Chương 1398: Đánh cược khi nào hắn chết (hạ).



Đinh Hạo tùy ý đi trong nội viên, quan sát kỹ xung quanh.



Trừ mấy cường giả đẳng cấp cao, thực lực kinh người của Thiên phủ lúc trước xuất hiện, các thanh niên có tư cách vào nội viên thực lực thấp nhất đều trên Võ Thánh cảnh. Bọn họ mang theo hộ vệ, người hầu của mình giao lưu, luận bàn, mặt ngoài thân thiết.



Đinh Hạo cảm giác được các cao thủ trẻ từ thế gia khác nhau đối địch, cạnh tranh lẫn nhau.



Đinh Hạo thầm nghĩ:



- Có lẽ là bởi vì Thiên phủ quá mạnh mẽ tại Nam Vực, trừ Nam Hoang Huyền Kình Liệt Thiên Thần Điện ra không thế lực nào đối kháng được. Thiên phủ độc chiếm vô số tài nguyên thiên địa, bồi dưỡng ra cao thủ trẻ đời đời.



Đinh Hạo dăm chiêu. Đồn rằng nếu không có tồn tại vô địch Nam Vực Huyền Kình Liệt Thiên Chiến Thần trấn áp thì dù là Nam Hoang Huyền Kình Liệt Thiên Thần Điện cũng không thể ngay mặt đối kháng với Thiên phủ.



Tông môn nhân loại đỉnh cao Bắc Vực như Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông chỉ đối kháng được một trong tứ đại thế gia là cùng. Lúc trước Đinh Hạo gặp đám người Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy thì bọn họ chưa đến Võ Thánh cảnh, cao thủ thế hệ trẻ của tứ đại thế gia Thiên phủ đã là Võ Thánh cảnh nhiều như mây.



Điều này nói lên sự chênh lệch.



Thế cục các đại vực đúng là khác nhau, Bắc Vực yếu thế nhất trong các địa vực.



Một thanh âm kênh kiệu vang lên:



- A? Ngươi là ai? Sao trông lạ mặt vậy? Ngươi không phải là người của bốn thứ gia, sao vào nội viên được? Có thiệp mời không?



Một thiếu nữ mặc trang phục đệ tử Mạc Hoàng thành chặn đường Đinh Hạo, vẻ mặt kiêu căng, nghi ngờ.



Thiếu nữ khoảng gần hai mươi tuổi, rất trẻ nhưng cực kỳ kiêu ngạo, hai tay chống nạnh chặn đường đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, hếch mũi nhìn xuống.



Đinh Hạo nhíu mày đi sang bên khác.



Bóng người chợt lóe.



Thiếu nữ che trước mặt Đinh Hạo, lạnh lùng cười:



- Dám không trả lời Doãn Tuệ ta hỏi? Lá gan ngươi không nhỏ, chắc là truyền nhân của môn phái nhỏ nào ngoài Thiên phủ? Có tư cách vào nội viên thì còn chút bản lĩnh, danh tiếng. Ta quyết định rồi, ta muốn thu ngươi làm nô tài, mau báo tên đi.



Đinh Hạo phất tay:



- Thần kinh.



Lực lượng tuôn ra đánh bay Doãn Tuệ.



Đệ tử thế hệ trẻ tứ đại thế gia đều là óc heo sao? Ai nấy mắt trên đỉnh đầu như thể toàn thế giới không dám cchọ vào bọn họ, tính cách này nếu đặt ở Bắc Vực, Trung Thổ Thần Châu thì đã chết không biết bao nhiêu lần.



Tình huống bên đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, Doãn Tuệ khiến một số người chú ý.



- A? Thanh niên đó quyết đoán thật, một đấm đánh bay Doãn Tuệ.



- Ha ha ha ha ha ha! Có náo nhiệt xem rồi. Tuy thực lực của Doãn Tuệ bình thường, tính cách điêu ngoa nhưng nàng là đường muội của Doãn Ly Sinh một trong tứ đại công tử. Có người dám gây sự với nàng? Thanh niên áo xanh này là đệ tử nhà ai?



- Trang phục của hắn... Hình như không phải đệ tử của tứ đại thế gia?



- Vậy hắn chết chắc rồi.



Người ũng quanh bàn tán xôn xao, chỉ trỏ Đinh Hạo.



Phong vân hối tài tuấn thiên phú trẻ tuổi là sự kiện quan trọng mỗi năm một lần của Thiên phủ, mấy năm nay cơ bản không có cường giả trẻ nào ngoài Mạc Hoàng Phẩm dám can đảm trêu vào đệ tử tứ đại thế gia trong trường hợp này. Nhiều người kết lâunj hôm nay Đinh Hạo tiêu đời.



Đinh Hạo thì như không có chuyện gì xảy ra, nhàn nhã đi dạo trong nội viên.



Điều này càng khiến nhiều người chú ý.



Bọn họ là tùy tùng, người hầu theo chủ nhân vào nội viên, có một số cường giả tán tu thông qua quan hệ được thiệp mời nội viên Thiên phủ, tất cả nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo.



Có người cười khẩy nói:



- Ha ha ha ha ha ha! Đầu năm nay ngày càng nhiều kẻ đơn độc chơi nổi, không biết sống chết. Chúng ta cá cược đi, xem tiểu tử này sống được bao lâu. Ta cá hắn không sống nổi một canh giờ đã bị người Doãn gia làm thịt.



- Xem bộ dạng hắn không hề hoảng hốt, chẳng lẽ là có chỗ dựa?



- Phi, hắn nghĩ mình là ai? Ma nữ thứ hai sao?



- Đúng vậy. Mấy trăm năm nay chỉ có ma nữ kinh tài tuyệt diễm vạn cổ vô song đó là từng đại náo phong vân hối, đánh bại vô số cao thủ tứ đại thế gia mà không chết, an toàn rút lui. Cũng vì chuyện ma nữ kia nên bây giờ tứ đại thế gia bày nhiều trận pháp, quân đội bên ngoài hoa viên Thiên phủ. Nếu có ai gây sự sẽ bị giết không tha, thanh niên này chết chắc.



- Lỡ hắn là ma nữ thứ hai thì sao?



- Ngươi biết cái gì, ma nữ chỉ là trường hợp cá biệt. Năm xưa nàng không chết là vì có chí tôn trong tứ đại thế gia che chở cho nàng, nếu nàng không có chỗ dựa thì chết lâu rồi. Thiên phủ là thế lực nào? Sao chịu được khiêu khích?



- Nghe nói vị chí tôn che chở ma nữ hiện giờ cũng bị phạt nặng, kết cuộc rất thảm.



Ngày càng nhiều người tụ tập theo đuôi Đinh Hạo, bọn họ muốn nhìn xem hắn chết như thế nào.



Đối thoại của đám người đều lọt vào tai Đinh Hạo.



Đinh Hạo thầm kinh ngạc, không ngờ lúc trước xảy ra chuyện như vậy.



Có tia chớp xẹt qua đầu Đinh Hạo, hắn nhớ trong Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp có người nói Vũ Diệt Tuyệt phản ra Thiên phủ, bị gọi ma nữ. Chẳng lẽ ma nữ mọi người nói chính là Vũ Diệt Tuyệt?



Chính lúc này...



Một thanh âm tức giận sắc nhọn vang lên:



- Tiểu tạp chủng, thì ra ngươi ở đây!



Thân hình cao to của Xuất Vân Bái che trước mặt Đinh Hạo, gã nhìn hắn chằm chằm, đôi mắt độc ác, biểu tình hạn không thể lăng trì xẻo hắn trăm ngàn mảnh.



Đinh Hạo mặt không biểu tình nhìn Xuất Vân Bái.



- Ha ha ha ha ha ha! Ta xem ngươi còn chạy đi đâu được!



Xuất Vân Bái từng bước một tới gần, chỉ tay vào Đinh Hạo, cười tàn nhẫn:



- Tiểu tạp chủng, ta xem ngươi trốn đi đâu nữa? Ha ha ha ha ha ha! Ngươi chết chắc rồi, ta muốn ngươi sống không được, chết không xong!



Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Mấy chục cường giả Xuất Vân thế gia hung thần ác sát bao vây đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương vao giữa, phong tỏa đường chạy trốn.



Đám đông theo đuôi Đinh Hạo ngơ ngẩn nhìn tình huống này.



Giỏi thật, cái tên này quá điên cuồng.



Bọn họ vốn tưởng thanh niên áo xanh chọc vào Doãn Tuệ đã rất to gan, ai ngờ hắn còn trêu vào Xuất Vân Bái. Đây là tự sát, ngại mình sống lâu.



Một tán tu tham gia cá cược vỗ đuôi nhe răng nói:



- Ta hối hận, sớm biết hắn còn trêu vào Xuất Vân Bái thì nên cá hắn không sống lâu hơn một nén nhang. Bà nội nó, đền tiền chết.



Ánh mắt mọi người nhìn Đinh Hạo như ngó người chết.



Bởi vì giây lát sau Doãn Tuệ nửa bên mặt sưng húp cũng trông thấy Đinh Hạo, dẫn theo một đám cao thủ giáp bạc, sứ giả hộ hoa hùng hổ xông vào. Mắt Doãn Tuệ tóe lửa có thể nấu chảy kim thước thạch.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #1349