Chương 182: Sát chiêu bùng nố



Keng!



Nữ nhân tóc bạc rút ra trường kiếm bên hông, lớn tiếng tức giận quát:



- Đám phế vật Vấn Kiếm tông không lẽ chỉ múa mép khua môi? Tiểu tử, đừng nói nhảm, là nam nhân thì rút kiếm ra! Ta chẳng những muốn ngươi miệng mũi bén nhọn phải quỳ dưới đất xin tha còn muộn mọi người biết Vấn Kiếm tông ở trước mặt Thanh Bình học viện chúng ta không là cái đinh gì!



- Đàn bà thối, nói gì vậy?



- Vênh váo, không biết sống chết!



Các đệ tử ký danh Vấn Kiếm tông đi theo Đinh Hạo đến tức giận xì khói, nữ nhân tóc bạc thật là quá kiêu ngạo, quá cuồng vọng.



Đám người đứng xem ồn ào, lớn tiếng hò reo.



Vấn Kiếm tông và Thanh Bình học viện đều là danh môn đại phái, đám võ giả lưu lạc xem náo niệt không ngại nhiều việc, muốn nương chuyện này xem chiến kỹ huyền công của hai đại phái có lợi hại như trong truyền thuyết không?



Đinh Hạo chậm rãi đi tới trước một bước, lắc đầu nói:



- Ta sửa lại vài điều. Thứ nhất, người miệng lưỡi bén nhọn khiêu khích đầu tiên là nàng, không phải Vấn Kiếm tông ta. Thứ hai, nàng không thể đại biểu Thanh Bình học viện, ta cũng không thể đại biểu Vấn Kiếm tông, chúng ta chỉ có thể đại biểu chính mình. Thứ ba...



Đinh Hạo khẽ mỉm cười lắc đầu nói:



- Cô nương không phải đối thủ của ta, đừng tự rước nhục.



Nụ cười đó khiến nữ nhân tóc bạc thấy xấu hổ hơn là bị cười nhạo.



- Đừng nói nhảm nữa, xem kiếm!



Nữ nhân tóc bạc quê quá đâm ra một kiếm, ánh sáng lạnh chớp lóe.



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Kiếm ảnh giống như tia chớp, rắn bạc vặn vẹo, cực kỳ độc ác cuốn ánh bạc đâm hướng chỗ hiểm của Đinh Hạo.



Nụ cười trên mặt Đinh Hạo không thay đổi, hai chân như mọc rễ dưới đất không nhúc nhích.



- Meo meo meo!



Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu cũng hiếu chiến, bấu chặt vai Đinh Hạo không có vẻ gì sợ hãi ngược lại nó hưng phấn kêu lên.



Trong phút chốc kiếm ảnh tới gần người.



Lại trong khoảnh khắc không biết Đinh Hạo dùng cách gì mà bóng người rõ ràng chợt biến hư ảo như khói.



Trường kiếm của nữ nhân tóc bạc kiếm thế như điện, mỗi một kiếm đâm trúng người Đinh Hạo nhưng như ảnh ngược trong mặt nước không có cảm giác chắc chắn, không có máu bắn ra.



Vù vù vù vù vù!



Trong phút chốc nữ nhân tóc bạc đã đâm ra mười tám kiếm, kiếm thức như tia chớp, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước.



Nhưng kết quả mỗi kiếm đều giống nhau.



Trường kiếm đâm vào chỉ là ảo ảnh của Đinh Hạo.



Đám người đứng xem hoảng sợ.



Những võ giả lưu lạc thực lực cao hơn đệ tử ký danh nhưng chỉ nhìn ra được Đinh Hạo dùng thân pháp kỳ dị lúc trường kiếm tới gần người thì né tránh nhanh đến khó tin. Tuy nhiên võ giả lưu lạc không thấy được nó là thânp háp gì mà biến thái như thế.



Trong đám người, đệ tử ký danh các phái chú ý đến cuộc so đấu hoặc là kinh ngạc, hoặc khinh thường, hoặc cười nhạt, tâm tình khác nhau.



Chỉ có Lý Lan nhìn ra lai lịch thân pháp của Đinh Hạo.



- Yêu Đào Mê Ly thân pháp!



Lý Lan nghe nói Đinh Hạo ở trong kho vũ khí Tàng Kiếm Đường chọn một bộ thân pháp cựck ỳ khó luyện, vốn tưởng toeng một năm hắn không thể lĩnh ngộ hoàn toàn bộ công pháp này nhưng... Đinh Hạo thật sự luyện thành rồi sao? Thân hình giống như đoàn khói mông lung, khiến ánh mắt đối thủ không thể bắt giữ được thân thể, rõ ràng là cảnh giới tự quyết mê đại thành. Tốc độ tu luyện thật đáng sợ.



Đinh Hạo là yêu nghiệt.



Tuy Lý Lan không chỉ một lần thấy Đinh Hạo biến không thể thành có thể nhưng lần này gã hơi giật mình.



* * *



Lúc này, đối diện.



- Hộc hộc hộc...



Nữ nhân tóc bạc vịn eo thở gấp.



Nữ nhân tóc bạc dốc hết sức một hơi đâm ra hơn một trăm kiếm, chẳng những không đụng được một sợi tóc của đối thủ thậm chí mèo con màu trắng tai gập đáng yêu trên vai Đinh Hạo còn nhàn nhã ra vẻ đáng yêu, làm nàng mệt đến thở không ra hơi.



Lần này dù là đồ ngốc cũng nhìn ra nữ nhân tóc bạc kiêu kỳ này không phải đối thủ của Đinh Hạo.



Thực lực hai người kém quá xa.



Theo lý thì nữ nhân tóc bạc theo người Thanh Bình học viện đến đây chắc là nổi bật trong thế hệ trẻ, đối diện đệ tử Vấn Kiếm tông lại yếu thế như vậy, chẳng lẽ đây chính là chênh lệch giữa Thanh Bình học viện và Vấn Kiếm tông sao?



Mọi người bàn tán xôn xao.



- Ha, thú vị.



Trong đám người, thiếu niên mặt có vết đao Trảm Nhật thành khóe môi cong lên. Các đệ tử ký danh Trảm Nhật thành quen thuộc thiếu niên đó đều biết biểu tình này của đại sư huynh là thấy mồi săn.



Cách không xa, một thiếu niên đẹp trai tay nắm phất trần, lưng cõng trường kiếm, đôi mắt nhìn Đinh Hạo, không biết suy nghĩ cái gì.



Thiếu niên này truyền nhân đến từ Thái Hư phái một trong chín đại môn phái Tuyết Châu, bên cạnh thiếu niên đứng quanh mấy thiếu niên cũng mặc đạo bào. Trang phục phất trần, trường kiếm, đạo bào rất bắt mắt trong đám người.



Dễ thấy còn có các nữ ni cô đến từ Vô Niệm phái, ai nấy xinh đẹp yểu điệu không có sự trầm tĩnh của người xuất gia, xì xào líu ríu như chim sẻ. Các nữ ni cô cười nhỏ giọng nói cái gì vừa chỉ vào Đinh Hạo, như các thiếu nữ ngoài dời tình yêu chớm nở khiến những người bên cạnh liếc mắt nhìn.



Người Duyên Sinh tông, Tinh Vẫn tông, Minh Tâm thành thì biểu tình khác nhau, không biết nghĩ gì.



Điều giống nhau là lúc này tiêu điểm bọn họ nhìn chăm chú là Đinh Hạo.



Đệ tử của Vấn Kiếm tông quả nhiên không phải bao cỏ.



* * *



Nữ nhân tóc bạc chỉ trường kiếm vào Đinh Hạo mắng to:



- Ngươi... Có bản lĩnh thì cùng ta quang minh chính đại quyết đấu, dựa vào thân pháp mèo ba cẳng né tới né lui có gì hay?



Đinh Hạo cười to bảo:



- Ta không tránh không né vẫn đứng nguyên tại chỗ, là tại nàng kiếm pháp không tinh mệt đầu váng mắt hoa không đâm trúng người.



- Câm miệng, ngươi nói ta kiếm pháp không tinh?



Nữ nhân tóc bạc tức giận người run run:



- Ngươi dám nói ta kiếm pháp không tinh?



- A?



Đinh Hạo cố ý giật mình, cười hỏi:



- Nói vậy là nàng đã luyện kiếm pháp đến cực kỳ tinh thông?



Nữ nhân tóc bạc hầm hừ nói:



- Tất nhiên rồi.



- A! Thế thì ta hiểu.



Đinh Hạo cười to bảo:



- Thì ra không đâm trúng người không phải vì nàng kiếm pháp không tinh mà bởi vì kiếm pháp của Thanh Bình học viện các ngươi quá tệ, không thể trách nàng.



Mọi người cùng cười to.



- Ngươi... Đồ lưu manh, ta giết ngươi!



Nữ nhân tóc bạc chợt hiểu ra bị Đinh Hạo đùa, tức giận nhún chân quát, nhảy lên xông hướng Đinh Hạo.



Gió mạnh vù vù, quần áo bay bay.



Nữ nhân tóc bạc bùng nổ lực lượng mạnh nhất.



Nữ nhân tóc bạc như bướm trắng đang bay, trường kiếm hoa lệ bỗng chấn động, mũi kiếm rít phát ra ánh sáng chói mắt như mặt trời. Kiếm thanh gào thét, huyễn hóa ra ngàn vạn ảo ảnh bạc cắt đứt hư không công kích Đinh Hạo.



Vù vù vù vù vù!



Kiếm thức chân chân giả giả, hư hư huyễn huyễn. Trong phút chốc bao phủ mấy chục chỗ hiểm trên người Đinh Hạo vào kiếm ảnh bạc như mộng như ảo.



Trong khoảnh khắc thực lực của nữ nhân tóc bạc tăng vọt gấp đôi, như biến thành người khác.



Sát chiêu!



Này là kiếm pháp sát chiêu!



Giây phút chỉ mành treo chuông, mọi người như thấy ảo giác thời không bỗng nhiên thác loạn, thu đông giao mùa. Bọn họ thấy tuyết bay đầy trời tựa bươm bướm, từng mảnh màu trắng như tinh linh phủ lên thiên địa mênh mông.



Không xinh đẹp mà trí mạng.



Nữ nhân tóc bạc nháy mắt phát động sát chiêu.



Trong đám người có một thiếu niên đến từ Minh Tâm thành hét ra lai lịch của kiếm pháp:



- Đây là... Thanh Bình Lạc Tuyết Kiếm của Thanh Bình học viện!


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #181