hạo làm chuyện gì kinh thế hãi tục cũng là chuyện đương nhiên.



Đám đệ tử Vấn Kiếm tông khác thì điên cuồng hoan hô.



Hết giận!



Sướng!



Yêu đế thì sao? Chọc vào Vấn Kiếm tông ta, trêu vào sư thúc tổ Đinh Hạo thì là tìm chết!



* * *



Nhậm Ngã Hành chọt Đinh Thiên Sương biểu tình ngơ ngác, nhỏ giọng nói:



- Này, hình như đại thúc là phụ thân của ngươi.



Đinh Thiên Sương trừng Nhậm Ngã Hành:



- Đại gia ngươi!



Nhậm Ngã Hành uất ức nói:



- Này, nói chuyện đàng hoàng, ta đang nói việc chính đáng với ngươi, tại sao mắng ta?



Đinh Thiên Sương nghiêm nghị nói:



- Ai chửi ngươi? Nếu đại thúc thật sự là phụ thân của ta, đệ tử cùng quý với phụ thân ngươi, năm xưa phụ thân của ta là đệ nhất nhân thế hệ đó, tính bối phận thì chẳng phải ngươi nên kêu đại gia sao?



Nhậm Ngã Hành á khẩu.



Nhậm Ngã Hành ngừng giây lát, biểu tình tôn sùng nói:



- Phụ thân của ngươi thật lợi hại, Trương Phàm thúc thúc thậm chí không bằng.



- Tất nhiên, ngươi không xem đó là phụ thân của ai?



Khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc mài của Đinh Thiên Sương đầy kiêu ngạo sau đó dè dặt nói:



- Nhưng ta phải thử thách phụ thân, nếu không thể đánh đuổi tên mặt trắng nhỏ yêu tộc tên Lam gì đó thì ta phải suy xét lại có nên nhận phụ thân không.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #974