Chương 1041: Bàn tay ấm áp đó.



Nghe nói sau này Cuồng Đao Trương Phàm viết Thập Hoàng Thể Tôn Công ra giao cho Lý Lan, chọn lựa một số đệ tử trong Vấn Kiếm tông tu luyện nhưng hiệu quả bình thường, hầu như không ai kiên trì được. Ngẫu nhiên có mấy đệ tử Vấn Kiếm tông thuận lợi tu luyện xong giai đoạn nhỏ thứ nhất nhưng thực lực tăng tiến có hạn, không thể sánh bằng Cuồng Đao Trương Phàm tiến bộ.



Đinh Hạo suy đoán có lẽ đây là một số trùng hợp khó hiểu.



Bộ Thập Hoàng Thể Tôn Công như sáng tạo riêng cho Cuồng Đao Trương Phàm.



Có lẽ vô hình trung vận mệnh định trước.



Với ánh mắt của Đinh Hạo không nhìn thấu đỉnh cao sức chiến đấu của Cuồng Đao Trương Phàm đến đâu. Đinh Hạo không thể phỏng đoán Thập Hoàng Thể Tôn Công huyền bí, nhưng có một điều khẳng định là nếu Cuồng Đao Trương Phàm luyện đến lực lượng thập hoàng thì không đơn giản là mười đỉnh cường giả Võ Hoàng cảnh chồng lên.



Lần này là Cuồng Đao Trương Phàm chủ động xin chiến đấu.



Hy vọng Trương Phàm sẽ sáng tạo ra kỳ tích của mình.



Lòng bàn tay Đinh Hạo toát mồ hôi hột.



Cách xa mười mấy thước, Đệ tử của Tử Linh tông trợn tròn mắt. Tình huống này hoàn toàn nằm ngoài dự doán của Đệ tử của Tử Linh tông. Tại sao Vấn Kiếm tông trừ Đinh Hạo ra còn có cao thủ đáng sợ như vậy? Kế hoạch báo thù của Tử Linh tông chẳng lẽ vĩnh viễn không thể thực hiện sao?



- Không thể nào! Hắn không thắng được, nhất định không thắng được.



Đệ tử của Tử Linh tông lầm bầm:



- Hắn không chống được quá lâu, chắc chắn là dùng thứ gì kích thích tiềm lực hao mòn sự sống.



Người xung quanh trừng Đệ tử của Tử Linh tông.



* * *



Trên lôi đài.



Đinh đinh đinh đinh đinh!



Tiếng trường đao va chạm nhau không ngừng vang lên.



Bỗng nhiên...



Phập!



Máu phun ra.



Ảo ảnh Hắc Sơn Yêu Đế đầy trời chớp mắt hợp thành một, gã thụt lùi.



Máu phun ra từ vai Cuồng Đao Trương Phàm, bách thắng chiến đao bị chém gãy làm hai khúc, nửa thân đao tràn đầy vết nứt trắng tùy thời tan vỡ.



Cuồng Đao Trương Phàm nhíu mày nhìn trường đao, không nói chuyện.



Hắc Sơn Yêu Đế cười dữ tợn:



- Đao của ngươi không được.



Yêu Tinh song đao trong tay Hắc Sơn Yêu Đế chỉ có chút vệt trắng. Hai thanh loan đao đúc từ một phần cơ thể Hắc Sơn Yêu Đế, được chú khí yêu sư của Yêu Thần cung rót vào hơi thở thánh giai, độ cứng sánh bằng thần binh, đặc biệt phù hợp với gã. Hắc Sơn Yêu Đế dùng song đao thi triển đao pháp nhanh nhẹn như cánh tay nối dài.



Yêu viêm đen của Đinh Hạo đúc từ thượng đẳng man thiết trên Bách Man sơn, tuy cũng rất bất phàm và đêm qua được minh văn của Đinh Hạo gia cố nhưng dù sao bẩm sinh và hậu thiên không bằng. Yêu viêm đen đối diện Yêu Tinh rốt cuộc đứt gãy.



Một đao khách mất đao là thực lực giảm hơn một nửa.



- Dừng lại đi tiểu tử, đao pháp của ngươi rất khá tiếc rằng chết yểu. Nói thật là nếu bây giờ ngươi nhận thua cầu xin tha thứ thì ta sẽ suy nghĩ cho ngươi làm đao đồng bên cạnh ta.



Hắc Sơn Yêu Đế thè lưỡi đỏ rực liếm môi, sắp giết người làm gã hưng phấn.



Cuồng Đao Trương Phàm vẫn chỉ đáp lại bằng hai chữ:



- Dài dòng.



Mất trường đao nhưng biểu tình trên mặt bí tịch3 vẫn hờ hững.



Đối mặt Hắc Sơn Yêu Đế đến gần, tay phải Cuồng Đao Trương Phàm chộp hư không. Ánh sáng nhạt lấp lóe, một cây trường cung màu tím tạo hình kỳ lạ nằm trong tay Cuồng Đao Trương Phàm, tỏa ra hơi thở hồng hoang bạo ngực như có thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú trong tay gã.



Hắc Sơn Yêu Đế lạnh lùng cười:



- Cung? Đao khách cũng chơi cung sao? Thú đến đường cùng vũng vẫy.



Nhưng rất nhanh nụ cười đông trên mặt Hắc Sơn Yêu Đế.



Bởi vì Cuồng Đao Trương Phàm chậm rãi giương cung, tia sáng đỏ huyễn hóa ra dây cung. Một trường tiễn lửa chậm rãi sinh ra như con Chu Tước vỗ cánh sắp bay, trong không khí vang vọng tiếng Chu Tước hú.



Vù vù vù vù vù!



Trường cung màu tím bị kéo căng hết sức, trường tiễn Chu Tước bay ra.



- Nhanh quá!



Tầm mắt Hắc Sơn Yêu Đế chỉ thấy bóng tên Chu Tước, gã vội giơ song đao Yêu tinh che trước mặt.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Hắc Sơn Yêu Đế bị hất bay đi.



Hắc Sơn Yêu Đế đập mạnh vào màn sáng bên mép lôi đài sinh tử, hộc búng máu.



Lực lượng mũi tên này vượt qua sức tưởng tượng của Hắc Sơn Yêu Đế.



Không đợi Hắc Sơn Yêu Đế kịp phản ứng lại nghe thấy tiếng hổ gầm.



Cuồng Đao Trương Phàm bắn ra mũi tên thứ hai.



Tên như Bạch Hổ, huyễn hóa ảo ảnh ra thần thú Bạch Hổ xẹt qua không trung.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Mũi tên này cắm vào người Hắc Sơn Yêu Đế.



Người ngoài chỉ thấy con hổ trắng há mồm máu táp Hắc Sơn Yêu Đế.



Băng!



Tiếng dây cung lại vang lên.



Bay ra khỏi trường cung màu tím là một con thần thú Huyền Vũ.



Hắc Sơn Yêu Đế lại bị công kích.



Ảo ảnh Huyền Vũ to lớn như ngọn núi đè xuống người Hắc Sơn Yêu Đế, lôi đài màu vàng rung lắc kịch liệt sắp tan vỡ.



Băng!



Tiếng dây cung rung lần bốn.



Một con Thanh Long bay ra khỏi trường cung màu tím.



Rồng bay lượn hư không, tiếng rồng ngâm kích động linh hồn người, thân hình màu xanh kèm theo lực lượng hủy diệt cắn nuốt cơ thể Hắc Sơn Yêu Đế.



Bốn lần công kích, bốn thần thú.



Tứ Thần Thú Cung.



Trường cung màu tím trong tay Cuồng Đao Trương Phàm chính là Tứ Thần Thú Cung lúc trước trong Mai Cốt sâm lâm Đinh Hạo cướp từ tay Tử Hùng. Tứ Thần Thú Cung là một trường cung đẳng cấp ngụy thần uy lực mạnh mẽ, trải qua Đinh Hạo rèn luyện thì trường cung màu tím thành vật vô chủ. Đinh Hạo ngẫm nghĩ Bắc Vực trừ đao pháp ra thuật tên cũng siêu phàm thoát tục nên giao Tứ Thần Thú Cung cho gã, cũng là một lá bài tẩy.



Quả nhiên Cuồng Đao Trương Phàm không uổng phí cung thần, liên tục giương cung bắn bốn tên, thể hiện uy lực bốn thần thú đến cực độ.



Cung thần xuất hiện, thiên hạ chấn động.



Trận doanh nhân loại như chảo dầu sôi. Bọn họ vốn tưởng Cuồng Đao Trương Phàm gãy đao, bị thương thì trận chiến đấu này đã kết thúc, không gió mưa thay đổi. Cung thuật hùng hồn, bá đạo như đã vượt qua định nghĩa thuật cung tên, có thể nói là kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.



Thắng?



Hắc Sơn Yêu Đế trúng bốn tên còn chưa chết sao?



Rất nhiều võ giả nhân loại sốt ruột hưng phấn rống to, nhảy múa. Cái tên Trương Phàm vang tận mây xanh, như sấm mùa xuân vang vọng trong thiên địa. Rất nhiều võ giả nhân loại bình thường ngưỡng mộ Cuồng Đao Trương Phàm, thành fan cuồng.



Cuộc so đấu tuyệt vọng vốn tưởng thua chắc nhưng lật ngược thế cờ như kỳ tích, lực xung kích cực độ làm trận doanh nhân loại sôi trào như núi lửa phun.



Trong đám đông sục sôi, mặt A Kim đỏ bừng hét bể phổi:



- Ha ha ha ha ha ha! Thắng, thắng thật rồi! Vạn tuế, Cuồng Đao vô địch!



Đinh Hạo ấn vai A Kim, nói:



- Chờ xem đã, vẫn chưa kết thúc.



A Kim ngây người:



- A?



* * *



Trên lôi đài.



Cuồng Đao Trương Phàm cầm Tứ Thần Thú Cung đứng yên tại chỗ, không bắn tên.



Uy lực cực độ của Tứ Thần Thú Cung nằm trong bốn mũi tên này, abứn nhiều cũng vô ích, ngược lại sẽ hao tổn sức mình. Mỗi lần giương cung sẽ hao lực lượng rất lớn.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #1011