Chương 967: Thì ra là hắn.



Người đầu tiên phản ứng lại là thiên tài yêu tộc, Ôn Đa Tình.



Ôn Đa Tình chắp tay với Đinh Hạo, để lại một câu rồi cùng Yêu Thánh Đầu người mình giao long bị thương nặng hóa thành luồng sáng biến mất phía chân trời.



Thiên tài yêu tộc Ôn Đa Tình nói năng dõng dạc.



- Đinh Hạo, ta là tộc Hùng Nhĩ Sơn Ngân Giáp cũng nợ ngươi nhân tình, sau này sẽ trả lại.



Một đại yêu bản thể là xuyên sơn giáp cả người mặc giáp trụ lóe ánh bạc chắp tay hành lễ, nói xong rút một miếng vảy bạc từ trên người xuống làm tín vật, xoay ngươi đi.



Một đại yêu dị chủng huyết ngư màu đỏ hầm hừ nói:



- Ha ha ha ha ha ha! Đúng vậy, tuy nhân tộc và yêu tộc đối địch nhau nhưng lão tử không phải thứ xấu xa tri ân không báo đáp. Lão tử là chủ Huyết Đàm Nam Hoang, hôm nay thiếu ngươi một mạng, sau này hễ chuyện gì không làm hại yêu tộc ta thì ngươi kêu lão tử làm gì cũng được.



Nói xong đại yêu dị chủng huyết ngư màu đỏ rút một cái râu rồi biến thành luồng sáng rời đi.



- Không sai, chúng ta cũng thiếu ngươi một mạng.



- Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ bản tôn có ngày nhờ một tiểu tử anhna tộc để sống, sớm muộn gì bản tôn sẽ trả nhân tình cho ngươi.



Các cường giả yêu tộc để lại tín vật rồi rời đi.



Đương nhiên có một vài cường giả yêu tộc không nói câu nào thậm chí làm biếng nói cảm ơn, xoay người đi ngay, trong đó bao gồm lão tổ Hắc Sát Lang tộc cảnh giới yêu thánh.



Lần này Hắc Sát Lang tộc vạn động hết cao thủ trong tộc đến, do lão tổ Hắc Sát Lang tộc cường giả tuyệt đối thánh nhân cảnh dẫn dắt cuối cùng chết hết chỉ còn lại mình lão, đây là tai nạn với Hắc Sát Lang tộc. Đinh Hạo giết nhiều cường giả Hắc Sát Lang tộc, hai bên đã kết thù sâu đậm, tính cách lão tổ Hắc Sát Lang tộc có thù sẽ trả dĩ nhiên sẽ không đi cảm ơn Đinh Hạo.



Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện cười to bảo:



- Ha ha ha ha ha ha! Đinh huynh đệ, lần này ngươi lời to. Ít ai giống như ngươi khiến đám cường giả yêu tộc kiêu ngạo tận xương nhớ ân tình.



Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện chúc mừng Đinh Hạo, gã là người may mắn sống sót trong tai kiếp này.



Còn có mấy cường giả Chiến thần Điện khác đều cảm ơn Đinh Hạo.



Đinh Hạo cùng đám người Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện hẹn ước chờ hắn giải quyết xong việc tư sẽ đi Chiến thần Điện. Các cao thủ Chiến thần Điện hành lễ rời đi.



Ngụy Vô Bệnh thái thượng trưởng lão của Vô Cực tông khẽ thở dài:



- Không ngờ ta còn sống sót.



Nhưng tình huống của Ngụy Vô Bệnh thái thượng trưởng lão của Vô Cực tông không quá tốt.



Lúc trước Ngụy Vô Bệnh thái thượng trưởng lão của Vô Cực tông chia sẻ áp lực cho Đinh Hạo bất đắc dĩ tiêu hao nhiều sự sống, dù có là cường giả thánh nhân cảnh cũng bị tổn hại căn nguyên, thực lực giảm đi nhiều. Không lâu sau Ngụy Vô Bệnh thái thượng trưởng lão của Vô Cực tông sẽ rớt xuống thánh nhân cảnh.



- Đinh huynh đệ, lần này đa tạ ngươi, ngày sau Vô Cực tông ta sẽ trả lại.



Biểu tình Ngụy Vô Bệnh thái thượng trưởng lão của Vô Cực tông phức tạp để lại một chiếc lệnh bài trưởng lão Vô Cực tông rồi quay người đi.



Nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu nhìn bóng lưng Ngụy Vô Bệnh thái thượng trưởng lão của Vô Cực tông, khẽ thở dài:



- Hắn không còn bao nhiêu thời gian.



Đinh Hạo kinh ngạc nói:



- Không thể nào! Dù gì cũng là thánh nhân cảnh.



Nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu giải thích rằng:



- Tuy cường giả thánh nhân cảnh có sự sống dài lâu nhưng Ngụy Vô Bệnh vốn đã bắt đầu hư hao huyết khí, tiến vào tiêu già, giờ lại tiêu hao quá nặng, e rằng không sống lâu hơn ba năm.



Một cường giả thánh nhân cảnh suy sụp làm cho các võ giả thây thổn thức.



Đinh Hạo thầm than.



Lại có vài cường giả nhân tộc đến cảm ơn Đinh Hạo. Bao gồm đám Võ Thánh cảnh lúc trước đối địch với Đinh Hạo như Độc Cô Vô Cực, Thiên Phủ, La Quan Thiên Võ Thánh cũng biểu tình lúng túng tới gần hắn, biểu đạt thiện ý, muốn sửa chữa quan hệ với hắn.



Trận chiến này rung động đám Độc Cô Vô Cực, Thiên Phủ, La Quan Thiên Võ Thánh rất nhiều.



Đặc biệt là Luân Hồi Thiên Bàn thể hiện ra uy lực còn trên cả Niên Hoa Chi Sa, Trấn Thần Ấn. Có vẻ như Đinh Hạo đã hoàn toàn nắm giữ uy lực Luân Hồi Thiên Bàn, cường giả như Sở Cuồng Đồ cũng thua chết. Nếu lúc trước Đinh Hạo chỉ thể hiện ra tiềm lực khủng khiếp thì bây giờ hắn đã thành thế vững chắc, không thể khinh thường.



Huống chi trận chiến này Đinh Hạo cứu mấy ngàn cường giả nhân tộc, yêu tộc, được vô số cường giả hứa hẹn. Thời địa này một lời hứa của cường giả đáng giá ngàn vạn, lực lượng này rất khủng khiếp. Đám người Độc Cô Vô Cực, Thiên Phủ, La Quan Thiên Võ Thánh có là siêu thế lực Trung Thổ Thần Châu cũng không dám làm gì Đinh Hạo.



Trong phút chốc ngày càng nhiều người rời đi.



Yêu tộc để lại tín vật nên nhiều cường giả nhân tộc cảm kích Đinh Hạo cũng đưa ra tín vật, sau này dù là Đinh Hạo hay hậu nhân của hắn chỉ cần cầm tín vật đến cửa sẽ được bọn họ giúp đỡ.



Sống sót sau tai nạn, cường giả nhân tộc, yêu tộc chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi ác mộng này.



Trong thiên địa chỉ còn lại Đinh Hạo và nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu.



Đinh Hạo nhìn Võ Thánh cảnh nhân loại thực lực cường đại này, bỗng cười nói:



- Đúng rồi, gia đình ba con bạch hổ đi đâu?



Nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu kinh ngạc hỏi:



- Có ý gì?



- Lão già, còn làm bộ với ta?



Đinh Hạo cười khinh thường nói:



- Lão vừa vểnh mông là ta biết lão múa cái gì. Thiên Xu đại gia, nhanh chóng hiện ra nguyên hình đi!



Nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu lắc đầu giả ngu:



- Ta nghe không hiểu ngươi nói cái gì, ngươi nhận sai người.



Đinh Hạo lạnh lùng cười:



- Giả trang riết rồi nhập vai phải không?



Đinh Hạo giật râu đen của nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu.



- A? Dừng tay... A! Ngươi còn làm vậy là ta sẽ hét sàm sỡ... Tiểu tử... Cha nó, phục ngươi, ta thừa nhận được không? Ta thừa nhận còn không được sao?



Nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu tức giận sau đó bất đắc dĩ, cuối cùng thừa nhận thân phận.



Cơ mặt nam nhân trung niên Võ Thánh da nâu mấp máy, khuôn mặt bắt đầu biến đổi, làn da màu đồng dần mất đi, ba lũ râu dài dưới cầm nhanh chóng rút về lớp da.



Đây là thuật dịch dung rất cao minh, như tôn ngộ không bảy mươi hai biến.



Lúc trước Thiên Xu đại gia biến thân thì Đinh Hạo từng gặp một lần, nhưng lần này lão ngụy trang hoàn toàn suýt thành công lừa được hắn.



Trong phút chốc một nam nhân trung niên cao to vạm vỡ biến thành đám người gầy guộc xấu xa, áo rộng thùng thình mặc trên người lão có vẻ buồn cười.



Đinh Hạo vừa lòng gật đầu, nói:



- Ừm! Bộ dáng hèn tỏa này nhìn thuận mắt hơn.



- Tiểu tử thối, sao ngươi nhìn ra được?



Thiên Xu đại gia tỏ vẻ khó hiểu, lão ngụy trang rất tốt vì sao bị Đinh Hạo nhận ra?



Đinh Hạo đắc ý khoe:



- Ha ha ha ha ha ha! Khí chất xấu xa từ trong xương của lão ta liếc mắt một cái là thấy ngay.



Thật ra mới đầu Đinh Hạo không phát hiện.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #937