Chương 1472: Cái chết tạ quân ân.



- Năm đó bốn huynh đệ phong hỏa lôi điện ta thề cùng sống cùng chết, bây giờ chỉ còn lại ta sống tạm trên đời. Phong đại ca chết trong tay ta, dù là cam tâm tình nguyện nhưng ta giết huynh đệ kết nghĩa là bất nghĩa. Ngụy Thần Đế đối xử chân thành với ta nhưng ta phản bội ám sát hắn là bất trung. Thứ bất trung bất nghĩa còn mặt mũi nào sống trên đời?



- Nhưng những chuyện này... Này là...



Đinh Hồng Lệ không biết nên nói sao:



- Đều không phải ý của ngươi!



Hỏa Quân bình tĩnh chưa từng có, cười khẽ như trút hết gánh nặng.



- Chết là giải thoát với ta, ta đã tìm được truyền nhân nam minh ly hỏa đạo, cũng hoàn thành nhiệm vụ Đại Thần Tử giao, ha ha ha ha ha ha! Cái chết tạ quân ân, ta chết cũng không tiếc!



Hỏa Quân dứt lời bị lửa xanh đốt cháy thành tro.



Hình ảnh này làm người rung động.



Trong lòng mỗi người biết rõ chỉ cần Hỏa Quân muốn thì gã có thể sống, sẽ là anh hùng peh đại hoàng tử, sẽ là anh hùng của Thần Đình phương đông sau khi thay trời đổi đất. Hỏa Quân vẫn sẽ hưởng thụ địa vị, đãi ngộ cao thương, sẽ không ai xem gã là tiểu nhân vong ân phụ nghĩa. Mọi người nói Hỏa Quân là anh hùng chịu nhục xả thân giữa nghĩa.



Nhưng Hỏa Quân vẫn muốn chết, cái chết giống Ngụy Thần Đế.



Cái chết tạ quân ân, có lẽ đây là lời giải thích Hỏa Quân với Ngụy Thần Đế.



Đinh Hạo không biết nên nói cái gì.



Trước hôm nay ở trong lòng Đinh Hạo thì Hỏa Quân là điển hình của vong ân phụ nghĩa bán chủ cầu vinh. Đinh Hạo không có chút hảo cảm với Hỏa Quân, thậm chí muốn giết gã. Nếu hai người gặp lại trên chiến trường, Đinh Hạo tin tưởng tuyệt đối sẽ không nương tay.



Nhưng bây giờ Đinh Hạo cảm thấy mình rất nhỏ bé, Hỏa Quân thật to lớn.



Thần Đình phương đông năm xưa là Thần Đình gì? Quân tây chinh năm xưa là quân đội như thế nào? Tại sao có nhiều nhân vật anh hùng như thế, sao có nhiều nhân vật tuyệt vời đến vậy? Những gió mây liên quan đến Thần Ân đại lục từng là đám người đó khuấy động.



Một thời đại hùng vĩ rộng lớn biết bao.



Các đốm lửa lam như ảo mộng biến mất trong không trung.



Như kết thúc giấc mơ vừa ly kỳ vừa khiến người khó tin.



- Cứ kết thúc như vậy sao?



Đinh Hạo rất là cảm thán, như trút được gánh nặng, nhưng không thấy hưng phấn vì đã báo được thù. Đinh Hạo nhìn Đinh Hồng Lệ đứng bên cạnh, lòng kích động, có ngàn lời muốn nói nhưng không biết nói sao.



Huyền thể phân thân là tồn tại rất kỳ diệu.



Một mặt nó độc lập với bản thể, có nhân cách, tư duy trí tuệ nhưq một người khác. Một mặt huyền thể phân thân có chung vui buồn hờn giận với bản thể, tuyệt đối trung thành, sẽ không làm trái suy nghĩ, tình cảm của bản thể. Từ mặt nào đó huyền thể phân thân là hóa thân của bản thể.



Huyền thể phân thân và bản thể không có gì khác nhau.



Đinh Hồng Lệ quay đầu nhìn Đinh Hạo, cười nói:



- Vốn không định sớm cho ngươi biết... Phụt...



Đinh Hồng Lệ chưa nói xong đã phun búng máu, cơ thể run rẩy. Mặt Đinh Hồng Lệ trắng bệch, lực lượng nhanh chóng suy yếu, lảo đảo sắp té.



- Mẫu thân!



Đinh Hạo giật mình hai tay ôm Đinh Hồng Lệ.



Mới rồi trước khi Ngụy Thần Đế chết có nói vì bảo đảmh ành động ám sát của Hỏa Quân thành công Đinh Hồng Lệ bóc thần nguyên chi hỏa của mình ra giao cho gã, đối với nàng là hao tổn trí mạng. Ngụy Thần Đế nói đúng, quả nhiên Đinh Hồng Lệ có bất trắc.



- Đứa ngốc, ta không... Không xem như mẫu thân của ngươi.



Khuôn mặt tái xanh của Đinh Hồng Lệ treo nụ cười:



- Mẫu thân của ngươi còn đang chờ ngươi, ta chỉ là... Chỉ là...



Tốc độ vết thương Đinh Hồng Lệ ác hoa nhanh rợn người, chớp mắt từ cường giả thần cảnh sức chiến đấu cường đại đến bây giờ không nói nổi trọn câu, ọc ra máu.



Đinh Hạo sốt ruột nói:



- Không, người chính là mẫu thân của ta, mẫu thân!



Đinh Hạo không tiếc hao tổn căn nguyên thần cảnh, rót huyền khí vào chữa trị cho Đinh Hồng Lệ. Từ khi biết thân phận thật sự của Đinh Hồng Lệ, Đinh Hạo kinh ngạc qua đi hoàn toàn chấp nhận nàng. Mấy năm nay Đinh Hồng Lệ âm thầm bảo vệ khiến Đinh Hạo cảm động, biết ơn.



Đinh Hồng Lệ nở nụ cười thỏa mãn.



Tuổi thọ Đinh Hồng Lệ vốn không lâu, lúc trước Vũ Khuynh Thành được cơ duyên biến ra huyền thể phân thân không hoàn chỉnh. Đinh Hồng Lệ bẩm sinh có khiếm khuyết, chống đỡ mấy năm nay đã sắp chết, sau khi bóc tách thần nguyên toàn dùng đan dược kỳ dị mới chống được đến hôm nay.



Dược hiệu đan dược qua đi, thần tiên cũng khó cứu.



Đinh Hồng Lệ trúc trắc nói:



- Đứa nốc... Nghe đây... Mẫu thân của ngươi... Và phụ thân... Đang chờ ngươi... ở nhân đạo... Ngươi... Một ngày nào đó ngươi sẽ tìm được bọn họ...



Đinh Hạo có đưa vào bao nhiêu huyền lực thì sự sống của Đinh Hồng Lệ vẫn xói mòn không cứu lại được.



Đinh Hạo muốn nói cái gì nhưng Đinh Hồng Lệ lắc đầu, thần khí Chu Hồng trên tay nàng bay ra, rơi vào lòng bàn tay Tạ Giải Ngữ đứng gần đó. Đinh Hồng Lệ tặng thần khí cho Tạ Giải Ngữ.



Mắt lóe ý cười, Đinh Hồng Lệ khép mắt lại.



Biến cố này làm nhiều cường giả thần cảnh Bắc Vực ngẩn ngơ.



Không ai ngờ Ngụy Thần Đế, Hỏa Quân mới chết Đinh Hồng Lệ cũng đi chầu trời.



Đinh Hạo đứng ngây tại chỗ, rơi lệ như mưa. Nỗi dau mất đi người thân ruột thịt làm tim Đinh Hạo như bị dao cắt. Tuy Ngụy Thần Đế, Đinh Hồng Lệ đều nói đây chỉ là huyền thể phân thân, không phải bản thể Vũ Khuynh Thành nhưng hình ảnh trước mắt làm Đinh Hạo rất đau đớn.



Dù sao mấy năm nay Đinh Hồng Lệ để lại ấn tượng đặc biệt trong lòng Đinh Hạo, trước khi biết thân phận thật của nàng hắn đã xem Đinh Hồng Lệ như ngời thân.



Bắc vực Huyền Sương Chiến thần khẽ thở dài.



Trong đám người chỉ có Bắc vực Huyền Sương Chiến thần là biết rõ ẩn tình nhất. Bắc vực Huyền Sương Chiến thần biết mấy năm nay trái tim Đinh Hồng Lệ treo trên người Đinh Hạo, nàng làm những chuyện một mẫu thân làm cho nhi tử.



Trong khi Đinh Hạo gào khóc thì cơ thể Đinh Hồng Lệ tỏa ánh sáng lấp lánh. Da thịt tan, quần áo rơi. Ánh sáng trắng chớp lóe, Đinh Hồng Lệ biến thành hòn đá bạch ngọc to cỡ nắm tay trơn bóng mềm mại rơi vào lòng bàn tay Đinh Hạo.



Đây là một khối kỳ thạch.



Ngụy Thần Đế nói lúc trước Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành có kỳ duyên nên mới được huyền thể phân thân, chuyện này liên quan đến ngọc thạc. Phân thân mất đi trở về hình dạng ngọc thạch.



Đinh Hạo ngẩn người, siết chặt ngọc thạch.



Có khi nào một ngày nào đó có thể sống lại Đinh Hồng Lệ không?



Đinh Hạo cố nén lòng bi thương, cất ngọc thạch đi, hơi nước nơi khóe mắt bốc hơi. Đinh Hạo xoay người hành lễ hướng đám người Bắc vực Huyền Sương Chiến thần, Phật Chủ, Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần.



Đinh Hạo cung kính nói:



- Đinh Hạo kính chào các vị tiền bối, đa tạ các vị tiền bối ra tay giúp đỡ.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #1422