Chương 269: Vô sỉ cùng chờ đợi



Thật ra những thế lực nhìn như trong sạch nhưng có liên hệ không nhỏ với Huyết Long Trại.



Thế lực nhân loại rắc rối phức tạp, mặt ngoài là quang minh liên minh nhưng ngầm thì không thiếu chuyện ỷ mạnh hiếp yếu.



Trong phạm vi mấy trăm dặm Tuyết Long sơn vì chuyện này bỗngb iến sôi sục.



Trước bình minh.



Thăng Long phong.



Đây là một ngọn núi khá nổi tiếng trong bảy mươi hai núi lớn nhỏ của Tuyết Long sơn. Thế núi khá bằng phẳng, không quá cao, nhìn từ xa như băng long uốn lượn cuộn người chuẩn bị bay lên trời nên mới có tên là Thăng Long phong.



Một ngày trước Huyết Long Trại đã sắp đặt huyết tế đàn, băng điện trắng lớn nhỏ để chiêu đãi võ giả từ các nơi đến.



Có vẻ như băng cướp thật sự muốn hoàn lương, làm mọi chuyện có lớp có lan. Bao gồm đám kỵ sĩ giáp đen hung thần ác sát cũng nhiệt tình tiếp đón.



Đây là thời gian đen tối nhất rước bình minh.



Cũng là lúc lạnh lẽo nhất.



Nhưng trên khu vực bình đài to lớn phủ tuyết đỉnh Thăng Long phong đã tụ tập mấy ngàn người. Trừ năm trăm kỵ sĩ giáp đen Huyết Long Trại ra còn có võ giả từ khác nơi gần đó.



Một tòa tế đàn băng ười thước đứng thẳng trong đám người.



Đỉnh tế đàn, một ngọn cờ trắng bay phần phật trong gió, lá cờ thêu một con rồng dài màu đỏ máu ở trong gió như đang bay lượn, giương nanh múa vuốt rất hung tợn.



Cái gọi là huyết tế tức là dùng máu kẻ thù nhuộm đỏ cờ xí.



Ba trại chủ Huyết Long Trại đều đứng dưới tế đàn, mặc giáo giáp tinh mỹ chế tạo từ da yêu ma cao đẳng, võ trang đầy đủ, toàn thân dâng lên huyền khí mạnh mẽ. Năm mươi võ sĩ tinh nhuệ nhất đứng sau lưng Tam trại chủ Tô Long, Đại trại chủ Phùng Huyết Y, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ, sát khí đằng đằng sẵn sàng cảnh giác, không thể khinh thường.



Bốn phía đã đặt sẵn bốn mươi ghế băng.



Trong võ giả được mời những thủ lĩnh các đại thế lực, võ giả địa vị cao đều chiếm cứ một phương, các thuộc hạ, thân tín vây quanh. Có nhiều võ giả chủ động đến góp vui chỉ có thể đứng chờ màn kịch vén lên.



Mọi người đều lăn lộn trong Tuyết Long sơn, quen biết lẫn nhau, trong khi chờ đợi trò chuyện rất vui.



Nhưng đến giờ phút này, Thung Lũng thôn là một trong hai đương sự vẫn chưa xuất hiện, dường như không để huyết long tuyệt sát lệnh vào mắt.



Thời gian bình minh ngày càng đến gần.



Tiếng người xì xầm dần ngừng lại, mọi người nhìn hướng chính giữa tế đàn băng.



- Các vị.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y bỗng mở mắt ra, thân hình mập mạp đứng dậy.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y quét mắt bốn phía, chắp tay nói:



- Phùng Huyết Y tại hạ cảm tạ các bằng hữu đồng đạo nể mặt đến Thăng Long phong chứng kiến nghi thức huyết tế lần này, chủ trì công đạo cho Huyết Long Trại ta. Lần này trong Huyết Long Trại ta có ba mươi võ giả vô tội bị ác đồ Thung Lũng thôn giết chết. Mặc dù Phùng Huyết Y vô năng nhưng thề sẽ lấy lại công bằng cho huynh đệ đã chết!



Kẻ độc ác Đại trại chủ Phùng Huyết Y hai tay dính đầy máu cười tủm tỉm, giọng nói tràn ngập bá đạo không tha nghi ngờ như chuông vang vọng trong tiếng gió rít gào trên đỉnh Thăng Long phong.



Cần phải có tu vi huyền khí cực mạnh mới làm được.



Các võ giả lộ biểu tình nghiêm nghị.



Thực lực tên nguy hiểm này không thể xem thường, nhiều năm qua Đại trại chủ Phùng Huyết Y không ra tay, chẳng lẽ gã có tiến bộ?



- Phùng trại chủ nói quá lời!



- Giết người đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền. Nếu Thung Lũng thôn giết kỵ sĩ trong trại thì nên đền mạng!



- Sơn cùng thủy tận có nhiều điêu dân, mấy năm nay Huyết Long Trại vì bảo vệ trật tự khu vực Huyết Long Trại, làm nhiều chuyện như che chở kẻ yếu. Thung Lũng thôn dám tàn sát kỵ sĩ của quý trại thật là tội đáng muôn chết, ta ủng hộ cách làm của trại chủ!



Nơi tà ác như Thung Lũng thôn không nên tồn tại!



Trong đám người rộ lên tiếng la ó phụ họa, đa số là hạng người không biết xấu hổ, thường giao dịch ngầm với Huyết Long Trại nên hết sức ủng hộ.



Một số võ giả có chút lương tri thì im miệng.



Trong đám người có lão trưởng trấn Lý Anh đến từ Thanh Giang trấn. Ba thanh niên anh tư hiên ngang đứng sau lưng Lý Anh. Trừ lão nhị Lý Vân Dương, lão ngũ Lý Vân Kỳ ra còn có lão tam Lý Vân Nguyên. Lão đại Lý Vân Phi bị tật nên không đến. Lão tứ Lý Vân Phong bái vào Trảm Nhật thành tu luyện, lần này không xuống núi.



Lý Anh là một lão nhân năm mươi tuổi quắc thước.



Thân hình Lý Anh cao to vạm vỡ, râu tóc rậm rạp bị năm tháng nhuốm bạc. Lý Anh như sư tử già ngồi trên ghế, đôi mắt sắp bị chân mày hoa râm che mất lóe tia sáng lạnh làm người run sợ.



Người Thanh Giang trấn là một trong đại thế lực ngang ngửa với Huyết Long Trại biểu hiện cực kỳ kiêu ngạo.



Các võ sĩ Thanh Giang trấn mặc áo giáp da thú màu xanh cùng kiểu, xếp hàng ngay ngắn có trật tự hình thành trận nhỏ, như quân đội tinh nhuệ. Lý Anh chưa nói chuyện, mọi người im miệng không nói, lạnh lùng nhìn các võ sĩ bợ đỡ Huyết Long Trại, biểu tình khinh thường.



Bản thân Lý Anh là một truyền kỳ nhỏ gần Tuyết Long sơn.



Nghe nói năm đó Lý Anh chỉ là nhi tử một tiều phu, sớm mất phụ mẫu, xuất thân bần hàn. Lý Anh cố gắng làm ăn người thường khó thể tưởng tượng, bao nhiêu năm bò lăn bên rìa sinh tử mới có thành tựu hôm nay. Một tay Lý Anh tạo ra Thanh Giang trấn, tứ nhi tử, ngũ nhi tử được đưa vào chín môn phái học nghệ.



Nhìn chung thì lịch sử làm giàu của Lý Anh là kinh nghiệm tôi luyện máu cùng lửa.



Sự rèn luyện người thường khó thể tưởng tượng khiến Lý Anh luyện ra đôi mắt nhìn thấu tất cả, nhìn người và sự chính xác.



Từ mấy hôm trước ngũ nhi tử Lý Anh quay về kể chuyện Thung Lũng thôn thì Lý Anh luôn mong chờ chuyện hôm nay.



Mặc dù Lý Anh không kiên quyết đứng về phía sư huynh thần bí của ngũ nhi tử nhưng lão rất vui thấy Huyết Long Trại bị diệt vong. Huyết Long Trại là thế lực ác duy nhất có thể uy hiếp Thanh Giang trấn trong hơn trăm dặm Tuyết Long sơn. Nếu lần này sư huynh thần bí kia thật sự có năng lực diệt Huyết Long Trại thì Lý Anh rất vui lòng trợ giúp.



Sư tử già Lý Anh mắt lạnh nhìn Đại trại chủ Phùng Huyết Y biểu diễn, không nói chuyện.



Lý Anh đang chờ.



Đợi người Thung Lũng thôn đến.



Nói chính xác hơn thì Lý Anh đợi người mà Lý Vân Kỳ nói.



- Còn chưa đến một nén nhang là mặt trời mọc, sắp huyết tế. Bây giờ người Thung Lũng thôn vẫn không đến, cái này không chỉ không để Huyết Long Trại chúng ta vào mắt...



Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhìn chân trời lộ vệt sáng trắng, mỉm cười nghiền ngẫm.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y tiếp tục bảo:



- Cũng là không để mắt các vị đồng đạo đến đây, không thể tha thứ!



Châm ngòi quá rõ ràng!


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #267