Chương 1299: Tới Chậm Hơn Ta Tưởng (Hạ).



Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngửa đầu ra sau mềmn hũn ngã xuống, giang hai tay như muốn ôm lấy cái gì, cuối cùng bất lực rũ xuống. Trong mắt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức có tức giận, không cam lòng, khó tin, mờ mịt, bi ai.



Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không thể tưởng tượng gã tung hoành đại lục phương đông bao nhiêu năm, dám gạt của Thần Đình phương đông thế nhưng có một ngày chết vào tay ăn mày nhỏ bé như con kiến.



Rất nhanh quần áo trên người Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức bị lột sạch, đám ăn xin lấy đi những vật bọn họ cho rằng có giá trị. Gia chủ đương thời của Nạp Lan thế gia lỏa lồ nằm trong đá bụi, máu nhuộm đỏ bốn phía.



Khi ý thức bay ra, Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không biết sao nhớ lại khuôn mặt thiếu nữ ăn mày giết gã. Khuôn mặt kia chồng lên mặt Nạp Lan Sơ như cùng một người.



Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức chết vào tay thiếu nữ giống với Nạp Lan Sơ là ông trời báo ứng sao?



Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thở ra nhiều, hít vào ít.



Nhưng ngay lúc đó bóng người chợt lóe, một thanh niên mặc áo đen, tuấn tú, một mắt từ trên trời giáng xuống bên cạnh Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, cúi đầu nhìn chằm chằm vào gã.



Là Đinh Đồng.



Đinh Đồng nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức như xem một con chó, trong một mắt có bảy đốm sáng như bảy ngôi sao vận chuyển. Ánh sáng mông lung tựa làn sương bao phủ nguyên người Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.



Đinh Đồng đang 'nhìn' cái gì.



Có lực lượng kỳ dị bao phủ Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, những gì trên người gã khựng lại, bao gồm sự sống xói mòn, giữ trạng thái cân bằn.



Nửa ngày sau.



Đinh Đồng khẽ thở dài:



- Quả nhiên là Nê Bồ Tát.



Không ngờ nhân vật trong truyền thuyết này lợi hại như vậy, dùng sức một người che lấp thiên cơ, tính kế quái sư của các đại thế lực, lẫn lộn các cường giả chí tôn thôi diễn, che giấu Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng nhìn thấu mọi vật. Nê Bồ Tát thay đổi thiên cơ thiên tượng, thành công lừa dối.



Ánh mắt Đinh Đồng một lần nữa nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.



Nô tài chó chết đáng chết một vạn lần, mặt ngoài thì cung kính với Thần Đình phương đông, lén làm ra chuyện như vậy. Uy hiếp Nê Bồ Tát, lừa trên gạt dưới, đánh lừa cả Đinh Đồng. Uổng công Đinh Đồng cho rằng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức tốt bụng giúp gã lừa người mệnh ngoại kia.



- Vốn tưởng rằng quá trình tranh giành tiên khí xuất hiện biến đổi sẽ ứng trên người kẻ mệnh ngoại kia, ai ngờ là thế này, tính sai quá nhiều.



Lửa giận bùng cháy trong lòng Đinh Đồng:



- Ha ha ha ha ha ha! Nạp Lan thế gia không cần tồn tại trên thế giới này nữa.



Một suy nghĩ của Đinh Đồng đã tuyên án tử hình cho hào môn thế gia đại lục phương đông.



Chớp mắt Đinh Đồng lại vận chuyển Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng, một luồng sáng vàng nhạt bắn vào óc Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, mạnh mẽ lục tìm tin tức trong đó. Cuối cùng ánh sáng vàng biến thành sương mù bảy sắc bao bọc nguyên cái đầu Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.



Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vốn chỉ còn một hơi thở cuối cùng tay chân co giật kịch liệt.Không gian căn phòng bí mật sụp đổ.



Nê Bồ Tát ngồi xếp bằng tại chỗ bỗng há mồm hộc búng máu.



Cổ, bàn tay, các vị trí cơ thể Nê Bồ Tát lộ ra ngoài không khí thối rữa như bị đổ nước sôi vào. Nước mủ màu nâu nhạt mấp máy, người Nê Bồ Tát toát ra mùi hôi thối như cái xác sắp mục rữa.



Lực lượng trời phạt đậm đặc tràn ngập căn phòng bí mật.



Nê Bồ Tát liên tục phun vài ngụm máu, cuói cùng trong máu lẫn mảnh vụn nội tạng có màu đen tanh hôi.



Mắt Nê Bồ Tát lại tràn ngập ý cười.



Nê Bồ Tát thở hắt ra, vị trí duy nhất còn lành lặn là mắt gã. Khi Nê Bồ Tát mở mắt ra, bên trong có ngân hà vận chuyển, các hình ảnh mơ hồ xuất hiện trước mắt gã, trong đó bao gồm mấy chục ăn mày hung tợn giết Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.



Nê Bồ Tát nhìn đến khi Đinh Đồng xuất hiện mới nhắm mắt lại, không diễn toán nữa.



Lại qua một nén nhang.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Lực lượng phá hủy căn phòng bí mật dưới lòng đất của Nạp Lan thế gia, ánh sáng tán đi, người xuất hiện chính là Đinh Đồng.



Nê Bồ Tát cười nói:



- Ngươi đến muộn hơn ta nghĩ một chút.



Đinh Đồng nhíu mày. Lực lượng trời phạt trong căn phòng bí mật đậm đặc đáng sợ, gã buộc phải thúc giục Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng để phòng ngừa hơi thở này xâm nhập vào cơ thể.



Đinh Đồng hỏi thẳng:



- Tiên khí ở đâu?



Nê Bồ Tát bình tĩnh nói:



- Chẳng phải ngươi đã tìm được tung tích tiên khí trong thức hải của Nạp Lan Tinh Đức rồi sao?



- Nạp Lan Tinh Đức chỉ là con chó ghẻ ngu ngốc đáng thương, bị ngươi lợi dụng còn không biết. Ngươi nghĩ ta sẽ tin điều trông thấy trong óc Nạp Lan Tinh Đức sao? Ngươi cực khổ bày ra cái cục lớn như vậy chẳng lẽ chỉ muốn hủy diệt 91?



Đinh Đồng lạnh lùng cười:



- Mọi hình ảnh ký ức trong đầu con chó đó là sương mù ngươi bày ra đúng không? Mấy chục tên ăn mày cũng là ngươi dẫn động lực lượng thiên cơ vận mệnh dẫn đến đúng không? Nhờ tay ăn mày giết chết Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vốn là thủ đoạn rất cao minh, nếu quái sư của các đại thế lực có chú ý tới đám ăn mày cũng tuyệt đối không suy tính đến ngươi.



Nê Bồ Tát im lặng.



Đinh Đồng tự tin lạnh lùng cười:



- Năng lực tính quẻ của ngươi rất khủng bố, ngay cả chí tôn thần cảnh cũng bị ngươi đùa trong lòng bàn tay. Ngươi được gọi là nhìn thấu mọi thứ trên thế gian thì nên biết Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng của ta có năng lực nhìn thấu hư ảo. Nếu ta tìm ra manh mối từ xác Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thì đương nhiên có thể lần mò theo gốc tìm đến ngươi. Rốt cuộc ngươi vẫn muộn một bước, mọi thủ đoạn trước đó đều uổng phí. Hãy ngoan ngoãn nói ra chỗ tiên khí đi.



Nê Bồ Tát mở to mắt, mỉm cười không nói.



- Xem ra trạng thái của ngươi rất tệ.



Đinh Đồng lạnh lùng cười:



- Che lấp thiên cơ tiên khí, sửa đổi nơi tiên khí xuất thế. Nếu ngươi phải chịu lực lượng trời phạt mạnh nhất thì nên nói ra tiên khí ở đâu, ta sẽ xua tan trời phạt giúp ngươi, cho ngươi không chịu hành hạ đau đớn thế này. Ta thậm chí cho người ngồi trên ghế thủ tịch toán bộ của Thần Đình, dưới hai, ba người, trên vạn người.



Nê Bồ Tát nửa cười nửa không nói:



- Ngươi không làm được.



Đinh Đồng cười nói:



- Có người làm được.



Nê Bồ Tát không hề suy nghĩ từ chối thẳng:



- Ta không muốn làm rối gỗ cho người khác giật dây.



Đinh Đồng biến sắc mặt như bị chọt trúng chỗ đau, nói:



- Vậy phải xem cần trả giá như thế nào. Hơn nữa ai bảo rối rỗ không thể chúa tể vận mệnh của mình? Trong loạn thế mênh mang này khó biết được ai là cờ ai là người đánh cờ.



Nê Bồ Tát im lặng.



- Có vẻ ngươi thật sự muốn từ chối?


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #1266