Chương 1002: Lam, Đạo Nguyên.



Cuồng Đao Trương Phàm luôn im lặng chợt bước lên một bước, trầm giọng nói:



- Tổng giáo sư, trận chiến này để ta đấu.



- Thôi, tiểu tử biến sang bên, lão tử chưa già đến nỗi không vung kiếm nổi. Chờ lát nữa ngươi sẽ có đối thủ.



Vương Tuyệt Phong không chút khách sao với Thanh Sam Đông Viện ngày xưa, dù bây giờ Cuồng Đao Trương Phàm đã là cao thủ số một của Vấn Kiếm tông.



Cuồng Đao Trương Phàm lặng im, lùi xuống.



Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng cười nanh tranh đến gần:



- Nhân tộc đáng thương chọc giận Lam điện hạ, ta thấy tội cho vận mệnh của ngươi.



Vương Tuyệt Phong nhìn Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng từn bước một áp sát, nhe răng cười. Hàm răng trắng dưới chòm râu rậm sắc bén như đao, Vương Tuyệt Phong kéo ngược trường kiếm nghênh đón, khí thế vô song.



Vương Tuyệt Phong cười to bảo:



- Nên cho các ngươi hiểu Vấn Kiếm tông bây giờ cường đại đến đâu!



Vương Tuyệt Phong biến thành luồng sáng.



Co nngươi Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng co rút, bản năng cảm giác có nguy hiểm. Yêu lực bùng phát, giáp xương vàng nhạt mọc ra từ dưới da như tầng áo giáp vàng kim phru lên cơ thể Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng.



Đây là giáp xương bản thể của Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng, dù là Xuyên Sơn Giáp bình thường cũng có thể dựa vào giáp xương trời sinh đâm thủng núi đập vỡ đa.s Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng tu luyện đến cảnh giới yêu hoàng, áo giáp bản mệnh hầu như không thể phá vỡ, dù bị bảo khí đâm vào cũng không để lại chút dấu vết.



Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng từng dựa vào giáp xương bản mệnh làm tiêu hao chết nhiều đối thủ cảnh giới cao hơn gã.



Cho nên Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng vô cùng tự tin.



Tuy nhiên...



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Tiếng thứ gì xé rách, cảm giác lạnh kỳ dị từ phần lưng rồi thấy mệt mỏi, rã rời làm Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng ngạc nhiên.



Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng bản năng cúi đầu nhìn.



Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng vô thức kêu gào như con thú tuyệt vọng trước khi chết:



- A!



Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng tuyệt vọng, kinh sợ phát hiện áo giáp bản mệnh nổi tiếng của gã không thể ngăn cản kiếm đá vàng nhạt, bị chém làm hai nửa.



Máu màu nâu đen phun ra từ eo Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng.



- Sao có thể như vậy?



Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng cảm giác lực lượng ồ ạt xói mòn, không thể ức chế, thần hồn không thể bay ra. Cái bóng chết chóc tuyệt vọng bao trùm lên Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng.



- Có gì không thể? Lão tử nói rồi, muốn làm thịt ngươi!.



Vương Tuyệt Phong thu kiếm, một cước đá vào cơ thể Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng.



Bùm!



Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng chết hiện ra hình tròn, thân thể cao lớn đập mạnh vào trước trận doanh yêu tộc. Máu chảy ra nhuộm đỏ mặt đất tuyết trắng.



Vương Tuyệt Phong cầm thanh kiếm là năm xưa Đinh Hạo tìm được thượng cổ thạch kiếm kỹ lạ ở chỗ sâu nhất Ngụy Thần thành thị trong chiến trường bách thánh, không gì phá nổi, xé rách phòng ngự của yêu tộc cảnh giới yêu hoàng càng khỏi phải nói.



Huống chi trong ba năm qua Vấn Kiếm tông có thần minh dược phố, hang động huyền tinh thạch sau núi, các phương thuốc Đinh Hạo để lại, mỗi một phút mỗi giây Vấn Kiếm tông biến mạnh siêu nhanh. Ngày xưa Vương Tuyệt Phong là đồ đệ của lão quái vật Khí Thanh Sam, thiên phú võ đạo kỳ tài, trong điều kiện này ba năm đủ cho gã từ Đại Võ Tông cảnh thăng lên cảnh giới Võ Hoàng cảnh.



Giết một cường giả yêu tộc yêu hoàng cảnh giới ngũ khiếu không là gì với Vương Tuyệt Phong cầm thượng cổ thạch khí.



Vương Tuyệt Phong giơ kiếm trước ngực ra oai rống to:



- Ha ha ha ha ha ha! Còn ai đến đây chịu chết?



Nên ra vẻ thì phải ra dáng, nếu không có hối hận cũng chẳng ai thương, đây là một trong các chuẩn tắc nhảm nhí của tổng giáo sư bụng đen. Dù giây sau bị đao kiếm chém thì lúc này cũng phải cười vui vẻ.



Phía đối diện.



Lam điện hạ nhíu mày.



Một tông môn Tuyết Châu nho nhỏ mà có cao thủ như vậy.



Đương nhiên Lam điện hạ chỉ hơi nhíu mày.



Lam điện hạ không thèm nhìn xác Xuyên Sơn Giáp Yêu Hoàng nằm dưới đất, nhẹ vẫy tay. Cường giả yêu tộc đứng bên cạnh phát ra ánh lửa rực rỡ đốt cái xác Lam điện hạ to lớn thành tro tàn.



Lam điện hạ ngáp một cái.



Cường giả yêu tộc bên cạnh đánh rùng mình, đây là biểu tình điện hạ thấy bực mình nhất, nói lên gã bắt đầu giận. Đám cường giả yêu tộc đi theo thiếu chủ Thiên Yêu Điện nhiều năm, biết rõ tính cách của Lam điện hạ nhất. Nếu không mau chóng giết chết nhân loại đó, khi Lam điện hạ nổi giận là đám cường giả yêu tộc cũng tiêu đời.



Vù vù vù vù vù!



Bóng người chớp lóe, yêu khí tăng vọt.



Trong khoảnh khắc mấy chục cường giả yêu tộc bay lên kèm theo lực lượng khủng bố xông hướng Vương Tuyệt Phong.



Trong Vấn Kiếm tông có cao thủ quát to:



- Vô sỉ, ỷ nhiều hiếp ít!



Lam điện hạ cười mỉa mai, nếu có nhiều người thì nên lấy nhiều khi ít, các ngươi ít người xứng đáng bị ngược. Thế giới này tất cả từ cường giả quyết định, ai quy định phải một đối một?



Nhân loại ngu xuẩn đáng thương.



Thế giới này làm gì có cái gọi là công bình?



- Bà nội nó, nhiều người quá, không chơi.



Mới rồi Vương Tuyệt Phong còn rống to ai lên giờ thì lập tức rụt vùi, lùi một bước, quát to:



- Tiểu Phàm, những tên kia là của ngươi, giết chúng đi!



Cuồng Đao Trương Phàm luôn yên lặng tiến lên một bước, bỗng xuất đao.



Chiến đao bách thắng to lớn màu đen nhẹ như cọng cỏ trong tay Cuồng Đao Trương Phàm, đôi chân mạnh giẫm. Bùm một tiếng, mặt đất dưới chân Cuồng Đao Trương Phàm nứt rạn sụp đổ, gã nhảy lên cao chém ra một đao.



Đao mang như tam thu thất luyện.



Bóng người lướt qua nhanh.



Cuồng Đao Trương Phàm nắm ngược trường đao đáp xuống đất như đá to đập mặt đất.



Bóng dáng Càn thành cũng đá xuống sau lưng Cuồng Đao Trương Phàm, người đông đá.



Lam điện hạ lười biếng dựa vào ghế mỹ nữ trần truồng mắt lóe tia sáng chói mắt, đứng bật dậy. Lam điện hạ nhìn chằm chằm Cuồng Đao Trương Phàm, vẻ mặt cực kỳ ngạc nhiên.



Các cao thủ yêu tộc bên cạnh Lam điện hạ cũng xôn xao.



Tĩnh lặng ngắn ngủi.



Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!



Máu phun ra, Càn thành đứng như trời trồng từ vị trí trán chạy xuống tách thành mười hai miếng rơi ra, máu và nội tạng đầy đất. Tất cả Càn thành bị giết, thần hồn không trốn thoát được.



Cuồng Đao Trương Phàm há mồm thở hắt ra.



Trong chớp mắt này, thiếu niên thợ săn vốn không chút bắt mắt bỗng trở nên cao lớn vô cùng, như Chiến thần từ trên mây đáp xuống, không thể nhìn gần.



Cuồng Đao Trương Phàm tu luyện Thập Hoàng Thể Tôn Công là công pháp thể tu, cho đến nay tu vi huyền khí của gã không đến cảnh giới Đại Võ Sư cảnh nhưng đã tu luyện Thập Hoàng Thể Tôn Công đến cảnh giới khủng khiếp. Không chỉ đơn giản là lực lượng cơ thể Võ Hoàng cảnh chồng lên mà là sức mạnh khủng bố đến cực điểm.



Từ khi Cuồng Đao Trương Phàm có các loại thần tài bảo dược trong chiến trường bách thánh tẩm bổ, được Đinh Hạo cố ý để lại các phương thuốc phụ trợ gã tu luyện công pháp thể tu. Cuồng Đao Trương Phàm trời sinh phù hợp với Thập Hoàng Thể Tôn Công, trong ba năm qua thực lực của gã tăng trưởng siêu nhanh, trong toàn Vấn Kiếm tông không ai sánh bằng gã.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #972