Chương 228: Tập kết, biểu tình của mọi người



Nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi có thân phận không nhỏ, nàng tuyệt đối không thể ra ngoài ý muốn. Dù ba nam nhân trung niên này có địa vị hiển hách cũng không dám khinh thường.



Họa lộ biểu tình ngạc nhiên, kêu lên:



- A?



- Như thế nào?



Kiếm, Thư giật mình, hai người rất ít thấy khuôn mặt Họa luôn nắm chắc mọi thứ trong tay lộ biểu tình ngạc nhiên ngoài ý muốn.



Họa không nói, ý bảo Thư, Kiếm tự mình cảm nhận.



Kiếm, Thư vội đi tới, xòe tay ra kiểm tra vết thương trên người Lục Tiên Nhi. Hai người lộ biểu tình giật mình, Kiếm và Thư nhìn nhau, biểu tình nghi ngờ.



- Trong người Tiên Nhi có một loại năng lượng phá hư kỳ dị.



- Thật khó hiểu, chưa từng thấy năng lượng như vậy.



- Đúng vậy. Giống lửa không phải lửa, giống băng không phải băng, tương sinh tương khắc, sinh sinh không dứt. Tuy độ mạnh yếu chỉ là cảnh giới võ sĩ cảnh nho nhỏ nhưng nếu bàn về chất lượng phẩm cấp lực lượng thì... Hình... Trên... Trên huyền khí tiên thiên.



Kiếm nói đến cuối thì ngập ngừng.



Bản thân Kiếm khó tin điều mình suy đoán.



- Ngươi nói không sai, đám Tiên Nhi gặp phải kẻ địch không nhỏ, chúng ta không thể sơ sẩy.



- Giờ làm sao đây? Khó thể tưởng tuợng lấy thực lực như chúng ta nhưng không thể hóa giải lực lượng này. Chắc chắn Tiên Nhi biết hung thủ là ai, nhưng bây giờ nàng hôn mê...



- Mới rồi ta tuần tra bốn phía không thấy gì, có lẽ kẻ địch đã bỏ trốn.



- Chuyện này hơi quái, tạm thời khó biết thực lực kẻ địch cao thấp, rất bí ẩn, không đơn giản như chúng ta nghĩ. Rất có thể là cao thủ tuyệt thế hoặc là đệ tử thế gia của châu khác, võ giả Tuyết Châu không thể nào có lực lượng như vậy. Chúng ta tuyệt đối không được hành động qua loa.



- Đúng vậy. Giờ cần làm nhất là mau chóng cứu Tiên Nhi, nếu lực lượng này tiếp tục lan tràn trong người nàng thì sẽ dần dần hủy diệt hết thảy sinh cơ, chặt đứt căn cỡ võ đạo sau đó là mạng sống, hậu quả không thể chịu nổi.



- Quay về học viện đi, xin đệ tử nội môn ra tay cứu người.



- Còn các đệ tử khác thì làm sao?



- Đệ tử khác của học viện đều có cao thủ nội viện tiếp ứng, không sao. Tin tưởng bọn họ rất nhanh sẽ bình an trở về, nhưng mà...



Nói đến đây Thư giương mắt nhìn hai đệ tử nội môn thân thể rách nát nằm phía xa, lắc đầu, nói:



- Hai người này không cứu sống được, đi.



Ba nam nhân trung niên hóa thành luồng sáng ôm nữ nhân tóc bạc Lục Tiên Nhi hôn mê rời đi.



* * *



Đinh Hạo không trốn quá xa.



Đinh Hạo chạy ra khoảng một dặm liền núp dưới ao tuyết sâu ba thước, dùng cách liễm tức Đao Tổ dạy giấu đi hơi thở, không nhúc nhích núp dưới đất.



Chỉ có làmn hư vậy mới trốn khỏi cao thủ Thanh Bình học viện truy sát.



Nếu không thì Đinh Hạo dốc hết công pháp huyền khí ra là dễ bộc lộ hơi thở lực lượng nhất. Đối với các cao thủ võ đạo thì huyền khí dao động tựa như ngọn đuốc trong bóng đêm, rất bắt mắt, dễ bị phát hiện. Một khi Đinh Hạo bị phát hiện thì không còn hy vọng dù là chạy trốn hay đánh.



Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu cuộn người trong ngực Đinh Hạo.



Từ khi mèo con màu trắng tai gập đáng yêu nuốt hồn thể cường giả thượng cổ xong nó như uống rượu say, đầu ngất ngây không tỉnh lại. Ngẫu nhiên mèo con màu trắng tai gập đáng yêu rên ư ử hoặc nhúc nhích.



Khiến Đinh Hạo yên tâm là nhịp tim đập của mèo con màu trắng tai gập đáng yêu luôn vững vàng.



Tiếng tim đập thậm chí hơi mạnh quá, thùng thùng như gõ trống. Nghe không như một con mèo mà càng giống trái tim cự long khí huyết thịnh vượng.



Con này...



Chắc không phải đang tiến hóa như trong truyền thuyết đi?



Lai lịch của mèo con màu trắng tai gập đáng yêu siêu bí ẩn, Kiếm Tổ, Đao Tổ không muốn nói nhiều. Đinh Hạo cứ cảm thấy chuyện gì kỳ lạ xảy ra trên người mèo con màu trắng tai gập đáng yêu đều không quái.



Thời gian chậm rãi trôi.



Đinh Hạo cẩn thận núp dưới tuyết hai, ba canh giờ. Đinh Hạo tính thời gian, chắc các cao thủ Thanh Bình học viện đã mang Lục Tiên Nhi rời đi, hắn cẩn thận chui lên.



Vẫn là tuyết bay đầy trời, gió bắc rít gào.



Trong thiên địa một mảnh sương mù, bông tuyết lớn như lông ngỗng.



Bốn phía hoang dã núi rừng, hơi thở dã tính mênh mông dâng lên, bí ẩn mà nguy hiểm. Thường có tiếng yêu thú, dã thú gầm rống khiến người hoảng loạn.



- Đáng tiếc, thất bại trong gang tấc, cuối cùng vẫn không thể công phá Lưu Kim Như Ý Tráo của tiểu yêu nữ kia báo thù rửa hận cho Quách đại ca. Nhưng không thể bỏ qua món nợ máu này, sẽ có ngày ta tự mình đến Thanh Bình học viện, dùng đao kiếm trong tay lấy lại công bằng cho Quách đại ca.



Đinh Hạo thầm tiếc nuối nhưng tuyệt đối không nản lòng.



Đinh Hạo cực kỳ nghiêm túc tổng kết điều có được và mất đi trong cuộc chiến, nhìn từ một mặt thì nội tình của hắn vẫn chưa đủ.



- Quân tử báo thù, mười năm không muộn, ta không thể nóng vội.



Lục Tiên Nhi là dòng chính cao tầng Thanh Bình học viện, mang nhiều trọng bảo có thể bảo vệ nàng. Nếu Lục Tiên Nhi núp trong Thanh Bình học viện không ra ngoài thì trong thời gian ngắn Đinh Hạo không làm gì được nàng.



Nhưng trong trận chiến này Đinh Hạo giết mấy đệ tử ký danh ngoại viện của Thanh Bình học viện, sẽ gây rắc rối to. Khi trở về Đinh Hạo cần nhờ lực lượng Vấn Kiếm tông dàn xếp.



May mắn Vấn Kiếm tông, Thanh Bình học viện có nhièu mâu thuẫn, hay giết nhau. Trường hợp đệ tử hạch tâm, nội viện chết nhiều không đếm xuể, cho nên Đinh Hạo giết đệ tử ký danh không phải chuyện khó giải quyết.



Đinh Hạo vừa suy nghĩ vừa chạy nhanh ra vài dặm.



* * *



Không lâu sau, Đinh Hạo tìm đến người trong Vấn Kiếm tông ở nơi lúc trước ước hẹn tập hợp.



Đinh Hạo là đệ tử cuối cùng đến chỗ tập kết.



Các cao thủ Nhất Kiếm Lăng Trần Liễu Tùy Phong, đệ tử ký danh khác đang tụ tập lại mong ngóng, thấy Đinh Hạo trở về thì mừng rỡ, yên lòng.



Biểu tình Lý Lan vui mừng nói:



- Đinh Hạo, ngươi đã về.



Mấy người Lý Tàn Dương, Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao cũng sớm xem Đinh Hạo là bằng hữu tốt, biểu tình quan tâm. Lý Tàn Dương hưng phấn vỗ vai Đinh Hạo. Hai thiếu nữ Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao thấy Đinh Hạo không bị thương gì thì trái tim luôn treo cao nay hạ xuống, nhẹ gật đầu với Đinh Hạo.



Thiếu niên đẹp trai Lâm Tín chào Đinh Hạo. Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn đứng bên cạnh Lâm Tín như quỷ đói đầu thai cắn đùi gà nướng vàng rực, ăn nhồm nhoàm phồng má như dân chạy nạn mấy chục năm chưa ăn thịt.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #227