Chương 118: Kinh diễm, thiên lý nhất kiếm Lý Kiếm Ý



Theo truyền thuyết thì yêu ma cảnh giới yêu quân chẳng những có trí tuệ, tư duy như người trưởng thành mà đặc điểm thân thể thoát khỏi bản thể cầm thú trói buộc, chuyển thành hình dạng nhân loại. Chỉ có tia, đuôi hay chỗ nào khó phát hiện là cảnh giới yêu quân còn giữ lại đặc điểm bản thể yêu ma.



Theo thực lực của yêu ma cảnh giới yêu quân tăng tiến, một khí đột phá vào yên vonwg chi cảnh, những đặc điểm laoì thú hoàn toàn biến mất.



Phân chia theo cách này thì yêu ma tập kích Mục Thiên Dưỡng có yêu đan màu tím cho nên thấp nhất cũng là cường giả cảnh giới yêu quân.



Cảnh giới yêu quân tương đương với cường giả cảnh giới Đại Tông Sư trong võ giả nhân loại, thực lực mạnh mẽ trên cả Tiên Thiên Võ Tông cảnh, xem như siêu cường giả trấn giữ một phương.



Đối diện cường địch như vậy nhưng Mục Thiên Dưỡng không hề sợ hãi.



Mục Thiên Dưỡng nhẹ nhàng lắc người chủ động giết vào đoàn yêu khí trên bầu trời.



Uy danh thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện bày rõ ra vào phút này.



Mục Thiên Dưỡng mặc áo trắng bay trên trời, trác nhiên bất quần, kiếm quang gào thét, một mình không dính hạt bụi. Yêu khí màu tím tà mị không thể đến gần Mục Thiên Dưỡng, ngân kiếm giống như trường long, mỗi một kiếm đâm ra khí lạnh lại rét hơn xé rách yêu khí. Kiếm quang tung hoành tới lui, khí thế như hồng.



Mục Thiên Dưỡng đối diện cường giả tộc yêu ma cảnh giới yêu quân nhưng không chút yếu thế.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Hai bên cứng đối cứng va chạm.



Song kiếm va nhau, năng lượng đáng sợ tựa gió lốc tản ra bốn phía.



Thiên hỏa và huyền băng tung tóe giống như trời sụp đất nứt, mảng lớn huyền băng rớt xuống như tận thế đã đến, cùng thiên hỏa đốt cháy vạn vật. Nơi chúng đi qua đá cây rừng rậm bị hủy diệt, cây ốci bị đốt tụi.



Một thanh âm kiệt ngạo bất thuần như tiếng sấm vang trên bầu trời, làm trời rung động:



- Ha ha ha ha ha ha! Như vậy cũng không giết được ngươi, Mục Thiên Dưỡng, ngươi quả nhiên là con riêng của ông trời sao?



Trong yêu khí tím đậm đặc, thái tử của Yêu Thần Cung, Hư Không công tử đứng giữa không trung, mái tóc tím bay rối.



Đây là một nam nhân cao to hai thước ba, bốn, mày kiếm mắt hổ, miệng vui mũi rộng, toàn thân lượn lờ lửa tím nhạt, người khoác thần khải lân giáp. Hư Không công tử như ma quy bước ra từ địa ngục, có khí thế nhiếp hồn người.



Đây chính là thái tử của Yêu Thần Cung.



Trời sinh Hư Không công tử có huyết mạch cao quý, có huyết thống yêu ma cao đẳng. Lúc này Hư Không công tử biến thành hình dạng nhân loại hoàn toàn, không nhìn ra gã tiến hóa từ loại yêu ma nào.



Mục Thiên Dưỡng đã trở lại trên mặt đất.



Trong tay thần đồng Mục Thiên Dưỡng nắm ngân kiếm lượn lờ khí lạnh trắng giống lửa nhấp nháy. Áo trắng như tuyết, tóc trắng tung bay, Mục Thiên Dưỡng giống như một pho tượng băng giá vạn năm, sắc bén lạnh lùng đáng sợ.



Mục Thiên Dưỡng nhanh chóng tỉnh táo lại, nói:



- Ta còn có việc. Hư Không công tử, săn bắn rèn luyện lần này dừng ở đây, coi như ngươi may nhặt lại một mạng. Cút đi, lần sau gặp mặt sẽ chặt cái đầu chó của ngươi!



Thái độ của Mục Thiên Dưỡng cực kỳ kiêu ngạo, không để thái tử Yêu Thần Cung Hư Không công tử đứng trên bầu trời vào mắt.



- Ha ha ha ha ha ha! Nhân loại thật đáng thương, tội nghiệp, thích chiếm lợi ngoài miệng. Ngươi chưa đột phá đệ thất tầng Thái Bình Tịch Diệt Tâm Kinh, Yêu Thần Quyết của bản thái tử đã là đỉnh lục giai, hai bên tám lạng nửa cân. Ta có bản thể yêu thần, về lực lượng cơ thể còn cao hơn ngươi một bậc, ngươi vẫn huênh hoang sao? Tha cho ta một mạng? Ha ha ha ha ha ha! Thật là quá cuồng vọng, vô tri!



Diện mạo Hư Không công tử thô lỗ nhưng tâm kế không thô chút nào, không bị Mục Thiên Dưỡng chọc giận, đấu khẩu chẳng nhường ai.



Mục Thiên Dưỡng hừ lạnh một tiếng:



- Hừ!



Mục Thiên Dưỡng không muốn cãi vả.



- Chuyện rắc rối của ngươi không lẽ là con kiến nhỏ này?



Hư Không công tử chợt phát hiện ra Đinh Hạo, xoay tròng mắt liếc qua. Đôi mắt tím như ngọn lửa đốt cháy phát ra tia sáng tím, từ trên cao nhìn xuống Đinh Hạo.



Ánh mắt Đinh Hạo bình tĩnh đối diện Hư Không công tử.



Hư Không công tử khinh thường cười nói:



- Đây chỉ là con kiến nhân tộc, dường như không có điểm đặc biệt gì vậy mà khiến ngươi thấy rắc rối? Mục Thiên Dưỡng, ngươi thật khiến ta thất vọng.



Tuy nhiên Hư Không công tử lập tức nhận ra điều gì, mắt lóe tia kiêng dè.



Hư Không công tử ngạc nhiên cười nói:



- Nhìn lầm, thì ra sau lưng con kiến nhỏ có núi dựa lớn. Mục Thiên Dưỡng, ngươi không làm gì được một Vấn Kiếm tông nho nhỏ, thật không xứng làm đối thủ của bản thái tử. Chờ khi nào ngươi giải quyết tiểu tử này rồi lại cùng ta so đấu đi, ha ha ha ha ha ha!



Trong tiếng cuồng cười, Hư Không công tử lắc người thành luồng sáng tím cùng với yêu khí tím đầy trời bay nhanh hướng chân trời.



Hư Không công tử bỏ trốn.



Đinh Hạo cứ cảm thấy thái tử Yêu Thần Cung Hư Không công tử giây trước rất là huênh hoang hình như cảm ứng cái gì làm gã rất sợ, bị hù hốt hoảng vội vàng bỏ chạy.



Mục Thiên Dưỡng không định truy kích nhưng lúc này lại có biến dị khác.



Một thanh âm tràn ngập uy nghiêm từ chân trời vọng đến:



- Hừ! Khu rèn luyện của Vấn Kiếm tông ta sao có thể để yêu ma nhà ngươi nói đến là đến, nói đi là đi!



Lời còn chưa dứt...



Vù vù vù vù vù!



Một luồng kiếm quang chói lòa từ hướng sơn môn Vấn Kiếm tông ở phía xa xuất hiện xẹt qua bầu trời, lướt qua khe nứt to trên bầu trời rồi dễ dàng đâm vào tầng mây yêu khí tím đang chạy trốn.



Một tiếng kinh kêu tức giận phát ra từ mây yêu khí.



Vài giọt máu tím rớt xuống.



Giọng Hư Không công tử phát ra từ cuối trời:



- Lý Kiếm Ý, ngươi dám bị thương ta? Sau này bản thái tử đại thành Yêu Thần Quyết sẽ diệt Vấn Kiếm tông ngươi báo thù!



yêu khí tím bay càng nhanh hơn, chớp mắt đã biến mất.



Đinh Hạo há hốc mồm nhìn hướng sơn môn Vấn Kiếm tông, lòng thầm giật mình.



Lý Kiếm Ý!



Cái tên này đại biểu chưởng môn hiện tại của Vấn Kiếm tông.



Đây là thực lực của chưởng môn Vấn Kiếm tông sao?



Cách xa ngàn dặm phát ra một luồng kiếm khí đã dễ dàng tổn thương đến thái tử Yêu Thần Cung Hư Không công tử không ai bì nổi, thực lực như vậy đủ chen vào số ít nhân vật thủ lĩnh toàn Tuyết Châu.



Một kiếm kinh diễm khiến Đinh Hạo say mê.



Đây mới là kiếm pháp mà Đinh Hạo hướng tới.



Rõ ràng đối với chuyện xảy ra trong khu vực rèn luyện này không phải Vấn Kiếm tông cách xa ngàn dặm không hay biết gì, các cường giả cao tầng đều chú ý đến tình hình bên này.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #117