Chương 291: Kỳ ngộ trong thủy tinh cung



- Không chỉ có lai lịch, tiểu tử, cái này có lai lịch rất lớn!



Kiếm Tổ rơi vào trạng thái điên cuồng, nói năng lộn xộn rống to:



- Ngươi có biết hay không? Công pháp đáng sợ nhất trong ba thời đại viễn cổ, thái cổ, thượng cổ là công pháp nào? Ngươi có biết công pháp khiến tiên, hoàng, chí tôn là công pháp nào không? Ngươi có biết bộ công pháp duy nhất không nằm trong bốn bậc thần, thiên, địa, nhân từ xưa đến nay trong Vô Tận đại lục là công pháp nào không?



Lòng Đinh Hạo máy động:



- Không lẽ chính là Huyền Chiến Thắng quyết?



Kiếm Tổ khó tin gào thét:



- Sao ngươi biết?



Lòng Đinh Hạo hỗn loạn.



Đinh Hạo thầm nhủ: Ngươi đã nói đến mức này nếu ta không hiểu thì chẳng phải là đồ ngu?



Nhưng lúc này Đao Tổ hình như cũng trong trạng thái cực kỳ hưng phấn, hiếm khi bro qua cơ hội trào phúng chỉ số thông minh của Kiếm Tổ.



Đao Tổ cuồng cười to bảo:



- Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ là thật, đúng là âm dương sông, thiên thư ngọc bích, thủy linh long cung ngầm. Truyền thuyết là thật sự? Thật sự có những chỗ này?



Đinh Hạo không nói câu nào chậm rãi tiêu hóa tin tức hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ trong cơn điên lộ ra.



Từ khi Đinh Hạo bị hai lão quái vật bí ẩn bám vào người, hắn đụng tới báu vật, cao thủ nào thì Kiếm Tổ, Đao Tổ đều tỏ ra coi rẻ. Bao gồm Lý Kiếm Ý, tông sư đẳng cấp bá hủ Tuyết Châu cũng không được Kiếm Tổ, Đao Tổ để vào mắt.



Nhưng bây giờ hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ vì bốn chữ Huyền Chiến Thắng quyết mà điên cuồng chứng minh lai lịch công pháp này kinh thiên động địa quỷ thần khốc, xưa nay chưa từng có.



Âm dương sông chính là con sông chia màu đỏ và bạc.



Thiên thư ngọc bích chắc là miếng ngọc trắng phản chiếu sóng nước ra chữ viết mơ hồ.



Long cung thủy tinh ngầm là chỉ... Không gian hố băng sâu dưới lòng đất?



Nghe Đao Tổ nói thì những cái tên này có lai lịch lớn, liên quan truyền thuyết Đinh Hạo chưa từng nghe nói.



- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Đinh Tử, bà nội nó ngươi may mắn không thể ta, bị người tìm ra công pháp này. Ha ha ha ha ha ha! Mau lên, còn đực mặt ra đó làm gì? Hãy mau ghi nhớ chữ viết trên thiên thư ngọc bích. Ha ha ha ha ha ha! Đây chính là Huyền Chiến Thắng quyết!



Kiếm Tổ vẫn điên cuồng.



Đao Tổ thúc giục:



- Đúng vậy. Tiểu Đinh Tử mau ghi nhớ. Ha ha ha ha ha ha! Tiện tổ, ta đột nhiên cảm thấy chúng ta có hy vọng báo thù rồi.



Đinh Hạo cố nén thắc mắc và kích động, hít một hơi thật sâu, vận chuyển cực dương thiên hỏa huyền khí, cực âm ngục băng huyền khí tràn ngập thân thể. Cảnh vật nhanh chóng lướt qua trong mắt Đinh Hạo, một mắt lóe ánh đỏ, mắt kia là ánh bạc.



Hai cột sáng nhạt bắn ra từ mắt Đinh Hạo nhìn phía đối diện.



Đinh Hạo vận dụng thị lực thấy rõ dù là con kiến cách trăm thước.



Chữ viết phản chiếu sóng gợn trên thiên thư ngọc bích từ mơ hồ biến rõ ràng.



- Đạo khả đạo, phi hằng đạo, danh khả danh, phi hằng danh, vô, danh thiên địa chi thủy, có, danh vạn vật chi mẫu, cách cũ vô dục, lấy quan kỳ diệu, thường có dục, lấy quan kỳ triệt. Hai thứ này cùng ra mà dị danh, đồng gọi chi huyền, huyền diệu khó giải thích, chúng diệu chi môn... Lấy bản làm tinh, lấy vật làm thô, lấy có tích làm không đủ, trầm tĩnh sống một mình thần minh cư... Chi lấy thường vô có. Chủ chi cho rằng thái nhất, lấy nhu nhược khiêm hạ làm biểu, lấy hư không không hủy vạn vật làm thực... Sinh từ vô... Xử vô làm chi sự, hành không nói chi giáo, thủ nhất, tâm tề, tọa vong, phục khí...



Từng câu huyền diệu ngâm nga từ miệng Đinh Hạo.



Mới đầu Đinh Hạo hoàn toàn không biết từ ngữ có ý nghĩa gì, nhưng rồi không hiểu sao hắn rơi vào trạng thái không minh. Linh hồn bay ra ngoài lượn lờ trong thiên địa vũ trụ, ngược dòng năm tháng hoàng hoang, ngược dòng căn nguyên. Một tia thần niệm đi trong thiên địa, một ánh mắt thấy rõ vũ trụ tứ cực, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, vô tri vô giác, không có mục đích.



Kiếm Tổ, Đao Tổ vốn điên cuồng kịch động nghe Đinh Hạo ngâm nga thì bình tĩnh lại.



Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vẻ mặt chán nản cũng ngồi im trên vai Đinh Hạo, nhắm mắt lại, dáng vẻ hưởng thụ, hít thở đều đều. Hai vuốt mèo ác quỷ Tà Nguyệt vô tình huơ trong không khí vẽ quỹ tích mông lung.



Thời gian lặng lẽ trôi qua.



Không biết bao lâu sau Đinh Hạo thốt ra âm cuối cùng, người run lên. Đinh Hạo thoát khỏi trạng thái không minh huyền diệu, trong thấy hụt hẫng chưa đã, như mất đi điều gì vô cùng tiếc nuối.



Mèo ác quỷ Tà Nguyệt cũng tiếc nuối tỉnh táo lại:



- Meo...



Đinh Hạo từ từ thở hắt ra, ngẩng đầu nhìn chữ viết trên thiên thư ngọc bích. Ai ngờ Đinh Hạo ngước mắt nhìn, giật nảy mình.



Thiên thư ngọc bích trắng tinh chẳng biết từ khi nào đầy vết rạn mạng nhện nhanh chóng vỡ ra. Mấy giây sau thiên thư ngọc bích tự hủy, mảnh vụn ngọc rớt xuống âm dương sông, tan mất.



Thiên thư ngọc bích tự hủy?



Nguy rồi, vậy là từ nay Huyền Chiến Thắng quyết thất truyền?



Đinh Hạo giật mình, muốn cứu nhưng không kịp. Đinh Hạo nhanh chóng lục tìm trí nhớ để xem đọc một lần Huyền Chiến Thắng quyết nhớ được bao nhiêu phần trăm.



Có một chuyện Đinh Hạo không ngờ đã xảy ra.



Huyền Chiến Thắng quyết gồm mấy ngàn chữ, khó hiểu, trúc trắc, cực kỳ phức tạp, thâm ảo. Nhưng không hiểu sao Huyền Chiến Thắng quyết khắc sâu trong đầu Đinh Hạo như đã đọc ngàn vạn lần, mỗi chữ rõ ràng, trở thành một phần trí nhớ không thể xóa nhòa.



- Đừng thấy lạ.



Giọng Kiếm Tổ lại vang lên:



- Huyền Chiến Thắng quyết chính là bất thế công pháp, chỉ người có duyên, đức, hành, tính mới có được. Nếu không thì tộc Cao thị giữ cuộn tranh mấy trăm năm nhưng không được Huyền Chiến Thắng quyết ngược lại suy đồi, đây chính là tạo hóa. Công pháp nghịch thiên vốn không nên tồn tại trên thế giới này, một người được truyền đã là cực hạn thế giới cho phép. Vậy nên sau khi ngươi đọc hết nội dung thì thiên thư ngọc bích tự hủy, sau này Huyền Chiến Thắng quyết chỉ thuộc về một mình ngươi, chỉ ngươi sở hữu nó.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #289