Chương 1405: Lấy một chọi hai.



Sát chiêu cực độ bay ra, hỏa long gào thét, đao ý lên đến cực độ đánh vào Mạc Hoàng Thiên Linh.



Đinh Hạo muốn một chọi hai.



Hai cường giả thần cảnh nổi danh đã lâu đều giận điên. Hậu bối này kiêu căng, cuồng ngạo chưa từng có, dám sơ sẩy như vậy, hắn cho rằng mình có thể nghịch thiên sao?



Quanh hoa viên Thiên phủ lóe từng tầng màn sáng minh văn.



Trong không trung có xiềng xích minh văn như rồng rắn lan tràn, giam cầm mọi năng lượng khí cơ. Rất nhanh minh văn phong tỏa bầu trời Thiên Chi đảo, đừng hòng có ai chạy ra.



Vòng bảo hộ này có thể ngăn cách dư âm chiến đấu tránh cho Thiên Chi đảo bị ba cường giả hủy diệt.



Ngoài vòng bảo hộ.



Mọi người nhìn chiến đấu như ma thần trên bầu trời, không dám thở mạnh.



Chiến đấu loại trình độ này là suốt đời đám người cũng không thấy được. Dù là Xuất Vân Thiên Thương hay Mạc Hoàng Thiên Linh, lão quái vật Thiên Chi đảo nhiều năm chưa từng đánh nhau. Hôm nay Xuất Vân Thiên Thương, Mạc Hoàng Thiên Linh bị một hậu bối bức ép hợp sức, đảo điên tôn chỉ thần linh trong lòng võ giả Nam Hoang.



Khiến các đệ tử tứ đại thế gia phát điên là không có chuyện hai lão tổ Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương hợp sức nhanh chóng bắt được hậu bối cuồng ngạo đó. Chiến đấu đã kéo dài một nén nhang nhưng trong không trung vẫn đánh nhau túi bụi, không thấy Đinh Hạo có dấu hiệu suy yếu.



Lấy một chọi hai mà bất bại?



Vô số đệ tử Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia lòng chìm xuống.



Ít nhất xem tình huống trước mắt có lẽ Thiên phủ đã trêu vào một yêu nghiệt ma đâu.



- Hắn tìm nữ nhân nào? Đinh Khả Nhi? Có ai từng nghe nói về người này không?



- Lạ thật, trên Thiên Chi đảo chưa từng nghe nói người đó, nếu là người ma đầu muốn tìm chắc chắn không phải người bình thường. Nhưng tại sao không có tiếng tăm gì?



- Hắn tìm thẳng Mạc Hoàng thế gia đòi người, không lẽ Mạc Hoàng thế gia nhốt Đinh Khả Nhi?



Đám người bàn tán xôn xao.



Những người này là võ giả cao tầng trong Thiên phủ, hiểu biết nhiều chuyện. Mấy năm nay Thiên phủ xảy ra việc lớn gì đều bị bọn họ biết, nhưng chưa từng nghe ba chữ Đinh Khả Nhi, họ không biết có người này. Rất nhiều đệ tử Mạc Hoàng thế gia liếc nhau, không hiểu ra sao.



Đến lúc này tuy trong lòng bọn họ có bất bình nhưng bản năng thừa nhận thực lực, uy hiếp của Đinh Hạo. Khi bọn họ nghiêm túc suy nghĩ về chuyện Đinh Khả Nhi nghĩa là sâu trong lòng bọn họ thấy sợ.



Một trưởng lão đỉnh cường giả thánh nhân cảnh của Mạc Hoàng thế gia hừ lạnh một tiếng:



- Hừ! Mạc Hoàng thế gia chúng ta trước giờ chưa từng có Đinh Khả Nhi, rõ ràng ma đầu đến gây sự, bụng dạ độc ác. Rất có thể hắn là kẻ xâm nhập Thần Ân đại lục!



Nhiều trưởng lão, thiên tài Mạc Hoàng thế gia phụ họa, biểu tình không giả dối.



Trong đám người chỉ có Mạc Hoàng Phẩm bị thương khá nặng là không lên tiếng, gã là truyền nhân Mạc Hoàng thế gia, số một thế hệ trẻ nên biết một số bí mật ẩn khuất.



Mạc Hoàng Phẩm mơ hồ nhớ năm xưa có một nữ nhân tư chất vô song từng tu hành trong Mạc Hoàng thế gia, tuy rằng tên của nàng không phải Đinh Khả Nhi nhưng nếu nàng vào Mạc Hoàng thế gia rồi đổi tên cũng không lạ. Thời đại đó dù là Mạc Hoàng Phẩm trước mặt nữ nhân phong hoa tuyệt đại kia cũng không có sức cạnh tranh, cách biệt quá xa.



Nhưng tiếc rằng sau này nữ nhân đó phản bội Mạc Hoàng thế gia, cao tầng trong gia tộc giận dữ bắt giết. Một thiên tài chưa kịp lớn lên đã chết.



Không lẽ người ma đầu muốn tìm là nữ nhân từng tỏa sáng kia sao?



Nếu đúng như vậy thì sự việc không có đường cứu vãn.



Lòng Mạc Hoàng Phẩm chua xót.



Xưa nay Mạc Hoàng Phẩm kiêu ngạo, tự cho là không có đối thủ trong thế hệ trẻ Nam Hoang, dù là nguyên Vô Tận đại lục cũng hiếm ia đấu lại gã.



Mạc Hoàng Phẩm không ngờ hôm nay bị một bạn cùng lứa, không, là người còn nhỏ tuổi hơn mình một chiêu đánh bay.



Thật là ngoài người có người, ngoài trời có trời.



Cách Mạc Hoàng Phẩm không xa, thiên tài của Doãn gia, Doãn Ly Sinh biểu tình buồn bã. Hôm nay thua trận là sỉ nhục, dấu ấn lớn nhất trong đời võ đạo của Doãn Ly Sinh. Nhưng Doãn Ly Sinh ngước nhìn trên bầu trời một người đấu cùng hai lão tổ, gã cảm thấy suốt đời không thể đánh bại người áo xanh vải bông đó.



Cùng giật mình còn có Mạc Hoàng Tú.



Thiếu nữ Mạc Hoàng Tú ngẩng đầu ngyâ ngốc nhìn Đinh Hạo chiến đấu trên bầu trời, nàng không ngờ thanh niên đến từ Bắc Vực khủng khiếp như thế, hèn gì lúc trước sư thúc tổ từng nói nếu không xử lý tốt chuyện này sẽ mang đến tai nạn cho Mạc Hoàng thế gia.



Tiếc rằng mấy người cao tầng trong Xuất Vân Đạom không nghe theo sư thúc tổ khuyên.



* * *



Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương càng đánh càng kinh sợ.



Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương nằm mơ cũng không ngờ hai người hợp sức nhưng không thể nhanh chóng hống chế tiểu bối này. Thời gian càng lâu, Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương có xu hướng bị áp chế, đánh càng lúc càng mệt.



Chuyện gì đây?



Xuất Vân Thiên Thương quát to:



- Đao kiếm của hắn có điều lạ!



Vai trái Xuất Vân Thiên Thương có một vết thương, là thanh kiếm rỉ sét chém. Vết thương chảy dòng máu đỏ thắm, với thực lực như Xuất Vân Thiên Thương nhưng không thể khiến vết thương khép lại. Bởi vì trong thanh kiếm rỉ sét ẩn chứa lực lượng kỳ lạ ngăn cản miệng vết thương khép.



Người Mạc Hoàng Thiên Linh cũng có vết thương.



Lực công kích của kiếm ý, đao ý quá khủng bố, không gì cản nổi, nhất kiếm nhất đao phá vạn pháp. Mặc cho Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương dùng thần thông nào công kích đều bị đao ý, kiếm ý phá giải. Thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết là thần binh, ẩn giấu huyền bí, dù là cường giả thần cảnh phòng ngự cũng không thể ngay mặt đỡ lực công kích này.



Điều này làm hai lão tổ Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương không có đường đánh, ức chế nổi điên.



Mạc Hoàng Thiên Linh vừa kinh vừa giận nói:



- Cứ tiếp tục thế này thì hai chúng ta sẽ thua.



Đối đầu quái vật như vậy đúng là không khôn ngoan, nhưng đã giương cung thì phải bắn tên. Trong lòng Mạc Hoàng Thiên Linh biết rõ nếu chuyện đó lộ ra, Mạc Hoàng thế gia và Đinh Hạo không có khả năng làm lành.



Xuất Vân Thiên Thương rống to:



- Bắt đồng đảng của hắn lại!



Bên ngoài vòng phòng hộ.



Vô số cặp mắt nhìn hướng đám người Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương.



Mấy người này cùng Đinh Hạo vào hoa viên Thiên phủ, chung một nhóm người. Nếu đã không làm gì được ma vương kia chẳng lẽ không làm gì được một nữ nhân, một tên ngốc, hai tiểu đạo đồng sao?



- Bắt lấy bọn chúng!



Một trưởng lão cường giả thánh nhân cảnh Mạc Hoàng thế gia ra tay. Bàn tay huyền khí bay thẳng dến chỗ Lý Y Nhược.



Cá heo nhỏ Manh Manh tức giận rít:



- Két két két két két!



Cá heo nhỏ Manh Manh há mồm phun một bong bóng vàng.



Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn trưởng lão đỉnh Võ Thánh cảnh như chủ động chạy lên bị nhốt trong bọt bong bóng, mặc trưởng lão vùng vẫy, đá đấm nhưng không thể thoát khỏi.



- Hay cho yêu nữ, mọi người cùng nhau xông lên!



Cao thủ Mạc Hoàng thế gia, Xuất Vân thế gia thấy vậy hét lớn ra tay.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #1356