Chương 137: Thần điện, kết giới minh văn



Đinh Hạo không biết nên nói cái gì nhìn Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong đại nhân. Đinh Hạo thầm nhủ lão nhân gia muốn quậy cái gì đây? Có thể đừng rảnh quá không?



- Bà nội nó, ngươi thắng, thật sự thắng...



Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong nhìn mặt Đinh Hạo xong tuyệt vọng, xoay người rời đi, chớp mắt biến mất trong mây mù trắng tràn ngập trong không gian.



Đinh Hạo hít sâu, nhấc chân bước lên bậc thang.



Là chưởng môn Lý Kiếm Ý muốn gặp hắn?



Nói thật là dù đã được Lý Lan nhắc nhở nhưng Đinh Hạo vẫn hơi giật mình.



Bí tịch Vấn Kiếm tông nhân loại, thân phận tôn quý biết bao, là một trong các bá chủ Tuyết Châu to lớn, nuốt thiên ăn địa, có được đại thần thông, trong phạm vi mấy ngàn dặm duy ngã độc tôn vậy mà có rảnh và hứng thú tiếp kiến tiểu nhân vật Đinh Hạo?



Chắc có liên quan đến lần rèn luyện trước.



Đinh Hạo thầm nghĩ, bước chân ổn định bước qua tám mươi mốt bậc thềm bạch ngọc đi tới trước cửa đại điện ngọc rắng. Hai nam đệ tử mặc trường bào màu vàng đệ tử tam đại biểu tình trang nghiêm gác cửa. Bọn họ là cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh tu vi siêu cao, huyền khí dao động rất là kinh người.



Trông thấy Đinh Hạo, một đệ tử tam đại giương mắt lên, ánh mắt như tia chớp quét khắp người hắn giây sau không thèm nhìn.



Đinh Hạo thầm giật mình.



Mắt của đệ tử tam đại như có công năng thấu thị làm người ta có cảm giác mọi bí mật bị nhìn thấy.



Đinh Hạo hít sâu, thong dong đi vào đại điện.



Không khí bên người Đinh Hạo dao động kỳ dị, hắn cảm giác như xuyên qua đầm lầy không khí trong suốt rồi trước mắt sáng lên. Một hình ảnh Đinh Hạo không bao giờ tưởng tượng được đập vào mắt.



Rõ ràng Đinh Hạo bước vào đại điện ngọc thạch trắng nhưng trước mắt là cỏ xanh um tùm, cây xanh biếc, thác nước bạc. Hạc trắng bay, linh thú chim quý hiếm ở các góc, đỉnh núi, vách đá. Mây trắng trôi lững lờ, vách núi lồng lộng. Gió xanh phất vào mặt mát dịu ẩm ướt, tựa như tiên cảnh.



Làm gì có thạch điện lầu các điêu vũ khung đỉnh thạch trụ như Đinh Hạo tưởng tượng?



Không lẽ là kết giới không gian minh văn?



Quá thần kỳ.



Một thanh âm dịu dàng vang lên:



- Ngươi đến rồi?



Một thân hình thon dài mặc trường bào màu trắng đứng trước vách núi đưa lưng hướng Đinh Hạo.



Người Đinh Hạo chấn động, trước khi thanh âm phát ra hắn chưa từng phát hiện chỗ đó có người đứng. Sau khi Đinh Hạo nghe thanh âm, dường như toàn thế giới chỉ còn lại người đó. Bóng lưng thon dài tiêu sái cướp hết nhan sắc trong thiên địa, có sức hấp dẫn khó tả làm Đinh Hạo bị hút hồn.



Thật đáng sợ!



Đinh Hạo lắc đầu buộc mình thoát khỏi ảo giác.



Đinh Hạo đã đoán ra người kia là ai, cung kính khom lưng hành lễ:



- Đệ tử Đinh Hạo tham kiến chưởng môn nhân.



Chưởng môn Vấn Kiếm tông, Lý Kiếm Ý không quay người lại nói:



- Đứng dậy đi.



Đinh Hạo biết Lý Kiếm Ý đang quan sát hắn kỹ càng. Thực lực cỡ như Lý Kiếm Ý quan sát sự vật không cần dùng mắt, một ý niệm đã đủ nhìn thấu hết thảy.



- Hãy kể kỹ càng nguyên nhân ngọn nguồn ngươi và Mục Thiên Dưỡng ước chiến.



Giọng Lý Kiếm Ý dịu dàng khiến Đinh Hạo không thể suy đoán gã đang nghĩ gì.



- Vâng, đệ tử tuân lệnh.



Đinh Hạo kể lại tỉ mỉ chuyện xảy ra ngày hôm đó, bao gồm Lý Y Nhược giết Mục Thiên Phong, hắn dụ nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm đi xa, giết ĐĐệ tử ký danh Tào Kha của Vấn Kiếm tông. Sau này có người bí ẩn giúp đỡ, Đinh Hạo ước hẹn ba năm với Mục Thiên Dưỡng. Đinh Hạo nói ra hết không che giấu chút nào.



- Ngươi rất thành thật.



Lý Kiếm Ý đứng bên vách núi lồng lộng, áo trắng như tuyết, tóc dài như như suối, chắp hai tay sau lưng.



Giọng điệu Lý Kiếm Ý bình tĩnh nói:



- Đánh chết đệ tử đồng môn, ngươi không sợ môn quy sao?



Đinh Hạo không thể phán đoán ra manh mối từ câu nói của chưởng môn Lý Kiếm Ý, cũng không biết gã tức giận hay hờ hững. Đinh Hạo cúi đầu, im lặng chờ Lý Kiếm Ý nói tiếp.



Lý do Đinh Hạo không che giấu là bởi vì không thể giấu giếm.



Đinh Hạo không ngu, năng lực của Vấn Kiếm tông lớn biết bao? Thông qua khảo sát hiện trường, thu tin tức các nơi, cao thủ tình báo của Vấn Kiếm tông sớm tìm hiểu ngọn nguồn vụ việc, bao gồm cái chết của Tào Kha. Nếu bây giờ Đinh Hạo che giấu thù kết quả hoàn toàn ngược lại, tồi tệ.



Theo câu nói đầy ẩn ý của chưởng môn Lý Kiếm Ý, Đinh Hạo đã đoán đúng.



Lý Kiếm Ý sớm biết tất cả.



Đối diện tông sư võ đạo đẳng cấp bá chủ Tuyết Châu Lý Kiếm Ý, lần đầu tiên Đinh Hạo thấy thấp thỏm.



Chỉ một bóng lưng, Lý Kiếm Ý không cố sy phóng ra dao động huyền khí hay lực lượng, nhưng thần vận, khí chất khó tả đó làm Đinh Hạo nghẹt thở.



Đây chính là tông sư võ đạo hôm ấy cách xa ngàn dặm phát ra một kiếm đánh bị thương thái tử Yêu Thần Cung, Hư Không công tử! Vô số người phải ngưỡng mộ ngước nhìn Lý Kiếm Ý!



Lý Kiếm Ý bỗng đổi đề tài:



- Đinh Hạo, ngươi quen Khí sư huynh từ khi nào?



Đinh Hạo thả lỏng tinh thần.



Nếu chưởng môn Lý Kiếm Ý không quan tâm cái chết của Tào Kha đã nói lên chuyện này bỏ qua, tông môn sẽ không có ai truy cứu Đinh Hạo. Rõ ràng là Lý Kiếm Ý không để ý đến cái chết của một đệ tử ký danh nho nhỏ, gã chỉ để ý cường giả bí ẩn đó tức là Khí sư thúc mà đám Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi, Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, trưởng lão nội môn Vấn Kiếm tông đã gọi.



Đinh Hạo nói thật:



- Đệ tử không quen vị tiền bối tông môn này.



Đinh Hạo và cao nhân tông môn họ Khí đó thật sự không liên quan gì.



Người được Lý Kiếm Ý gọi là sư huynh, cường giả bí ẩn họ Khí này có thân phận không nhỏ.



Lý Kiếm Ý trầm ngâm:



- À...



Đinh Hạo nghe ra được trong câu nói chất chứa thất vọng.



Sau đó là im lặng thời gian dài.



Dường như Lý Kiếm Ý chìm trong hồi ức nào đó, gió xanh thổi vạt áo trắng bay phần phật như sắp lên trời thăng tiên. Khoảng nửa nén nhang sau Lý Kiếm Ý mới tỉnh táo lại.



Lý Kiếm Ý phất tay nói:



- Được rồi, ngươi trở về đi.



- Đệ tử tuân mệnh.



Đinh Hạo đứng dậy chậm rãi trở về.



Đinh Hạo thầm lấy làm lạ, không lẽ chưởng môn Lý Kiếm Ý ngày ngày bận rộn tìm hắn chỉ vì nói mấy câu như vậy?



Đặc biệt trước đó Đinh Hạo quậy sập Thiên Lý Lâu nhưng Lý Kiếm Ý không nói câu nào.



Chợt nghe giọng Lý Kiếm Ý vang bên tai Đinh Hạo:



- Từ hôm nay trở đi ngươi tự do ra vào dược phố, Chú Kiếm Đường của tông môn, ta hy vọng ba năm sau ngươi có thể đánh bại Mục Thiên Dưỡng.



Đinh Hạo ngẩn ra, mừng rỡ vội bái cảm ơn, vui sướng rời đi.



Đây đúng là niềm vui bất ngờ. Trong dược phố của Vấn Kiếm tông có rất nhiều linh dược, thần thảo thập phẩm. Trong Chú Kiếm Đường có nhiều công cụ rèn huyền khí, đan dược. Bao nhiêu người ước mơ mấy thứ này không ngờ hôm nay miễn phí mở cửa cho Đinh Hạo.



Tại sao chưởng môn Lý Kiếm Ý tốt với Đinh Hạo như vậy?



**************************************************


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #136