Chương 1039: Trận chiến đầu tiên (3).



Nhân tộc Tuyết Châu thứ nhất nghênh chiến đã xuất hiện.



- Ngươi là ai? Đinh Hạo sao?



Hắc Sơn Yêu Đế thoải mái đánh giá đối thủ, phát hiện tu vi huyền khí của gã chỉ cỡ cảnh giới Đại Võ Sư cảnh, yếu đến không chịu nổi một kích.



Thiếu niên lắc đầu, biểu tình bình tĩnh nói:



- Ngươi chưa xứng đấu với Đinh sư huynh.



Hắc Sơn Yêu Đế nét mặt sa sầm nói:



- Không phải là Đinh Hạo? Thật là không biết sống chết, con kiến nhỏ bé như ngươi dám xuất hiện trên lôi đài như vậy?



- Nói nhảm nhiều quá.



Một tay thiếu niên giơ trường đao to lớn, đao phong chỉ hướng Hắc Sơn Yêu Đế. Đao ý sắc bén bùng nổ, huyết khí hùng hồn như biển cả phát ra từ cơ thể không quá vạm vỡ. Khí diễm đỏ rực mắt thường tổng thấy như ngọn lửa đốt cháy quanh người thiếu niên.



Lực lượng, khí cơ chớp mắt bùng nổ như một thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú.



Hắc Sơn Yêu Đế biến sắc mặt, thu về lòng khinh thường.



Hắc Sơn Yêu Đế hỏi:



- Ngươi là ai? Tuyết Châu có loại người như ngươi?



* * *



Có người kêu ra tiếng, nhận ra điều gì:



- Là hắn?



Người bên cạnh vội hỏi:



- Là ai? Chẳng lẽ là nhân vật ghê gớm nào?



- Nhân tàim ới xuất hiện của Vấn Kiếm tông, biệt danh Cuồng Đao Trương Phàm. Người này là một quái thai, tu vi huyền khí bình thường nhưng lực lượng cơ thể siêu phàm nhập thánh, đã từng một đao giết viện trưởng cũ Phương Tiêu An của Thanh Bình học viện. Nghe nói là cao thủ thứ hai đứng sau Đinh Hạo trong Vấn Kiếm tông.



Người nói chuyện là một võ giả Tuyết Châu, thuộc loại hiểu rộng biết nhiều, gã kể rõ lai lịch của Cuồng Đao Trương Phàm.



- Trương Phàm? Lúc trước chưa từng nghe nói về người này.



- Cuồng Đao được gọi là song đao Tuyết Châu cùng với Nhất Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành? Không thể nào, Đao Khuynh Thành đứng ngang hàng với Trương Phàm còn không đánh lại cường giả yêu tộc yêu hoàng của Phẩm Huyết Phong, sao Trương Phàm là đối thủ của Hắc Sơn Yêu Đế được? Đi lên là chịu chết.



- Đúng vậy. Tại Tuyết Châu Trương Phàm miễn cưỡng xem như cao thủ nhưng đặt toàn Bắc Vực chỉ cỡ hạng ba, bốn, khó thể đấu lại yêu thánh.



Mọi người bàn tán xôn xao.



Người ban đầu nói chuyện lắc đầu bảo:



- Cuồng Đao Trương Phàm làm người rất điệu thấp, trừ cuộc chiến ở Vấn Kiếm tông, Thiên Hàn Tuyệt phong cùng Đinh Hạo ra không chịu lộ mặt nữa, nên không nổi tiếng. Tuy nhiên thực lực của Cuồng Đao Trương Phàm chắc trên Nhất Đao Khuynh Thành, Vấn Kiếm tông phái hắn đấu trận đầu chắc chắn được Đinh Hạo đồng ý, có lẽ sẽ có ngoài ý muốn.



- Chờ xem đi, hy vọng Cuồng Đao Trương Phàm sẽ sáng tạo kỳ tích.



- Xác suất không lớn.



Đám đông sôi nổi xì xầm. Bọn họ vốn tưởng đao cuồng kiếm si sẽ xuất hiện không ngờ lại là Cuồng Đao Trương Phàm không nổi tiếng gì, không biết kết quả trận chiến ra sao, tóm lại là không lạc quan.



A Kim đứng bên cạnh Đinh Hạo, hồi hộp siết chặt nắm tay.



Đinh Hạo cười nói:



- Thả lỏng đi, chúng ta rất có hy vọng vào trận chiến này.



A Kim trợn to mắt nói:



- Thật không? Sao ngươi thấy được?



- Nói bậy bạ.



Đệ tử của Tử Linh tông đứng phía xa luôn khiêu khích lúc này cười khẩy:



- Trợn to mắt nói bậy, tu vi huyền khí của Trương Phàm chưa đến Vương Tuyệt Phong sao có thể là đối thủ của Hắc Sơn Yêu Đế đẳng cấp đế giai? Rõ ràng là Vấn Kiếm tông kêu Trương Phàm đi chịu chết.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Chợt vang tiếng nổ điếc tai từ lôi đài màu vàng.



Mọi người cảm thấy sóng âm như thực chất ập vào mặt, gió lốc tohỏi tai ù vang. Võ giả thực lực hơi kémn gồi bệch xuống đất, mặt tái nhợt, hoa mắt đầy sao.



Mọi người nhìn qua, trợn mắt há hốc mồm.



Đệ tử của Tử Linh tông líu lưỡi nhìn lôi đài màu vàng phai xa như thấy quỷ.



* * *



Trên lôi đài.



Cơ thể Cuồng Đao Trương Phàm hơi lắc lư nhưng không lùi bước.



Phía đối diện, Hắc Sơn Yêu Đế lùi nửa bước.



Lần đầu tiên va chạm đã kết thúc, bách thắng chiến đao của Cuồng Đao Trương Phàm một đao đẩy lui Hắc Sơn Yêu Đế.



Đơn thuần so đấu lực lượng, Hắc Sơn Yêu Đế vốn là yêu đế nhưng thua Cuồng Đao Trương Phàm một bậc.



Kết quả khiến mọi người sửng sốt.



Giật mình qua đi, trận doanh nhân loại quanh lôi đài màu vàng reo hò rầm trời. Đây đúng là niềm vui bất ngờ, bọn họ vốn tưởng thua chắc nhưng gió mưa xoay vần, Cuồng Đao Trương Phàm nhìn như không chịu nổi một kích lại cường đại như thế?



Hắc Sơn Yêu Đế nghe tiếng võ giả nhân loại reo hò, gã nhúc nhích cơ thể.



Người Hắc Sơn Yêu Đế phát ra tiếng răng rắc như sấm sét, lửa đen quanh người càng đậm đặc.



Khuôn mặt nửa người nửa trâu lộ nụ cười nanh tranh, Hắc Sơn Yêu Đế nói:



- Thú vị, đáng cho ta nghiêm túc ra tay. Ngươi là sư đệ của Đinh Hạo? Vừa lúc bóp nát ngươi, tin tưởng đao cuồng kiếm si sẽ xuất hiện.



- Dông dài.



Cuồng Đao Trương Phàm đáp lại là một đao.



- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!



Hắc Sơn Yêu Đế bỗng người to vung nắm đấm.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Tiếng nổ lại vang lên.



Lần này Cuồng Đao Trương Phàm bị hất ra ngoài.



Tiếng hoan hô quanh lôi đài màu vàng biến thành kinh kêu.



Tiếng cười dữ tợn của Hắc Sơn Yêu Đế văng vẳng:



- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, ngươi còn kém xa, không có tư cách đấu với ta.



Cơ thể cao to của Hắc Sơn Yêu Đế biến thành tia chớp như bóng với hình xông tới trước mặt Cuồng Đao Trương Phàm, nắm đấm to như bão tố đấnh ra.



- Dông dài.



Mặt Cuồng Đao Trương Phàm luôn bình tĩnh.



Cuồng Đao Trương Phàm ở giữa không trung, lực lượng kỳ lạ bùng nổ. Áo xanh rách tung tóe lộ ra cơ bắp đen như gang đúc, tràn ngập sức bật và mỹ cảm bạo lực. Bách thắng chiến đao nhanh như tia chớp liên tục chém ra, đao thế Đao Nhị Thập Tứ liên miên như nước lũ tuôn ra.



Keng keng keng!



Keng keng keng!



Tiếng kim loại va chạm liên tục như mưa đập vào lá.



Hắc Sơn Yêu Đế, Cuồng Đao Trương Phàm tách ra.



Trong chớp mắt đó không biết hai bên trao đổi bao nhiêu chiêu.



Mọi thứ tĩnh lặng, tiếng la hét quanh lôi đài màu vàng vẫn đang điên cuồng khuếch tán.



Mọi người vốn tưởng Cuồng Đao Trương Phàm sẽ bị xé xác nhưng họ ngạc nhiên thấy thiếu niên bị Hắc Sơn Yêu Đế tung chiêu thứ hai đánh bay vẫn vững vàng đứng trên lôi đài màu vàng. Mặt trời chiếu rọi cơ bắp đen như có tầng thần quang chảy xuôi, cơ thể không quá vạm vỡ cho người cảm giác chắc khỏe. Bách thắng chiến đao rung động vù vù như ảo ảnh mờ mịt.



Phái đối diện, Hắc Sơn Yêu Đế ngạc nhiên nhìn hai tay mình.



Từng vệt trắng xuất hiện trên tay Hắc Sơn Yêu Đế, đó là dấu bị trường đao chém.



Hắc Sơn Yêu Đế không ngờ quyền thuật cuồng bạo không đánh gục được đối thủ ngược lại bị đao pháp không kẽ hở phong kín, chấn hai tay gã tê dịa.



Chớp mắt tiếng kinh kêu quanh lôi đài màu vàng lại trở thành vui sướng reo hò ngập trời.



Chiến đấu mới chỉ bắt đầu mấy chục giây, nhưng trong thời gian ngắn ngủi tâm tình cá võ giả nhân loại như ngồi xe siêu tốc lúc cao lúc thấp, căng thẳng muốn đứng tim. Trong khoảnh khắc này rất nhiều võ giả nhân loại mới phát hiện khi thiếu niên kéo ngược trường đao nhảy lên lôi đài màu vàng vào phút đầu tiên thì trái tim của họ đã bị thiếu niên bắt giữ.


Đao Kiếm Thần Hoàng​ - Chương #1009