Hảo Hán Không Chấp Nhất Cái Bất Lợi Trước Mắt


Người đăng: anhson123vnbn

Hai ngày nghỉ còn chưa làm được gì thì đảo mắt đã trôi qua, Hướng Nhật
( Xin cám ơn người anh em đã nói trong mục bình luận là thích chuyện của ta .
Đây là chuyện do ta sáng tác mong anh em hãy góp ý kiến vàng ngọc của mình tại
: /son.daoxuan.39 . Một lần nữa cám ơn người anh em kia vì nói lên sự biết ơn
của ta hôm nay ta sẽ viết 2 chương tặng người anh em . )
Đảo mắt đã trôi qua hơn một tháng . Một tháng này bì tai nạn nên Minh Thần
không phải tới trường . Hôm nay vì nghe lời cha hắn lên hắn tới trường . Trên
đường đi, hắn suy nghĩ rất nhiều, nào là khi đến trường mọi người sẽ ra sao
khi nhìn thấy hình dạng bây giờ của hắn ? Có phải họ sẽ rất bất ngờ hay không
? Hắn tự thấy bộ dạng lúc này của mình rất là điển trai, rất hào hoa phong
nhã không như cái tên Hứa Minh Thần kia nhìn mà thấy ớn . Suy nghĩ vẩn vơ chán
rồi hắn cũng vất bỏ mọi suy nghĩ qua một bên . Tại vì xe đã đỗ tại cổng trường
. Hắn từ từ bước xuống xe và đi vào trường . Có lẽ mọi người đã quen việc có
phú nhị đại được đưa đón đi về nên cũng không lấy làm ngạc nhiên . Minh Thần
từ từ đi lên lớp học của hắn, khi hắn lên đến nơi mọi hoạt động trong lớp đều
ngừng lại . Im lặng, sự im lặng trong toàn bộ không gian phòng học . Im đến
độ chỉ cần một chiếc kim rơi cũng có thể nghe được rõ ràng . Bỗng một người
lên tiếng :
- Hứa...Hứa Minh Thần đấy à ?
Minh Thần : Là tôi !
Cả lớp ồ lên, người vừa rồi lại lên tiếng :
- Tôi có nghe nói sau khi ông bị thương thì khuôn mặt đã bị biến dạng thật
không ngờ bây giờ ông cứ như đi phẫu thuật thẩm mỹ về vậy.
Người này nói xong cả lớp một lần nữa chăm chú nhìn Minh Thần, mọi người nhốn
nháo :
- Thật không ngờ nha còn đẹp trai hơn lúc trước.
Nhiều người phụ họa :
- Đúng đấy, đúng đấy ....
Minh Thần đi về phía cuối lớp học và ngồi xuống . Mọi người trong lớp vẫn bàn
tán về hắn . Một lát sau bỗng có một mỹ nữ đi đến chỗ của hắn nói :
- Minh Thần à Thật không ngờ nha anh bị tai nạn lại trở lên đẹp trai như vậy
. Nhưng mà dù anh đẹp trai tôi vẫn hiểu anh như lòng bàn tay . Anh cứ mãi mãi
vẫn không lọt vào mắt xanh của tôi . Đừng hòng mà tán tỉnh tôi nữa . Cóc ghẻ
không bao giờ mà ăn được thịt thiên nga.
Mỹ nữ này chính là hoa khôi của trường tên là Hàn Băng Băng . Hứa Minh Thần dã
nhiều lần ngỏ lời nhưng đều bị từ chối và bị cô ta gọi hộ hoa quân đoàn đánh
cho nhừ tử . Minh Thần nghĩ : Bây giờ ta đoạt xá thể xác hắn coi như là hắn
thứ hai đi không thể để mất mặt như vậy được phải làm cho cô ta biết như thế
nào là lễ độ.
Minh Thần : Vậy sao ? Chắc trước kia mắt ta bị làm sao rồi . Sao ta lại có thể
để ý đến loại hai lưng, đã vậy lại rất béo.
Sỉ nhục, đây là sự sỉ nhục trắng trợn.
Hàn Băng Băng : Ngươi... ngươi hừ !
Minh Thần : ta nói không phải sao ? ( Tác : ừ . Hai tiểu thỏ thỏ bự vậy mà
heyyyy )
Hàn Băng Băng : Ngươi sẽ phải hối hận.
Minh Thần : Trong từ điển của ta không có hai từ 'hối hận'.
"Hừ - " Mỹ nữ lúc này mới hồi phục lại tinh thần." Ta muốn giết ngươi!" Bởi vì
trong phòng học lúc này rất là ồn ào náo nhiệt, thanh âm cơ hồ người ngoài
chẳng nghe thấy gì, nhưng người ở bên cạnh này lại nghe thấy rất rõ.
"Giết ta? Chỉ bằng vào ngươi? Cho dù ngươi có giết được ta, trước đó ta nhất
định đã gieo hạt giống của ta vào trong cơ thể ngươi!" Minh Thần khinh thường
nhìn nàng. Dám nói ta là cóc ghẻ? Hừ, hừ, cứ chờ xem con cóc ghẻ này làm sao
ăn thịt được thiên nga nhé.
"Ngươi đúng là đồ hạ lưu, vô sỉ, lưu manh." Mỹ nữ tìm tòi trong lòng những từ
nào xấu xa nhất, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có vài từ này.
"Khách khách, không phải lúc mới đầu ngươi đã biết ta là kẻ hạ lưu? Ta nói cho
ngươi biết, nam nhân không bao giờ biết hạ lưu, chỉ biết trung lưu và thượng
lưu thôi (từ lóng: hạ lưu ở đây là tư thế khi xxx đàn ông nằm ở dưới, cứ thế
mà suy ra nhé)!" Minh Thần nhìn nàng ta đầy vẻ thô tục, ý tứ trong đó rất rõ
ràng.
Mỹ nữ rốt cục cũng không chịu nổi dâm ngôn uế ngữ của hắn, bưng mặt rời khỏi
phòng học. Mọi người còn tưởng nàng ta sẽ giận xung thiên nhưng rốt cuộc chẳng
thấy gì nên cũng không quá để ý.
"Hắc, Thần ca, thật là lợi hại a, khiến Hàn đại mỹ nhân của chúng ta ngoan
ngoãn thần phục như vậy, có thể dạy cho tiểu đệ mấy chiêu đi, để tiểu đệ cũng
ôm được đại mỹ nữ về nhà." Một tên tiểu tử đầu trông như củ tỏi lớn bước tới
gần.
"Đây là bí mật bất truyền, không thể dạy được!" Minh Thầncười ha ha nói.
"Thần ca, nhìn anh bình thường lúc nào cũng thành thực vô cùng, chẳng bao giờ
hé răng dù chỉ một câu, không tưởng được hôm nay lại nói nhiều như thế. Hay do
lần bị tai nạn này lão xảy ra vấn đề ? " Đầu củ tỏi hỏi
Minh Thần lập tức cảnh giác, sao mình lại mau quên đến thế? Hạ mình, làm người
phải hạ mình một chút, không thể quá kiêu ngạo, đừng quên bản thân là một tên
tây bối hóa (mượn xác, giống ''hồn Trương Ba, da hàng thịt''). May là trước
kia hắn không mấy tiếp xúc với người khác, cho nên mọi người cũng không hiểu
rõ về hắn lắm. Khối '' thịt thiên nga'' (Hàn Mỹ Nữ) kia ra vẻ hiểu rõ mình
lắm, chẳng biết nàng ta hiểu rõ mình đến đâu? Không được, phải mau chóng ngăn
nàng ta lại, cho dù nàng ta có là Bá Vương.cũng phải làm cho gạo nấu thành
cơm, ván đã đóng thuyền. Có vậy ta mới không lo bị phát hiện Minh Thần bây giờ
xhir là kẻ đã chết, đã bị đoạt xá . ( đến đây chắc ae muốn hỏi tại sao lo sợ
là Hàn Băng Băng Băng mà không phải người khác ? Vì Hàn Băng Băng là người mà
Hứa Minh Thần Theo đuổi dù gì cũng phải tìm hiểu chút về đối phương . Vậy mới
không sợ lỗ, biết người biết lòng bách phát bách trúng . Mà cha mẹ của Hứa
Minh Thần dù thương con nhưng bận việc quá nhiều không quan tâm đến nhiều đến
những việc nhỏ nhặt của con chính vì vậy không đáng lo . Mà cái cô Hàn Băng
Băng kia thì lại khác cô ta vì muốn tìm hiểu xem người này có xứng đáng làm
bạn trai mình không nên để ý rất kỹ các chi tiết nhỏ nhặt . Chính vì vậy phải
bóp chết sự nguy hiểm từ trứng nước . )
"Thần ca, ngươi làm sao vậy? Có nghe thấy đệ nói gì không?" " Đầu củ tỏi" hỏi
lại một lần nữa.
"Nghe, nghe rồi, có chuyện gì ngươi cứ nói đi, ta đang nghe đây."

"Đại ca có định tiếp tục theo đuổi Hàn Băng Băng hay không ?" " Đầu củ tỏi"
ngồi ngay xuống chỗ lúc trước của mỹ nữ.

"Đương nhiên là có rồi !" Minh Thần khẳng định trả lời.

"Đệ thấy nàng ta bưng mặt khóc chạy ra ngoài mà! Có vẻ ca nói có hơi quá đáng
sợ nàng ta sẽ không chú ý đến ca nữa .Đột nhiên giống như nhớ tới cái gì đó,
trên khuôn mặt của mặt của '' đầu củ tỏi'' tràn đầy lo lắng: "Thần ca, anh
phải cẩn thận đấy!"

"Sao thế? Ta có điều gì cần phải lo lắng à?" Minh Thần có chút không nghĩ ra.

"Chị dâu có một người anh họ xa ở trong trường học, nghe nói hắn ta cực kỳ yêu
thương chị dâu, nếu như để hắn biết, sợ rằng." '' Đầu củ tỏi '' chưa nói hết
lời, nhưng ai cũng biết phía sau chắc hản là sự trả thù cực kỳ kinh khủng.
"Sợ cái gì! Cứ để cho hắn tới đây, anh họ thì sao? Ta đánh cả cái tên B ca ấy
chứ (B ca: ý nói những tên đại ca xã hội đen)." Minh Thần nói chuyện có chút
tự cao không biết xấu hổ. Hắn tự nghĩ : Dù gì ta cũng là tu luyện giả lại phải
sợ đông người ?
"Người anh họ này của chị dâu là nhu đạo lục đẳng và Tae Kwon Do thất đẳng."
'' Đầu củ tỏi '' cảm thấy cần phải nhắc nhở hắn một chút.

"Chỉ có chút thực lực thế thôi à? Ca ca ta còn chưa để vào mắt đâu. Ta đây
chính là nhu đạo thất đẳng, Tea Kwon Do bát đẳng, Không Thủ đạo cửu đẳng, Tiệt
Quyền đạo thập đẳng."

"Thần ca, đệ nói thật đó! Đừng nói huynh lợi hại thế chứ có lợi hại nữa cũng
vô dụng, anh họ của chị dâu chính là đoàn trưởng của nhu đạo xã đoàn và Tea
kwon Do xã đoàn, nhân thủ của hai xã đoàn này cũng lên đến hơn một ngàn
người."

"Con bà nó là con gấu chứ! Thế mà dám khoe khoang với ta à!" Minh Thần cũng
cảm thấy đầu hắn như to gấp hai lần, hắn không nghĩ được phía sau của cô nàng
đanh đá kia còn có lão Đại cường hãn như thế làm chỗ dựa. Tuy nói bản hắn chưa
thực sự xxx nàng ta, nhưng nhìn bộ dạng của nàng ta lúc vừa rồi, xác suất để
nàng ta quay trở về gọi B ca của nàng ta đến đây là rất lớn. Tuy là tu luyện
giả nhưng đối mặt nhiều người như vậy thế nào hắn cũng bị cạn linh lực rất
nhanh sẽ xong đời.
"Huynh đệ, con mèo mẹ trong nhà ta đã sinh được mấy con mèo con, ta phải quay
về nhà để xem, cậu giúp ta điểm danh nhé, ta đi trước đây!" Nói xong, mặc kệ
tiếng chuông vào học vừa lúc vang lên, hắn trực tiếp lao ra khỏi phòng học.


Đào Hoa Sáng Thế Thần - Chương #5