Chương 1503: Tứ thần vương.



Thần đô.



Thành thị rộng lớn nhất đại lục phương đông Thần Ân đại lục, xem như thành thị phồn hoa nhất Thần Ân đại lục.



Thần Đình phương đông xây dựng mấy ngàn năm, từ lúc ban đầu đã định chỗ này là thành đô, gầy dựng mấy ngàn năm. Có thể tưởng tượng tòa thành thị này phồn hoa, hưng thịnh cỡ nào. Thần đô không chỉ có Thần Đình phương đông gầy dựng mà thành đô thần triều đại lục phương đông cũ cũng nằm ở đây.



Nghe nói từ thời đại tiên cổ đã có một lời tiên tri, vị trí tòa thành thị này là nơi tường thụy nhất đại lục phương đông, có thể dựng dục ra thần triều vĩnh hằng, chúa tể kỷ nguyên.



Có lẽ vì lời tiên tri này nên các đời thần triều đều đóng đô tại đây.



Đinh Hạo, hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ đến gần Thần đô năm ngàn dặm thì một đại quân tinh nhụe đã chờ sẵn, là Ngân Tuyết quân đoàn.



Ngân Tuyết quân đoàn lúc trong ngạ quỷ đạo đối kháng với đại quân Thần Đình phương đông, Đinh Hạo vốn tưởng toàn quân bị diệt trong ngạ quỷ đạo rồi. Dù sao ngạ quỷ đạo đã bị nước biển khủng khiếp bao phủ, Đinh Hạo không ngờ Ngân Tuyết quân đoàn sẽ xuất hiện ở Thần Ân đại lục. Xem Ngân Tuyết quân đoàn thị quân số không bị giảm nghiêm trọng, còn cỡ sáu mươi phần trăm.



- Bái kiến thiếu chủ.



Quân đoàn trưởng Lý Tiếu Phi dẫn quân bay lên đến trước mặt Đinh Hạo, hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ.



Đinh Hạo cười gật đầu, tránh sang một bên. Đinh Hạo nghĩ tiếng kêu 'thiếu chủ' là nói với hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ, ai ngờ hai tên này cười to. Lý Tiếu Phi hành lễ với Đinh Hạo, tiếng thiếu chủ rõ ràng là kêu hắn.



Đinh Hạo rất bất ngờ.



Đinh Bất Tam thúc giục:



- Ngươi sẽ nhanh chóng hiểu rõ sự việc, chúng ta vào Thần đô rồi nói. Trên đường đi Lý đại nhân sẽ nói ngọn nguồn cho ngươi.



Thần đô gần ngay trước mắt.



Đinh Hạo gật đầu, nói:



- Được.



Đinh Hạo nhìn biểu tình của hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ, hắn biết chuyện Thần đô gấp gáp, không rối rắm những vấn đề nhỏ nữa.



Nói thật thì Ngân Tuyết quân đoàn đúng là đại quân tinh nhuệ hiếm thấy nhưng không khiến Đinh Hạo bây giờ nỗi lòng gợn sóng. Không nói đến thực lực cá nhân của Đinh Hạo hơn xa Ngân Tuyết quân đoàn, dù là bốn qunâ khu bộ lạc thể tu Hãn Hải sâm lâm có vài đội quân đủ đánh bại Ngân Tuyết quân đoàn.



Đoàn người chạy nhanh, tuyến đường năm ngàn dặm chớp mắt đã đến nơi.



Cổng nam Thần đô xuất hiện trước mắt Đinh Hạo.



Mấy năm nay Đinh Hạo đi qua nhiều vùng đất thần kỳ tráng lệ, quen mắt các loại kỳ cảnh nhưng bây giờ vẫn bị rung động. Hình ảnh trước mắt Đinh Hạo không giống thành thị mà như thành lũy có trong khoa chọ viễn tưởng. Từng dãy núi thanh đồng lơ lửng trong không trung như từng xiềng xích thanh đồng lóe sáng phong tỏa trời và đất, từng tầng kín không kẽ hở. Mỗi dãy núi thanh đầu đều có trạm gác.



Mỗi ngọn núi thanh đồng cao mấy trăm thước, như ngôi sao xoay quanh trong ngân hà, bềnh bồng theo quy luật cố định, cực kỳ thần diệu. Đưa mắt nhìn như ngôi sao vũ trụ biến ảo, dù là Đinh Hạo nhìn kỹ đều thấy hơi bóng mặt, rất khó hiểu thấu áo nghĩa bên trong.



Đinh Bất Tứ nhắc nhở Đinh Hạo:



- Đừng nhìn chằm chằm Thập Đại Ngân Hà Chu Thiên Huyễn Diệt trận pháp, nếu thần thức chìm trong đó sẽ có nguy hiểm chết.



Trận pháp Thần đô qua nhiều năm tu sửa hoàn thiện, ẩn chứa đại huyền bí, nghe nói có thể vây chết tiên nhân. Trận đồ bày trận pháp chỉ nằm trong tay các đời Thần Đế, quân đoàn trưởng chỉ nắm giữ một đường trận đồ, nếu đại lục phương đông điều chỉnh vị trí dãy núi thanh đồng là có thể chớp mắt biến đường cũ thành đường chết, đáng tin hơn bất cứ tường thành chắc chắn nào.



Đinh Hạo gật gù, không quan sát tiếp.



Trận pháp này đúng là rất thần diệu, bên trong thậm chí dựng dục ra một tia hỗn độn tiên khí. Đinh Hạo cảm giác được hơi thở tiên nên không tùy tiện sử dụng Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng quan sát, để tránh bị trận pháp phản phệ gây biến động. Tuy nhiên trận pháp làm Đinh Hạo rất tò mò, có thể nói là số một phòng ngự, công phòng một thể. Nếu Đinh Hạo có thể nắm giữ trận đồ của trận pháp thì Vấn Kiếm tông sẽ sừng sững không ngã.



Đinh Bất Tứ đi tới trước đưa ra một lệnh bài vàng nhạt, nói mấy câu với cường giả thủ hộ trên trạm gác dãy núi thanh đồng. Vài ánh mắt sắc bén trong trạm gác quét đám người Đinh Hạo, Lý Tiếu Phi, sau đó dãy núi thanh đồng lóe ánh sáng mấy cái, chậm rãi đổi vị trí.



Đoàn người Đinh Hạo, hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ, Lý Tiếu Phi lại qua mấy trăm dãy núi thanh đồng, mỗi lần đều bị kiểm tra nghiêm ngặt.



Đinh Hạo vốn tưởng thế là đã vào Thần đô, ai ngờ clà dãy núi trắng rậm rạp như dãi ngân hà vòng quanh hư không. Thể tích dãy núi nhỏ hơn dãy núi thanh đồng một chút nhưng phập phềnh có quy luật, càng huyền ảo hơn, lực lượng thủ hộ càng mạnh mẽ hơn.



Thông qua dãy núi trắng lại là dãy núi hoàng kim lượn lờ.



Tốn một canh giờ đám người Đinh Hạo, hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ, Lý Tiếu Phi mới đi qua hết ba tầng thủ hộ.



Đinh Bất Tứ giải thích rằng:



- Trong thời gian này Thần đô liên tục gặp biến đổi lớn nên cách gác rất nghiêm ngặt, đã hoàn toàn giới nghiêm, phong kín bốn phía, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu nên ra vào sẽ bị kiểm tra nghiêm khắc. Nếu là ngày thường vào Thần đô sẽ không khó khăn như vậy.



Đinh Hạo gật đầu.



Vậy mới hợp lý.



Nếu bình thường ra vào Thần đô cũng rườm rà như vậy thì Thần đô sẽ là vùng đất ngăn cách thế gian, người ngoài hầu như không vào được, người bên ngoài cũng khó đi ra. Đừng nói là điều động quân đội, bình thường tuyên bố mệnh lệnh, thương nhân qua lại đều thành vấn đề.



Đinh Bất Tam nhỏ giọng nói:



- Đến rồi.



Quân đoàn trưởng Ngân Tuyết quân đoàn Lý Tiếu Phi, Đinh Hạo đưa mắt nhìn, kiềm không được tán phán.



Cảnh tượng trước mắt xinh đẹp, thế ngoại đào nguyên. Núi xanh nước biếc, núi bay thác nước, hạc trắng bay lượn, linh khí dồi dào, phong cảnh cực kỳ đẹp. Thần đô không giống như Đinh Hạo, quân đoàn trưởng Ngân Tuyết quân đoàn Lý Tiếu Phi tưởng tượng nhà cao tầng, thành lũy lớp lớp, thần điện khắp nơi, thần tuợng liên miên. Đây là vùng đát sáng sủa, có đồng ruộng linh tuyền, nhân loại thoải mái nhàn nhã. Có lão nhân tóc bạc chống gậy tản bộ, có con nít tóc chỏm chơi đùa trong bờ ruộng.



Ngẫu nhiên có một số lầu canh mái cong khảm trong núi sông tràn ngập cổ sắc cổ hương, như từng hạt minh châu khảm vào tự nhiên, khiến mảnh thiên địa này càng mênh mông, bừng bừng sức sống.



Đinh Bất Tam tự hào nói:



- Thần đô chiếm diện tích ngàn dặm, trên Thần Ân đại lục không xem như thành thị lớn nhất, nhân khẩu không tới một ức, không là thành thị nhiều người nhất.



- Nhưng nó có sức hấ dẫn rất riêng không gì sánh kịp, mỗi người đi qua Thần đô đều phải thừa nhận nó là thành thị đẹp và hùng vĩ nhất. Bao gồm sứ giả vũ tộc, thú tộc, hải tộc đều khen không dứt miệng.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #1450