Chương 915: Cực hạn tăng cao.



Cuối cùng ánh sáng tím bao phủ người Đinh Hạo, một con thiên long tím trên sống lưng hắn gầm rống bay lên gần như thực chất.



Sau lưng Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện hiện ra ảo ảnh mãnh hổ màu trắng to lớn tư thế xông lên, há mồm máu.



Ai nhìn thấy dị tượng này chắc chắn sẽ trợn mắt há hốc mồm.



tu luyện độ mạnh cơ thể đến mức này nghe mà rợn tóc gáy.



Đinh Hạo, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện hét to, đánh túi bụi. Liêu Cự Chiến, Đinh Hạo chưa từng gặp đối thủ như vậy, nồi đồng đụng chảo sắt, lực lượng tương đương, không ai chịu lùi một bước. Ai lùi trước là người đó thua.



Đinh Hạo cảm thấy hai tay sắp tê dại, các đợt chấn động nối tiếp nhau truyền đến cổ tay lan tràn ra cơ thể. Cảm giác như điện dật làm cơ thể Đinh Hạo tê dại, cơ bắp nổi sóng gợn, ngón tay, bàn tay, cổ tay, cánh tay mấp máy cuối cùng lan tràn toàn thân Đinh Hạo.



Đây là cuộc quyết đấu lực lượng nguyên thủy nhất.



Đinh Hạo cảm thấy mỗi một tế bào, huyết tủy, xương cốt toàn thân chấn động với tần suất cao. Nếu là cường giả bình thường gặp chấn động như vậy đã thành đống thịt nát. Độ mạnh cơ thể như Đinh Hạo cũng bắt đầu ứa máu từ lỗ chân lông.



Phía đối diện, cơ thể Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện chảy máu ra từ lỗ chân lông, thấm ướt áo giáp bạc.



Nhưng Đinh Hạo, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện không ngừng công kích.



Bùm!



Lại vang tiếng nổ điếc tai.



Cự kiếm trong tay phải Đinh Hạo thành mảnh vụn bắn ra.



Đinh Hạo không chút do dự, đôi tay cầm thanh kiếm to cuối cùng điên cuồng chém.



Đau đớn khó tả chạy dọc cơ thể Đinh Hạo, hắn cảm thấy nội tạng sắp bị chấn nát.



Từ khi võ đạo có tiểu thành đến nay lần đầu tiên Đinh Hạo gặp cuộc so tài bằng lực lượng cơ thể, đối thủ ngang sức ngang tài với hắn.



- Không lẽ sắp thua sao?



Đinh Hạo cắn chặt khớp hàm, hắn cảm thấy sắp đến cực hạn, dầu hết đèn tắt. Cứ tiếp tục thế này Đinh Hạo sẽ tiêu hao sạch lực lượng.



Bùm!



Thanh cự kiếm cuối cùng không chống đỡ được lực lượng đáng sợ va chạm, vang tiếng nổ điếc tai nổ tung thành mảnh vụn trắng bay tứ tán.



Đinh Hạo hộc búng máu, triệu hoán thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá.



Nhưng Đinh Hạo không thúc giục lực lượng cấm kỵ chí tôn trong thanh kiếm rỉ sét, thanh ma đao đen mà vẫn sử dụng lực lượng cơ thể va chạm với búa to của Liêu Cự Chiến.



Đây là cuộc quyết đấu lực lượng cơ thể, Đinh Hạo không muốn nhờ vào sức mạnh thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá để chiến thắng. Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện là một đối thủ đáng giá tôn kính, nếu mưu lợi thì thắng không vẻ vang gì.



Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện cười to bảo:



- Ha ha ha ha ha ha! Vũ khí của ngươi sắp không được, hay là xem như hòa đi?



Liêu Cự Chiến muốn ngừng tay, gã đã liên tục chém vỡ năm vũ khí to của Đinh Hạo, giờ trong tay hắn chỉ còn lại thanh kiếm rỉ sét loang lổ, cây đao cùn tàn phá. Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện muốn ngừng lại, gã không muốn thắng bằng vũ khí.



Đinh Hạo đáp lời rõ ràng, đơn giản:



- Chiến!



Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá nhanh như chớp chém ra.



- Đừng miễn cưỡng... A? Hay, ta đã nhìn lầm.



Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện vốn định khuyên Đinh Hạo đừng miễn cưỡng, ai ngờ liên tục va chạm làm gã ngạc nhiên phát hiện thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá không có chút vết rạn. Ngược lại lưỡi Cự Chiến Cuồng Phủ của Liêu Cự Chiến có dấu vết nứt rạn, gã mới hiểu là đao kiếm trong tay đao cuồng kiếm si không phải vật bình thường.



Đinh Hạo cắn răng cố chống.



Hai tay Đinh Hạo hầu như mất hết cảm giác.



Từng vết máu xuất hiện trên cánh tay Đinh Hạo, bàn tay, cổ tay hắn nứt nẻ rướm máu, thấy rõ xương trắng.



Lại qua một chén trà, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo đối chiến thở hổn hển.



Tốc độ ra chiêu của Liêu Cự Chiến, Đinh Hạo chậm chạp dần.



Đinh đinh đinh đinh đinh!



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Mỗi lần tạm dừng vài chục giây Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo mới vung vũ khí va chạm lần nữa.



Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo cố gắng không lùi, miệng mũi trào máu.



Đinh Hạo dùng đao kiếm chống đất, khom lưng thở hổn hển. Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện vịn đôi búa to mới miễn cưỡng không ngã.



Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo nhanh chóng hồi phục thể lực, nhìn nhau, khi có thể vung vũ khí lập tức công kích ngay.



Lúc này bên nào không thể tích súc lực lượng trước khi đối phương ra chiêu là sẽ bị đánh bại.



Lực lượng Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện, Đinh Hạo bị tiêu hao hết sạch.



Lúc này nếu có võ giả cảnh giới Đại Võ Sư nào đứng bên cạnh là có thể một mình đánh gục hai cao thủ Đinh Hạo, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện.



Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt cười xấu xa:



- Meo, hình như không đánh nổi nữa, meo, ha ha ha ha ha ha!



Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt vòng quanh Đinh Hạo, Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện.



Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt đứng thẳng, hai chân trước bẻ rôm rốp cuồng cười nói:



- Hai ngươi hãy nịnh Miêu gia đi, không thì sẽ nuốt hết các ngươi!



Mặt Đinh Hạo đen như cục than.



Con mèo chết tiệt lúc này phá đám, chẳng lẽ đi theo tiện nhân Thiên Xu đại gia xấu xa nên bắt đầu nhiễm thói xấu?



Đinh Hạo biết đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt nói vậy là vì muốn Liêu Cự Chiến của Chiến thần Điện phân tâm, giúp đỡ hắn. Tuy nhiên thủ đoạn của đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt không vẻ vang gì.



- Gâu gâu gâu gâu gâu!



Chó con lông đen hiểu ý Đinh Hạo, sủa vài tiếng, đứng dậy kéo đuôi đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt trở về.



- Meo? Ngươi dám cắn ta? Tiểu tử này phản rồi!



Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt bị chó con lông đen cắn vùng vẫy không thoát ra được, bị con cún cắn đuôi kéo ra mép bình đài cột đá trắng.



Đinh Hạo thở hồng hộc:



- Phù phù phù...



Mồ hôi, máu chảy từ trán xuống mặt làm mờ mắt Đinh Hạo, hơi nhúc nhích một chút là cơ thể đau muốn chết. Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá ngày thường nhẹ hẫng giờ cực kỳ nặng nề như hai ngọn núi to.



Phía trước lại vang tiếng gió.



Công kích của Liêu Cự Chiến đến rồi.



Đinh Hạo rên ra tiếng, dốc sức giơ thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá lên đỡ đòn.



Đinh đinh đinh đinh đinh!



Lực phản chấn đáng sợ làm Đinh Hạo hộc máu, người lảo đảo suýt lùi lại.



- Không được, không thể cố chống nữa.



Đinh Hạo chưa từng đến cực hạn như vậy, chút sức lực cuối cùng trong cơ thể biến mất theo cú va chạm. Đầu óc trống rỗng, trước mắt tối đen, đôi chân mất sức lực, Đinh Hạo ngã ra sau.



Sắp thua sao?



Thật không cam lòng.



Đã đến tình trạng cạn kiệt thế này rồi ý chí có tác dụng rất nhỏ bé, Đinh Hạo đã phát huy ra hết lực lượng cơ thể mình.



Đinh Hạo không biết phía đối diện tình hình của Liêu Cự Chiến ra sao, cơ thể hắn thì không kiềm được ngã ra sau.



Nhưng không ngờ rằng xảy ra biến đổi ngoài dự đoán của Đinh Hạo.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #885