Chương 857: Tứ Thần Thú Cung (hạ).



Thanh niên tóc đen khôi ngô tức giận quát:



- Ngươi có biết ta là ai không? Tứ Thần Thú Cung là của...



Thanh niên tóc đen khôi ngô chưa nói hết câu thì...



Một mũi tên vàng xẹt qua bên tai thanh niên tóc đen khôi ngô, bắn rách một lỗ tai của gã.



- Ta ghét nhất cậu ấm đánh không lại lôi phụ thân ra như các ngươi. Cút đi, không thì mũi tên tiếp theo sẽ bắn vào tim ngươi.



Đinh Hạo chậm rãi kéo căng trường cung, mũi tên vàng thứ hai huyễn hóa ra.



Tứ Thần Thú Cung rơi vào tay Đinh Hạo phát ra hơi thở tăng mạnh uy lực hơn lúc thanh niên tóc đen khôi ngô sử dụng gấp vô số lần. Mũi tên to màu vàng như mặt trời nóng cháy, sát khí ngưng mà không tán, càng đáng sợ hơn.



- Ngươi...



Thanh niên tóc đen khôi ngô cảm giác được nam nhân mặt vuông thực lực cao khủng khiếp không phải hù gã, nếu gã còn nói gì nữa sẽ bị một mũi tên bắn chết.



Thanh niên tóc đen khôi ngô hăm dọa:



- Ngươi chờ đó!



Thanh niên tóc đen khôi ngô xám xịt mang theo tùy tùng rời đi.



Thanh niên tóc đen khôi ngô trộm gà không thành còn mất nắm gạo.



Vốn thanh niên tóc đen khôi ngô thấy cái nồi đen bất phàm, muốn tìm cớ cướp nhưng ai ngờ mất Tứ Thần Thú Cung.



Thiên Xu đại gia xấu xa gật gù cảm thán rằng:



- Đám hậu bối bây giờ thật là càng lúc càng không biết kính già yêu trẻ. Ài, hòa bình quá lâu khiến bọn họ quên mất nguy hiểm, có lẽ cuộc thánh chiến mới là cần thiết.



Thiên Xu đại gia xấu xa nhanh chóng dọn dẹp mọi thứ xung quanh, chuẩn bị lên đường.



Đinh Hạo cất Tứ Thần Thú Cung, hỏi:



- Lão đang làm gì?



Uy lực Tứ Thần Thú Cung không bằng ngụy thần chi cung của thiếu niên thợ săn Trương Phàm nhưng linh hoạt hơn một bậc, sau này Đinh Hạo trở về Tuyết Châu sẽ tặng cho Trương Phàm làm quà.



- Tất nhiên là mau chóng chạy.



Thiên Xu đại gia xấu xa nhìn Đinh Hạo như ngó đồ ngốc, nói:



- Tiểu tử mới bị ngươi đánh là đệ tử của Tử Tiêu thành. Tử Tiêu thành xếp hai mươi hàng đầu trong Trung Thổ Thần Châu, thành chủ Cô Độc Nhất Phương bao che khuyết điểm nhất, đánh nhỏ thì già sẽ đến, rất phiền. Không lẽ ngươi định chờ cao thủ Tử Tiêu thành đến tính sổ?



Đinh Hạo không quan tâm nói:



- Đến thì có sao?



- Ngươi ngốc sao? Chúng ta tìm kiếm thần tàng di tích Thánh Đường Thần Điệnchứ không phải đánh nhau, hơn nữa Thiên Long Ngâm Tử Tiêu Quyết của Tử Tiêu thành rất lợi hại, không cần cứng đối cứng với bọn họ.



Thiên Xu đại gia xấu xa dọn dẹp xong kéo Đinh Hạo chạy nhanh vào sâu trong Mai Cốt sâm lâm.



Thiên Xu đại gia xấu xa, Đinh Hạo chạy đi chưa đến mười phút...



Vù vù vù vù vù!



Hai bóng người đáp xuống đất.



Một người là lão nhân gầy gò tóc bạc, làn da nhăn nheo như khe rãnh, giống khoác da người lên xương khô, một cơn gió có thể thổi bay đi. Lão nhân gầy toàn thân bao phủ hơi thở tử vong mục nát, tùy thời tắt thở.



Thanh niên tóc đen khôi ngô cung kính đứng bên cạnh lão nhân gầy, nói:



- Nhị thúc, hai tên giặc cướp Tứ Thần Thú Cung mới rồi ở ngay đây.



Lão nhân gầy không có cả sức mở mắt, mũi hít hà.



- Đã đi xa, ngươi chọc vào cao thủ thật sự.



Lão nhân gầy lắc đầu, nói:



- Chúng ta trở về đi.



Thanh niên tóc đen khôi ngô không cam lòng hỏi:



- Không lẽ bỏ qua?



Lão nhân gầy liếc thanh niên tóc đen khôi ngô, nói:



- Ngươi đấy, bị đại ca chiều hư, gây chuyện khắp nơi. Lần này ngươi chọc vào kẻ nhị thúc ta đều phải e ngại, mới đứt một tai đã coi như may.



Mí mắt lão nhân gầy nhấc lên lộ ra con mắt trắng không có con ngươi, rất đáng sợ.



Lão nhân gầy lạnh nhạt nói:



- Nhưng hai người này cũng thật là không biết sống chết, dám cướp Tứ Thần Thú Cung của Tử Tiêu thành ta, tự tìm đường chết, ngại sống lâu. Với thực lực của bọn họ xuấth iện tại đây tất nhiên là hướng tới di tích Thánh Đường Thần Điện, đừng lãng phí thời gian, sớm muộn gì sẽ gặp trên đường. Chờ khi đó giết bọn họ giành lại cung thần là được.



Thanh niên tóc đen khôi ngô mừng rỡ nói:



- Vậy thì quá tốt, nhị thúc chịu ra tay, hai tên giặc kia chết chắc.



* * *



Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa cẩn thận theo dấu những người đi trước.



Mai Cốt sâm lâm đáng sợ khiến Đinh Hạo rất giật mình trong mấy ngày qua.



Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt luôn thích đi khắp nơi kiếm món ngon suýt bị một con hoàng kim cổ ngạc nuốt trọn thì ngoan ngoãn ở bên cạnh Đinh Hạo, không chạy lung tung.



Đinh Hạo đã không biết đang ở đâu, nguy hiểm bốn phía khiến hắn không thể không hết sức thúc giục thần thức, hết sức cảnh giác nếu không sẽ chết.



May mắn Thiên Xu đại gia xấu xa có bản lĩnh thần kỳ, luôn né lãnh địa thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú, mang thỏ Đinh Hạo dọc theo dấu chân cường giả nhân loại, yêu tộc đi trước.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Phía trước bỗng vang tiếng nổ, sóng năng lượng đáng sợ như thủy triều lan ra.



Vô số hung cầm yêu thú gào thét từ ràng rậm phía xa chạy nhanh đến như thủy triều, mặt đất bị đạp rung rinh, cây cối gãy. Đủ các loại mãnh thú như chó cụp đuôi lướt qua người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa, chạy vắt gió lên cổ. Các mãnh thú không thèm nhìn Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa như thể không thấy hai người.



Đinh Hạo kinh ngạc nói:



- Như thế nào? Có vẻ đám mãnh thú bị hù phát cuồng.



Một con kim mao thần vượn to như núi nhỏ sải bước chạy ầm ầm nhảy đi, kinh khủng gầm gừ, liều mạng bỏ chạy. Không biết kim mao thần vượn giẫm chết bao nhiêu dã thú giành chạy trước.



Có tiếng gào kinh hoàng:



- Gri!



Một con ngân quan lang duẫn vương dài hai mươi thước đập cánh bay ra ngoài Mai Cốt sâm lâm.



Tiếng cánh vỗ đập, trên bầu trời đen cịt mãnh thú cự cầm kinh hoàng. Thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú đứng trên đỉnh thực vật liên bình thường hay đấu tranh với nhau bây giờ cách mấy thước chỉ lo cắm đầu chạy.



Cự thú dã thú bình thường thì giẫm lên nhau, không biết bao nhiêu con chết.



- Xảy ra chuyện gì?



Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt rất bất an, nó cảm giác có nguy hiểm rất lớn sắp giáng xuống.



Thiên Xu đại gia xấu xa đứng lại:



- A! Các ngươi có cảm thấy không khí hơi nóng không?



Đinh Hạo đứng trên một cây to nhìn phía xa. Trong rừng rậm nguyên thủy xa xôi bỗng có từng cột đỏ bay lên cao, vô số ánh sáng đỏ từ trên trời giáng xuống. Mảng lớn rừng rậm, sơn mạch đốt cháy, rừng cây xanh biếc trở thành biển lửa.



- Như thế nào? Không lẽ thiên hỏa bùng phát?



Trong tầm mắt Đinh Hạo đều là lửa.



Lửa đỏ như máu lan nhanh ra đốt hướng Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.



Trong lửa tràn ngập hơi thở thô bạo, hung tàn.



Đinh Hạo nhận ra khác lạ:



- Không đúng, đây không phải thiên hỏa... Là yêu hỏa?



Trong ngọn lửa có hơi thở mãnh thú cực kỳ đáng sợ như đến từ viễn cổ hồng hoang, có thể đốt cháy tất cả, nham thạch bị đốt thành bột đen.



Nếu là lửa bình thường thì kim mao thần vượn, ngân quan lang ưng chuẩn tuyệt đối sẽ không sợ như vậy.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #828