Chương 268: Thiếu nữ nguyền rủa



Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ nói:



- Nhưng mà... Nếu lão nhân Lý Anh Thanh Giang trấn không tham gia bữa tiệc lần này thì sao?



Đại trại chủ Phùng Huyết Y tràn đầy tự tin cười to bảo:



- Ha ha ha ha ha ha! Yên tâm, hắn sẽ đến. Ta rất hiểu tính tình của lão nhân Lý Anh.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y chưa nói xong chợt có tiếng khóc thét chói tai từ ngoài đại điện truyền vào.



Có tiếng bước chân vang lên, rất nhanh hai kỵ sĩ mặc giáp đen hung ác kéo một thiếu nữ mười sáu, bảy tuổi đi đến. Thiếu nữ mặc áo ngắn vải đơn giản lộ ra cánh tay, chân đông lạnh tím xanh, mơ hồ thấy đường cong hoàn mỹ. Ngực thiếu nữ ôm chặt cậu bé năm, sáu tuổi.



Cậu bé vùng vẫy:



- Không, xấu xa, người xấu, thả tỷ tỷ của ta ra...



Hai chị em ôm chặt nhau cho nên hai kỵ sĩ giáp đen không thể tách bọn họ ra ngay.



Một kỵ sĩ giáp đen buổi tình khủng hoảng, nơm nớp lo sợ nói:



- Trại chủ, huyết thực của người đến rồi, nhưng không thể tách tiểu tử này ra...



Kỵ sĩ giáp đen sợ hãi như thể tên mập thân thiện Đại trại chủ Phùng Huyết Y ngồi trên ghế chính là ác ma không có tính người.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười phất tay:



- Ha ha ha ha ha ha! Đi đi, đi đi, nơi này không liên quan đến các ngươi.



Hai kỵ sĩ giáp đen sợ hãi đứng dậy, xoay người chạy ra ngoài. Hai kỵ sĩ giáp đen không dám quay đầu lại hay thở mạnh.



Nên biết rằng trước kia bọn họ có mấy đồng bạn vì sai sót nho nhỏ bị Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhìn như thân thiện xé vụn ra. Hai kỵ sĩ giáp đen tưởng tượng một kích sấm sét tùy thời sẽ đánh vào sau lưng mình, trong lòng rất sợ hãi. Hai kỵ sĩ giáp đen dìu dắt nhau chân mềm đi ra đại sảnh thì toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.



Xem ra hôm nay tâm tình Đại trại chủ Phùng Huyết Y không tệ, không tức giận.



Không biết cậu bé lấy đâu ra can đảm chạy tới trước mặt Đại trại chủ Phùng Huyết Y, ôm chân gã.



Cậu bé cầu xin:



- Bá bá mập, bá bá, các ngươi hãy thả tỷ tỷ của ta đi.



Có lẽ cậu bé bị vẻ ngoài của Đại trại chủ Phùng Huyết Y lừa gạt.



Bùm!



Đại trại chủ Phùng Huyết Y cười, vung tay lên, vỗ nát đầu cậu bé. Đại trại chủ Phùng Huyết Y duỗi tay ra lấy não giữa phần đỏ trắng nhét vào miệng, ăn ngon lành như nếm món ngon nhất trên đời.



- Không!



Thiếu nữ tuyệt vọng gào thét:



- Đệ đệ, đệ đệ của ta! Ác ma, các ngươi giết phụ mẫu của ta giờ lại giết đệ đệ của ta, ta liều mạng với ngươi!



Thiếu nữ xông lên như con kiến tuyệt vọng nổi điên khiêu khích cự long.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y không thèm nhìn thiếu nữ, vung tay lên, lực lượng vô hình hút thiếu nữ thân thể gầy gò lên không trung. Vải áo bị xé rách lộ ra thân thể mảnh mai trong không khí lạnh lẽo.



- A! Thân thể xử nữ sức sống thanh xuân, thật là kiệt tác hoàn mỹ biết bao.



Khóe môi Đại trại chủ Phùng Huyết Y còn dính óc đệ đệ của thiếu nữ, mắt lún trong thịt mỡ phát ra tia sáng xanh như đang ngắm tác phẩm nghệ thuật. Đôi mắt tuần tra thân hình thiếu nữ, Đại trại chủ Phùng Huyết Y khống chế lực lượng chậm rãi kéo nàng tới gần.



Hai tay Đại trại chủ Phùng Huyết Y nhẹ vuốt bộ ngực thiếu nữ không căng đầy.



Giống như xương tay ác ma vuốt đóa hoa hồng chớm nụ.



- Ác ma, súc sinh, ma quỷ, ngươi sẽ xuống địa ngục. Dù có chết ta cũng sẽ nguyền rủa ngươi, sớm muộn gì có ngày một vị hiệp khách tuyệt thế tự tay bóp gãy cổ ngươi, báo thù cho người vô tội chết thảm trong tay ngươi! Lửa từ địa ngục sẽ đốt ngươi thành tro, ngươi sẽ cảm nhận được thống khổ vô tận!



Thiếu nữ không thể nhúc nhích, tức giận nguyền rủa trong tuyệt vọng.



- Báo thù? Có nhiều người muốn báo thù nhưng tiếc rằng bọn họ đến trước mặt ta sẽ chết ngay.



Khuôn mặt mập của Đại trại chủ Phùng Huyết Y vặn vẹo dữ tợn, gã búng tay, xé lồng ngực thiếu nữ ra đâm vào trong.



Máu trở thành hoa hồng đỏ đẹp nhất trên đời phun ra, dính đầy quần áo Đại trại chủ Phùng Huyết Y.



Huyết y!



Đây chính là nguồn gốc cái tên Đại trại chủ Phùng Huyết Y.



Thiếu nữ cắn răng không phát ra tiếng hét, trong mắt tràn ngập oán độc, nguyền rủa nhìn chằm chằm Đại trại chủ Phùng Huyết Y móc trái tim ra khỏi lồng ngực. Trái tim còn hơi ấm, đập thình thịch.



Thiếu nữ thều thào thanh âm nguyền rủa cuối cùng:



- Ngươi... Nhất định... Sẽ... Sẽ... Bị báo ứng... Ngươi sẽ... Sẽ bị... Bị lửa... Đốt cháy... Chết... Thê... Thảm...



Thiếu nữ vĩnh viễn khép mắt lại.



Trong đại điện vang tiếng nhai nuốt.



Đại trại chủ Phùng Huyết Y người đẫm máu, hai tay cầm trái tim thiếu nữ nhai nhồm nhoàm, máu me, tình hình cực kỳ khủng bố.



Nhưng Tam trại chủ Tô Long, Nhị trại chủ quỷ mưu sĩ Hàn Vũ biểu tình như thường, hiển nhiên bọn họ đã nhìn quen mắt.



Từ mười năm trước Đại trại chủ Phùng Huyết Y luyện công tẩu hỏa nhập ma, cách một đoạn thời gian cần máu xử nữ mới mẻ nhất hóa giải hàn độc trong người. Ban đầu Đại trại chủ Phùng Huyết Y bị động khó khăn nuốt đến bây giờ thích thú như ăn đồ ngon. Đại trại chủ Phùng Huyết Y đã biến thành ma vương ăn thịt người.



Mấy năm nay không biết Đại trại chủ Phùng Huyết Y ăn sống bao nhiêu người.



Toàn Huyết Long Trại không có ai không sợ Đại trại chủ Phùng Huyết Y.



Phùng Huyết Y, 'nhất kiếm câu hồn'.



Gặp mặt liền bị câu hồn.



Thời gian trôi nhanh.



Trong ba ngày qua tin Huyết Long Trại phát huyết long tuyệt sát lệnh cho Thung Lũng thôn đã lan khắp phạm vi mấy trăm dặm Tuyết Long sơn. Bao gồm một ít đoàn thể dong binh, đại thương đội, võ quán và tiểu tông môn trong Thái Bình thành, rất nhiều thế lực lớn nhỏ trong Thanh Giang trấn đều nhận được Huyết Long Trại mời.



Ngày tám tháng mười hai.



Thăng Long phong.



Khi mặt trời mọc.



Huyết Long Trại sắp cử hành nhi thức huyết tế lớn, báo thù cho hắc kỵ sĩ đã chết.



Tin tức lan nhanh như bão.



Trong phạm vi sáu trăm dặm võ giả lớn nhỏ có chút tiếng tăm đều biết sự kiện lớn này. Góp vui là bản tính của nhân loại, các võ giả không được mời từ trăm dặm đi Thăng Long phong quan sát nghi thức huyết tế.



Vài người xem chuyện này là sự kiện quan trọng.



Còn về Thung Lũng thôn đã định trước sẽ thành cá nằm trên thớt thì mọi người không quá chú ý. Huyết Long Trại bày ra một lý do thoạt trông đáng tin lại mời đông đảo các đại thế lực, đồng nghiệp, bày ra tư thế nói lý khiến nhiều người không bài xích ổ trộm cướp này.



Bởi vì thế giới này vốn là nơi lạnh lùng mạnh ăn thịt yếu.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #266