Chương 318: Ngươi còn kém xa lắm



Đối diện Lư Bằng Phi khiêu khích Đinh Hạo vẫn im lặng.



Đinh Hạo đáp lại là bước tới một bước.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Khi chân Đinh Hạo đạp xuống xảy ra chuyện khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm.



Khí thế mạnh gấp đôi phát ra từ người Đinh Hạo.



Lần này đám người không hoảng hốt nữa.



Vì bọn họ thấy rõ khí thế hùng hồn của Đinh Hạo va chạm đại điện thật sự lắc lư, vết nét trắng lan tràn như mạng nhện từ chân hắn, trên sàn đá đen khuếch tán ra ngoài. Trên cột trụ chống đại điện cũng đầy vết nứt, tiếng răng rắc nham thạch vỡ không ngừng vang bên tai.



Nơi Đinh Hạo đi qua đều hủy diệt.



Đại điện sắp sụp.



- Đây là... Lực lượng Võ Sư cảnh thật sự, là tam khiếu Võ Sư cảnh trở lên. Chỉ bằng vào khí thế chấn sập đại điện, thực lực của Đinh Hạo quá đáng sợ!



- Đây là lá bài của Đinh Hạo sao?



- Mới chỉ nửa năm mà Đinh Hạo mạnh đến mức này?



Người đứng ngoài đại điện đều ngây ngẩn.



Không biết từ khi nào đám người Lý Tàn Dương, Tiêu Thừa Tuyên, Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao, Cuồng Nhân Lữ Cuồng xuất hiện trong đám người. Còn có lão tam Trần Thắng, lão tứ Tôn Cửu Thiên, lão ngũ Phùng Quân Thất Nghĩa Minh trong Bạch Sam Trung Viện.



Những đệ tử ký danh nổi bật từng đấu với Đinh Hạo trên lôi đài đại tái năm viện lần đầu biểu tình khác nhau nhìn chằm chằm cuộc so tài.



Bọn họ rất muốn biết cách nửa năm, thiên tài ngày xưa rực rỡ chói mắt đối diện ngôi sao mới của Thanh Sam Đông Viện có thể giành lại vinh diệu thuộc về mình không?



* * *



Lư Bằng Phi càng cười đắc ý hơn:



- Thực lực của Đinh sư huynh quả nhiên không khiến người thất vọng.



Tuy Lư Bằng Phi chịu không nổi run lẩy bẩy, áp lực khí thế đáng sợ khiến nham thạch nứt toác đều dồn lên người gã, nhưng trong tình huống này gã không ngã xuống đã là đáng quý.



- Thế nhưng, Đinh sư huynh của ta ơi, áp lực cỡ này dường như chưa đủ khiến ta nhận thua.



Lư Bằng Phi cười gian nói:



- Ta nói rồi, ta bây giờ không phải kẻ theo đuôi ngươi như trước. Vậy thì, Đinh Hạo, bây giờ ta cho ngươi biết thực lực thật sự của ta!



Cột sáng xanh từ người Lư Bằng Phi phóng lên cao.



Trong tiếng ầm vang, cột sáng xanh đâm thủng nóc đại điện bay thẳng lên trời, từng dây leo xanh chui ra từ ôctj sáng lan tràn bốn phương tám hướng. Nơi dây leo đi qua như ích sắt xẻ đậu hủ đập nát áp lực khí thế Đinh Hạo tạo ra.



- Sao có thể như vậy?



- Đây là... Thực lực ngũ khiếu Võ Sư cảnh trở lên!



- Lư Bằng Phi có trình độ như vậy sao?



- Không thể nào! Một tháng trước hắn mới chỉ là đại viên mãn Võ Sĩ cảnh!



Đám người đứng a nhìn kiềm không được kinh kêu.



Hình ảnh trước mắt khiến mọi người thấy khó hiểu. Tốc độ tăng thực lực của Lư Bằng Phi đã vượt qua khả năng hiểu biết của mọi người. Không lẽ thiên tài đủ sức sánh bằng Mục Thiên Dưỡng sắp sinh ra trong Vấn Kiếm tông sao?



Trong đại điện, đá vụn rơi rớt đầy.



Từng hạt bụi bị hai lực lượng va chạm bay lên cao. Lực lượng kỳ dị sinh ra trong cú va chạm, khí lưu quái dị mắt thường trông thấy chảy xuôi như vòng xoáy ngầm.



Lư Bằng Phi ngửa đầu cuồng cười.



Lư Bằng Phi bùng phát ra huyền khí dao động, khí thế chiếm một phần hai không gian đại điện, hoàn toàn đảo ngược thế cục. Ánh sáng xanh vòng quanh Lư Bằng Phi, trông gã như ma thần, khí thế hung hăng vô song.



Tiếng mọi người kêu la chui vào tai Lư Bằng Phi, gã càng cười đắc ý hơn.



Một năm nay gã khổ sở mong chờ chỉ vì hiện tại.



Đinh Hạo, nhìn thấy chưa?



Cuối cùng ta có thể đứng ngang hàng với ngươi!



Không, nói đúng hơn là giờ ta đã áp chế ngươi!



Ha ha ha ha ha ha! Chắc bây giờ ngươi rất tức giận?



Hùng hổ chạy tới hỏi tội, ngươi tự cho rằng mình vẫn là vô địch như nửa năm trước. Tiếc rằng ngươi quá tin vào mình, quá kiêu ngạo. Xem thường Lư Bằng Phi ta là sai lầml ớn nhất đời ngươi, ngươi sẽ vì sai lầm này mà vĩnh viễn không thể xoay người!



Lư Bằng Phi cười đến cuối cùng hơi điên.



Thanh âm điên cuồng vang vọng trong đại điện.



Đinh Hạo vẫn đứng im.



Đinh Hạo nhìn Lư Bằng Phi biểu hiện cuồng ngạo như xem tên hề biểu diễn.



Chờ Lư Bằng Phi ngừng cười Đinh Hạo mới chậm rãi nói:



- Hôm nay ngươi vẫn như trước kia, ngây thơ như vậy. Ngươi cho rằng một viên Bạo Huyền đan thấp kém sẽ giúp ngươi càn rỡ trước mặt ta sao? Thế thì ta không ngại cho ngươi biết cái gì là lực lượng thật sự. Ngươi tự hào khôn vặt trước thực lực tuyệt đối không chịu nổi một kích! Lư Bằng Phi, hãy trả giá tội nghiệt ngươi đã làm, quỳ xuống cho ta!



- Sao ngươi biết?



Trong lòng Lư Bằng Phi dâng trào bất an.



Đúng vậy, Lư Bằng Phi có thể bùng nổ huyền khí dao động ngũ khiếu Võ Sư cảnh là vì nhận được một viên Bạo Huyền đan khiến người dùng tăng thực lực gấp ba, bốn lần trong thời gian ngắn từ tay Tổng giáo viên Lỗ Kỳ.



Loại đan dược này có tác dụng phụ và tác dụng rất rõ ràng, tương đương kích thích tiềm lực sinh mệnh, sau khi bùng nổ thì trong một tháng thực lực người dùng rớt xuống một phần ba bình thường.



Nhưng vì hoàn toàn đánh bại, nhục nhã Đinh Hạo nên Lư Bằng Phi mạo hiểm dùng Bạo Huyền đan.



Lư Bằng Phi tin tưởng một viên Bạo Huyền đan có thể giúp gã phá nát ám ảnh lâu này bao phủ gã.



Nhưng mà...



Trong phút chốc xảy ra chuyện khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm như bị sét đánh.



Đinh Hạo phát ra khí thế vốn đã mạnh nhưng bỗng nhiên vẫn tăng lên, mau như tên lửa, cứ tăng, tăng, tăng, dường như không có lúc ngừng.



Khí thế hùng hồn mau chóng đánh tan ưu thế của Lư Bằng Phi.



Thế cục bỗng nhiên đảo ngược.



So với khí thế đó thì Lư Bằng Phi dùng Bạo Huyền đan thể hiện huyền khí dao động ngũ khiếu Võ Sư cảnh yếu đến tội nghiệp, chênh lệch như đom đóm và vầng trăng.



Trong khoảnh khắc dây leo xanh lan tràn tan biến như trăng trong nước.



Nghiền nát và hủy diệt rõ rành rành.



- Phụt.



Lư Bằng Phi hộc búng máu, ngã xuống.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #317