Chương 886: Cắn chặt ngươi.



- Ngươi...



Thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím tức giận hộc máu, hung tợn trừng Đinh Hạo.



Thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím hét to:



- Ngươi dám cướp bóc ta? Ngươi có biết ta là ai không?



Má ơi, lại là đối thoại không có ý mới.



Có dám sáng tạo cái mới không?



Đám cậu ấm không biết sống chết là gì!



Đinh Hạo nhấn mũi trường kiếm Thiên Quyết sát cổ họng thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím, lạnh lùng nói:



- Ta không cần biết, ta chỉ là một hộ pháp chiến tướng. Chủ nhân ra lệnh, ta không dám không nghe. Ta khuên ngươi hãy ngoan ngoãn giao hết bảo bối trên người thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng, về sau muốn báo thù hãy đi tìm lão nhân bạch hổ kia.



Trường kiếm Thiên Quyết suýt cắt cổ thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím.



Đinh Hạo chế tạo ra trường kiếm Thiên Quyết là vì phối hợp Ma Sát Bạch Vượn sau khi hắn thi triển thần thông nhân vương biến, dùng xương cự thú tạo ra thanh kiếm. Mặc dù trường kiếm Thiên Quyết không khai phong nhưng thân kiếm kích thích thị giác làm người ta rùng mình.



Hung vật to như vậy hù thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím sợ chết khiếp, không dám cứng miệng uy hiếp nữa.



Cuối cùng thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím ngoan ngoãn giao ra hết công cụ trữ vật trên người.



Bao gồm mười mấy võ sĩ cường giả mặc áo giáp tím cũng bị Thiên Xu đại gia xấu xa không nương tay lột sạch.



- A? Có vài thứ tốt...



Thiên Xu đại gia xấu xa quen tay phá phong ấn thần hồn trên trữ vật giới chỉ, dễ dàng lấy đồ bên trong ra nghiệm hàng.



Huyền khí, bảo khí, thần liệu, thảo dược, bí tịch, phương thuốc...



Những võ sĩ cường giả mặc áo giáp tím không rõ lai lịch là gì nhưng không giàu cũng sang, chắc đến từ đại thế lực nào đó, không thì đã chẳng mang nhiều báu vật như thế. Một vài thứ làm Đinh Hạo hơi động tâm.



- Ha ha ha ha ha ha! Có mấy thứ này xem như miễn cưỡng có thể bù đắp linh hồn bị tổn thương của lão nhân gia ta.



Thiên Xu đại gia xấu xa không chút xấu hổ bỏ hết bảo bối vào túi trữ vật của mình.



Tất nhiên đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt không đồng ý, xòe móng vuốt sắc bén như thần binh ẩn dưới thịt, huýt sáo một tiếng.



Chó con lông đen nghe lệnh sủa gâu gâu, chạy tới kéo cổ chân Thiên Xu đại gia xấu xa.



Thiên Xu đại gia xấu xa giậm chân:



- Ui chao? Làm gì? Đừng cắn, nhả ra, nhả ra mau, đau chết mất! Quân tử động khẩu không động thủ, ta phi, động thủ không động khẩu, mau thả ta... Có gì từ từ nói, chúng ta chia đều được không?



Cuối cùng Thiên Xu đại gia xấu xa không thể không thỏa hiệp, biểu tình đua lòng chia bảo bối thành ba phần. Thiên Xu đại gia xấu xa lấy một phần, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt một phần, chó con lông đen một phần.



Trước khi đi Thiên Xu đại gia xấu xa cười to bảo:



- Ha ha ha ha ha ha! Chúng ta đi đây, đa tạ các vị đưa tặng bảo bối. Còn nữa, lần sau có bảo bối gì không cần thì nhớ đến tìm ta, hoan nghênh lại đến cướp, ha ha ha ha ha ha!



Miệng Thiên Xu đại gia xấu xa đúng là đáng đánh.



Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt cũng vui vẻ chào thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím, các võ sĩ cường giả mặc áo giáp tím. Đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt mang theo tay sai chó con lông đen, hai con hổ trắng nhỏ đi lên lầu ba.



Nhìn đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt biến mất chỗ cầu thang xaowns ốc, mắt thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím lóe tia thù hận độc ác như con rắn độc thè lưỡi.



- Ở đâu ra hai tên tạp chủng dám cướp bóc ta...



Thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím vừa tức vừa hận, đẩy võ sĩ cường giả mặc áo giáp tím Võ Hoàng cảnh chạy tới nâng gã.



Thanh niên mặt ngọc đẹp trai mặc áo giáp tím rống to:



- Tử Hùng ta thề, thề nhân danh Tử Cực tông, tuyệt đối sẽ không tha cho bọn họ, ta muốn băm vằm chúng ra thành trăm mảnh!



- Xin thiếu chủ bớt giận.



Một cường giả của Tử Cực tông đến gần nói:



- Nếu hai người này vào Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp thì đừng mơ trốn, chờ đến kết giới phù đồ đệ nhất giới thiên trên tầng thứ một trăm, cường giả Tử Cực tông chúng ta tụ tập tại đó. Thiếu chủ ra lệnh một tiếnglà hai tên giặc này có nhảy nhót cỡ nào cũng không ra khỏi bàn tay của người.



Tử Hùng gật đầu, ánh mắt càng độc ác.



* * *



Tâm tình Thiên Xu đại gia xấu xa tốt đẹp không kéo dài rất lâu.



Bởi vì trong nửa ngày đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt leo lên không biết bao nhiêu tầng Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp nhưng không phát hiện được cái gì.



Lên tầng càng cao thì áp lực càng lớn, đến cuối cùng cực âm ngục băng huyền khí trong hạ đan điền ở bụng của Đinh Hạo hoàn toàn bị áp chế, không thể sử dụng.



Dù là cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh cũng bị áp chế lực lượng chỉ còn dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh.



- Đừng để ta biết là tên nào cướp sạch thứ trong tháp, nếu không thì ta sẽ đánh hắn phụ mẫu không nhìn ra!



Thiên Xu đại gia xấu xa đã sắp phát cuồng.



Đối với Thiên Xu đại gia xấu xa không có chuyện gì bi thảm hơn vất vả vào một mảnh đất kho báu truyền thuyết tràn đầy các loại thần tàng, nhưng trước khi mình vào thì kho báu đã bị dọn hết.



Mắt Thiên Xu đại gia xấu xa đỏ rực, như con thỏ bị người cướp mất cà rốt.



Đinh Hạo biểu hiện rất bình tĩnh.



Một là ngày từ đầu Đinh Hạo đã không mơ đến thần tàng, thứ hai là sau khi đi chiến trường bách thánh bản thân hắn không thiếu bảo dược, thần tàng. Đinh Hạo đi di tích Thánh Đường Thần Điện chỉ muốn kiến thức thế lực, cường giả các phương, thuận tiện tiếp xúc với cường giả Nam Hoang, tìm tin tức liên quan muội muội Đinh Khả Nhi.



Cho nên dù nguyên Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp bị đào rỗng thì Đinh Hạo không thấy thất vọng chút nào.



Mắt Thiên Xu đại gia xấu xa đỏ ngầu như dân cờ bạc nổi điên:



- Không được, chúng ta phải tăng tốc độ, nếu không đuổi kịp thì đừng nói là ba thần khí, một cái chén bể cũng không có...



Chớp mắt lại qua một canh giờ.



- Tổ cha nó, lại trống? Chẳng lẽ không cho lão nhân gia ta một cái chén bể sao?



- Tầng này vẫn trống rỗng? Không thể tha thứ!



- Bà nội nó, lại trống trơn!



- Tầng thứ tám, ông trời phù hộ cho có thứ gì... Cha nó, lại trống!



- Tầng mười ba... Trống rỗng. Bà nội nó, không lẽ đám cường giả đi trước đều là chuột tinh sao?



- Tầng mười bốn, ài, lại trống.



- Mười lăm... Lại trố... A? Không trống? Trời ơi, không phải ta đang nằm mơ đi?



Khi Thiên Xu đại gia xấu xa gặp một chuỗi đả kích, nản lòng vì luôn thấy bốn vách tường trống không. Thiên Xu đại gia leo lên tầng mười lăm, bản năng nhìn lướt qua. Thiên Xu đại gia xấu xa nghĩ rằng tầng này sẽ lại trống rỗng, ai ngờ lão thật sự thấy có đồ vật.



Thiên Xu đại gia xấu xa hưng phẫn nhảy cẫng lên.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #856