Chương 867: Chó nhà sinh non (hạ).



Từ khi chó con màu đen sinh ra trong bụng mẹ đã định trước vận mệnh bi kịch.



Nhưng chó con màu đen không hay biết vận mệnh của mình, chỉ bản năng thân thiết làm nũng với Đinh Hạo.



Đinh Hạo xúc động nói:



- Cũng được, nếu gặp ta thì là may mắn của ngươi, ta sẽ mang ngươi ra khỏi Mai Cốt sâm lâm. Để ngươi lại đây sợ là chưa đến trời tối đã là mồi ngon của thú dữ.



Đinh Hạo trả chó con màu đen cho mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, dặn dò nó chăm sóc cẩn thận, đừng bắt nạt nó. Chờ sau này ra khỏi Mai Cốt sâm lâm Đinh Hạo sẽ tìm một gia đình bình thường nuôi chó con màu đen.



- Đây là vật nuôi của meo, còn lâu meo mới tặng cho ngươi.



Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt cẩn thận ôm chó con màu đen vào lòng, nhe răng với Đinh Hạo.



Đinh Hạo mặc kệ mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.



Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đối với thứ gì đều chỉ hứng thú trong phút chốc, tin tưởng mấy ngày nữa nó sẽ không hứng thú với chó con màu đen.



Thiên Xu đại gia xấu xa không kiên nhẫn thúc giục:



- Mau lên đường.



Bởi vì Đinh Hạo dung hợp tinh huyết của Tất Phương lãng phí nhiều thời gian, tuột hậu thế lực quá nhiều, cứ tiếp tục như vậy lỡ bị người khác nhanh chân đến trước, tìm được di tích Thánh Đường Thần Điện thì mất nhiều hơn được.



Hai người một mèo tăng tốc độ.



Đinh Hạo lấy ra huyền khí xe máy Hắc Tia Chớp còn chưa hoàn thiện, mô phỏng tiếng động cơ gầm rú, bô xe phun ra hai luồng lửa dài chở Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhanh như tai chớp vào sâu trong Mai Cốt sâm lâm.



Tốc độ Hắc Tia Chớp siêu nhanh, như tia chớp rạch phá bầu trời mờ mịt.



Liên tục có cự thú đáng sợ xông ra từ biển cây bên dưới muốn nuốt Hắc Tia Chớp.



Đinh Hạo cười to, khống chế xe máy Hắc Tia Chớp làm nhiều động tác độ khó cao, đuôi xe quẹo một vòng xinh đẹp, tăng tốc, bay lượn tránh đi những cự thú biến dị đáng sợ nuốt, lao nhanh đi.



Đinh Hạo thấy rất sảng khoái.



Cảm giác như đua xe trên đường cao tốc trong địa cầu kiếp trước, lại như chơi game xe máy bạo lực mô phỏng. Đinh Hạo xuyên đến thế giới này quá lâu, ký ức kiếp trước dần mơ hồ, bây giờ hắn dã tìm được cảm giác quen thuộc.



Thiên Xu đại gia xấu xa ngồi ghế sau hú hét, mái tóc xám bị gió mạnh thổi rối, lão rất thích cảm giác này.



- Grao!



Một tiếng rống to như sấm vang lên bên dưới biển cây, một con phí phí màu vàng to lớn, mọc hai cánh tay, răng nanh như trảm đao to sắc lạnh đáng sợ xông hướng Hắc Tia Chớp.



Đinh Hạo không né tránh phí phí lông vàng to lơqns, khi sắp tới gần thì một tay hắn cầm vỏ xe đằng trước Hắc Tia Chớp, rút ngược. Ánh sáng lạnh bắn ra, đó là một thanh trường kiếm to.



Thì ra phía trước Hắc Tia Chớp có hai mươi vỏ bạc đều do huyền khí trường kiếm phẩm chất cực cao kết nối thành.



Đinh Hạo cầm trường kiếm thúc giục huyền khí vạch một đường.



Cơ thể khổng lồ cao lớn của phí phí hoàng kim như tờ giấy bị cắt làm hai. Hắc Tia Chớp lao ra khỏi khe hở cơ thể nó, gió mạnh ắt hai mảnh cơ thể to lớn, máu phun tung tóe như nước biển nhuộm đỏ Mai Cốt sâm lâm.



Mãi khi Hắc Tia Chớp biến thành luồng sáng biến mất phái cuối trời, phí phí hoàng kim thực lực sánh bằng nửa bước Võ Hoàng cảnh mới rớt xuống đất, không lâu sau bị mãnh thú sâu kiến trong Mai Cốt sâm lâm âm u gặm cắn thành đống xương trắng.



Hiện tượng như vậy có khắp nơi trong Mai Cốt sâm lâm.



Dưới tán cây xanh mơn mởn, bên trên, dưới lá dày mục rữa là vô số xương trắng chất đống thành ngọn núi.



- Đây là...



Đinh Hạo cảm giác phía trước có sát khí hung ác đập vào mắt, khoảng một trăm khí thế cường đại dao động.



Ngọn lửa phía trước chưa tắt, khói đen đặc bốc lên, mảng lớn rừng rậm trở thành tro tàn, đá núi sụp đổ, mặt đất nứt ra từng khe hở. Dung nham máu đỏ chưa đông lại vẫn đang tuôn hướng lòng đất.



Phía xa có một cái hố to, san hô đá bên dưới cái hố. Chắc chỗ này từng là hồ nước, bị thần thông đáng sợ bốc hơi hết hơi nước, một số quái ngư to cỡ vài trăm thước phơi xương khắp nơi.



Chắc đây là chiến trường.



Thiên Xu đại gia xấu xa quan sát một lúc, ra kết luận:



- Có đại thần thông giả đã từng kịch chiến tại đây.



Đinh Hạo phóng thần thức ra, cẩn thận cảm ứng.



Trong mảnh thiên địa này đúng là có mười mấy lực lượng cực kỳ rõ ràng khắc ấn. Trong đó có bảy lực lượng thuộc về cường giả nhân loại, thực lực thất nhất trên trung phẩm Võ Hoàng cảnh, có nhiều người là Võ Đế cảnh. Mười một hơi thở thuộc về cường giả yêu tộc, yêu hoàng, yêu đế, thậm chí là yêu thánh.



Đinh Hạo suy đoán:



- Không lẽ cường giả yêu tộc và nhân tộc chiến đấu tại đây?



Đất đai rừng rậm trước mắt Đinh Hạo hỗn độn như tận thế, chắc chắn là đại thần thông giả liều mạng đánh nhau tại đây.



Đinh Hạo chợt phát hiện điều gì:



- A? Không đúng? Nơi này còn có một hơi thở không thuộc về nhân tộc hay yêu tộc... Loại hơi thở này... Thật đáng sợ, không lẽ là hơi thở vua thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú để lại?



Thiên Xu đại gia xấu xa cẩn thận quan sát bốn phía, vòng trở về, nghiêm túc nói:



- Một con cứ thụ đẳng cấp vua hồng hoang chết tại đây, thực lực không kém hơn thiên cương thần thú Tất Phương lúc trước, chết vì bị cường giả hai phe nhân tộc, yêu tộc vây công.



Kết luận này giống với điều Đinh Hạo nhận định.



Đinh Hạo khó hiểu hỏi:



- Nhưng tại sao bốn phía không có dấu vết cự thú? Nó là thứ gì?



Tồn tại sánh bằng Tất Phương cũng đủ kinh thế hãi tục.



Thiên Xu đại gia xấu xa lắc đầu, không chắc chắn mấy.



- Dị thú trình độ này toàn thân là báu vật, nếu chết trong vây công thì xác bị phân chia trong chớp mắt, sẽ không để lại chút gì. Chắc xác của nó đã bị cường giả nhân tộc, yêu tộc chia hết sạch.



Nói đến đây Thiên Xu đại gia xấu xa oán trách trừng Đinh Hạo, nói:



- Tại ngươi hết, nếu không vì chờ ngươi không chừng lão nhân gia ta đã có mặt kịp lúc, có thể chia chút bảo bối. Nhớ kỹ, tiểu tử ngươi thiếu nợ ta.



Vậy cũng tính?



Đinh Hạo không biết nên nói cái gì với cái tính tham lam của Thiên Xu đại gia xấu xa.



- Nhưng lạ thật, lợi hơi thở này...



Thiên Xu đại gia xấu xa hít hà, lầm bầm:



- Không nên, tại sao sẽ như vậy?



Đinh Hạo hỏi:



- Như thế nào?



- Ta cứ thấy hơi thở vua cự thú hồng hoang còn sót lại này cực kỳ mạnh mẽ tôn quý, ít nhất cỡ đẳng cấp đại thánh, theo lý thì không nên bị cường giả cao thủ trình độ này giết. Dù không đấu lại thì nó có thể bỏ tốn, không cảm giác bốn phía có hơi thở trận pháp nào vây khốn. Vì sao nó dễ dàng bị cường giả hai tộc giết?



Thiên Xu đại gia xấu xa mờ mịt.



Lúc này xảy ra chuyện không ai ngờ.



- Gâu gâu gâu gâu gâu!



- Gâu gâu gâu gâu gâu!



Một luồng sáng đen bay ra khỏi ngực đại ma vương mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xông hướng cái hố bên dưới, nó phát ra tiếng gào rên rỉ như khóc. Nó vây quanh một tảng đá màu nâu, bi thương gầm rống.



Là chó con màu đen.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #838