Chương 1090: Lại là cố nhân (hạ).



Năm mươi binh sĩ Hắc Giáp Quân trong lao tù nước ngầm đều là tinh nhệu sống sót từ chiến trường sinh tử, cảnh giới đỉnh Võ Hoàng cảnh, am hiểu trận pháp hợp kích. Thành chủ Mạc Vân Thông cảm thấy với thực lực của Đinh Hạo đối đầu binh sĩ Hắc Giáp Quân là chết chắc.



Thành chủ Mạc Vân Thông xoay người cầm dao nhỏ sắc bén cắt cơ thể nữ ma tinh, nhẹ giọng nói:



- Ta biết ngươi rất đau, cũng biết ngươi giỏi chịu đựng. Nhưng dau đớn kéo dài một đêm thì sao? Hết lần này tới lần khác nhìn thân thể của mình bị cắt có phải là rất khó chịu? Hãy nói cho ta bí ẩn ngươi hồi phục, nói cho ta ngươi đến từ đâu thì ta sẽ cho ngươi chết tốt, để ngươi giải thoát. Nếu không thì ngày mai thần tướng của Thần Đình đến áp giải người vào tổng bộ Thần Đình, khi đó có hình phạt càng đau khổ hơn chờ đợi ngươi.



Nữ ma tinh trên công cụ tra tấn hình người không đáp một câu.



Năm mươi cao thủ binh sĩ Hắc Giáp Quân đã chậm rãi áp sát Đinh Hạo.



Sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức, những cao thủ binh sĩ Hắc Giáp Quân không hề sơ sẩy, đội quân ngay ngắn, là loại trận pháp nào đó. Binh sĩ Hắc Giáp Quân như dãy núi thái cổ áp sát, khí thế khủng bố, dời núi lấp biển.



Đinh Hạo chỉ chú ý đến nữ ma tinh trên công cụ tra tấn hình người.



Mái tóc đen dài dày như thác nước rũ xuống che khuôn mặt nữ ma tinh, nhưng đôi mắt sáng ngời qua khe hở sợi tóc cho Đinh Hạo cảm giác rất quen, hình như hắn đã thấy đôi mắt này ở đâu đó.



Cảm ứng được Đinh Hạo nhìn chăm chú, nữ nhân ngẩng đầu nhìn hắn, cơ thể rách nát run lên.



Tiếng niệm kinh khẽ vang:



- A di đà phật!



Đinh Hạo như bị sét đánh, trong mắt tràn ngập khó tin.



Đinh Hạo nhận ra nữ ma tinh là ai.



Nhưng chuyện này không thể xảy ra.



Tại sao nàng xuất hiện ở đây?



Cùng lúc đó, giận dữ, sát ý khó ức chế sối trào tong lòng Đinh Hạo. Cố nhân ngày xưa gặp hành hạ đáng sợ như vậy, Đinh Hạo cảm thấy sát khí sôi sục thanh ma đao đen đem lại luôn bị hắn áp chế gắt gao bắt đầu rục rịch.



- Giết!



Binh trưởng đội Hắc Giáp Quân cùng ra chiêu.



Đinh Hạo lắc người, một đấm đánh bay một binh sĩ Hắc Giáp Quân.



Chớp mắt ánh sáng đỏ lấp lóe trong đại sảnh. Một trăm chiến ngẫu kim loại xuất hiện bao vây ngược lại binh sĩ Hắc Giáp Quân, thân hình bằng kim loại tràn ngập bạo lực, chiến qua vô tận vung vẩy chớp mát áp chế binh sĩ Hắc Giáp Quân.



Kinh Diễm Phạt Thiên Quân.



Đinh Hạo gọi ra đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong ngay.



Dù là nói: Cá nhân hay chiến thuật trận pháp thì Kinh Diễm Phạt Thiên Quân thắng áp đảo binh sĩ Hắc Giáp Quân.



Đinh Hạo nhanh như chớp đến gần thành chủ Mạc Vân Thông.



Thành chủ Mạc Vân Thông biến sắc mặt, gã không ngờ sẽ có chuyện như vậy. Thành chủ Mạc Vân Thông lùi ra sau, giơ hai tay lên. Dao nhỏ sắc bén màu bạc trong tay nam nhân trung niên mũi ưng tóc đỏ hóa thành ám khí bắn ra.



Đinh Hạo búng tay.



Đinh đinh!



Dao nhỏ sắc bén biến thành bột phấn.



Vù vù vù vù vù!



Mấy luồng kiếm khí kiếm ý bắn ra bao phủ cơ thể thành chủ Mạc Vân Thông.



Thành chủ Mạc Vân Thông rống to:



- Rốt cuộc ngươi là ai?



Hai tay thành chủ Mạc Vân Thông kéo hư không, một cây thương bạc nằm trong tay. Mũi thương huyễn hóa ra ngàn vạn thương hoa như cơn mưa to.



Thực lực của thành chủ Mạc Vân Thông là đỉnh Võ Đế cảnh, không tầm thường.



Vốn thành chủ Mạc Vân Thông thấy tu vi của Đinh Hạo chỉ cỡ bát khiếu Võ Hoàng cảnh, chưa đến cảnh giới Võ Đế cảnh nên gã không để bụng. Ai ngờ đánh nhau mới phát hiện sức chiến đấu của thanh niên quá mạnh, hiếm thấy trong đời gã, hơn xa tu vi huyền khí thật sự của thanh niên.



- Người giết ngươi.



Sát ý tràn ngập trong lòng Đinh Hạo, lòng máy động, kiếm quang chớp lóe, hoặc làn óng cháy như ngày hè, hoặc là lạnh lẽo tựa mùa đông, hoặc lồng lộng như gió thua, hoặc mát mẻ như đầu xuân. Hơi thở biến đổi ngàn vạn lần, từng đợt kiếm ý kiếm khí rít gào trong không trung tỏa định thành chủ Mạc Vân Thông.



Cùng lúc đó, Đinh Hạo búng tay trài.



Vài lũ đao quang âm thầm bắn ra đánh nát cấm chế thân thể nữ ma tinh bị trói trên công cụ tra tấn hình người.



Nữ ma tinh bình tĩnh niệm phật:



- A di đà phật.



Chớp mắt trán nữ ma tinh lóe phật quang, lực lượng phật gia cường đại phát ra từ cơ thể rách nát. Tơ ánh sáng vàng như máu thịt dọc theo xương cốt trắng hếu. Đại sảnh tràn ngập hơi thở từ bi, thánh khiết của phật gia, có tiếng phật đà Như Lai tụng kinh phạn âm.



Cơ thể nữ ma tinh nhanh chóng lành lặn.



Bên kia, năm mươi binh sĩ Hắc Giáp Quân đều gục ngã xuống đất, mất sức chiến đấu.



Đinh Hạo không ra lệnh tất sát với Kinh Diễm Phạt Thiên Quân, dù gì đám binh sĩ Hắc Giáp Quân chỉ nghe theo lệnh. Đinh Hạo không biết thế giới này có yêu tộc không, năm mươi chiến sĩ đỉnh Võ Hoàng cảnh nếu bị giết chết là tổn thất lớn với nhân loại.



Đinh Hạo sẽ không nương tay với thành chủ Mạc Vân Thông.



Sức chiến đấu hiện tại của Đinh Hạo dù không dùng thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá cũng vô địch dưới thánh nhân cảnh, làm sao thành chủ Mạc Vân Thông đấu lại hắn được?



Đi sai một nước thua cả bàn cờ.



Tình cảnh của thành chủ Mạc Vân Thông ứng với câu trên.



Thành chủ Mạc Vân Thông muốn khởi động chuông báo lao tù nước ngầm, kêu các hộ vệ trên mặt đất hỗ tợ. Thành chủ Mạc Vân Thông ngạc nhiên phát hiện minh văn trận pháp chuông báo trong lao tù nước ngầm từ khi nào đã mất hiệu lực, không thể đưa tịn ra ngoài.



Lòng thành chủ Mạc Vân Thông chìm xuống thầm nghĩ:



- Sao có thể như vậy?



Thành chủ Mạc Vân Thông có cảm giác mua dây buộc mình.



Đinh Hạo cười nhạt.



Trên đường đi bất cứ minh văn trận pháp nào khó tránh khỏi thần thức của Đinh Hạo, huống chi trong lao tù nước ngầm bày trận pháp trình độ bình thường. Đinh Hạo động ý niệm một cái là dễ dàng thay đổi minh văn trận pháp.



Keng keng keng!



Kiếm khí tung hoành, kiếm ý tràn ngập.



Thành chủ Mạc Vân Thông gào thét:



- A!



Thành chủ Mạc Vân Thông té ngã trong vũng máu.



Đinh hạo thu tay về.



Phật quang trên người nữ ma tinh dần thu lại biến thành áo tăng sắc vàng bao bọc cơ thể xinh đẹp trơn bóng, vết thương đã lành lặn. Mái tóc dài đen không gió tự bay lộ ra khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp.



Đinh Hạo chỉ vào thành chủ Mạc Vân Thông biểu tình sợ hãi nằm dưới đất:



- Nàng tới đi.



Người thống trị Bắc Địa thành, thành chủ Mạc Vân Thông điên cuồng thúc giục huyền khí muốn chữa trị vết thương. Thành chủ Mạc Vân Thông tuyệt vọng phát hiện miệng vết thương tràn ngập lực lượng kiếm ý kỳ dị, không thể xua tan.



Nữ ma tinh niệm kinh, đôi mắt trong suốt như khe suối:



- A di đà phật, thiện tai thiện tai.



Thành chủ Mạc Vân Thông sợ hãi, điên cuồng gào thét:



- Các ngươi... Không thể giết ta! Ta là thành chủ được Thần Đình phái đến!!!



Thành chủ Mạc Vân Thông không còn dáng vẻ tàn nhẫn, bình tĩnh, độc ác.



Đôi mắt nữ ma tinh từ bi, trong suốt nhìn chăm chú vào thành chủ Mạc Vân Thông:



- Phật nói tiêu trừ nghiệp, bỏ xuống đồ đao, lập địa thành phật.



Thành chủ Mạc Vân Thông từ vùng vẫy đến dần bình tĩnh lại.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #1060