Chương 274: Cuồng Ngưu Yêu Soái



- Giết!



Trường kiếm của Lý Vân Kỳ như rồng một kiếm giết kỵ sĩ giáp đen cuối cùng của Huyết Long Trại.



Bữa tiệc giết chóc đẫm máu vào lúc này chợt ngừng lại.



Mấy trăm kỵ sĩ giáp đen của Huyết Long Trại cộng với thế lực các nơi, võ sĩ đứng về phía Huyết Long Trại cộng lại gần ba trăm người bị đồ sát sạch. Dưới băng tuyết tế đàn vốn là để biểu hiện uy phong của Huyết Long Trại chỉ có mình Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhất kiếm câu hồn cô đơn đứng.



Cục diện này lúc trước Đại trại chủ Phùng Huyết Y nằm mơ cũng không thấy.



Lý Anh cười to bảo:



- Thiên đạo sáng tỏ, thiện ác có báo. Huyết Long Trại làm nhiều việc ác, hôm nay rốt cuộc thu nhận hủy diệt. Đại cục đã định, Phùng Huyết Y, ngươi còn có lời gì để nói?



Lý Anh tin vào phán đoán của ngũ nhi tử Lý Vân Kỳ đặt cược vào người bí ẩn thật sự đặt đúng rồi, một hơi rút thế lực ác Huyết Long Trại. Từ nay khu vực Tuyết Long sơn trừ Thái Bình thành ra là thiên hạ của Thanh Giang trấn.



Lúc này Đại trại chủ Phùng Huyết Y đã bình tĩnh lại.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y biết Huyết Long Trại tiêu rồi.



Lực lượng Đại trại chủ Phùng Huyết Y cực khổ chế tạo mấy chục năm bị chôn vùi trên Thăng Long phong.



Nhưng mà...



Đại trại chủ Phùng Huyết Y ngửa đầu cuồng cười:



- Ha ha ha ha ha ha!, đại cục đã định? Ai nói? Ngươi cho rằng giết chết mấy con tôm tép của ta là có thể tiêu diệt Huyết Long Trại sao? Ha ha ha ha ha ha! Ngây thơ quá. Ta vốn không định lộ ra lực lượng thật sự, tiếc rằng là các ngươi ép ta. Hôm nay, các ngươi đều phải chết!



Đại trại chủ Phùng Huyết Y bỗng móc ra một vật màu bạc tròn từ trong ngực ra, ném hướng gió. Một vầng sáng bạc hiện lên trên bầu trời.



Màu bạc như tơ lan tràn, không khí biến thành gợn sóng nước. Sóng dao động ngày càng kịch liệt như có quái vật đáng sợ sắp chui ra từ gợn sóng.



Lực lượng huyền khí dao động không giống nhân loại phát ra từ trong đó.



Yêu khí!



Lý Anh biến sắc mặt nói:



- Nguy rồi, là yêu khí! Đây là huyền khí minh văn truyền tống không gian, nó đang triệu hoán yêu ma. Chết tiệt, Phùng Huyết Y, ngươi là nhân tộc nhưng cấu kết với yêu ma?



yêu khí lan tỏa từ vòng bạc đó đậm đặc rất đáng sợ, không khí bị lực lượng ảnh hưởng biến dính đặc.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y cuồng cười nói:



- Ha ha ha ha ha ha! Là các ngươi ép ta...



Gió mạnh thổi bốn phía, trên đỉnh Thăng Long phong yêu khí giăng đầy. Trong tiếng răng rắc, băng tuyết tế đàn to lớn không chịu được nứt ra. Một số võ giả thực lực yếu một chút không đứng vững nổi, bị yêu phong thổi bật ra ngoài, vô số tiếng hét thảm vang lên.



- Lại còn cấu kết với yêu ma, quả nhiên ngươi đáng chết!



Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng cầm long văn huyết đao, toàn thân như đốt cháy lên. Lửa cháy hừng hực kêu ầm ầm, yêu khí đậm đặc tới gần người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng một thước rồi khựng lại, hình thành quả cầu ánh sáng kỳ lạ.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y tức giận nguyền rủa:



- Ta đáng chết còn ngươi thì phải chết. Ta sẽ cởi bỏ mặt nạ của ngươi trước khi ngươi chết, nhìn xem rốt cuộc ngươi là ai!



Một thanh âm như sấm rền truyền ra từ sóng bạc mờ mịt:



- Phùng Huyết Y, ngươi triệu hoán bản tôn tiến đến tốt nhất nên có lý do thích hợp.



Một quái vật đùa trâu thân người cao ba trượng, toàn thân lượn lờ yêu khí màu đen đứng giữa không trung, lực lượng đáng sợ dao động khiến mọi người có mặt thấy như bị vạn cân đè người.



Yêu soái!



Đó là yêu ma đẳng cấp yêu soái.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y cung kính nói:



- Cuồng Ngưu Yêu Soái, có cao thủ nhân loại làm hỏng chuyện lớn của ta, sắp đập tan Huyết Long Trại của ta. Tại hạ bất đắc dĩ mới triệu hoán người đi ra, dựa theo tại hạ cùng Hư Không thái tử của Yêu Thần cung hiệp nghị, xin Cuồng Ngưu Yêu Soái giết kẻ địch cho ta.



- Hừ! Thành sự không đủ bại sự có thừa, mấy con kiến bình thường mà ngươi cũng không làm xong, còn cần bổn soái tự mình ra tay, phế vật. Thôi, bổn soái nể Hư Không thái tử ra tay một lần, hy vọng sau này ngươi biểu hiện đừng khiến thái tử thất vọng.



Giọng Cuồng Ngưu Yêu Soái ồm ồm như sấm, yêu khí kích động.



Mấy võ sĩ bị thương nay bị yêu khí xâm nhập, gào thét rồi thân thể trướng to ra, nổ tung.



Trong khoảnh khắc này không khí trên đỉnh Thăng Long phong căng thẳng. Một yêu ma cảnh giới yêu soái có thực lực sánh bằng Tiên Thiên Võ Tông cảnh của nhân loại. Trong mọi người có mặt Cuồng Ngưu Yêu Soái là cao thủ tuyệt thế không thể ngăn cản, dù tám trăm người trong Thăng Long phong cộng lại cũng không đỡ nổi một ngón tay của Cuồng Ngưu Yêu Soái yêu ma.



Mặt Lý Anh đần ra.



Lý Vân Kỳ thầm than nguy rồi. Có ai ngờ Đại trại chủ Phùng Huyết Y gan to bằng trời mạo hiểm lớn cấu kết với yêu ma? Lần này vấn đề rất lớn, có thể hôm nay Thanh Giang trấn sẽ chôn vùi trên đỉnh Thăng Long phong.



Thậm chí là Đinh sư huynh...



Lý Vân Kỳ nhìn hướng người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, lòng thầm cầu nguyện: Đinh sư huynh ơi Đinh sư huynh, lúc này chỉ có thể nhờ vào ngươi. Ngươi nổi tiếng thần kỳ, sáng tạo kỳ tích trong Vấn Kiếm tông, hy vọng bây giờ Đinh sư huynh sẽ lại sáng tạo kỳ tích.



Mặc dù không quá đáng tin nhưng với biến cố trước mắt Lý Vân Kỳ đành hy vọng như vậy.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười nanh tranh chỉ hướng người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng:



- Chính là hắn.



- Một con kiến cũng dám phá hỏng chuyện lớn của Yêu Thần cung ta?



Mắt Cuồng Ngưu Yêu Soái như đôi thần đăng nhìn xuyên qua yêu khí, hai luồng sáng như kiếm bén đâm phá hư không bao phủ người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.



Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng khẽ rên, thụt lùi một bước.



Long văn huyết đao trong tay người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng tỏa sáng rực rỡ, lửa đỏ tăng vọt thoáng chốc bao phủ toàn thân hắn ngăn chặn áp lực đáng sợ.



Cuồng Ngưu Yêu Soái lớn lối nói:



- Hừ! Một con trâu yêu cũng dám ngông xưng tôn? Không biết sống chết xen vào chuyện của nhân tộc ta, mau cút còn hy vọng sống, nếu không thì hôm nay Yêu Thần cung sẽ mất đi một yêu soái!



- Càn rỡ! Chết!



Cuồng Ngưu Yêu Soái chưa từng bị một con kiến nho nhỏ khinh thường như vậy, nó tức giận duỗi chân ra, yêu khí đậm đặc như mực hóa thành một sừng trâu to lớn như thần phạt từ trên trời giáng xuống đạp người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.



Chân chưa đạp xuống nguyên Thăng Long phong đã lắc lư kịch liệt sắp nứt vỡ.



Võ giả nhân loại trên Thăng Long phong cùng la hét bị đè dưới đất không thể nhúc nhích.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #272