Chương 989: Thế giới này thuộc về yêu tộc.



- Nghe nói hôm qua mấy đệ tử Trảm Nhật thành bị vài tên cường giả yêu tộc đánh bị thương.



- Không thể nào! Không lẽ Đao Khuynh Thành muốn báo thù?



- Có kịch hay xem rồi.



- Rõ ràng là đi tìm chết. Đám yêu tộc kiêu căng ngang ngược sẽ không để ý thân phận tiểu chưởng môn Trảm Nhật thành của Đao Khuynh Thành.



Mọi người rất kinh ngạc.



Thanh niên bỗng đứng dậy, nói:



- Đi, chúng ta theo sau nhìn xem.



Có người khuyên can:



- Ngươi muốn chết sao? Nếu đánh nhau thì chúng ta sẽ gặp vạ lây.



Thanh niên kiên quyết nói:



- Sợ cái gì? Kính hồ dù gì là địa bàn của chúng ta, yêu tộc nên biết một vừa hai phải, huống gì chỗ đó có cao thủ Huyền Sương Thần Cung. Chúng ta cùng nhau đi xem, dù không thể hỗ trợ nhưng ít nhất có thể vỗ vũ cho Đao Khuynh Thành.



Mấy người khác ngần ngừ, đi theo thanh niên kia.



Kính hồ đã gần ngay trước mắt, rất nhiều người vô cùng quen thuộc cảnh vật, kiến trúc nơi này. Tuy nhiên bây giờ bọn họ thấy thật xa lạ. Yêu tộc đủ loại hình dạng nghênh ngang đi qua lại, nhiều cử hàng, tửu lâu ven đường cũng bị yêu tộc chiếm cứ.



Đao Khuynh Thành mang theo mười mấy đệ tử Trảm Nhật thành chậm rãi đi hướng một tửu lâu.



Sau lưng Đao Khuynh Thành cõng một thanh trường đao xanh thẳm, chuôi đao quấn khăn đỏ bay trong gió. Sống lưng Đao Khuynh Thành thẳng tắp, mỗi một bước đi vững vàng.



Hai bên đường có khá nhiều cao thủ yêu tộc ánh mắt khiêu khích nhìn đám người Đao Khuynh Thành, đệ tử Trảm Nhật thành.



Đao Khuynh Thành hờ hững như không nhìn thấy đám cao thủ yêu tộc.



Mãi khi Đao Khuynh Thành đi tới Yêu Bôi Lâu thì ngừng lại.



Yêu Bôi Lâu là một trong các tửu lâu khá nổi tiếng ven Kính hồ, là sản nghiệp của Trảm Nhật thành. Yêu Bôi Lâu đã có lịch sử mây trăm năm, chuyên chiêu đãi võ giả thương nhân tới lui, rất nhiều người đều biết đến Yêu Bôi Lâu.



Bây giờ Yêu Bôi Lâu thành chỗ trú của thế lực yêu tộc Phẩm Huyết Phong.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Đao Khuynh Thành rút đao to sau lưng ra cắm vào đá lót đường trước mặt, lưỡi đao dài nửa thước cắm phập xuống đất. Khí thế cường đại dao động khuếch tán bốn phương tám hướng, thanh âm lớn làm nhiều người chú ý.



Chợt vang tiếng hét to:



- Là kẻ nào không biết sống chết gây sự bên ngoài chỗ cư trú của Phẩm Huyết Phong ta?



Mấy cao thủ yêu tộc dữ tợn từ bên trong đi ra.



Giọng Đao Khuynh Thành như sấm khuếch tán ra xa:



- Ngày hôm qua là ai giết đệ tử của Trảm Nhật thành ta? Lăn ra đây cho ta!



Những người lúc trước không chú ý đến tình hình bên này giờ cũng tụ tập quanh Yêu Bôi Lâu.



- Đệ tử Trảm Nhật thành? À, là mấy tên yếu đuối bị ta giết chỉ còn lại mấy tấm da sao?



Một nam nhân yêu tộc cao gầy mặt dài hình người đứng trên bậc thang lạnh lùng cười:



- Là ta giết, ta còn hút khô máu của chúng,mùi vị bình thường. Ngươi là đồng môn của chúng?



Đao Khuynh Thành hét to:



- Khinh người quá đáng! Phẩm Huyết Phong chiếm đoạt Yêu Bôi Lâu của tông ta thi thôi, còn ngược giết đệ tử Trảm Nhật thành. Thật sự cho rằng nhân tộc ta bất lực sao?



Đao Khuynh Thành đằng đằng sát khí.



- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi nói chính xác!



Cường giả yêu tộc mặt dài cao gầy cười to bảo:



- Đúng là khi dễ nhân tộc các ngươi vô dụng thì sao, ngươi làm gì được? Chỉ là mây con kiến, muốn giết cứ giết, là món ăn cho yêu tộc ta. Ngươi không phục?



Thái độ kiêu căng của yêu tộc làm các võ giả nhân loại xung quanh mắt tóe lửa.



Một số cường giả yêu tộc cười to, vui sướng khi người gặp họa nhìn tình hình này.



Đao Khuynh Thành giơ tay lên cầm chuôi đao to trước mắt:



- Giết người đền mạng.



- Hay hay.



Cường giả yêu tộc mặt dài cao gầy khinh thường cười nói:



- Ta thấy sốt ruột rồi, ngươi hãy mau ra tay, mau lên. Ha ha ha ha ha ha! Ta đang không có cớ hút khô máu của ngươi!



Vết đao trên mặt Đao Khuynh Thành nhúc nhích, gã rút ra trường đao xanh thẳm.



Từng luồng đao khí phát ra quanh thân Đao Khuynh Thành, chiến ý ngay thẳng công chính xông lên tận mây. Qua hai năm khắc khổ tu luyện, huyền khí của Đao Khuynh Thành đã đến cảnh giới Đại Tông Sư, kém một bước là vào Võ Vương cảnh.



Mười mấy đệ tử Trảm Nhật thành đứng sau lưng Đao Khuynh Thành đều rút trường đao ra, đập nồi chìm thuyền.



- Chờ chút.



Bỗng có người từ bên cạnh xông ra ngăn Đao Khuynh Thành lại.



- Đao huynh, đừng ra tay!



Người lên tiếng là một nữ nhân xinh đẹp, khoảng hai mươi mấy tuổi. Nàng rất đẹp, thân hình yêu kiều, mày liễu dài, đầu mày quyến rũ. Mắt nàng đưa làn thu ba, làn da trắng nõn, mặc áo tím, thực lực không thấp.



Nữ nhân kéo Đao Khuynh Thành lại, nói:



- Đao huynh, bây giờ tình hình gay go, đang là lúc hội minh, không thể ra tay cho yêu tộc mượn cớ. Vì đại cục xin hãy nhẫn nhịn!



- Đại cục? Đại cục gì? Đại cục kéo dài hơi tàn sao?



Đao Khuynh Thành cười to bảo:



- Ta chỉ biết quyền lợi nhân tộc kéo dài sinh tồn trước nay dùng đao kiếm và máu tươi đổi lấy, từ khi nào nhẫn nhịn có thể lấy đại cục làm trọng?



Nữ nhân xinh đẹp nhíu mày nói thẳng:



- Nhưng... Ngươi không phải là đối thủ của hắn, thế này là muốn chết.



- Hạ Nghê Thường, nàng tránh ra. đao không hiểu làm một đao khách không thể chiến đấu vì sư huynh đệ của mình là sỉ nhục!



Mắt Đao Khuynh Thành sáng ngời, nghiêm túc nói:



- Không phải đối thủ của hắn thì đã sao? Ta chỉ cần chiến đấu, trường đao trong tay ta chỉ gãy không cong. Nếu hôm nay ta đổ máu thì hy vọng máu của ta sẽ rót vào tâm huyết cho nhân tộc Tuyết Châu, đừng vì cái gọi là đại cục mà co đầu rút cổ không tiến tới!



Câu nói này cứng rắn vô cùng, như đao thương vang lên.



Rất nhiều võ giả nhân loại có mặt đều biến sắc mặt, cảm thấy máu nóng sắp tuôn trào ra khỏi ngực.



Hạ Nghê Thường ngẩn ngơ, không biết nên nói cái gì.



Theo lý thì Trảm Nhật thành là tông phái thuộc trận doanh Vấn Kiếm tông, dù Đao Khuynh Thành có chết thì cũng là tin tốt với Lôi Âm phái luôn đối nghịch cùng Vấn Kiếm tông. Ngày xưa nếu không vì Đinh Hạo mạnh mẽ vùng lên thì Lôi Âm phái không đến mức từ đại môn phái rớt xuống từ nay không còn nổi lên nữa.



Nhưng Thiên Điên Nữ Hạ Nghê Thường là chưởng môn hiện giờ của Lôi Âm phái đứng ở góc độ nhân loại hy vọng có thể khuen nhủ Đao Khuynh Thành, dù sao gã là một trong các anh tài nhân loại Tuyết Châu, tiềm lực tương lai vô hạn. Đao Khuynh Thành mất đi là tổn thất lớn.



Thế nhưng Thiên Điên Nữ Hạ Nghê Thường không thể phản bác lời của Đao Khuynh Thành.



Thiên Điên Nữ Hạ Nghê Thường cúi đầu, im lặng lùi sang một bên.



Đinh Hạo hét to một tiếng:



- Nhân tộc chưa bao giờ cần yêu tộc thương hại, nếu đổ máu vì bảo vệ chủng tộc tồn vong thì hãy để ta là giọt máu thứ nhất, giết!



Đao Khuynh Thành kiên quyết xuất đao.



Đao thế như hồng chém nát hư không.



Cường giả yêu tộc mặt dài cao gầy cười to bảo:



- Ha ha ha ha ha ha! Đây là ngươi ra tay trước, chét đi!



Quanh người cường giả yêu tộc mặt dài cao gầy bỗng nổi lên gió mạnh, yêu khí cường đại khuếch tán bốn phương tám hướng như bão tố thổi nhiều người xung quanh không đứng vững.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #959