Chương 904: Thiên nhãn (hạ).



Chính lúc này, trán Đinh Hạo đau nhức như bị dao xoắn vào, có thứ gì bắn ra ngoài bay hướng hư không tối tăm, lạnh lẽo, cô đơn vô tận. Cùng lúc đó, Đinh Hạo thấy mọi thứ trước mắt mình thay đổi.



Ngân hà hư không tối tăm, lạnh lẽo, cô đơn vô tận đã thay đổi trong mắt Đinh Hạo, như hình ảnh ba chiều, sống động như thật nhưng kahưps nơi có sơ hở. Nhiều vị trí không gian có các vết nứtrất nhỏ, Đinh Hạo mơ hồ thấy phong cảnh phía sau vết nứt.



- Thì ra là vậy...



Đinh Hạo hiểu ra.



* * *



Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt ngơ ngác.



Hai tên tham lam dù có bỏ mạng cũng muốn có được ba thần khí vốn đang vắt óc nghĩ cách phá giải kết giới ngân hà, chớp mắt hơi thở hùng hồn, thần thánh giống như thánh nhân buông xuống phát ra từ bên cạnh. Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt thấy một cột sáng vàng cao quý từ bên người bắn vào hư không tối tăm, lạnh lẽo, cô đơn vô tận.



- Có chuyện gì?



- Meo? Xảy ra chuyện gì?



Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt ngoái đầu lại, đứng cứng đơ như tượng.



Đinh Hạo như thần linh lơ lửng cách mặt đất ba thước, hai tay xòe ra như ôm thứ gì. Một cột sáng vàng như ánh sáng hồng mông thuở sáng tạo trời đất bay ra từ trán Đinh Hạo bắn vào ngân hà hư không tối tăm, lạnh lẽo, cô đơn vô tận.



Nơi ánh sáng vàng đi qua, không gian kết giới ngân hà vốn không thể phá giải dao động sóng gợn, xảy ra biến dị mà Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt hoàn toàn không hiểu nổi.



Thiên Xu đại gia xấu xa mừng hết lớn:



- Bà nội nó vô lượng thiên tôn, quả nhiên tiểu tử có cách!



- Meo cái đầu, chuyện gì đây? Mở thiên nhãn sao?



Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt thấy rất khó hiểu nhưng không ngại nó mừng rỡ nhảy cẫng lên. Nếu phá được kết giới ngân hà là có thể lấy đến ba thần khí. Meo, ha ha ha ha ha ha! Khi đó còn ai dám trêu vào một con mèo cầm thần khí?



Thiên nhãn?



Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt vô tình nói một câu làm Thiên Xu đại gia xấu xa nhận ra điều gì, tim run lên.



Thiên Xu đại gia xấu xa nhìn kỹ thấy cột sáng vàng bay ra từ trán Đinh Hạo, ánh sáng vàng cao quý, thần thánh. Mơ hồ thấy vị trí trán Đinh Hạo có một khe hở, không, phải nói là con mắt dựng thẳng.



Ánh sáng vàng cao quý, thần thánh bắn ra từ con mắt đó, tỏa hơi thở như thần linh làm người muốn quỳ lạy.



Mắt dựng đứng!



Thiên nhãn trong truyền thuyết?



Thiên Xu đại gia xấu xa suýt hét lên.



Thiên Xu đại gia xấu xa biết rõ nhất thiên nhãn trong truyền thuyết đáng sợ đến đâu.



Thiên nhãn thật sự là vật của tọa hóa, nghe nói có thể nhìn thấu mọi hư ảo trong thế gian, nhìn thấu tất cả pháp tắc, bất cứ công pháp thần kỹ chỉ cần nhìn một cái là gặp qua không quên được, nhìn thấu áo nghĩa, môt tong các con mắt chí tôn võ đạo.



Làm sao Đinh Hạo có được thần thông này?



- Không đúng không đúng, không giống với thiên nhãn trong truyền thuyết.



Thiên Xu đại gia xấu xa chợt nghĩ đến điều gì, lắc đầu. Con mắt dựng đứng trên trán Đinh Hạo hơi khác với thiên nhãn mà Thiên Xu đại gia xấu xa biết.



Thiên nhãn thật sự được gọi là ánh mắt bắn ra nhìn thấu thế gian, phá diệt mọi hư ảo.



Ánh sáng vàng bắn ra từ con mắt dựng đứng của Đinh Hạo mặc dù cường đại, thần thánh nhưng không hoàn toàn phá giải kết giới ngân hà, uy lực yếu rất nhiều.



- Không lẽ là thuật mắt nào đó?



Thiên Xu đại gia xấu xa không quá chắc chắn.



Tiểu tử này càng lúc càng không nhìn thấu được, cho ta nhiều bất ngờ.



Không biết tiếp theo Đinh Hạo sẽ trưởng thành đến mức nào?



Có khiến những tên kiêu ngạo ngày xưa quyết định chọn cô bé kia thấy hối hận không?



Nếu đúng vậy thì ngày xưa xương già ta đây hành động có lẽ sẽ tranh thủ được chút gì cho mạch này.



Thiên Xu đại gia xấu xa thầm thở dài.



Thiên Xu đại gia xấu xa rất nhanh hiểu được nếu Đinh Hạo có thuật mắt đáng sợ này thì lúc ở căn phòng bí mật tầng mười bảy trông thấy cảnh tượng bên ngoài Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp là thật, tức là có ngàn vạn thi hồn vạn năm đang tụ tập hướng Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp. Lại còn có nam nhân đáng sợ có thể khống chế thi hồn vạn năm.



- Thế giới này sắp loạn rồi.



* * *



- Ta đã hiểu.



Khi Đinh Hạo cảm giác người rã rời, cảnh tượng trước mắt lại trở về trời sao lạnh lẽo, cô đơn, tối đen thì lòng hắn hiểu rõ.



Cảm giác đầu đau nhức biến mất, Đinh Hạo giơ tay sơ, da trơn bóng không có vết thương gì. Lần này Đinh Hạo không hoảng hốt như trước.



Đinh Hạo hơi hiểu được mọi thứ chắc chắn là do hạt châu ánh sáng vàng không mời mà chiếm cứ thức hải của hắn dẫn đến dị biến, có lẽ là thần thông từ Thiên Khuyển Tam Đầu nhưng hắn chưa thể nắm giữ nó.



- Biến mất rồi.



Thiên Xu đại gia xấu xa đứng bên cạnh thấy rõ khi ánh sáng vàng biến mất thì con mắt dựng đứng trên trán Đinh Hạo khép lại, không còn dấu vết.



- Ta đa tìm ra sơ hở của kết giới ngân hà, chúng ta đi.



Đinh Hạo ở tại chỗ điều dưỡng một lúc hồi phục thần thức tiêu hao, chậm rãi đứng lên, vận dụng lực lượng toàn thân, xương cốt kêu răng rắc cuối cùng thành tiếng sấm sét hổ gầm. Lực lượng vô hình phát tán từ cơ thể Đinh Hạo.



- Ở đó!



Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng, đánh ra cú đấm.



Tiếng rồng tím gầm, quyền kình đáng sợ bay ra ngoài trúng ngay điểm kỳ dị trước mặt Đinh Hạo mười thước.



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Không gian xao động.



Ngân hà không gian vô tận nứt rạn từng khe hở như pha lê bị đánh nát.



Đinh Hạo hét to một tiếng:



- Chính là lúc này... Đi!



Thiên Xu đại gia xấu xa ôm hai con hổ nhỏ, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt, mắt cá chân treo chó con lông đen còn cắn chặt, cưỡi trên Bạch Hổ cái mình vằn sọc nhảy vọt lên xông hướng khe nứt ngân hà sắp biến mất.



Thiên Xu đại gia xấu xa không chút nghi ngờ Đinh Hạo suy đoán.



Khi đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt vào trong khe nứt thì nó cũng khép lại hoàn toàn.



Mọi thứ như chưa từng xảy ra.



Kết giới ngân hà trở về bình thường, vẫn là trời sao lạnh lẽo, cô đơn, tối tăm. Phía xa có vô tận ánh sao chớp lóe, xa xôi hấp dẫn người, cô đơn lạnh lùng vĩnh hằng, làm người ta khát vọng rồi lại sợ hãi.



* * *



- Meo, ra thật rồi, meo, ha ha ha ha ha ha!



Trong không gian tầng một trăm lẻ một Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp vang vọng tiếng cười hưng phấn của đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt.



Mọi thứ trước mắt trở về bình thường.



Vách tường đỏ nhạt, không gian có hạn, chính giữa là cầu thang xoắn ốc gỗ đỏ đi lên tầng cao hơn, ánh sáng u ám, tất cả nói lên đám người Đinh Hạo lại trở về không gian Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp bình thường. Nhưng so với không gian dưới một trăm tầng thì tầng một trăm lẻ một Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp có chút trang trí đơn giản. Vài cái ghế đá, bàn đá đỏ nhạt, trông như giảng võ đường to lớn.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #874