Chương 985: Rời đi.



Đinh Hạo không hề có suy nghĩ ích kỷ giữ cho riêng mình.



Trừ bí mật của mình ra, Đinh Hạo cảm thấy mọi tài học trên người không có cái gì là không thể truyền dạy cho người khác, tất nhiên với điều kiện là lựa chọn người thích hợp, đáng tin mới được.



Khiến Đinh Hạo bất ngờ là trao Đao Nhị Thập Tứ được chủ Bạt Đao Trai kính tặng đao điển ‘nhất nộ bạt đao hướng thanh thiên’. Đây là thu hoạch ngoài ý muốn, Đinh Hạo không làm bộ làm tịch từ chối.



Sau khi rời khỏi Bạt Đao Trai, Đinh Hạo đi mỗi một mắt trận đại trận thủ hộ Thiên Nguyên thành, dùng những gì mình biết, thần liệu tinh thạch có được, nhờ hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ chỉ dẫn sửa chữa và tăng cường đại trận thủ hộ Thiên Nguyên thành.



Vậy thì dù yêu tộc ngóc đầu trở lại nếu như không có cường giả tuyệt đối đỉnh thánh giai tọa trấn thì trong vòng mười ngày, nửa tháng đừng hòng đánh vỡ đại trận thủ hộ Thiên Nguyên thành đã qua tay Đinh Hạo thay đổi.



Làm xong mọi thứ Đinh Hạo trở về tửu lâu.



Điều có thể làm thì Đinh Hạo đã làm hết, tận tình tận nghĩa. Vận mệnh Thiên Nguyên thành phải dựa vào nhân loại trong thành tự bảo vệ. Siêu Thiên Thần Điện sẽ không bỏ mặc, dân tộc Trung Thổ Thần Châu cũng sẽ có phản kích. Đinh Hạo phải mau chóng quay về Tuyết Châu Bắc Vực.



* * *



Đinh Hạo mới đi không lâu thì bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh của Bạt Đao Trai đến mắt trận mỗi trận pháp đại trận thủ hộ Thiên Nguyên thành, bọn họ dẫn theo cao thủ tông môn muốn tu sửa lại đại trận.



- Cái gì? Đinh Hạo đã tu sửa trận pháp? Cái này...



Nghe võ sĩ thủ trận báo cáo, bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh liếc nhau.



Một nam tông sư minh văn của Bạt Đao Trai kinh ngạc nói:



- Cái gì? Sao có thể?



Nam tông sư minh văn của Bạt Đao Trai bực mình nói:



- Hắn không phải tong sư minh văn trận pháp, các đệ tử hộ trận các ngươi sao cho phép người ngoài như hắn nhúng tay vào? Nếu đại trận thủ hộ Thiên Nguyên thành có vấn đề gì thì ai gánh trách nhiệm?



Tông sư minh văn của Bạt Đao Trai nói chuyện mặt ngoài trẻ tuổi, mặt trắng không râu, mặc áo trắng, tóc đen rậm, đầu chít khăn vuông thư sinh, khá là tuấn tú.



Nữ đệ tử Bạt Đao Trai tu luyện đao pháp, ư kquyết, nhưng trong tông môn có các loại rèn, minh văn, đan dược này nọ, những nhân viên ngoại tria này đa số là nam đệ tử.



Tông sư minh văn trẻ tuổi là thủ tịch minh văn đại sư ngoại trai minh văn, địa vị không tầm thường, tên là Lộ Viễn Sơn.



Lộ Viễn Sơn tuổi trẻ phong lưu tiêu sái, tạo nghệ sâu về đạo minh văn trận pháp, xem như một nhân vật phong vân trong Thiên Nguyên thành. Con người Lộ Viễn Sơn kiêu ngạo, đến bây giờ vẫn không cưới vợ. Lộ Viễn Sơn luôn thầm mến đại tỷ Đế Hoa đứng đầu bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh, tiếc rằng không có tiến triển gì.



Đinh Hạo xuất hiện làm Lộ Viễn Sơn bản năng mơ hồ thấy uy hiếp.



Lộ Viễn Sơn không thể không công nhận Đinh Hạo càng xuất sắc, ưu tú hơn gã.



Đặc biệt hôm nay Lộ Viễn Sơn nhìn bốn nữ nữ đao khách Võ Đế cảnh nhắc đến tên Đinh Hạo lộ ra biểu tình làm gã bực mình. Lộ Viễn Sơn mượn chuyện này nhìn như trách móc đệ tử thủ trận nhưng sự thật là hạ thấp Đinh Hạo.



Các đệ tử thủ trận im thin tthí.



Nữ đao khách Võ Đế cảnh Đế Hoa trầm ngâm nói:



- Khoan trách vội, Lộ sư hãy kiểm tra thử xem minh văn trận pháp có biến đổi gì không.



Thấy người mình thầm mến lên tiếng, Lộ Viễn Sơn gật đầu mỉm cười nói:



- Được, vậy ta kiểm tra xem. Ài, hy vọng Đinh Hạo sẽ không quậy lung tung. Nếu trận pháp bị Đinh Hạo không biết gì phá hư, muốn hồi phục uy lực cũ thì không phải một, hai ngày có thể hoàn thành.



Lộ Viễn Sơn nói xong xoay người kiểm tra.



Bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh liếc nhau, cố nén phỏng đoán, tò mò trong lòng, yên lặng chờ kết quả.



Qua nửa nén nhang, phía xa vang tiếng rống to tức giận của Lộ Viễn Sơn:



- Bậy bạ! Thập nhị điều minh hồi lộ sao có thể sửa chữa như vậy? Quá hoang đường, bậy bạ hết sức!



- Còn có chỗ này...



- Chỗ này...



- Đinh Hạo không hề hiểu minh văn trận pháp, đại trận hộ thành xong rồi.



- Phải sửa lại. A? Sao có thể như vậy?



Giọng Lộ Viễn Sơn cực kỳ ngạc nhiên vang bên tai mọi người. Lộ Viễn Sơn đột ngột phát hiện điều gì, tiếng gầm rống trách mắng ngừng bặt, trong giọng nói tràn ngập khó tin.



Sau đó không nghe Lộ Viễn Sơn nói gì nữa.



Bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh chờ đợi một lúc không thấy Lộ Viễn Sơn trở về, bọn họ quyết định vào mắt trận nhìn xem có chuyện gì.



Ánh sáng biến đổi trước mắt bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh, bọn họ đã vào mắt trận.



Trán Lộ Viễn Sơn toát mồ hôi ròng rã ngã sấp xuống đất. Mặt đỏ rực như điên cuồng tính toán cái gì. Áo trắng hao mỹ dính đầy bụi, Lộ Viễn Sơn đã đến mức vong ngã, không chú ý thấy có người tới gần.



Đưa mắt nhìn mặt đất trải đá vàng dày nặng trầm ổn.



Trên tảng đá khắc từng hoa văn thần ảo phức tạp, chính là đồ án minh văn. Liếc sơ như sóng gợn, biển khói. Võ giả thực lực hơi thấp nhìn sơ sẽ hao mắt xỉu.



Bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh thấy Lộ Viễn Sơn thích sạch sẽ giờ bất chấp bụi bẩn điên cuồng tính toán cái gì, các nàng lộ biểu tình nghi hoặc.



Một lúc sau.



- Không thể nào! Tại sao như vậy? Không thể nào...



Lộ Viễn Sơn ngồi bệch xuống đất, không quan tâm hình tượng, mặt trắng bệch thẫn thờ lầm bầm. Biểu tình Lộ Viễn Sơn cực kỳ kinh ngạc.



Nữ đao khách Võ Đế cảnh Đế Hoa nhíu mày hỏi:



- Lô sư, rốt cuộc là sao?



Nữ đao khách Võ Đế cảnh Đế Hoa nhìn biểu tình của Lộ Viễn Sơn, thầm nghĩ trận pháp xảy ra sai sót lớn. Đinh Hạo phá hủy bình chướng tích lũy mấy ngàn năm của Thiên Nguyên thành là sai lầm rất đáng sợ, nữ đao khách Võ Đế cảnh Đế Hoa bản năng tìm cách bao che cho Đinh Hạo.



Lúc này Lộ Viễn Sơn cười khổ nói:



- Đinh Hạo, ta không bằng hắn! Trận pháp sau khi tu sửa có uy lực mạnh hơn xa lúc trước hoàn chỉnh gấp mấy lần. Càng đáng sợ là trận pháp qua tay Đinh Hạo khi mở ra tiêu hao chỉ bằng lúc trước một phần trăm. Tinh thạch Thiên Nguyên thành hiện có đủ để kéo dài ba tháng.



- Cái gì?



Mọi người ngẩn ngơ.



Lộ Viễn Sơn thẫn thờ đứng dậy, nghiêng ngả đi ra ngài.



Lộ Viễn Sơn lầu bầu:



- Lộ Viễn Sơn ta chăm chỉ tu luyện minh văn mấy chục năm, tự cho là thiên tài trời sinh, trước năm mươi tuổi vào cảnh giới minh văn sư bát giai đã là thiên tài trong thiên tài. Không ngờ thua xa đao cuồng kiếm si, ta không bằng hắn... Không bằng hắn!



Một người tâm cao khí ngạo vô cùng tự tin vào tài học của mình bỗng thấy dãy núi cao hơn, trong lòng họ rung động, khâm phục, buồn bực vô cùng.



Nữ đao khách Võ Đế cảnh Đế Hoa hé môi muốn nói gì cuối cùng giữ im lặng.



Biểu tình rung động trên mặt bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh xinh đẹp dần chết lặng. Cả ngày hôm nay thiên tài tuyệt thế đến từ Bắc Vực thử thách khả năng chịu đựng tâm lý của bốn nữ đao khách Võ Đế cảnh.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #955