Chương 149: Khiêu khích, ai là người mạnh nhất



Đây là một đệ tử rất khắc khổ, chắc sẽ không nói dối. Mặc dù thực lực của thiếu niên thợ săn Trương Phàm thấp nhưng có thiên phú về linh thảo như vậy, nếu có thể Tây Môn Thiên Tuyết quyết định chú ý bồi dưỡng gã.



Nghĩ đến đây Tây Môn Thiên Tuyết nhìn hướng Đinh Hạo.



- Đinh Hạo, ngươi cũng lừa lọc?



Trong giọng nói của Tây Môn Thiên Tuyết có vẻ 'giận có tài nhưng không nên thân'.



Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhìn ra được Tây Môn Thiên Tuyết giáo viên xinh đẹp, trang nhã đặc biệt chú ý Đinh Hạo. Một số đệ tử ký danh suy đoán không lẽ Đinh Hạo sư huynh hấp dẫn đến lão sư cũng bị mê hoặc?



Đối diện Tây Môn Thiên Tuyết chất vấn, Đinh Hạo đành đứng dậy, ngoan ngoãn cúi đầu nghe dạy.



Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện lại cười to.



Sự thật là đến nay Đinh Hạo cho các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện cảm giác không phải cao thủ thiên tài cao cao tại thượng không thể với tới mà là bình dị gần gũi, giống như huynh đệ thân thiết, đáng tin. Nhìn Đinh Hạo làm lỗi, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện chẳng những không xem nhẹ mà còn cảm thấy Đinh sư huynh như vậy mới có sức thuyết phục, là bằng hữu sống động bên người chứ không phải tượng gỗ lạnh băng.



Nhưng lúc này...



Một thanh âm tràn ngập mỉa mai, cười nhạo cất cao giọng:



- Ô, đây chính là đệ nhất đại tái năm viện đệ tử ký danh sao? Không thể trồng một chậu Ngưng Huyết Thảo còn ăn gian, thứ đạo đức xấu này làm sao trà trộn vào Vấn Kiếm tông của ta? Quá mất mặt.



Câu này là mắng luôn các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện.



Tất cả đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện ngạc nhiên trợn mắt nhìn ra đằng sau hướng phát ra âm thanh.



Không biết từ khi nào, cánh cửa cuối phòng học có ba, bốn người vênh váo đứng.



Mấy người kia khoảng mười bốn, lăm tuổi, lứa tuổi đệ tử ký danh nhưng mặc trang phục không phải Thanh Sam Đông Viện hay Tử Sam Nam Viện, Hồng Sam Tây Viện, Hoàng Sam Bắc Viện, Bạch Sam Trung Viện, ăn mặc tự do.



Huyền khí dao động cực kỳ mạnh trên thân thể bốn người, biểu tình kênh kiệu, ánh mắt nhìn các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện cao cao tại thượng như hoàng đế thấy đám ăn xin.



Thiếu niên dẫn đầu khoảng mười bốn, lăm tuổi, vóc dáng thon dài, cực kỳ đẹp trai, mày kiếm xéo vào thái dương, vai vượn eo ong, cánh tay thon dài, bên hông treo loan đao dị hình, chuôi dao cột một chuông nhỏ màu vàng.



Thiếu niên lưng treo loan đao từng bước một đi tới, chuông vàng phát ra tiếng đinh đang trong trẻo, tiết tấu kỳ dị vang trong lòng mọi người kéo theo trái tim bọn họ nhảy.



Trong các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện một số người thực lực hơi thấp mặt trắng bệch.



Đây là loại công pháp sóng âm cực kỳ bá đạo.



Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng:



- Hừ!



Thanh âm ẩn chứa thực lực ngũ khiếu Võ Đồ cảnh xen lẫn huyền khí chấn động truyền bá ra ngoài.



Tiết tấu chuông bị phá hỏng đánh tan tiếng chuông dụ dỗ linh hồn người.



Rất nhiều người kinh kêu, thế mới phản ứng lại bất giác bản thân suýt bị tiết tấu chuông vàng làm trọng thương. Bí kỹ sóng âm rất đáng sợ, bốn người này rốt cuộc là ai?



Đinh Hạo chậm rãi bước ra khỏi chỗ ngồi:



- Viên Thiên Cương, ngươi đến làm gì?



Bốn thiếu niên đều là võ sĩ huyết mạch, là hai mươi đệ tử cao quý bị giấu tên. Từ khi bọn họ vào tông môn đã đứng trên tất cả đệ tử ký danh bình thường. Đám người này là Viên Thiên Cương, nhóm thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng xung đột với Đinh Hạo ở khu bậc bảy mấy hôm trước.



Nốt ruồi đen trên mặt Vương Dũng nhảy lên, ngoài cười nhưng trong không cười nói:



- Làm gì, đương nhiên là đến tìm ngươi.



Biểu tình Đinh Hạo sa sầm nói:



- Chúng ta đang học, trong vòng mười giây cút ra ngoài cho ta.



Viên Thiên Cương như không nghe thấy Đinh Hạo cảnh cáo.



Ánh mắt Viên Thiên Cương lướt qua Đinh Hạo nhìn Tây Môn Thiên Tuyết đứng trên bục giảng, mắt có tia kinh diễm, giây sau là dục vọng mãnh liệt muốn chiếm hữu xẹt qua con ngươi hẹp dài. Đinh Hạo thấy hết.



Viên Thiên Cương lắc đầu, nói:



- Ô, không ngờ một đám đệ tử bình thường đê tiện lại có một giáo viên xinh đẹp ưu ãnh như vậy.



Viên Thiên Cương mỉm cười hỏi:



- Vị sư tỷ này tên là gì? Chắc nàng thấy rất bực bội khi mỗi ngày phải đối diện đám phế vật, ngu xuẩn, đê tiện này đúng không?



Một câu nói làm các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bốc lên lửa giận, đập bàn đứng dậy.



- Ngươi nói cái gì?



- Tên tự kỷ này từ đâu ra?



- Ngươi là cái thứ gì? Mặt xấu xa cũng xứng nói chuyện với Tây Môn giáo sư của chúng ta?



Thiếu niên máu nóng bị kích thích, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện đứng dậy trợn mắt vây quanh nhóm Viên Thiên Cương, Hoan Hoan Vương Dũng.



Viên Thiên Cương cực kỳ kiue ngạo nói:



- Một đám gà đất đối diện phượng hoàng mà muốn chơi trò lấy nhiều thắng ít sao? Thật đáng thương.



Viên Thiên Cương để mắt đến các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện, mắt nhìn chằm chằm vào Tây Môn Thiên Tuyết, trong mắt tràn đầy tính độc chiếm. Viên Thiên Cương là người trực tiếp, háo sắc gan to bằng trời, không thèm che giấu.



Tây Môn Thiên Tuyết nhíu mày, ngữ điệu lạnh nhạt mà kiên quyết:



- Chúng ta đang lên lớp, mời các ngươi... Ra ngoài!



Mỹ nữ ngự tỷ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết cũng là người có tính tình, chưa bao giờ che giấu thích hay ghét. Ai cũng nhìn ra được Tây Môn Thiên Tuyết rất ghét mấy vị khách không mờiThiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi, Viên Thiên Cương.



- Cô nương có biết đang đối diện với ai không?



Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng cười âm trầm nói:



- Chúng ta đều là đệ tử võ sĩ huyết mạch thật sự, tổng bảng hai mươi hàng đầu. Dù một vài trưởng lão nội môn cũng không dám nói kiểu đó với chúng ta, nàng chỉ là giáo viên đệ tử ký danh nho nhỏ. Có tin là Viên sư huynh chúng ta nói một câu sẽ khiến nàng mất công việc tốt kiếm điểm cống hiến cho môn phái không?



Câu nói này như thả bom trong đám người, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện đầu óc choáng váng.



Cái gì?



Đệ tử võ sĩ huyết mạch trong truyền thuyết.



Hai mươi thiên tài bí ẩn bị che tên!



Bốn kẻ ngang ngược, vênh váo, vô lễ trước mắt cũng nằm trong số đó?



Vài đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bỗng thấy thất vọng chưa từng có.



Thật là vì có những thiên tài bình thường Đinh Hạo, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Lâm Tín vân vân biểu hiện lót đường nên mọi người tràn đầy mong chờ võ sĩ huyết mạch tổng bảng hai mươi hạng đầu. Nhưng bây giờ biểu hiện của bốn người Viên Thiên Cương, thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng khiến tất cả thất vọng. So với đám người Đinh Hạo, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Lâm Tín thì những thiên tài huyết mạch này đúng là đám lưu manh.



Một đám lưu manh được ông trời thương.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #149